Sáng sớm, sương mù dày đặc bao phủ ngọn núi nơi mà Lâm Động đang ở, một màu trắng mờ mịt, làm cho tầm nhìn trở nên không rõ.
"Hô ~ hô ~ "
Trong một khu rừng ở phía sau đỉnh núi, bất chợt có những tiếng thở dốc truyền ra, nếu kéo gần tầm nhìn lại có thể nhận ra ở trên một bãi đất trống trong rừng, có một thân ảnh nhỏ bé, hai tay đang cầm một gốc cây to, thân hình nhỏ bé kia dùng cánh tay làm đòn bẩy, không ngừng nâng lên hạ xuống. Hơn nữa khi nâng lên hạ xuống đã tạo thành một tư thế quái dị, loại tư thế này đã làm cho cả thân hình hắn cùng vận động.
Mặt khác, ở cổ tay cổ chân của hắn còn đeo mấy khối sắt đen kịt, mồ hôi thấm qua y phục, làm cho khối sắt cũng trở nên ướt át.
Thân hình nho nhỏ này chính là Lâm Động, từ lúc nhỏ hắn chưa từng được hưởng phú quý, cha hắn rất nghiêm khắc đã dạy cho hắn những điều quan trọng nhất khi tu luyện, đó là sự nghị lực và chăm chí, những thứ này chính là tiền vốn là điều kiện để cạnh tranh với người khác.
Mồ hôi chảy cả xuống mắt làm cho Lâm Động có cảm giác cay xè, cắn chặt hàm răng, hắn có thể cảm giác được trải qua vận động cực hạn, cơ thể hắn tê dại và uể oải.
Thường thì những lúc này, những người khác sẽ chọn cách nghỉ ngơi, nhưng cha hắn nói cho hắn biết, chỉ ở trong thời gian này mới có thể đột phá cực hạn, cho nên. . . nhất định phải kiên trì!
Tuyệt đối không thể buông lỏng!
Chỉ còn nửa năm nữa là tới Tộc Bỉ, hắn phải liều mạng tu luyện!
Gần tới sự chịu đựng cực hạn làm cho hắn cảm thấy đầu váng mắt hoa, nhưng mà Lâm Động vẫn cắn răng kiên trì, đột nhiên có một luồng lực lượng nóng rực xuất hiện trong cơ thể, luồng lực lượng này xuất hiện làm cho tinh thần của Lâm Động phân chấn hẳn lên.
Là Xích Tham dược lực!
Đây chính là cây Xích Tham vốn dùng để chữa trị thương thế cho Lâm Khiếu, nhưng mà đã được sắc cho Lâm Động dùng.
Loại linh dược này có hiệu quả rất lớn với giai đoạn Thối Thể kỳ, trải qua tu luyện mấy ngày ngắn ngủi, Lâm Động cảm giác được thân thể hắn đã mạnh gấp đôi mấy ngày trước, sự mạnh mẽ này hắn có thể dễ dàng cảm giác được.
Đương nhiên, Xích Tham dược lực có hiệu quả cực kỳ tốt đối với Lâm Động, nhưng loại dược lực này cũng không phải là vô cùng vô tận. Xích Tham dù sao cũng chỉ là loại nhất phẩm linh dược, công dụng chỉ duy trì được chừng 5 ngày là dần dần mất đi.
Nhưng loại dược lực này không phải là biến mất toàn bộ, bởi vì Lâm Động còn đang ở trong thời kỳ cường hóa thân thể, cho nên không có khả năng lãng phí dược lược mà phải tìm cách hoàn toàn hấp thu nó, đôi khi chỉ cần một chút dược lực cũng có thể phát huy được tiềm năng của mình.
Đây cũng là điều mà Lâm Động cực kỳ khao khát, dưới sự vận động cực hạn, gân cốt Lâm Động như một con quỷ đói điên cuồng hấp thu, tham lam nuốt chửng hết mọi thứ…
Một luồng dược lực ấm áp di chuyển trong cơ thể, giờ phút này Lâm Động có cảm giác mình có thể nghe thấy tiếng hoan hô của vô số tế bào, cái cảm giác đau đớn cùng mệt mỏi đã bị tiêu biến, thay vào đó alf cảm giác tinh lực dư thừa.
"Hắc. . ."
Lâm Động cầm gốc cây, hung hăng ném đi, thân hình lăng không lộn một cái rồi vững vàng hạ xuống đất, hắn vặn mình làm cho những khớp xương kêu lên răng rắc, sau đó Lâm Động mừng rỡ phát hiện, thân thể hắn dường như đã mạnh mẽ hơn trước.
" Thối Thể tầng thứ 3!"
Lâm Động nắm chặt bàn tay nhỏ bé, cảm giác được cỗ lực lượng kia đang tán phát trong cơ thể, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn lộ vẻ vui mừng, từ khi tu luyện cho tới nay, bởi duyên cớ gia cảnh, hắn rất ít có cơ hội dùng linh dược, không nghĩ tới lần đầu tiên dùng mà đã đem lại hiệu quả tốt tới vậy.
"Ừ, cũng không tệ lắm. . ."
Trong khi Lâm Động đang mừng rỡ vì sự tăng tiến của mình, thì một thanh âm từ bên cạnh tuyền tới, hắn vội vã quay đầu, vừa lúc nhìn thấy Lâm Khiếu đang đứng ở dưới một gốc cây đại thụ, trên khuôn mặt không nói không cười thường ngày, bây giờ cũng hiện lên sự vui vẻ.
"Cha."
Nhìn thấy Lâm Khiếu, Lâm Động cũng vui mừng kêu lên.
Lâm Khiếu gật đầu, đi đến gần Lâm Động, ánh mắt quét một vòng quanh mình nó, trên khóe miệng nở một nụ cười, nói:
"Thối Thể tầng thứ 3, rất tốt."
"Đều là nhờ Xích Tham."
Lâm Động lắc đầu cười hắc hắc nói.
"Xích Tham tuy chỉ là nhất phẩm linh dược, cho dù người khác dùng muốn từ tầng 2 lên tầng 3 cũng cần 1, 2 tháng thời gian, vậy mà con chỉ dùng một ngày một đêm tu luyện đã đạt được thành quả."
Lâm Khiếu nhìn Lâm Động, trong lòng cũng khẽ thở dài một tiếng, trong khoảng thời gian này hắn đương nhiên biết Lâm Động liều mạng tu luyện, rèn luyện thế này đã làm cho mẹ của nó khóc mấy lần. Tuy rằng Lâm Khiếu mặc dù không nói ra, nhưng cũng biết đứa nhỏ này vì mình, cho nên cảm giác thương yêu trong lòng lại càng tăng lên.
Hắn cũng hiểu, Lâm Động liều mạng tu luyện như thế này cũng chỉ muốn trong kỳ Tộc Bỉ nửa năm sau, đạt được một thành tích không tệ, mà như vậy chính là muốn mang lại chút thể diện ở Lâm gia cho hắn.
Lâm Động hắc hắc cười cười, sự khổ cực trong thời gian qua đã mang tới thành quả xa xỉ, càng ngày càng tiếp cận với những thành viên hàng đầu của Lâm gia.
"Đem mấy khối sắt kia bỏ đi, hôm nay con đã đạt tới Thối Thể tầng thứ 3, miễn cưỡng có thể tu luyện vũ kỹ, ta dạy cho con một bộ quyền pháp."
Lâm Khiếu nói.
Nghe vậy, ánh mắt của Lâm Động nhất thời sáng lên, hắn đã đạt tới tầng thứ 3 Thối Thể, nhưng lại không biết một chiêu nửa thức, tranh đấu với người khác chỉ có cách dùng sức, trong lòng sớm đã hi vọng vào những vũ kỹ có khả năng tăng sức chiến đấu, nhưng mà do nguyên nhân tố chất thân thể, cho nên Lâm Khiếu không dạy cho hắn, hôm nay đã có cơ hội được học, bảo sao hắn không hưng phấn cho được cơ chứ.
"Võ học trong thiên hạ chia ra làm Cửu phẩm Tam thừa, nhất nhị tam phẩm gọi là Tiểu thừa, tiếp đó là Trung thừa, từ thất phẩm tới cửu phẩm gọi là Thượng thừa, cái ta muốn dạy cho con chính là một bộ Tiểu thừa Nhất phẩm quyền pháp, Thông Bối Quyền."
Lâm Khiếu nói.
Lâm Động liên tục gật đầu, hắn không thất vọng vì đây là một bộ quyền pháp nhất phẩm tiểu thừa, hắn hiểu rõ đạo lý “cơm phải ăn từng chút”, hơn nữa đối với không ít người mà nói, tiểu thừa nhất phẩm võ học đã là loại không tồi, có người nói trong Lâm gia, phẩm cấp vũ kỹ cao nhất cũng chỉ là Trung thừa Tứ phẩm vũ kỹ mà thôi, đây là vũ kỹ mà năm đó ông nội may mắn thu hoạch được ở trong Tàng Kinh các khi còn là nội thị trong gia tộc.
"Vũ kỹ có phân cấp, nhưng quan trọng nhất là ở bản thân, trong tay cường giả chân chính, mặc dù chỉ là những vũ kỹ nhất phẩm tầm thường cũng có lực sát thương kinh người, thực lực bản thân của Tu Luyện giả càng mạnh, thì uy lực thi triển vũ kỹ càng mạnh."
Lâm Khiếu xòe bàn tay ra, chỉ vào Lâm Động nói:
"Dùng toàn bộ lực lượng của con, công kích vào ta."
Lâm Động trừng mắt lên, vứt bỏ những khối sắt trên mình, sau đó tấn công một quyền vào Lâm Khiếu.
Đối mặt với một kích toàn lực này của Lâm Động, Lâm Khiếu chỉ tùy tiện dùng ống tay áo phất qua quyền của Lâm Động, một thanh âm thanh thúy vang lên, Lâm Động trợn mắt nhe răng nhảy dựng lên, sau đó vội vàng vén ống tay áo, chỉ thấy cánh tay của hắn đã đỏ lên.
"Thông Bối Quyền, nương theo áo mà phát kình, nếu như lúc nãy ta chỉ tăng Nguyên Lực lên một chút thôi, thì cánh tay, khớp tay của con sẽ bị đánh vỡ."
Lâm Khiếu lo lắng nói:
"Tu luyện Thông Bối Quyền, cần lấy y phục luyện công, loại quyền pháp này cần dùng y phục dính vào thủ chưởng để phát kình, tu luyện cho tới khi nào y phục dính ở bàn tay phát ra âm hưởng là tạm được, Thông Bối Quyền có 9 thức, còn có tên gọi khác là Cửu Hưởng Kình, bởi vì mỗi một thức khi thi triển đều có âm hưởng vang lên, chiêu sau tiếp chiêu trước, khi 9 âm hưởng nối tiếp nhau vang lên, thì uy lực có thể so với nhị phẩm vũ kỹ, ."
"Con chú ý mà nhìn, nhớ cho kỹ 9 thức này!"
Lâm Khiếu quát khẽ một tiếng, đột nhiên triển khai động tác, bước chân di chuyển, thân hình trông như Hổ, song chưởng huy vũ giống như một con Thông Bối Viên Hầu đang mở rộng thân hình, những âm hưởng thanh thúy không ngừng vang lên.
Lâm Động nhìn không chớp mắt vào quyền ảnh mà Lâm Khiếu đang thi triển, tâm thần bất tri bất giác trở nên cực kỳ chăm chú, hắn đã quên tất cả xung quanh, trong mắt hắn lúc này chỉ còn lại những chiêu thức của bộ quyền pháp!
Bởi vì đang giảng dạy cho nên Lâm Khiếu thi triển với tốc độ thật chậm, sau khi diễn luyện một vài lần, hắn mới dừng lại, nhìn về phía Lâm Động, nói:
"Nhớ kỹ chưa?"
Lâm Động trầm ngâm một chút, không chắc chắn gật đầu.
"A? Đánh lại xem?"
Thấy thế, trên khuôn mặt của Lâm Khiếu hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc, tuy rằng tốc độ của hắn hơi chậm, nhưng mà 9 thức của Thông Bối Quyền cũng không phải là thứ đơn giản, Lâm Động mới lần đầu tiên tiếp xúc với vũ kỹ, sao lại có thể nhớ nhanh tới như vậy?
Dường như cũng biết Lâm Khiếu vô cùng kinh ngạc, Lâm Động đi lùi lại hai bước, song quyền mở ra, bắt đầu diễn luyện bộ quyền pháp, mặc dù có vài phần khó khăn nhưng cũng được hắn chậm rãi thi triển.
Lâm Khiếu đứng ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào Lâm Động, sau khi hắn chứng kiện 9 thức của Thông Bối Quyền đã được thi triển xong, trên khuôn mặt hắn lại xuất hiện sự vui mừng, tuy rằng Lâm Động thi triển Thông Bối Quyền không được lưu loát cho lắm, thậm chí mới chỉ nắm được cái bề ngoài, nhưng mà đã chứng minh ngộ tính của Lâm Động không tồi. Phát hiện được điểm này, trong lòng Lâm Khiếu có chút mừng rỡ, xem ra đứa con trai này đã thừa kế được thiên phú của hắn khi xưa.
"Cha, vì sao khi con thi triển Thông Bối Quyền, ngay cả một chút âm hưởng cũng không có?"
Ngập ngừng đánh xong bộ quyền pháp, Lâm Động có chút bất đắc dĩ nói.
"Cái tên tiểu tử này, nếu như có thể dễ dàng tu luyện ra âm hưởng, vậy thì bộ Thông Bối Quyền này chỉ có danh mà không có thực."
Lâm Khiếu cười mắng một tiếng, sau đó nói:
"Nhớ kỹ, khi tu luyện cần cẩn thận tỉ mỉ cảm ứng lực đạo, chỉ cần con có thể làm cho ống tay áo đi theo lực đạo của con, chứ không phải là con đi theo lực đạo của ống tay áo, vậy thì chứng minh con đã tu luyện thành công bộ Thông Bối Quyền này, con thi triển lại vài lần nữa đi."
Lâm Động nói thầm mấy câu, sau đó theo lời của Lâm Khiếu thi triển, Lâm Khiếu đứng ở một bên, chỉ điểm những chỗ mà Lâm Động không biết.
Trên một bãi đất trống trong rừng, có một nam hài đang không ngừng di chuyển, mồ hôi bay như mưa, nhưng không làm cho hắn chú ý, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, vô cùng chăm chỉ.
Chỉ nghỉ trưa một lát, sau đó Lâm Động lại tiếp tục tu luyện, sự nỗ lực như vậy đã đem lại thành quả, đối với 9 thức của Thông Bối Quyền, hắn thi triển càng ngày càng thuần thục luyện, tuy rằng vẫn không thể phát ra âm hưởng, nhưng tư thế cũng đã không kém chút nào.
"Hôm nay tu luyện tới đây thôi, ngày mai sẽ luyện tiếp."
Nhìn thoáng qua sắc trời, Lâm Khiếu lại nhìn Lâm Động mồ hôi như mưa, đột nhiên nói.
Đối với sự tu luyện chăm chỉ và cương quyết của Lâm Động, đã làm cho hắn phải suy nghĩ, âm thầm thở dài, xem ra mấy năm nay hắn sa sút đã làm cho đứa trẻ này trưởng thành rất sớm.
"Dạ, cha về nghỉ ngơi trước đi, con sẽ về sau."
Lâm Động lên tiếng, nhưng song quyền vẫn không dừng lại, mà hết sức chăm chú dựa theo lời của Lâm Khiếu nói, cảm ứng sự biến hóa nhỏ nhất của lực đạo trong cơ thể.
Thấy thế, Lâm Khiếu bất đắc dĩ lắc đầu, Lâm Động tiến bộ rất rõ ràng, nhưng mà muốn làm cho Thông Bối Quyền có âm hưởng không dễ dàng gì, năm đó hắn tu luyện mất một tuần lễ mới có thể thành công.
Lâm Khiếu ừ một tiếng, sau đó xoay người chắp tay rời đi, trong khi xoay người, trên mặt hắn nở một nụ cười, sự chăm chỉ và ngộ tính của Lâm Động hôm nay đã làm cho hắn cực kỳ thỏa mãn.
"Hài tử này ngộ tính vô cùng tốt, hơn nữa lại có nghị lực, muốn đạt tới thời kỳ đỉnh phong của ta không phải là khó. . ."
"Ba!"
Ý niệm này mới hiện lên trong đầu Lâm Khiếu, thì phía sau đột nhiên truyền ra một tiếng “ba” thanh thúy, sắc mặt hắn lập tức cứng đờ, cước bộ loạng choạng, nhưng mà trong hai mắt hắn lúc này tỏa ra một tia sáng như ngọc.
"Hóa ra không phải là không khó, mà là tương đối đơn giản. . ."