Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1429

Chương 1429

Hoa Phi thở dài: “Chị của em thà không có còn hơn, nếu sự thật là như thế, chị nhất định sẽ không tha thứ cho anh rể, bọn họ nhất định sẽ ly hôn, chúng ta phải chuẩn bị tốt tâm lý.”

Trong mắt Tần Nhân Thiên tràn đầy vẻ mỉa mai: “Anh thật sự không ngờ Lục Lãnh Phong lại là con người như thế.”

Hoa Phi xoa xoa bàn tay: “Em cũng không dám tin, hy vọng chuyện này có thể phát triển theo hướng tốt đẹp hơn.”

Buổi chiều, Tần Nhân Thiên nhận được điện thoại của bố, sắp phải mở một cuộc họp, chỉ có thể giao Hy Nguyệt cho Hoa Phi chăm sóc.

Sau khi anh ta đi không lâu, Lục Lãnh Phong liền đến.

Anh hỏi Hoa Phi: “Chị của em có phải ở đây không?”

“Có, chỉ là uống say rồi: “Hoa Phi chỉ chỉ lên lầu.

Lúc Lục Lãnh Phong đẩy cửa bước vào, Hy Nguyệt mơ mơ hồ hồ từ trên giường bước xuống, lảo đảo đi tìm nước uống.

“Nước, nước đâu rồi?”

Lục Lãnh Phong đỡ lấy cô, rót cho cô ly nước.

Cô uống một ngụm nước, dường như đã tỉnh táo hơn một chút, nhìn thấy gương mặt khôi ngô quen thuộc ấy, cô dùng hết sức lực, hung hăng đẩy anh ra.Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!

“Lục Lãnh Phong, sao lại là cái tên đáng ghét nhà anh, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh, đi ra! Thời Thạch, Thời Thạch của tôi đâu?”

Từng lời nói của cô giống như viên đạn, tàn nhẫn đâm xuyên qua trái tim anh, ngũ quan anh tuấn của anh méo mó, cả người anh trở nên cứng đờ, một hồi lâu không hề nhúc nhích một chút nào.

Âm thanh của Hoa Phi từ đằng sai truyền đến: “Con người chính là như thế, mất đi rồi mới biết trân quý, khi có được thì lại không để tâm.”

Hoa Phi không chút che giấu sự bất mãn cũng trách cứ trong lòng.

Cơ mặt Lục Lãnh Phong co rút lại: “Hy Nguyệt là người mà anh trân trọng nhất, vĩnh viễn không bao giờ thay đổi.”

Hoa Phi lộ ra một chút mỉa mai: “Sao em lại cảm thấy người cũ mới là người anh trân trọng nhất nhỉ. Lúc đầu chị em gả cho anh, anh đối với chị ấy lạnh nhạt thế nào, sau khi chị ấy ngất đi lần đó, anh mới bắt đầu để ý đến chị, không dễ dàng gì hai người mới tái hợp, anh lại bắt đầu hoaig niệm cái mối tình cũ kia của anh. Một năm nay, chuyện xấu xa hai người làm ra chưa chấm dứt, bây giờ thậm chí chuyện có con riêng anh cũng làm ra rồi.”

Càng nói càng tức giận, giọng nói cũng càng ngày càng to: “Chị của em không thể nào chấp nhận chuyện này, hai người chi bằng dễ hợp dễ tan. Chị em lẽ ra nên ở bên một người thật lòng hiểu chị ấy, thật lòng yêu thương, che chở chị ấy.”

Lục Lãnh Phong thở dài nặng nề: “Sự việc thật sự không phải như em nghĩ.”

Anh tiến lên phía trước, muốn đỡ lấy Hy Nguyệt, lại bị cô dùng lực đẩy mạnh ra.

“Lục Lãnh Phong, anh tránh ra, tôi không muốn nhìn thấy mặt anh.”

Hoa Phi đỡ chị của mình: “Không muốn gặp thì không gặp, chúng ta quay lại giường nằm nào.”

Hoa Phi một lần nữa đỡ Hy Nguyệt nằm trên giường.

“Phi, em mau đuổi tên khốn nạn này đi. Bây giờ trên đỉnh đầu chị bị cắm mấy cái sừng rồi, hiện tại cả thế giới đều biết chị bị anh ta cắm sừng.”

Bình Luận (0)
Comment