Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 211

Bạch quang mãnh liệt tán đi, Cửu Vĩ Hồ cũng không biến mất cùng với Ma thần, nó vẫn tồn tại, chỉ có điều khắp người trong suốt, như là một con hồ ly thuỷ tinh vậy.

Đi về phía Cổ Diêu, Cửu Vĩ Hồ nói: “Tiểu tử, chúng ta rốt cục có thể thấy mặt nhau!”

Nhìn quái vật khổng lồ trước mặt, Cổ Diêu không thể nghi ngờ là có chút sợ hãi, Đa Minh Ni Khắc tổ sư đem nó giam trong Tiêu Dao giới lâu như vậy, khẳng định tích súc đầy bụng oán khí. liệu có làm hại mình không?

Nhưng mới vừa rồi nó nhắc đến cái Linh Hồn Khế Ước kia, Đa Minh Ni Khắc tổ sư dường như đã hạ cấm chế đối với nó, khiến cho nó không dám gây hoạ, mới nghĩ đến đó, tâm thần Cổ Diêu hơi bình tĩnh lại : “Ngươi chính là … gọi ta trong mộng.” Nói đén đây có chút do dự, nên xưng hô nó là “người” hay là “sinh vật” thì tốt hơn?

“Không sai, chính là ta, con quỷ xui xẻo bị phong ấn trong giới chỉ!” Cửu Vĩ Hồ cười tự diễu, biểu tình trên mặt rất phong phú, cho dù nó không phải là nhân loại, Cổ Diêu cũng có thể thấy được cảm tình nó muốn biểu đạt: “Lão già dịch Đa Minh Ni Khắc không có lưu lại phương pháp triệu hồi, bởi vậy ngươi và ta vẫn không cách nào giao tiếp, chỉ có một số ít lần, khi sóng tinh thần của ngươi xuống thấp, bình thường là trong khi ngươi mơ, ta tích tụ linh hồn lực hướng về ngươi kêu gọi.”

“Uh, đúng rồi rồi, tên Ma thần kia đã bị ngươi tiêu diệt phải không? Cổ Diêu đưa ra vấn đề đang quan tâm.

“ Không, hắn là một tên rất mạnh, nơi này khắp nơi đầy rẫy phù chú phong ấn, có tác dụng suy yếu linh hồn lực, nhưng trải qua ngàn vạn năm sau, hắn vẫn giữ được linh hồn lực lợi hại như vậy, nếu không phải thế, ta khẳng đinh không phải đối thủ, khi phóng xuất Phong Ma Thánh Chú, ta cảm giác được trên người hắn có lực lượng kỳ quái dao động, nếu ta đoán không sai, tên kia cũng dùng một loại bí pháp cổ xưa --- Phụ Thân Thuật dung nhập thân thể của ngươi rồi!”

Cổ Diêu lại càng hoảng sợ: “Vậy làm sao bây giờ?”

Trước mặt loại quái vật như Ma thần cùng Cửu Vĩ Hồ, Cổ Diêu thật sự hoang mang rồi, vì điều hắn không giải thích được quá nhiều, kể cả linh hồn lực, Linh Hồn Khế Ước, Phong Ma Thánh Chú cùng Phụ Thân Thuật. Cho dù là lượng lớn tư liệu trong thư viện của Thần Thánh học viện, hẳn cũng không tìm được bất cứ bộ sách nào liên quan.

“ Yên tâm đi ku, Phụ Thân Thuật chính là một loại kỳ thuật phải trả giá đắt, cùng linh hồn khế ước có chút tương tự, trước khi cắn nuốt linh hồn ngươi. Mạnh mẽ dung nhập thân thể, cũng sinh ra tác dụng phụ, từ nay hắn không cách nào thông qua thủ đoạn cường ngạnh chiếm cứ thân thể ngươi. Ngoài ra, trước khi tìm được thân thể của chính mình, linh hồn hắn cũng không cách nào thoát ly ngươi đến thân thể khác. Nếu không phải bất đắc dĩ hắn cũng không dùng thuật này.”

Cổ Diêu nghe vậy thở dài một hơi, ít nhất Ma Thần không cách nào gây ra uy hiếp với mình nữa, hắn ngạc nhiên nói: “Thân thể của Ma thần không có ở đây?”

“ Nói nhảm. Đương nhiên là thế. Nếu không ta không phải là đối thủ của hắn.”

Nhìn thấy Cổ Diêu có khuynh hướng tiếp tục đặt câu hỏi. Nó không nhịn được nói: “Nghe này! Đừng hỏi những vấn đề linh tinh kia nữa. Ít nhất ngươi phải biết rằng thời gian không còn nhiều. Phong Ma Thánh Chú đã khiến linh hồn lực của ta tiêu hao nghiêm trọng, ta sẽ rất nhanh lâm vào trạng thái trầm thuỵ <@ngủ say>. Trước lúc đó, ta phải nói với ngươi một việc. Đầu tiên, thanh thiêu hoả côn màu đen trong tay ngươi. Chính là tín vật triệu hồi của ta!

“Khốn Long?”

“ Chính nó. Nhớ kỹ chú ngữ triệu hồi!” Cửu Vĩ Hồ đọc ra một chuỗi âm tiết, niệm luôn mấy lần. Sau khi đảm bảo Cổ Diêu không nhớ lầm lại nói: “Nhưng tương lai trong một khoảng thời gian rất lâu sau, ta có lẽ sẽ không thể tỉnh lại được. Ngươi đương nhiên cũng triệu hồi không ra. Quan trọng nhất là vì phóng thích Phong Ma Thánh Chú, không gian vốn không ổn định này hấp thu một năng lượng khổng lồ từ ta. Sự cân bằng sẽ bị phá vỡ trong nháy mắt. Sẽ bị huỷ diệt rất nhanh. Ngươi mau trở về thế giới thật. Lập tức rời khỏi đây ngay! Trong cơ thể ngươi lưu lại dư lực của Phong Ma Thánh Chú đủ để vượt qua Không Gian chi hà.”

Hình ảnh Cửu Vĩ Hồ trong suốt ngày càng nhạt đi, mơ hồ không rõ, hơn nữa thu nhỏ chỉ còn kích cỡ một con hồ ly bình thường. Cổ Diêu thấy thế vội hỏi: “Còn một vấn đề cuối cùng. Ngươi có biết cửa từ Ma giới quay về Tạp Địch đại lục không?” Cửu Vĩ Hồ sống dai sống dài như vậy, hiểu nhiều biết rộng. Lúc này không nắm lấy cơ hội hỏi nó thì chính là kẻ ngốc.

“Tại Huyễn Yêu sơn mạch ở vị diện trung tâm, trên đỉnh núi cao nhất có một lỗ hổng không gian. Vào lúc mười hai giờ mỗi đêm trăng tròn đều mở ra một lần.” Cửu Vĩ Hồ sau khi lưu lại những lời này liền biến thành vô số điểm sáng nhỏ, hoà tan vào trong tinh thần không gian.

Cổ Diêu trước mắt hoa lên. Lại thấy phiến hư không đã biến mất, bản thân đang ngâm mình trong miệng giếng, nước giếng màu đỏ lạnh lẽo thấu xương. Tàn hồn bên trong như gặp đại nạn mà chạy tán loạn, sợ hãi bất an.

Vận chuyển đấu khí, Cổ Diêu bơi tới, nhảy ra miệng giếng. Cung điện đã sắp sập rồi, mặt đất vì kịch liệt chấn động mà run run, từng khe nứt trên mặt đất hiện lên, dung nham nóng chảy cuộn trào lên, từng khối đá lớn giống như hạt mưa dày đặc rơi xuống, bức tượng Ma thần hung vĩ cũng vỡ ra thành từng mảnh nhỏ.

Cửu Vĩ Hồ nói không sai, phiến không gian này quả thật sắp bị huỷ diệt, vật phẩm trong đó không thể may mắn thoát khỏi, chậm chân thì chết.

Đám người Thuần Vu Tuyền không biết tung tích, phỏng chừng đã cuốn gói lâu rồi, Cổ Diêu nghiến răng nghiến lợi, con mắm này này, ném mình ở đây rồi chuồn mất.

Bây giờ không phải lúc tính sổ, Cổ Diêu lấy tốc độ nhanh nhất hướng phía ngoài cung điện lao đi, trong cơ thể tràn ngập lực lượng mênh mông mà kích động, hẳn là dư lực của Phong Ma Thánh Chú rồi, lấy việc phát động Trực Tuyến Bộ, khoảnh khắc chính là vài trăm bước, nhanh chóng vô cùng, trong nháy mắt đã ra ngoài cung điện.

Bay nhanh tới trước không gian phiêu di, một chưởng đánh ra, thần lực màu trắng sữa nhất thời đem bức tường không gian xé ra một cái thông đạo, Cổ Diêu thấy thế mừng rỡ, quả nhiên hữu hiệu.

Sau khi đạp lên khối vị diện toái phiến đầu tiên <@Mảnh vỡ>, Cổ Diêu quay đầu lại, đúng lúc thông đạo đang thu nhỏ lại chưa hoàn toàn biến mất, xuyên thấu qua nó Cổ Diêu thấy được đại điện hùng vĩ phía xa ầm ầm sụp đổ, tiếp theo là một màn hắc quang lan đến, bao lấy không gian, mọi vật trong đó đều hoá thành hư vô, đây cũng là quá trình không gian huỷ diệt, Cổ Diêu may mắn mà thấy được một kỳ quan khó gặp.

Lần lữ hành kì diệu này tựa như giấc mộng, nhưng không phải là mộng, có một ác ma cường đại đến khó tin đang ở chính trong cơ thể mình.
Bình Luận (0)
Comment