Vô Thượng Niết Bàn

Chương 140

Yêu Chủ Ma Áng

“Bịch”

Chưa đầy nửa canh giờ thì Bạch Hàn Phong đã quay trở lại, kèm theo đó là một thân thể bị phong ấn ném xuống trước mặt đám người Viên Thuật. Thường Phong ôm quyền

“Bẩm báo Yêu Chủ, chúng thuộc hạ may mắn không làm nhục mệnh, bạch huynh đệ tóm được một tên canh gác vòng ngoài,”

Nói xong Thường Phong đá vào người tên thú tộc đang nằm dưới mặt đất

"Nói chuyện!, đây là Càn Nguyen Yêu Chủ"

Binh khí trong bàn tay Thường Phong đặt lên ngực tên kia, ý bảo gã mở miệng. Toàn thân tên thú tộc kia ứa mồ hôi, nhưng cũng đành phải, nặn ra một nụ cười rất khó coi, nói:

"Tiểu nhân Tử Lương tham kiến yêu chủ, mong ngài giơ cao đánh khẽ, tiểu nhân không muốn chết”

Bạch Hàn Phong đứng bên cạnh nói

"Nói thực một chút. Nếu có gì dối tra, ta sẽ lột da ngươi”

Tử lương gật đầu lia lịa, sự lợi hại của Bạch Hàn Phong hắn đã được lãnh giáo, vừa nãy khi hắn gặp Bạch Hàn Phog, còn chưa kịp lên tiếng cảnh báo cho đồng bọn thì, hắn đã Bị Bạch Hàn Phong khống chế,

Viên Thuật gật gù tán thường nhìn Bạch Hàn Phong rồi quay qua Tử Lương, lạnh giọng nói.

"Nói mau. Trong mỏ linh thạch phía dưới có bao nhiêu người? đến từ thế lực nào, Có những tu vi gì? Nói rõ ràng từ đầu tới cuối cho ta.!"

Thấy Viên Thuật đằng đằng sát khí, Tử Lương vô cùng sợ hãi.

"Đừng giết ta. Ta nói hết, ta nói hết! Trong mỏ linh thạch bên dưới, là nhân mã của Thiên Yêu Thành, gồm yêu chủ Thiên Yêu Thành và các vị chấp sự, còn có người của Lăng Vân Thành bên phía, Bắc Địa, “

dưới sự đe dọa của Viên Thuật, Tử Lương đã khai hết tất cả mọi chuyện.

Hoá ra trong mỏ linh thạch là đám người của Thiên Yêu Thành và Lăng Vân Thành, Viên Thuật thầm thở phào, nếu như không phải người của Yêu Tướng hắn không lo lắng lắm, nhưng đồng thời hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, người của Lăng Vân Thành, Bắc Địa cách đây quá xa xôi, không ngờ lại có thể liên kết với Thiên Yêu Thành, nếu nói Thập Diện Thành đánh hắn thì còn có lý hơnn.

Hắn đem vấn đề này ra hỏi Tử Lương, thì tên này cũng ngờ nghệch không biết, chỉ biết rằng yêu chủ Ma Áng của Thiên Yêu thành nói rằng đám người kia đến từ Lăng Vân Thành, Bắc Địa.

Viên Thuật tiếp tục hỏi, tủ lương nhất nhất cung khai. Trong ngoài mỏ linh thạch này, tổng cộng có mười sáu tên thú tộc cấp ba, nghĩa là có t vi tương đương BẠch HÀn Phong. 10 tên cấp bốn, năm tên cấp năm, có ba tên tu v tương đương yêu chủ, Tất cả đều núp ở nơi bí ẩn, hơn nữa còn bày ra cạm bẫy. Chỉ cần người của Can Nguyên Thành bước tới thì sẽ tập kích

Bạch Hàn Phong lại tra hỏi Tử Lương tiếp, moi tất cả vị trí canh gác trong đầu lão nhanh chóng phác thảo ra một kế hoạch.

………………….

Mục tiêu thứ nhất của Viên Thuật là hai tên thú tộc của Lăng Vân Thành, nấp dưới đầm nước. trận đầu tiên này Tuệ Văn nhận lấy

BẠch Hàn Phong không biết nàng tu luyện thư công pháp gì, hay là được thừa hưởng từ tổ tiên mà biến hoá hết sức diệu kỳ, khi nàng thi triển, hắn có cảm giác nàng cùng với có cây xung quanh như hòa làm một thể.

Nàng lặng lẽ trầm mình xuống đầm, trong nháy mắt hai tên thú tộc dưới hồ lập tức bị chẻ thành hai nữa, máu đỏ nhanh chóng nhuộm mặt đầm,

Tiếp đó Viên Thuật ra lệnh tất cả tỏa ra, tiêu diệt hết tất cả các trạm gác, rồi tập trung trước cửa mỏ linh thạch, một lát su toàn bộ mười sáu tên canh gác đều bị hạ gục, tất cả đều không hề sơ hở đứng trước cửa mỏ, Viên Thuật đưa tay ra một quả cầu màu lam nhanh chóng được ngưng tụ.

Viên Thuật phẩy tay một cái, quả cầu ngay lập tức bay đên cửa động,

“Ầm”

Một tiếng nổ to vang lên, cửa của mỏ linh thạch hoàn toàn sụp đổ, trong đống khói bụi mịt mù, có mấy nhân ảnh lao ra,

“Chuyện gì xảy ra,?”

Một tên người đấy bụi đất hướng đám người Bạch Hàn Phong hỏi, hắn còn tưởng đó là người mình, BẠch Hàn Phong cười nói

"Muốn mạng các ngươi!"

Bạch Hàn Phong cười lạnh một tiếng, tung người giết về phía tên đó.

“KHốn kiếp, người của Viên Thuật”

Thanh niên kia văng tục một tiếng há miệng hét lên một loại ám hiệu kỳ dị, đồng thời toàn thân xuất hiện chân khí cuồn cuộn, đánh một quyền về phía Bạch Hàn Phong.

Một quyền này đánh ra làm bộc phát chân khí cuồng bạo bẩm sinh, hình thành một quyền to lớn trên không trung, đột nhiên đổ ầm xuống Bạch Hàn Phong.

“Tài mọn”

Bạch Hàn Phong nhìn một cái đã nhận tên này chỉ có tu vi tứ cấp, Đôi mắt Bạch Hàn Phong lạnh thấu xương. Trong nháy mắt bùng nổ hắn cũng hắn đánh một quyền, máu toàn thân cuồn cuộn gia tăng, khí thế toàn thân dâng lên, đồng thời thi triển pháp môn luyện thể để cường hóa nhục thân,

UỲNH!

Hai quyền va vào nhau, sắc mặt thanh niên áo đen thay đổi trong nháy mắt. Một luồng sức mạnh điên cuồng phóng ra xông vào trong thân thể hắn ta, khiến hắn ta lập tức phun ra một ngụm máu tươi, ngã bay ra ngoài, đập mạnh vào nền đất cứng rắn phía xa xa.

Bạch Hàn Phong không cho hắn ta chút cơ hội phản ứng, tiếp tục xông đến

"Tiểu tử, ngươi tự tìm cái chết!"

Lúc này, đám người bên kia mới kịp phản ứng lại. Hắn ta không nghĩ tới chỉ một quyền của Bạch Hàn Phong đã làm thanh niên áo đen trọng thương. Hắn lập tức rút trường kiếm sau lưng ra khỏi vỏ, một đường kiếm khí sắc bén chém xuống Bạch Hàn Phong.

Vút!

Bạch Hàn Phong chưa kịp đón đỡ thì Tuệ Văn đã bay đến,. Một đường linh khí bắn ra từ ngón tay nàng, chớp mắt đẩy lùi thanh kiếm của tên kia

“Hắc Hắc, Con quạ kia, đã lâu không gặp”

Tuệ văn cười thiên kiều bá mị nói

“Hừ, hôm nay ta sẽ giết ngươi”

Thanh niên dùng kiếm và Tuệ văn dường như có thù oán, hắn ngay lập tức đánh đến

“Ta cũng muốn xem ai chết”

Ánh mắt Tuệ văn lia về phía thanh niên cầm kiếm. đồng thời hai bàn tay cũng đánh ra hai trảo/.

", ngươi chết chắc!"

Thanh niên cầm kiếm lạnh giọng nói, thế nhưng đột nhiên Tuệ Văn thu tay lại, nàng đã nhìn thấy phía sau thanh niên cầm kiếm kia xuất hiện mười mấy người, một kẻ mặc áo xanh đi chân trần lên tiếng

“Viên Thuật, ngươi to gan thực, dám dấu riêng mỏ linh thạch cho mình”

Viên Thuật tiến lên một bước nhìn chằm chằm vào người mặc áo xanh, đây chính là Yêu Chủ của Thiên Yêu Thành Ma Áng. Viên Thuật nhìn sang kẻ đứng bên cạnh ma áng, cuối cùng hắn đã nghĩ ra vì sao lại có Lăng Vân Thành tham gia, thiếu nữ đứng bên cạnh Ma Áng kia chẳng phải mà cô ruột hắn hay sao, thiếu nữ này là mẹ của yêu chủ Lăng Vân Thành.

Nghe Ma Áng nói thế, Viên Thuật mỉm cười điềm tĩnh nói:

“Tội giữ riêng mỏ linh thạch của ta cùng với tội tư thông với người ngoài tấn công đồng liêu của ngươi hình như đều bị ban chết thì phải”

Ma Áng nhướn mày, nhưng rồi hắn lại nói:

“Cưỡng từ đoạt lý, đây là cô mẫu của ta, đến đây trợ giúp thì có gì là lạ, Viên thuật biết điều hãy giao nộp tang vật, rất có thể ta còn xin cho ngươi trước mặt yêu tướng”

Viên Thuật cười ha hả:

“Xin cho ta, ta thấy ngươi nên xin cho mình trước đi, người đâu, lên cho bản nhân”

Viên thuật nói xong thì dậm mạnh chân xuống đất lao đến chỗ Ma Áng, hai tay của Viên Thuật hiện ra hai thanh đao ngắn, không biết dùng thứ tài liệu gì tạo ra, nhưng mỗi lần vung lên, nó phát ra tiếng rít khiến tâm thần chấn động, trong nháy mắt Viên Thuật đã chém ra chín chín tám mươi mốt đao về phía Ma Áng,

“Đám người các ngươi hôm nay, một người cũng đừng hòng rời đi được”/./
Bình Luận (0)
Comment