Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1250

Chương 1250

“Đây gọi là trò giỏi hơn thầy, bọn em dám cược dám chịu, hôm nay chính là người phục vụ của anh.”

Người phụ nữ nào đó cũng phải dám cược dám chịu, sau khi trở về, Lục Lãnh Phong liền liệt kê ra các hạng mục phục vụ vào buổi tối hầu tắm, mát xa, chơi trò con thỏ…

Người phụ nữ nào đó tâm loạn như ma, đúng là bê đá đập chân mình mà.

Trong phòng tắm, Lục Lãnh Phong dựa vào thành bồn tắm, khóe miệng nhếch len một nụ cười xấu xa, Hy Nguyệt ngồi trên chân anh, hai bàn tay nhỏ bôi sữa tắm, di chuyển trên làn da rắn chắc của anh, đồng thời cũng châm lửa trên người anh.

Yết hầu của anh chuyển động: “Anh cảm thấy nên đổi sang cách khác đi.”

“Đổi sang cách gì?” Cô không tự chủ được nhíu mày.

“Vừa làm vừa tắm.” Anh cười xấu xa, một ngọn lửa dục bùng cháy trong đôi mắt đen thăm thẳm của anh.

Cô xấu hổ đỏ bừng cả mặt, nắm tay nhỏ hồng hồng đấm vai anh như mưa: “Em không có bản kĩnh này đâu.”

“Không sao, anh dạy em.” Anh cúi đầu, chặn lại đôi môi hồng của cô.

Một vũng nước xuân nhẹ nhàng chảy ra, chiếc eo mềm mại, mảnh mai như liễu của cô đung đưa trong nước, bắn nước tung tóe.

“Cô ngốc, về sau chúng ta có thể chơi trò này nhiều hơn, người thắng là vua, người thua là kẻ ấm giường.”

Cô hít sâu một hơi, không thể nghĩ ra cô có thể thắng anh trên mặt nào nữa.

Cho dù là chỉ số cảm xúc, chỉ số thông minh hay là thể lực…anh đều có thể đánh bại cô trong giây lát.

Một vị vua, một thau đồng ,hoàn toàn không cùng một cấp độ, sao có thể so?

“Trừ khi có một loại trò chơi em có khả năng thắng anh, nếu như luôn thua thì còn gì ý nghĩa nữa.”

“Nếu trò chơi không dùng đến nảo, em có khi còn có thể thắng.” Anh nửa đùa nửa thật nói.

Cô không thể không đồng ý, anh vừa rp cao, vận may vừa tốt hơn cô, trừ khi cô gian lận.

Nghĩ tới điều này, một tia chớp xẹt qua trong đầu cô: “Được nha, ngày mai chúng ta chơi trò đơn giản chút, trò chơi không cần đến chỉ số thông minh.”

Ngày hôm sau, cô kiếm ra được một cái xúc xắc.

“Ma vương Tu La, hôm nay chúng ta chơi tung xúc xắc, so lớn nhỏ, ai lớn thì thắng.”

“Được.” Lục Lãnh Phong nhún vai.

“Em trước cho.” Cô cầm cốc xúc xắc lắc mạnh lên xuống, trái phải rồi ấn xuống bàn một cái “bốp”, như một thần cờ bạc.

Mở cốc xúc xắc ra, sáu sáu sáu!

“Yeahhhh!” Cô làm một tư thế chiến thắng, hàng lông mi dày dài của cô lấp lánh một cách xảo quyệt, giống như những cánh bướm đang bay.

Lục Lãnh Phong cầm cốc xúc xắc, vừa định lắc thì ngón tay ngừng lại trên không trung, một tia sắc bén khó tả xẹt qua mắt anh.

Tư thế lắc xúc xắc của anh vô cùng bá đạo, cũng rất tiêu sái, Hy Nguyệt nhìn anh với bộ dạng hoa si, không hổ là Ma vương, mỗi một hành động đều rất mê người, mọi lúc mọi nơi đều làm mù đôi mắt chó của cô.

Bình Luận (0)
Comment