Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1462

Chương 1462

Sắc mặt ông Tuấn lập tức trở nên hơi tái nhợt, với vàng muốn nói gì đó nhưng lại bị Cố Gia Huy chặn loi.

Hứa Minh Tâm cũng nhận ra sự tình đã phát triển quá nhanh, nếu vì mình mà mất đi giao dịch nước ngoài với một quốc gia thì thật sự quá là vì nhỏ mà mất lớn.

Xin lỗi thôi mà, cũng chẳng phải chuyện gì to tát, đầu có đáng gì.

“Cố Gia Huy, anh đừng kích động, kích động là ma quỷ” Cô nắm chặt gấu áo của anh, hi vọng anh có thể bình tĩnh lại một chút.

Cố Gia Huy lật tay lại nắm lấy tay Hứa Minh Tâm, nói: “Chuyện hợp tác cứ tạm thời để như vậy đã còn chuyện ở nhà hàng, tôi cũng phải nói lại cho rõ với bà đây. Sao nào, con bà ăn mất đồ của vợ sắp cưới của tôi, chẳng lẽ không cần phải đến sao? Con trai bà làm rơi mất chiếc nhẫn kim cương của vợ sắp cưới của tôi mà lại không cần phải chịu trách nhiệm tìm lại nó sao?”

“Ở địa bàn của tôi mà lại dám bắt nạt người phụ nữ của tôi ư? Lá gan của hai người cũng lớn lắm!”

Bà Thanh bị người ta sừng số đến nghẹn họng không nói nên lời, sững sờ nhìn Hứa Minh Tâm.

Không phải cô là giám đốc điều hành cấp cao sao? Tại sao quay lưng một cái đã trở thành vợ sắp cưới của Cố Gia Huy rồi.

Cố Gia Huy là người có thân phận, có địa vị

Trước khi đến đây, ông Tuấn đã dặn dò rất nhiều gi? lần rằng đây là một nhân vật đáng gờm, tuổi còn trẻ đã quản lý hai tập đoàn lớn, báo bà ta nhất định phải lịch sự khách sao một chút, tạo dựng quan hệ tốt đẹp với gia quyền nữ của Cố Gia Huy.

Nhưng không ngờ… lần đầu tiên gặp mặt đã xảy ra chuyện không vui như này.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Ông Tuấn hơi tức giận, nếu lần hợp tác này không thành công, lúc quay về ông ta chắc chắn sẽ bị giảng chức xét xử không có chỗ cho sự thương lượng.

Lần hợp tác này quá quan trọng. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Em… em cũng không biết? Cô ta không phải chỉ là giám đốc điều hành thôi sao? Tại sao lại biến thành vợ sắp cưới của cậu Cố Gia Huy vậy? Hơn nữa… chẳng qua chỉ là một chiếc nhẫn kim cương nhỏ một vài kara mà thôi, cô ta đau lòng đến mức độ ấy như một đứa nhà quê vậy, em còn tưởng cô ta đang lừa đảo nữa chứ.

“Đủ rồi!” Ông Tuấn nghe thấy những lời này, bà ta càng nói càng không đúng điệu nên không khỏi lạnh giọng hét lên.

“Một chiếc nhẫn kim cương một vài kara?” Cố Gia Huy tức giận nhưởng mày, ngước mắt nhìn ông Tuấn, nói: “Chiếc nhẫn kim cương của vợ sắp cưới của tôi là chiếc nhẫn tôi dự định dùng làm nhẫn cưới. Viên kim cương đó được sản xuất và gửi đến Antwerp Bỉ để mài giữa, là viên kim cương màu hồng có độ tinh khiết cao nhất trên thế giới chỉ có duy nhất một viên Vòng số của chiếc nhẫn cũng được làm bằng kim loại quỷ, nói chung đó là thứ ngân vàng khó mua.

“Vợ ông đánh giá con người qua vẻ bề ngoài rồi nghĩ vợ sắp cưới của tôi là một cô gái quê mùa ư? Bà chạm vào một cái cũng không đến nổi nó đâu, bà có tin không?”

“Cậu… cậu đừng ăn nói ngông cuồng!” Bà ta cảm thấy thể diện của mình đã mất sạch.

Bà ta cũng là một nhân vật có máu mặt, cho dù chạm vào một chút cũng không được sao? “Bây giờ tôi cho bà chạm vào, bà dám chạm thì tôi cũng dám khiến bà khuynh gia bại sản bà có tin không?”

Cố Gia Huy lạnh lùng nói, đôi môi mỏng khép lại, trên người anh tỏa ra một loại khí chất cao quý trời sinh đã có.

Giống như một bậc Đế vương liếc nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt

Bình Luận (0)
Comment