Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1373

Chương 1373

“Con gái trong giai đoạn trưởng thành có chút mẫn cảm, bố không cần lo lắng, con sẽ dẫn đường cho con bé thật tốt.” Hy Nguyệt gật đầu, bảo người mang cơm đến cho Lục Sênh Hạ.

Nhìn thấy Hy Nguyệt, vẻ mặt Lục Sênh Hạ càng thêm phức tạp.

Cô bé rất lo lắng rằng một ngày nào đó, chính mình sẽ vì sai lầm của mẹ mà bị người trong nhà ghét bỏ.

“Sênh Hạ, hôm nay sao không xuống nhà ăn cơm, bình thường tới giờ ăn em là người tích cực nhất mà.” Hy Nguyệt cười khẽ nói.

“Chị dâu…” Lục Sênh Hạ vẫn luôn gần gũi với cô nhất, cảm xúc của cô bé hôm nay không kiềm chế được, “oa” một tiếng nhào vào lòng cô gào khóc.

“Làm sao vậy Sênh Hạ, có người bắt nạt em hả?” Hy Nguyệt nhẹ nhàng vỗ lưng cô bé, dùng giọng điệu trêu chọc hỏi.

“Không có, chỉ là em nghĩ đến tính tình của mẹ ngày càng tệ, nếu ngày nào đó bà ấy cãi nhau với chị và anh cả, mọi người cũng có thể không xem em như em gái, còn có thể không yêu em nữa không?” Lục Sênh Hạ khóc nức nở, giọng nói không rõ.

“Đứa nhỏ ngốc.” Hy Nguyệt cầm một chiếc khăn bông mềm mại lau đi nước mắt trên má cô bé: “Mẹ nhỏ là mẹ nhỏ, em là em. Dù mẹ nhỏ có phát sinh tranh chấp gì đi chăng nữa cũng sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm của tụi chị đối với em, em vĩnh viễn là đứa em gái mà tụi chị thương yêu nhất.”

“Thật không? Ngoéo tay!” Cô bé duỗi ngón út ra.

“Được, ngoéo tay.” Hy Nguyệt cũng đưa ngón út ra.

Lục Sênh Hạ nghẹn ngào một lúc, ngắt quãng nói: “Mẹ nhỏ luôn tranh giành với bác gái, trong lòng bà ấy, chị và anh đứng về phía bác gái. Mâu thuẫn của mấy chị và bà ấy chắc chắn sẽ tăng thêm, chị phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.”

Hy Nguyệt chấn động: “Em không cần lo lắng, chị sẽ cố gắng hết sức để giữ gìn sự hòa thuận trong gia đình, sẽ không để xảy ra xung đột gay gắt với mẹ nhỏ đâu. Mẹ nhỏ chính là tới thời kỳ mãn kinh, suy nghĩ có hơi nhạy cảm, điều trị một thời gian sẽ trở lại như trước đây thôi.”

“Bà ấy không tốt bụng như chị nghĩ đâu!” Giọng Lục Sênh Hạ hơi cao lên.

Hy Nguyệt có chút kinh ngạc, không ngờ cô bé lại nói như vậy về Tư Mã Ngọc Như.

Cô nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Sênh Hạ lên, nghiêm trang nhìn cô bé: “Sênh Hạ, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì em đều phải nhớ kỹ, em và Lãnh Phong là anh em ruột, em là em gái bảo bối của tụi chị. Tụi chị sẽ cưng chiều em, yêu em, thương em, bảo vệ em cả đời.”

“Chị dâu.” Nước mắt của Lục Sênh Hạ lại trào ra.

Cô bé biết Hy Nguyệt rất tốt bụng, luôn lấy ơn báo oán.

Hy Mộng Lan đã làm nhiều chuyện xấu xa như vậy nhưng cô vẫn không so đo tính toán giúp cô ta, tiêu tiền thay cô ta chữa bệnh, đưa cô ta sang Mỹ để phẫu thuật thẩm mỹ.

Mà mẹ cô bé lại lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, xem lòng tốt của cô thành lòng lang dạ thú, còn lén sinh một đứa con trai muốn tranh đoạt tài sản với anh cả.

Chắc chắn bà ấy bị điên rồi.

“Về sau chị phải có lòng phòng bị mẹ em, chị là chủ gia đình, không cần nghe lời bà ấy.”

Hy Nguyệt nhéo nhéo gương mặt nhỏ nhắn của cô bé: “Mẹ nhỏ dù sao cũng là bề trên, chúng ta là hậu bối, không thể quá so đo được.”

“Chị đó, chính là tốt bụng quá, người khác đều thấy chị rất dễ bị bắt nạt, xem chị như quả hồng mềm.” Lục Sênh Hạ thở dài, vẻ mặt buồn bực.

Bình Luận (0)
Comment