Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1976

Chương 1976

“Bố cháu là người đàn ông hoàn hảo và xuất sắc nhất trên đời này, vốn dĩ vợ của ông ấy cũng nên là một người giống như thế. Nhưng thật không may là ba ấy đã ly hôn với bố cháu rồi kết hôn với người khác, vì vậy cháu muốn giúp bố mình tìm được người phụ nữ giỏi giang và hoàn hảo thứ hai trên đời này.”

Cậu bé giống như đang đọc bài vè, cả người Mộ Dung Cẩm Lý đều choáng vàng, muốn va vào tường.

“Em mong rằng cậu chủ Hứa có thể tìm được một người bạn đời phù hợp nhất.” Cô ta cố nặn ra một nụ cười.

Trên đời này ngoại trừ Mộ Dung Cẩm Lý cô ra thì ai cũng đừng nghĩ tới việc kết hôn với Hứa Nhã Thanh.

Lâm Tư Nhã là một cô con gái nhà giàu lại xinh đẹp, còn có bằng MBA của một trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài.

Cô ta tin rằng Hứa Nhã Thanh sẽ cảm thấy hài lòng với thân phận này của mình.

Trên đường trở về.

Hứa Kiến Quân trèo lên đùi bố mình rồi ngồi xuống.

“Bố ơi, dựa vào trực giác nhạy bén của một đứa trẻ thiên tài như con thì cái cô Lâm kia nhất định muốn làm mẹ kế của con.”

Hứa Nhã Thanh đỡ trán: “Bố chỉ mới gặp cô ta có một lần, mà cô ta cũng không phải mẫu người bố thích.”

Hứa Kiến Quân vòng tay ôm cổ anh ta: “Trên đời này chỉ có mẹ con mới là  người thích hợp nhất với bố.”

Hứa Nhã Thanh cũng nghĩ giống như vậy.

Ngoại trừ Hy Nguyệt ra, không có một người phụ nữ nào khác có thể bước vào trái tim anh ta.

“Vậy thì chúng ta hãy cướp lại mẹ, có được không?” Anh ta nói với giọng nửa đùa nửa thật.

Hứa Kiến Quân lắc đầu: “Trong sách có viết một câu từ rất xa xưa rằng hai hổ tranh đấu thì nhất định phải có một con bị thương, nếu như bố tranh giành với bố ma vương thì chắc chắn sẽ có một người chịu thương tổn hoặc là cả hai đều bị thương. Mẹ rất yêu bố nhưng cũng yêu bố ma quỷ rất nhiều, nếu như cả hai người đều xảy ra chuyện thì mẹ sẽ rất buồn, ngay cả con cũng vậy.”

Hứa Nhã Thanh hôn lên mái đầu nhỏ nhắn của cậu bé: “Mẹ con có còn yêu bố không? ”

“Đương nhiên là yêu rồi. Trong lòng mẹ bố còn quan trọng hơn cả bố ma vương nữa, vị trí của bố có thể xếp phía trước ông ấy.” Hứa Kiến Quân nghiêm nghị nói.

Dường như có ánh sao bay vào trong mắt của Hứa Nhã Thanh: “Thật không đấy?”

“Vâng, bố ma vương cũng đã từng cãi nhau với mẹ về chuyện này.” Hứa Kiến Quân nói.

Trái tim Hứa Nhã Thanh bay lên trời cao, lơ lửng giữa trời xanh mây trắng.

Anh ta biết ngay mà Lục Lãnh Phong không thể thay thế mình được.

Hạt mầm trong lòng anh ta đã đâm chồi bén rễ, ngọn lửa hoang dại vẫn còn nhen nhóm chỉ chờ gió xuân thổi tới ngay lập tức có thể bùng cháy.

Lục Lãnh Phong không thể đuổi được anh ta.

Chỉ là bây giờ tình hình đã bắt đầu có sự thay đổi. Anh ta cần phải làm gì đó để giữ vững vị trí của mình.

Ngày mùng sáu của năm mới, bà cụ Đỗ gọi điện thoại mời gia đình họ Hy đến thành phố Tinh Không làm khách, đương nhiên còn cố ý nhắc tới Lục Lãnh Phong và Lục Sênh Hạ, hai người họ mới là khách mời chủ chốt.

Lục Sênh Hạ vui mừng khôn xiết, trái tim của cô bé tựa hồ đã bay đến nơi đó từ lâu.

Tuy nhiên có người còn vui vẻ hơn cô bé, người đó là Đỗ Di Nhiên, cuối cùng cô ta cũng có thể gặp lại Lục Lãnh Phong rồi.

Bình Luận (0)
Comment