Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!

Chương 1463

Chương 1463

Bà ta nghe vậy, trong lòng thấy hơi e dè, cũng không biết lời Cố Gia Huy nói là thật hay giả Bà ta chỉ có thể nhìn sang chồng mình cầu cứu.

Ông Tuấn cũng rất đau đầu, không ngờ vừa đến đây đã đắc tội với vợ sắp cưới của đối tác rồi.

“Cậu Gia Huy, là bà xã nhà tôi làm việc không chu đáo, đã đắc tội với cô đây. Tôi xin nhận lỗi với hai người một lần nữa. Chúng tôi vô cùng xin lỗi vì sự bất tiên mà chúng tôi đã gây ra cho cô ấy. Chúng tôi nhất định sẽ đến nhà kính cần thăm hỏi để bày tỏ lời xin lỗi. Chỉ là hợp tác lần này.“

Ông ta khó xử nhìn Cố Gia Huy, sắc mặt của anh lạnh lùng âm trầm mang theo vẻ tàn độc, xem ra anh đã thực sự tức giận rồi, không dễ nói chuyện.

Vì thế ông ta đành phải nhìn sang Hứa Minh Tâm tỏ ý cầu cứu.

“Cô Minh Tâm, cô xem…

Hứa Minh Tâm nghiêng đầu nhìn Cố Gia Huy, nói: “Hay là… bỏ qua chuyện này đi?”

“Em muốn uống cà phê không?”

“Hay là uống trà sữa? Bà Thanh, bà chạy việc vặt đi, vợ sắp cưới của tôi cũng muốn nhìn thấy thái độ hồi lỗi của bà

Câu Bà ta không ngờ đối phương sẽ ăn miếng trả miếng, dùng thủ đoạn tương tự để đối phó với mình.

Bà ta tức đến độ không nói nên lời, sắc mặt ông Tuần trầm xuống, nói: “Còn không mau đi đi, bà còn chế ở đây chưa đủ mất mặt hay sao?”

“Nhưng em… tốt xấu gì em cũng là “

“Xem ra bà Thanh không có thái độ nhận sai rồi, vậy hợp tác lần này.”

“Bà ấy đi ngay đây! Không biết cô Minh Tâm muốn uống vị gì a?”

“Âm, ít đường, cho thêm topping khoai môn viên.”

“Vâng, bà ấy đi ngay đây.

Ông Tuần thúc giục nên bà Thanh đành phải rời đi một cách không cam tâm.

“Vậy hợp tác…”

“Đợi luật sư xem qua, nếu không có vấn đề gì thì tiếp tục. Kết quả bên phía luật sư chắc phải cần từ ba đến năm ngày, trong ba đến năm ngày này đủ đề hai người kinh cần đến nhà tạ tội chứ? Nhớ dắt theo cả con trai của hai người đến, tôi cũng không thích trẻ con ngõ nghịch lắm đâu “Vâng, ngày mai chúng tôi sẽ tới.” ông Tuấn thấy Cố Gia Huy chịu nướng tây coi như tất cả đều ổn.

Ông ta lau mồ hôi lạnh trên trán rồi thở dài một hoi.

Sau đó Cố Gia Huy không thèm để ý đến ông ta, nằm tay Hứa Minh Tâm kéo cô đến phòng làm việc của tổng giám đốc,

Cửa vừa đóng lại, Hứa Minh Tâm đã dè dặt cần thận hỏi: “Thật sự không sao chứ? Liệu có liên lụy gi đến anh không?”

“Chịu ấm ức sao không nói cho anh biết?” Cố Gia Huy cau mày, giọng nói trầm khàn lộ rõ vẻ không vui.

“Em… em không muốn gây phiền phức cho anh.

“Anh giống người sợ phiền phức sao? Em dám gây phiền phức cho anh, anh sẽ dám giải quyết. Bọn họ là cải thả gì chứ, để bọn họ bưng trà rót nước cho em cũng không xứng. Sao em lại phải hầu hạ phục vụ lại bạn họ? Anh cưng chiều em đến tận mây xanh là để em kiêu căng không coi ai vào mặt, ỷ thể bắt nạt người chứ không phải là đề em ép dạ cầu toàn vì anh, đề em pha cà phê cho người ta “Đợi đã không coi ai vào mắt, ỷ thế ức hiếp người đều không phải là những lời tốt đẹp gì, không phải sao?” Hứa Minh Tâm đau đầu nói.

“Em đã từng thấy con của chưa?”

Bình Luận (0)
Comment