Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 939

- Phá!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, không gian hồng mông cắn nuốt hết thảy lực lượng pháp tắc, song tuy nói là như vậy, cũng cần năng lượng cường đại duy trì, cảnh giới của Lâm Minh không đủ, lại không thể nào làm được tới trình độ cắn nuốt Cửu Đỉnh đại trận, dù sao đây là hơn năm mươi cường giả Thần Hải liên thủ đều không thể rung chuyển trận phòng hộ siêu cấp, biểu tượng thành tựu trận pháp cao nhất của Thiên Diễn Đại Lục!

Tuy nhiên, nếu như chỉ hạ thủ từ mười hai khe hở của Cửu Đỉnh đại trận, phá tan lực lượng pháp tắc đã yếu ớt không chịu nổi ở khe hở, Lâm Minh lại làm được!

Tê tê tê!

Thiên Ma võ ý chia làm mười hai đạo hồng lưu, như cầu vồng cắt qua khe suối, trực tiếp xông về mười hai khe hở của Cửu Đỉnh đại trận, một khắc kia, không có đại năng lượng mạnh đụng nhau như bên trong dự đoán, không có thần quang sáng chói, không có tiếng nổ kinh thiên động địa, song mười hai khe hở lại vô thanh vô tức tan rả!

Cửu Đỉnh đại trận là Ngũ Hành trận pháp, ẩn chứa quy tắc của Ngũ Hành, Ngũ Hành hợp nhất, uy năng vô cùng, nhưng ở khi không gian hồng mông làm hết thảy pháp tắc tan rả, vẫn bị khắc chế giống như trước.

Từng điểm bị tan rả, thật ra thì vẫn là có vô số năng lượng tập trung che lại bộ khung rắc rối phức tạp, tựa như mạng nhện, khe hở ở giữa dây năng lượng chỉ lớn bằng hạt gạo, đừng nói là người, ngay cả con ruồi cũng khó mà thông qua, nhưng chỉ cần sinh ra khe hở, cho dù có nhỏ đi nữa, cũng đủ để cho lực trường vô hình vô chất thông qua.

Lâm Minh chợt quát một tiếng, Thiên Ma Lực Trường chia làm mười hai đạo, giống như hồng thủy xông vào bên trong Cửu Đỉnh đại trận, cuồn cuộn mãnh liệt trút xuống đám người Tư Đồ Bá Nam.

Không sai, Lâm Minh quả thật không có biện pháp mở Cửu Đỉnh đại trận, nhưng nếu như có thể trấn giết chín cường giả đại thần đỉnh trong Cửu Đỉnh đại trận, như vậy uy năng của Cửu Đỉnh đại trận sẽ suy yếu hơn phân nửa, đến lúc đó phá đại trận căn bản không đáng kể chút nào.

- Cái gì?

Một khắc kia, Tư Đồ Bá Nam rõ ràng cảm nhận được một cỗ năng lượng chí cực vô cùng mênh mông, kinh khủng trút xuống, cảm giác như Phàm Nhân dưới sự bùng nổ của núi lửa, mắt thấy hàng tỉ cân dung nham trút xuống đầu!

- Đáng chết! Đây là lực lượng gì? Thế nhưng có thể xông vào Cửu Đỉnh đại trận, chúng ta đồng loạt ra tay, chống đỡ công kích của tiểu súc sinh này, tu bổ Cửu Đỉnh đại trận.

Tư Đồ Bá Nam điên cuồng gào thét, chín đại cường giả Thần Hải khác cũng không dám chậm trễ, tạm thời thu hồi năng lượng trút xuống chín đại thần đỉnh, muốn đối kháng Thiên Ma Lực Trường.

Song Thiên Ma Lực Trường chính là một phần công pháp cấp bậc Thần Võ vô thượng, là tư cách mà Hỗn Nguyên Thiên Tôn dựa vào để tung hoành vũ trụ, cho dù Lâm Minh chỉ có thể phát huy ra uy lực chưa đầy một phần vạn của nó, cũng đủ để trấn sát Thần Hải.

- Trấn sát!

Lâm Minh vung tay lên, thanh âm cực kỳ lạnh lùng, loại khí thế này, giống như Diêm La Vương dưới Diêm La Thần Điện trong truyền thuyết dùng bút vẽ một cái phía trên sổ ghi chép sinh tử, phán xét sinh tử của một người!

Ầm!

Không gian hồng mông bộc phát ra bên trong Cửu Đỉnh đại trận, năm cường giả chư tộc biển sâu đứng mũi chịu sào thân thể chấn động, chùm tia sáng chân nguyên bọn họ thả ra giống như tuyết trắng dưới ánh nắng chói chan, sau khi xông vào không gian hồng mông đã tan thành mây khói!

Tan rả hết thảy quy tắc, phân giải hết thảy năng lượng, đây chính là Hỗn Độn Hồng Mông!

- Có chuyện gì?

Mấy cường giả chư tộc biển sâu trong lòng hoảng hốt, tuyệt học ẩn giấu do chính mình thi triển ra chống cự lại năng lượng này, cho dù uy lực không bằng, bị năng lượng này đánh tan, nổ tung cũng sẽ không để cho bọn họ giật mình, nhưng tuyệt đối sẽ không giống như đá chìm đáy biển, vô hình như bây giờ.

Loại cảnh tượng này, bọn họ vẫn là lần đầu nhìn thấy, như thế nào không sợ hãi giật mình.

Tuy nhiên, bọn họ kinh hãi cũng chỉ là kéo dài trong thời gian một phần trăm cái nháy mắt, một khắc kia, không gian hồng mông hoàn toàn bao phủ xuống, chân nguyên hộ thể của năm cường giả phong Hoàng của chư tộc biển sâu trực tiếp phát toái, tiếp theo là y phục, da, da thịt, kinh mạch, xương cốt của bọn họ, từng chút từng chút toàn bộ nát bấy thành bụi bậm, hoàn toàn chôn vùi.

Tất cả mọi người mắt thấy một màn như vậy, một đám trợn to hai mắt, đừng nói là phía Tư Đồ Bá Nam, chính là phía hơn năm mươi cường giả Thần Hải ở phe Lâm Minh thấy vậy lưng cũng phát rét, lòng bàn tay thấm đầy mồ hôi.

Lâm Minh có thể chiến thắng cường giả Thần Hải đó là đương nhiên, có thể giết chết cường giả Thần Hải ngay lập tức, cũng không đủ để làm cho người ta kinh ngạc, nhưng là cách Cửu Đỉnh đại trận, khoảng cách hơn mười dặm, chỉ có một lần đối chiến đã trấn sát năm tên cường giả Thần Hải, một người trong đó còn là mới vào Thần Hải trung kỳ, làm cho không người nào có thể không sợ hãi, đây tương đương với việc chỉ cần ý niệm của Lâm Minh vừa động, là có thể lấy tánh mạng của bất kỳ một người nào bên trong bọn họ, chỉ sợ cách nhau cực xa, hơn nữa đại trận cũng không che được!

Thần thông bực này, đã ra ngoài lý giải của bọn họ.

Hơn nữa, năm người này chết kiểu này thật sự quá kinh khủng, vô thanh vô tức tan xương nát thịt, không, ngay cả tan xương nát thịt đều không đủ để hình dung, mà là tiêu tán chôn vùi trong vô thanh vô tức, là chôn vùi thật sự, một chút ít khí tức cũng không có ở lại thế gian, hài cốt không còn!

Cái loại trạng thái không tiếng động nầy, cái loại cảnh tượng quỷ dị khi mắt thấy năm cường giả Thần Hải tiêu tán phân thành hàng tỉ bụi bậm nầy, để cho tinh thần bọn họ sợ hãi.

Mà Lâm Minh từ đầu đến cuối động cũng không động một cái, chỉ có một đóa Hồng Liên yêu dị nở rộ ở phía sau, tay hắn cũng không nhấc lên một cái.

Cảnh tượng bực này, có thể nói là làm người nghe kinh sợ!

Đây rốt cuộc là công pháp thần thông gì?

- Làm sao có thể . . . Làm sao có thể . . .

Tư Đồ Bá Nam mở to mắt, hắn biết rõ, mình có thể sống sót chỉ là bởi vì Lâm Minh không có nhằm vào hắn, mà là trấn sát năm tên cường giả Thần Hải khác trước một bước, nếu không hắn đã sớm chết, rơi vào kết quả giống như những người đó.

Ý niệm trong đầu vừa động, giết người ở ngoài hơn mười dặm, không thèm xem Cửu Đỉnh đại trận vào đâu, quả thực là yêu ma!

- Trốn!

Đây là tất cả ý nghĩ của bất cứ một người may mắn còn sống sót, bọn họ căn bản cũng không có dũng khí đối mặt với yêu quái giống như Lâm Minh.

- Thoát được sao?

Khóe miệng Lâm Minh nổi lên một tia cười lạnh, trấn sát năm người trước một bước là vì hắn còn không có nắm chắc đồng thời trấn sát thập đại cường giả Thần Hải, hiện tại giết một nửa trước, rồi giết một nửa khác sẽ dễ dàng hơn nhiều.

- Không gian hồng mông, trấn sát!

Năng lượng toàn thân Lâm Minh bộc phát, Thiên Ma võ ý giống như biển gầm tùy ý càn quét, trực tiếp nuốt sống năm Thần Hải đang phi hành hết tốc lực kia!

- A a a!

Tư Đồ Bá Nam phát ra tiềng kêu thảm thiết liên tiếp, hắn có thực lực thấp nhất trong mọi người, lại là gần đất xa trời, rơi xuống cuối cùng, bị Thiên Ma võ ý cắn nuốt đầu tiên.

Ầm!

Một tiếng giòn vang, chân nguyên hộ thể của Tư Đồ Bá Nam trực tiếp phát toái, rồi sau đó hắn trơ mắt nhìn hai chân của mình bị bao phủ ở bên trong không gian hồng mông, bắt đầu bể tan tành, tiêu tán, rồi sau đó là thân thể, cánh tay, cổ.

Chút ít da thịt già nua kia, giống như vỏ cây khô tiếp tục bóc ra trong không gian hồng mông, huyết nhục đầm đìa, kinh mạch gãy lìa, hết thảy hết thảy, không tiếng động hóa thành bụi bậm.

Không có chuyện tình càng thêm sợ hãi hơn so sánh với nhìn thân thể của mình tiêu tán ở trước mắt.

- Không . . . Không . . .

Tư Đồ Bá Nam phát ra từng tiếng rống giận không cam lòng, nhưng mà toàn bộ lại bị nuốt hết vào bên trong không gian hồng mông, mọi người chẳng qua là thấy hắn vô lực giãy dụa, cuối cùng hoàn toàn vỡ thành hư vô.

Ở sau Tư Đồ Bá Nam, bốn cường giả Thần Hải khác cũng không thể may mắn thoát khỏi, nhất nhất bị không gian hồng mông cắn nuốt, theo tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, chân nguyên hộ thể của bọn họ bể tan tành, thân thể tan rã!

Từ khi Lâm Minh phá bỏ Cửu Đỉnh đại trận bắt đầu, đến khi trấn sát thập đại Thần Hải chỉ bất quá dùng mấy hơi thời gian, mà từ đầu đến cuối, Lâm Minh cũng không có hoạt động nửa bước, đã nhẹ nhàng kết thúc giết chóc như vậy.

Tâm niệm vừa động, trấn sát Thần Hải ở cách mình hơn mười dặm, loại uy thế này thật đúng như Diêm La Vương, vung tuyệt bút lên phía trên sổ ghi chép sinh tử, phán quyết sinh tử của con người!

- Lâm . . . Lâm chân nhân . . .

Hơn năm mươi cường giả Thần Hải không biết từ lúc nào, đã không hẹn mà cùng dừng công kích trong tay lại, hết thảy vừa mới phát sinh giống như cảnh trong mơ, mười cường giả chết đi kia không phải là chó và mèo, mà là Đại Năng cùng một cấp số theo chân bọn họ, hiện tại đối mặt Lâm Minh, lại không có một chút lực chống cự, nếu như thay đổi bằng đám người bọn họ, chỉ sợ kết quả cũng giống nhau.

Đối mặt với người có thể giơ tay lên liền có thể giết chết mình, bọn họ dĩ nhiên sẽ cảm nhận được áp lực trầm trọng.

- Lâm chân nhân thần thông cái thế, trước kia ta không thể tin được ngài có thể chống lại Dương Vân, hiện tại mới biết được ta thật sự là kiến thức nông cạn.

Thiên Kính chân nhân hết sức ca ngợi trước mặt Lâm Minh, trong lời nói tràn đầy xưng hô cung kính, mặc dù hắn được xưng là thần toán, nhưng cũng không có nghĩ đến Lâm Minh có thực lực bực này.

Lâm Minh lắc đầu nói:

- Ta có thể trấn sát thập đại Thần Hải này, cũng là cậy vào một môn võ kỹ đặc thù, thật ra thì mới vừa rồi mặc dù thân thể ta không động, cũng là toàn lực xuất thủ, không hề nhẹ nhàng giống các ngươi thấy vậy, nếu không ta liền trấn sát thập đại Thần Hải cùng nhau, không cần giết năm người trước, sau đó giết những người còn lại.

Lâm Minh thúc dục không gian hồng mông cũng không dễ dàng, cũng phải toàn lực thi triển, thậm chí nếu như thúc dục không gian hồng mông đến mức tận cùng, hắn cũng không có năng lượng dư thừa dùng để thi triển võ kỹ.

Tuy là nói như thế, nhưng một màn như vậy rơi vào trong mắt người khác, cũng là thực tế khi ý niệm của Lâm Minh vừa động, giết người ở ngoài hơn mười dặm, mà bổn tôn động cũng không động một chút.

- Tốt lắm! Chư vị, hiện tại mười cường giả Thần Hải chủ trì Cửu Đỉnh đại trận đã chết, giống như Mãnh Hổ mất đi nanh vuốt, các vị toàn lực xuất thủ, phá vỡ trận này!

Thiên Ma võ ý của Lâm Minh mặc dù có thể làm tan rã pháp tắccủa Cửu Đỉnh đại trận ở trình độ nhất định, nhưng lại không thể phá hủy hoàn toàn, còn phải dựa vào lực lượng của những người khác.

- Tốt!

Hơn năm mươi cường giả Thần Hải, toàn lực công kích lần nữa, mấy chục đạo quang cầu hội tụ đi qua trận bàn, ngưng tụ thành một cái quang long, gầm thét va chạm với Cửu Đỉnh đại trận.

Ầm!

Đại trận rung động kịch liệt, trong vòng ngàn dặm bị năng lượng không kềm chế được hoàn toàn san thành bình địa, tuy nhiên cũng may là Cửu Đỉnh Thần Cung tượng trưng cho uy nghiêm tuyệt đối, nó tụ tập tất cả linh khí bên trong phương viên mấy ngàn dặm, phụ cận cũng không cho phép võ giả cùng Phàm Nhân ở lại, nếu không trận chiến này nhất định sinh linh đồ thán.

Cửu Đỉnh đại trận mất đi thập đại cường giả Thần Hải chống đở, cũng không chịu nổi công kích do hơn năm mươi đại năng Thần Hải hợp lực nữa, vòng phòng hộ lay động càng ngày càng lợi hại, cuối cùng theo tiếng vang ca ca ca, đã xuất hiện từng đạo vết rạn!

Vết rạn một khi sinh ra, giống như miệng khổng lồ của Ma đầu nhanh chóng mở rộng, lan tràn ra, trong khoảnh khắc trải rộng ra cả tòa đại trận.

Rồi sau đó, theo một tiếng ầm vang nổ ra, Cửu Đỉnh đại trận hoàn toàn đổ!

Đây cũng là trận pháp cao nhất của Cửu Đỉnh Thần quốc, trải qua hơn một vạn năm tích lũy xây xong, nếu có để cường giả Thần Hải chủ trì bảo vệ, cho dù là 100 cường giả Thần Hải liên thủ, kể cả thiên hạ đệ nhất nhân công kích, cũng không công phá được!

Ban đầu Dương Vân cũng là lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai để chế phục rất nhiều cường giả Thần Hải ở Kỳ Tích Thần Điện, lại giết Dương Lạc Thiên, Âu Dã Hoa Đô, như thế, hắn mới phát triển kế hoạch thuận lợi như thế, nếu không Dương Lạc Thiên co đầu rút cổ ở Cửu Đỉnh Thần Cung mười mấy năm thời gian, Dương Vân cũng sẽ cực kỳ nhức đầu.
Bình Luận (0)
Comment