Vô Thượng Niết Bàn

Chương 139

Yêu chủ Viên Thuật nhướn mày lên rồi nói:

“Có chuyện gì từ từ nói, hoảng hốt như vậy còn ra thể thống gì”

Một tên vội nói:

“Bẩm báo yêu chủ đại nhân, có kẻ để ý mỏ kim tệ của chúng ta”

“Cái gì”

Vẻ tức giận xuất hiện trên mặt của Viên Thuật, việc này đúng thực là đại sự, hắn vội hỏi:

“Xảy ra khi nào, là nhân mã của lộ nào dám coi thường Càn Ngyên Thành chúng ta?”

Tên còn lại vẻ mặt không chắc chắn đáp:

“Bẩm yêu chủ, tạm thời chưa tra ra được, nhưng tin tức từ mỏ truyền về, mấy ngày hôm nay đã có rất nhiều người tụ tập lại gần đó, chúng vẫn tưởng chúng ta chưa phát hiện ra, yêu chủ, không quá hai ngày nữa, chúng sẽ ra tay, nếu chậm sợ là không kịp|”

Viên Thuật gật đầu, điều này gã hiểu rõ hơn thuộc hạ của hắn nhiều, hắn mới lên vị trí yêu chủ này chưa tới ba năm, mới hưởng thụ được bao lâu cơ chứ, nếu để mất mỏ kim tệ này bề trên trách tội gã cũng không chắc có giữ được cái đầu trên cổ hay không.

Nhưng hắn vẫn không hiểu, mỏ kim tệ này là tài sản bí mật của Càn Nguyên thành, hắn tự khai thác rất bí mật, từ khi hắn còn chưa lên làm Yêu chủ, trước nay vẫn bí mật vô cùng, hơn nữa đám đào mỏ được trả công vô cùng hậu hĩnh, Viên Thuật hắn còn cẩn thận mang hết thân thích của bọn chúng an trí trong thành này để tiện bề không chế có thể nói là kín kẽ vô cùng, nếu nói có nội gián đánh chết hắn cũng không tin.

Nhưng việc này đã sớm không còn quan trọng, việc quan trọng nhất là phải bảo vệ cho được mỏ kim tệ, việc thứ hai cũng quan trọng không kém đó chính là phải điều tra xem tin tức từ đâu lộ ra, cấp trên đã biết hay chưa, nếu như việc yêu chủ của một thành dám giữ riêng mỏ kim tệ cho bản thân dùng lộ ra, sợ rằng toàn bộ nơi này sẽ bị san thành bình địa, yêu tôn không bao giờ cho phép có kẻ lừa dối mình, kết cục của những kẻ như vậy chỉ có thể là cái chết.

Nghĩ đến đây,. Viên Thuật toát mồ hôi lạnh, hắn vội vàng ra lệnh,

“Hổ Tam, ngươi nhanh chóng thống lĩnh người của bản bộ, khẩn trương chạy đến mỏ kim tệ, bao vây chặt lại nhưng không được đánh rắn động cỏ,”

“Thuộc hạ hiểu”

Quay người vào trong, Viên Thuật ra lệnh:

“Gọi Chu Doãn đến đây”

…………..

Đứng ở phía ngoài Bạch Hàn Phong vô cùng kinh ngạc, không ngờ Càn Nguyên Thành còn có mỏ kim tệ dấu riêng, hắn và Thường Phong nhìn nhau, chuyện này nếu lộ ra ngoài chính là tử tội, như vậy vừa rồi mình vô tình nghe thấy, có phải là chuyện tốt hay không?

Bên trong đại điện, ngồi trên chủ vị là Viên Thuật, phía bên dưới có tất cả 4 người lần lượt là Chu Doãn, Ngưu Tử, Báo Lương, Tuệ Văn, cả bốn đang nghe yêu chủ thuật lại mọi chuyện, cả bốn sau khi nghe xong đôi mày đều nhăn tít lại, hiển nhiên đã ý thức được hậu quả của chuyện này.

Đám người này đều là tâm phúc của Viên thuật, hiển nhiên việc mỏ kim tệ mà yêu chủ nói đến thực ra là mỏ linh thạch, bốn người này sở dĩ đi theo Viên Thuật chính là vì hàng năm được một số lượng linh thạch khổng lồ, nhiều hơn cả bổng lộc mà yêu tôn trả.

Cho nên cả bọn đều biết Viên Thuật mỏ linh thạch riêng cho mình. Có thể sản xuất linh thạch dồi dào không ngừng, thế nhung không ai nói ra cả.Nói mỏ linh thạch chính là điểm chí mạng cũng không sai, nếu như xảy ra vấn đề thì cả đám thật sự sẽ gặp nguy hiểm!

"Yêu Chủ Tình hình cụ thể là như thế nào?" Báo Lương hỏi.

"Ta cũng không rõ, Mỏ linh thạch của chúng ta nằm trong một khe núi xa xôi, rất khó phát hiện, hơn nữa càn nguyên thành đã liệt khe núi đó là cấm địa, bình thường không ai lui tới. Nhưng ba ngày trước lại báo về, thỉnh thoảng có kẻ lảng vảng ở đó, dường như đã phát hiện ra điều gì”

Viên Thuật, vẻ mặt nghiêm túc kể.

"Chẳng lẽ là người của thành khác giở trò?"

Tuệ Văn trở nên lạnh lùng. Mặc dù là nữ tử duy nhất trong này, nhưng do huyết thống nên nàng là người hiếu chiến nhất,

Nếu thật sự là người của các thành khác ra tay, vậy thì cũng dễ giải quyết, Viên Thuật lắc lắc đầu

"Chỉ lo là người của trung địa”

Chu Doãn nói một câu khiến tất cả mọi người trong đại điện đều rùng mình. Đúng vậy Trung địa nếu đã nhúng tay vào khẳng định, Yêu tướng đại nhân cũng đã biết,

Chẳng lẽ là Yêu tướng muốn động thủ đối với Càn nguyên thành,. Nghĩ tới đây, sắc mặt đám người đều có chút khó coi. Cho dù tập hợp toàn bộ thực lực dưới trướng viên thuật cũng khó mà chống lại được Yêu tướng.

"Thuộc hạ đề nghị Việc cần làm ngay lúc này là phải xác định xem mỏ linh thạch đã xảy ra chuyện gì. Cũng chưa thể kết luận do ai gây ra!?, lúc đó chúng ta mới định ra đối sách"

Chu Doãn nhìn về phía viên thuật nói.

Viên Thuật gật đầu rồi nói: "Chu Doãn nói không sai. Chuyện này chưa thể khẳng định là do thế lực nào làm. Ta quyết định sẽ để bốn các ngươi dẫn theo một số người đi điều tra. Nếu như không liên quan đến trung địa, vậy thì sẽ nghĩ cách xử lý chuyện ở mỏ linh thạch! Còn nếu là do trung địa vậy thì chúng ta cần tính đến đường lùi rồi!"

Trên mặt Viên Thuật xuất hiện sát khí, ánh mắt như bắn ra tia chớp.

"Yêu chủ đại nhân yên tâm, có bốn chúng ta ở đây, ai cũng đừng mơ nhúng chàm linh thạch của càn nguyên thành”

Ngưu Tử gật đầu nói.

Chu Doãn cũng cười nhẹ lắc đầu:? chỉ cần không phải trung địa, các thành khác ta còn chưa để vào mắt, Yêu chủ đại nhân cứ yên tâm. Nếu như thực sự có kẻ nào đui mù, ta không ngại dạy cho chúng một bài học.

"Việc này không nên chậm trễ, bây giờ chúng ta lập tức xuất phát!"

Tuệ Văn nói với mọi người rồi lập tức đi ra khỏi Điện. Viên Thuật lên tiếng:

“Chậm đã”

“Yêu Chủ có gì căn dặn”

Cả bốn ôm quyền chờ đợi,Viên thuật nghĩ một lát rồi nói:

“Ta đi cùng các ngươi, nếu như thực sự là Yêu Tướng chúng ta cũng thuận đường rút lui”

…………….

Khe núi nơi có mỏ linh thạch của Càn Nguyên Thành cực kỳ yên tĩnh, loại yên ắng này khiến con người ta rất dễ rơi vào khủng hoảng. chính vì sự yên tĩnh và bí mật này mà đám người Viên Thuật có thể nhiều năm khai thác mà không bị phát hiện.

Mấy canh giờ sau, mọi người chỉ còn cách mỏ linh thạch khoảng hơn hai mươi dặm Thường Phong và Bạch Hàn Phong cũng có mặt trong đám người đến mỏ linh thạch, trước khi đi Bạch Hàn Phong cũng đã được Chu Doãn dặn dò trước, đây có thể chính là cơ hội được yêu chủ trọng dụng,

Viên Thuật bảo mọi người:"một người tới mỏ linh thạch thăm dò một chút tình huống bên trong. Hiện giờ chúng ta không hề biết có chuyện gì xảy ra, nếu cứ thế đi thẳng về phía trước rất có thể trúng mai phục."

“Yêu chủ thuộc hạ xin đi”

Thường Phong nhanh nhảu nói, xem ra hắn cũng ý thức được việc này tuy hung hiểm nhưng có thể ẩn chứa cơ hội chuyển mình.

"Ngươi? Đi một mình? Quá nguy hiểm!"

Viên Thuật nhíu mày một cái, lập tức từ chối. Lúc này Bạch hàn Phong đứng ra nói:

“Yêu chủ, thuộc hạ xin đi cùng Thường Phong huynh đệ, nếu có chuyện gì xảy ra cũng dễ bề chiếu cố, “

Viên thuật suy nghĩ một lát rồi gật đầu|:

“Cẩn thận một chút, có chuyện gì phải hồi báo ngay, không được manh động”

“Thuộc hạ đã hiểu,”

Cả hai lĩnh mệnh rồi phi thân rời đi chớp mắt đã biến mất trong cánh rừng rậm, Viên Thuật nhìn chỗ hai người biến mất rồi nói:

“Khả năng trong mỏ có mai phục là rất cao, mọi người lúc đó hãy nhớ, không để một tên nào chạy thoát”

“Chúng thuộc hạ hiểu”/./
Bình Luận (0)
Comment