Vũ Động Càn Khôn

Chương 1157

- Hai người thua rồi.

Khi lời nói của Lâm Động vang lên, cả không gian đang tĩnh lặng bỗng nhiên xao động, không ít người phải cố gắng kìm nén sự chấn động của bản thân.

Không ai có thể ngờ được kết quả lại có nhanh thế này.

Họ vốn nghĩ rằng, trận đối chiến này ít nhất cũng phải giằng co một lúc lâu mới phân thắng bại, nhưng sự thật đã khiến họ hiểu thế nào là nhanh gọn.

- Chúng ta…thua rồi.

Hai người Châu Nghị ngẩn ra mãi mới dần sực tỉnh, nhìn nhau với sắc mặt hơi tái đi, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, khó khăn nói.

- Tinh thần lực thật bá đạo!

Mấy người Thiên Long Yêu Soái thấy kết quả như vậy ánh mắt đều có phần ngưng trọng, vừa rồi chắc chắn Lâm Động đã dùng hết sức, uy thế của một kiếm đó, ngay họ đứng bên ngoài cũng thấy lạnh toát cả người. Nếu chiêu đó mà nhằm vào họ thì e là dù có đỡ được họ cũng bị trọng thương.

Ba người Thiên Long Yêu Soái ngẩng lên nhìn thân ảnh gầy gò trên trời, ánh mắt có phần phức tạp. Lần đầu tiên gặp Lâm Động, hắn mới chỉ có thể dựa vào rất nhiều thủ đoạn mới miễn cưỡng giằng co được với họ. Nhưng chỉ trong chưa tới một năm, người thanh niên từng chẳng là gì trong mắt họ đã dần tiến lại gần và đến này đã vượt qua bọn họ.

Sự tiến bộ đó quả thực rất đáng sợ!

Ba người cùng khẽ thở dài, sự không cam tâm vốn có lúc này đã hoàn toàn biến mất. Với thực lực hiện nay của Lâm Động, họ không có bất cứ lý do gì để không phục nữa.

Lâm Động có thực lực như vậy làm thủ lĩnh Tứ Tượng Cung, họ cũng có thể chấp nhận, điều này không liên quan đến thân phận Hình Phạt trưởng lão của hắn.

Trên bầu trời, cự nhân màu bạc phía sau Lâm Động cũng dần tiêu biến, đất trời tối tăm lại bắt đầu có ánh sáng ấm áp chiếu xuống, bao trùm cả quảng trưởng đổ nát.

Phù.

Lâm Động khẽ thở ra một làn khói trắng, hắn cảm nhận nguồn tinh thần lực dồi dào đang cuộn trào trong Nê Hoàn Vung, gương mặt hiện vẻ hài lòng. Sau khi lên Phù Tông, tinh thần lực quả nhiên đã biến đổi rõ rệt, nay hắn chỉ là một Tiểu Phù Tông Cảnh, nhưng thường thì chỉ cần không phải những cường giả Chuyển Luân Cảnh như gần tới Luân Hồi như đại trưởng lão Chúc Lê thì hắn sẽ không phải sợ.

Công cuộc khổ tu mười mấy năm trong Luyện Ngục chung quy cũng không phí hoài.

- Hai vị, đã nhường rồi!

Lâm Động đáp xuống, nhìn hai người Châu Nghị, cười hiền hòa, khác hẳn với sự băng hàn vừa rồi.

Trước đó hai người Châu Nghị quá kiêu căng, muốn khiến họ thật sự khâm phục, Lâm Động chỉ còn cách dùng tư thái cứng rắn hơn, nếu ngay từ ban đầu đã mềm mỏng thì có lẽ họ sẽ coi thường hắn.

Hai người Châu Nghị nghe thế, đến nói cũng không dám, sự ngạo nghễ trước đó đã hoàn toàn biến mất. Họ vốn tự hào về thực lực của bản thân, trong mắt họ, Tứ Tượng Cung tuy thực lực không tồi nhưng ngay những người nhu Thiên Long Yêu Soái cũng chỉ ngang cơ với họ, muốn sai khiến họ là điều không thể. Nhưng không ngờ kết quả là trong Tứ Tượng Cung còn có một người như Lâm Động.

- Nếu hai vị đã muốn gia nhập Tứ Tượng Cung ta, vậy thì hai vị sau này sẽ là trưởng lão của Tứ Tượng Cung. Thủ hạ trước đây của các vị cũng được nhận vào, nhưng đã vào đây thì phải tuân thủ quy định của Tứ Tượng Cung, một khi vi phạm thì cung quy không tha cho ai cả!

Lâm Động nói.

- Rõ!

Hai người Châu Nghị cùng gật đầu, họ cũng biết mình căn bản không có khả năng huấn luyện thủ hạ, nếu không thì thủ hạ hiện giờ cũng không tản mạn thế này, giờ gia nhập Tứ Tượng Cung, ở đây đương nhiên sẽ không cho những người họ dẫn theo làm loạn.

Mấy người Thiên Long Yêu Soái thấy cuối cùng hai người Châu Nghị cũng bị chấn nhiếp thì thở phào, thầm thêm chút khâm phục Lâm Động, bản thân họ cũng khó lòng hàng phục được hai người tính cách cao ngạo như Châu Nghị.

- Trong thời gian này phải tăng cường huấn luyện, không lâu nữa là Yêu Vực sẽ xảy ra đại sự. Đến lúc dód Tứ Tượng Cung chúng ta không thể thiếu chân được.

Lâm Động quay sang nhìn mấy người Thiên Long Yêu Soái.

Một tháng nữa là Thôn Phệ Thần Điện sẽ xuất hiện, lúc đó chắc chắn cả Yêu Vực sẽ chấn động. Vì thế họ phải chuẩn bị trước, tuy khi Thôn Phệ Thần Điện mới xuất hiện có lẽ tuyệt đại đa số mọi người sẽ không biết bên trong có gì, nhưng rõ ràng không thể che giấu được lâu. Khi bạo lộ thì không biết có bao nhiêu cường giả sẽ tới, muốn lấy được truyền thừa của Thôn Phệ Chủ trong hoàn cảnh hỗn loạn đó không phải chuyện dễ.

Mấy người Thiên Long Yêu Soái thấy có chút khó hiểu về những lời của Lâm Động, nhưng thấy hắn không có ý định giải thích gì thêm thì cũng gật đầu.

- Thiên Long, hai người trưởng lão Châu Nghị bọn họ do ngươi tiếp đón, lát đưa họ đi làm quen với Tứ Tượng Cung, việc cụ thể khác sắp xếp sau.

- Được.

Thiên Long Yêu Soái gật đầu đáp.

Sau khi dặn dò xong, Lâm Động cũng không ở lại thêm, quay người đi vào chủ điện. Tiểu Điêu và Tiểu Viêm theo sau, để lại vô số cường giả Tứ Tượng Cung vẫn chép miệng cảm thán.

- Thực lực của Lâm Động huynh thật sự càng ngày càng khiến người ta không phán đoán nổi.

Nhìn bóng lưng Lâm Động vào chủ điện, Kim Viên Yêu Soái cảm thán.

- Đúng là không ngờ, chỉ ba tháng không gặp mà hắn đã là Phù Tông rồi.

Quỷ Điêu Yêu Soái cũng cười khổ.

- Được rồi, đừng nói những lời thừa thãi nữa đi. Phía sau Lâm Động huynh có Long tộc, Thiên Yêu Điêu tộc, bản lĩnh đó không phải người bình thường làm được đâu. Tứ Tượng Cung sau khi đắc tội với Mang Sơn mà Cửu Phụng tộc cũng không dám ra tay, đó hoàn toàn là nhờ bối cảnh của Lâm Động huynh, Vì thế Tứ Tượng Cung có thể không có chúng ta nhưng không thể không có Lâm Động huynh…

Thiên Long Yêu Soái nhìn hai người, bình thản nói:

- Với thiên phú của Lâm Động huynh, ai đảm bảo sau này huynh ấy sẽ không bước vào Luân Hồi? Đến lúc đó, danh tiếng của Tứ Tượng Cung trong Yêu Vực này có ai mà không biết đến? Còn chúng ta, cùng nhờ đó mà vang danh khắp Yêu Vực. Danh tiếng đó bá chủ một vùng trước đây đã là gì.

- Ta nghĩ những suy nghĩ khác cũng vứt đi là được rồi. Mọi người cũng đã rõ thủ đoạn của Lâm Động huynh rồi đấy.

Kim Viên và Quỷ Điêu Yêu Soái khựng người rồi gật gù. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.



- Đại ca, tinh thần lực của huynh đã lên đến Phù Tông Cảnh rồi sao?

Trong chủ điện, Tiểu Viêm mừng rõ hỏi.

- Ừm.

Lâm Động gật đầu cười, hắn nhìn thân thể to lớn của Tiểu Viêm, ba người đứng với nhau, hắn và Tiểu Điêu cộng lại cũng chưa bằng một nửa Tiểu Viêm.

- Thời gian qua Tứ Tượng Cung không có vấn đề gì chứ?

Lâm Động hơi nheo mắt, sau khi hắn rời đi, Tiểu Viêm một mình quản lý Tứ Tượng Cung, mà thực lực bản thân hắn chưa đạt đến Chuyển Luân Cảnh, cũng không biết ba người Thiên Long Yêu Soái có cam tâm nghe lệnh hắn không.

- Ừm, đại ca yên tâm. Ba người Thiên Long Yêu Soái tuy thực lực mạnh những cũng là người hiểu chuyện.

Tiểu Viêm gật đầu cười.

- Vậy thì tốt.

Lâm Động nghe vậy cũng yên tâm.

Tứ Tượng Cung sẽ là chỗ dựa sau này giết về Đông Huyền Vực, nếu ba người Thiên Long Yêu Soái có ý đồ phá hoại thì đành phải hạ thủ thôi.

- Ngoài ra, đại ca à, trước đây không lâu, Thiên Ma Hổ tộc cho người đến tìm đệ.

Tiểu Viêm gãi đầu.

- Ồ?

Lâm Động khựng người, Thiên Ma Hổ tộc là một trong Bát đại vương tộc, thực lực rất khá, họ tìm đến Tiểu Viêm lẽ nào vì hắn có huyết mạch của Thiên Ma Hổ tộc?

- Tìm đệ là một vị trưởng lão, ông ta nói thiên phú của đệ rất tốt, có thể tranh giành vị trí tộc trưởng Thiên Ma Hổ tộc.

Tiểu Viêm nói.

- Bảo đệ đi tranh giành vị trí tộc trưởng?

Lâm Động kinh ngạc, Tiểu Viêm tuy có huyết mạch Thiên Ma Hổ tộc, nhưng chưa từng có quan hệ dây mơ rễ má gì với họ. Sao họ có thể để một người xa lạ đi tranh giành vị trí trưởng tộc?

- Hổ tộc không coi trọng huyết duyên, chỉ cần có huyết mạch thì đều có thể tranh giành. Đương nhiên tiền đề là phải có đủ thực lực. Vì sẽ chỉ có một người cheién thắng, những người còn lại đều sẽ chết dưới tay vô số những đối thủ cạnh tranh

Tiểu Điêu ở bên cạnh uể oải nói:

- Xem ra vị trưởng lão Thiên Ma Hổ tộc kia cũng chẳng có lòng gì tốt. Thực lực Tiểu Viêm tuy không tồi, nhưng giờ đi tranh giành e là lành ít dữ nhiều.

Lâm Động chau mày, không ngờ cuộc tranh vị trí tộc trưởng Thiên Ma Hổ tộc lại ác liệt như vậy.

- Chuyện này cứ để đó đã, bao giờ chắc chắn hơn rồi tính, việc này không thể vội được.

Lâm Động lắc đầu, thận trọng nói.

- Ừm.

Tiểu Viêm cũng không có ý kiến gì khác, chỉ cần Lâm Động không đồng ý thì hắn cũng tuyệt đối không gật đầu.

- Đúng rồi đại ca, đại sự một tháng nữa sẽ xảy ra là gì vậy?

Tiểu Viêm nhớ lại lời Lâm Động nói ban nãy, không kìm được tò mò hỏi.

Lâm Động ngồi xuống ghế, khẽ thở ra:

- Thôn Phệ Thần Điện.

Cơ thể Tiểu Viêm cứng lại, thần sắc cũng trở nên ngưng trọng.



Sau khi Lâm Động về Tứ Tượng Cung, ngoài việc chấn áp được hai người Châu Nghị, thì mọi việc cũng bình thường. Hai người kia cũng không gây ra chuyện gì, cả Tứ Tượng Cung hoàn toàn yên bình.

Nhưng theo yêu cầu của Lâm Động, phía sau sự yên tĩnh đó, không khí cả Tứ Tượng Cung vô cùng căng thẳng, phòng ngự cũng trở nên thâm nghiêm hơn.

Thời gian cũng trôi qua từng ngày trong cái không khí căng thẳng này.

Đến ngày thứ mười mấy đó.

Lâm Động ngồi trong tòa điện trên đỉnh núi nhìn xuống cường giả Tứ Tượng Cung đang huấn luyện dưới quảng trường, cũng khá hài lòng. Khi hắn định rời đi thì thần sắc bỗng khẽ động, ngẩng lên nhìn về phía bắc với ánh mắt mừng rỡ.

Trên trán hắn hiện ra một vết nứt, Tổ Phù Nhãn xuất hiện, tầm mắt Lâm Động xuyên qua không gian, nhìn thấy ở địa vực ở phía bắc xa xôi, không gian ở đó xuất hiện một khe nứt lớn, một luồng năng lượng cuồng bạo tràn ra ngoài.

Nguyên lực cả đất trời như hỗn loạn.

- Cuối cùng cũng xuất thế rồi..

Tổ Phù Nhãn của hắn nhắm lại, bàn tay hắn dần siết chặt, trong lòng dậy lên cảm xúc, ngày hắn đợi cuối cùng cũng tới rồi!
Bình Luận (0)
Comment