Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1328

Chương 1328

Hứa Kiến Quân uống một hớp nước ép trái cây, giọng điệu trẻ con tức tối nói: “Cậu ơi, cậu để cho chủ Ngọc Thanh ở lại đây nhé, nếu chú ấy quay về lại phải ăn cỏ, hơn nữa từ sáng đến tối cũng đều phải học, cũng không được chơi đùa với bọn cháu.”

“Sáng em phải học Olympic Toán học và Số học tính nhẩm, buổi trưa phải học tiếng pháp và thư pháp, buổi tối phải học cờ tướng quốc tế. Kỳ nghỉ hè toàn bộ đều phải học đến ngu luôn.” Mã Tư Ngọc Thanh than thở nói: “Cô nhất định là bị điên rồi, em muốn học nấu ăn, cô liên chửi em không có tiền đồ, chẳng lẽ mỗi ngày học những thứ kỳ cụ cổ quái đó và những đề số học thì có thể có tiền đồ sao?”

Hoa Phi xoa xoa cái đầu nhỏ: “Cô của em là mong em trở thành rồng, chỉ là quá nôn nóng. Em bỏ nhà ra đi như thế, cô em không tìm được em, sẽ rất lo lắng đó.”

“Em có để lại lời nhắn rồi, nói cho cô em biết rồi, em sẽ ở nhà bạn học chơi vài ngày, cô không cần tìm em.” Tư Mã Ngọc Thanh bộ dạng rất nghiêm túc nói.

Đúng lúc này, Tư Mã Ngọc Như đã phát hiện ra cháu trai không thấy đâu, đang phái người đi khắp nơi tìm kiếm.

Bảo vệ kiểm tra camera, lại không nhìn thấy Tư Mã Ngọc Thanh đi ra khỏi cửa lớn.

Hệ thống camera nhà họ Lục là xoay 360 độ không góc chết, nhưng Lục Sênh Hạ có cách, khiến cho bọn họ biến mất khỏi camera.

Cô bé làm rất điêu luyện, nhưng cũng không trốn khỏi hỏa nhãn kim tinh của Lục Lãnh Phong.

Dù sao những kiến thức hacker của Kiến Quân đều là học được từ Lục Lãnh Phong.

Nhưng sắc mặt của Lục Lãnh Phong không chút thay đổi, cũng không nói một lời nào.

Buổi chiều Lục Sênh Hạ quay về, cô bé phải hiểu được tình hình trong nhà, mới có thể suy nghĩ đến kế hoạch tiếp theo.

Tất cả bảo vệ đều tìm kiếm bên trong bên ngoài hét mấy lần, Tư Mã Ngọc Như lại phái người, đi đến từng nhà bạn học của Tư Mã Ngọc Thanh tìm kiếm.

Lục Lãnh Phong gọi Lục Sênh Hạ đi vào phòng làm việc.

“Không phải em đã dẫn Kiến Quân ra ngoài rồi sao? Sao lại một mình quay về?”

“Thằng bé đi qua chỗ của anh Phi chơi rồi, bảo vệ không có nói cho anh biết sao?” Lục Sênh Hạ điều chỉnh giọng điệu không đếm xỉa không quan tâm nói.

“Còn không phải một đi qua đó, mà dẫn theo một người bạn đúng không?” Lục Lãnh Phong đôi mắt thâm thúy trong suốt lạnh như băng sắc bén nhìn qua.

Lục Sênh Hạ gần như ý thức được liền rủ mí mắt xuống che đôi mắt lấp lánh của mình bằng hàng mi dài dày, sợ rằng bí mật nhỏ của mình sẽ bị anh trai phát hiện.

“Là một người bạn trong buổi tiệc của em.” Cô bé hời hợt nói.

Ánh mắt của Lục Lãnh Phong sắc bén quét nhìn cô bé: “Cái gan càng ngày càng lớn rồi, lại còn dám giở trò trên camera, em cho là camera không thể khôi phục lại nguyên trạng của nó hay sao?”

Lục Sênh Hạ rung lên.

Khỉ con có lợi hại đến đâu, cũng không thể thoát được bàn tay năm ngón của phật tổ.

“Bị anh phát hiện ra rồi.”

Lục Lãnh Phong đưa bàn tay lớn ra, xoa cái đầu nhỏ của cô bé: “Cho em một cơ hội thành thật kể hết mọi chuyện ra.”

Lục Sênh Hạ bặm môi lại, chỉ có thể một năm một mười kể lại hết cho anh biết.

Bình Luận (0)
Comment