Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1251

Chương 1251

Cô một chút cũng không lo lắng, phần thắng trong tay, cô dám chắc Lục Lãnh Phong sẽ không lắc được ba con sáu.

Khi Lục Lãnh Phong mở cốc ra, cô sững sờ, hai mắt mở còn to hơn chuông đồng.

Sáu, sáu, sáu!

Sao có thể được, anh làm sao có thể lắc ra ba con sáu!

Đây là xúc xắc ma thuật của túi sữa nhỏ mà, bên dưới có một cái nút bí mật, bên trái là lớn nhất, bên phải là nhỏ nhất, chính giữa là trạng thái bình thường.

Khi cô lắc, xúc xắc thực sự không có chuyển động, âm thanh phát ra từ cốc đựng xúc xắc chứ không phải tiếng xúc xắc.

Chỉ có để ở trạng thái bình thường thì xúc xắc mới lắc tự do.

Lúc đặt xuống, cô rõ ràng đã để nút ở giữa rồi mà, Lục Lãnh Phong vậy mà vẫn có thể lắc được ba con sáu!

RP rốt cuộc mạnh tới cỡ nào chứ!

“Lại lần nữa, ba lần hai lần thắng, lần này là anh may mắn, lần sau thì không chắc nha.”

Lần này nếu còn lắc được ba con sáu, cô liền ăn luôn cốc xúc xắc!

“Được, muốn chơi như thế nào, tùy em.” Đôi môi mỏng của Lục Lãnh Phong gợi lên một vòng cung.

Cô cầm cốc xúc xắc lên, giả vờ lắc lắc.

Khi mở ra, tôi giả vờ ngạc nhiên, vui mừng: “Woa, lại là 666, hôm nay em như được thần tài phù hộ, nên đi mua vé số mới được.”

Lục Lãnh Phong bình tĩnh, lần này anh lắc vô cùng tùy ý.

Cốc xúc xắc mở ra, hai tròng mắt của Hy Nguyệt suýt chút nữa rơi ra, nuốt một ngụm nước bọt, dường như nuốt xuống ba viên xúc xắc.

Cô giật lấy cốc xúc xắc trong tay anh, lén lén kiểm tra nút bấm, ở chính giữa, là trạng thái bình thường.

Anh không hề biết bí mật của cốc xúc xắc, hoàn toàn là tự mình lắc ra.

OMG, tên này chơi cũng quá giỏi rồi, chẳng lẽ anh không có điểm yếu sao?

“Lần cuối cùng quyết định thắng thua! Em không tin anh còn có thể lắc ra sáu sáu sáu.” Trên mặt cô hiện ra ba vạch đen.

Đến gian lận cũng không thể thắng thì cũng quá thảm rồi?

Cầm lấy cốc xúc xắc, cô dường như lắc rất lâu rất lâu mới đặt xuống.

“Em vẫn là ba con sáu, thế nào, giỏi chứ!” Lục Lãnh Phong búng nhẹ trán cô, đúng là đồ ngốc, đến gian lận còn có thể huênh hoang như vậy!

Anh cầm cốc xúc xắc, lắc chầm chậm vài cái rồi đặt xuống.

Một hai ba!

“Ha ha ha…” Hy Nguyệt cười phá lên, kiêu ngạo, cô thắng rồi, cuối cùng cô cũng thắng được Đại Ma vương!

“Lục Lãnh Phong anh thua rồi, tối nay, em chính là nữ vương!”

Anh vươn tay ra, ôm lấy vòng eo mảnh mai của cô: “Muốn anh hần hạ em như thế nào?”

Cô nhún vai: “Em đau lưng, anh mát xa cho em đi!”

“Được, mát xa từ đầu đến chân cho em.” Anh cười xấu xa, một tia sáng ma mị lặng lẽ lóe lên trong mắt anh.

Thứ hai là ngày sinh nhật của bà nội, Hy Nguyệt chuẩn bị một phần quà, dẫn theo Hứa Kiến Quân đi chúc thọ bà nội.

“Bà nội, đây là bạch ngọc lão thọ tinh cháu đặc biệt thỉnh từ Pháp Hoa Tự về cho bà, chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”

Bình Luận (0)
Comment