Lần này túi Càn Khôn của ngươi đã chuẩn bị tốt chưa?
Khi câu nói này của Lâm Động mang theo một tia cười chế giễu được thốt ra, sắc mặt của Vương Viêm cơ hồ là trong khoảnh khắc đã tối sầm lại. Lần trước vì sơ ý nên hắn mới bị Lâm Động cướp mất túi Càn Khôn, hắn luôn coi việc này là một điều sỉ nhục lớn nhất của mình, nay một lần nữa lại bị Lâm Động nhắc đến, chính là làm cho vết thương trong lòng hắn một lần nữa rách toạc ra.
- Thứ phế vật chỉ biết dựa vào phụ nữ, hôm nay ta xem còn ai có thể cứu được ngươi?
Sắc mặt Vương Viêm lạnh như băng, nguyên lực màu vàng kim chậm rãi tuôn ra từ trong cơ thể hắn. Nguyên lực của hắn hiện lên cũng là màu vàng kim, hiển nhiên công pháp hắn tu luyện không hề tầm thường, trong nguồn nguyên lực đó còn tràn ngập một loại khí tức cuồng bạo.
Nhìn nguồn nguyên lực màu vàng kim đang cuồn cuộn tuôn ra từ cơ thể của Vương Viêm, Lâm Động cũng cười lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt, Thiên Lân Cổ Kích hiện ra, quét ngang một cái. Khí tức của Tạo Hình Cảnh đại thành nhất thời bùng nổ mà ra, Đại Nhật Lôi Nguyên màu vàng sậm lượn lờ quanh cơ thể, phát ra từng tiếng sấm chớp trầm thấp.
- Tạo Hình Cảnh đại thành, đây là năng lực mà ngươi dựa vào hay sao?
Cảm nhận được khí tức của Lâm Động, ánh mắt Vương Viêm thoáng lạnh lùng. Tuy rằng hắn vô cùng ngạc nhiên đối với việc gã thanh niên trước mặt có thể từ Nguyên Đan Đại viên mãn nâng lên đến Tạo Hình Cảnh đại thành chỉ trong vòng một năm. Nhưng mà đồng thời với việc Lâm Động tiến bộ, hắn cũng không hề dừng bước không tiến. Hắn hiện tại đã là cường giả Tạo Khí Cảnh hàng thật giá thật, đủ để coi thường người trước mặt.
- Hôm nay ta sẽ cho ngươi xem rõ khoảng cách không thể kéo gần lại của hai chúng ta!
Vương Viêm tay cầm Đại La Kim Thương, kim quang rực rỡ chợt ào ạt tuôn ra. Khẽ múa may Đại La Kim Thương trong tay, thương ảnh vô cùng sắc bén, cực kỳ tàn nhẫn đâm về phía cổ họng của Lâm Động.
Đinh!
Đối mặt với công kích của Vương Viêm, Lâm Động chỉ cười nhạt một tiếng. Tâm thần vừa động, tinh thần lực dồi dào đã ngưng tụ trước mặt, tạo thành một tấm lá chắn, mà công kích của Vương Viêm rơi vào đó căn bản không thể nào xuyên qua được lá chắn đó.
- Yếu như đàn bà, nực cười!
- Đại La Thương Vũ!
Nghe thanh âm mang theo chút cười nhạo đó của Lâm Động, ánh mắt Vương Viêm tối sầm lại. Cánh tay vừa động, một luồng kim quang ào ạt tuôn ra từ Đại La Kim Thương trên tay hắn, hóa thành mười mấy đạo thương ảnh cuồng bạo. Trên những đạo thương ảnh này đều mang theo những đạo kình phong sắc bén bay vũ ngập trời.
Bang!
Thương ảnh tràn ngập kim quang đâm mạnh về phía lá chắn với một tần suất kinh người, trực tiếp đánh vỡ lá chắn. Ngay sau đó, rất nhiều đạo kình phong sắc bén chớp mắt đã đâm về phía Lâm Động.
Đinh đinh!
Nhưng mà, dưới công kích hung hãn của Vương Viêm, Lâm Động lại không có vẻ gì quá mức ngưng trọng. Cổ kích trong tay dưới sự bao vây của nguyên lực màu vàng sậm đột nhiên hóa thành một đạo thiểm điện bay xẹt ra, ngăn cản công kích giấu trong vô số đạo thương ảnh đó một cách dễ dàng.
Nhìn cuộc chiến đã quấn bện thành một khối trên bầu trời, người của Tứ đại Tông tộc cũng đã có một số kẻ mặt khẽ biến sắc. Ai cũng có thể nhìn ra, từ khi động thủ đến hiện tại, Vương Viêm chưa từng khiến cho Lâm Động phải lùi đến nửa bước.
- Tên này sao lại mạnh đến vậy rồi?
Lâm Khả Nhi cũng rất kinh ngạc nhìn về phía Lâm Động, kẻ mà ngay cả Vương Viêm cũng không đánh lùi được đó. Hiển nhiên ngay cả nàng không ngờ rằng Lâm Động thật sự có thể ngang ngửa với Vương Viêm như vậy.
Lâm Lang Thiên bình thản nhìn cuộc chiến giữa hai người, ánh mắt thoáng ba động một chút. Tốc độ tiến bộ của Lâm Động cũng khiến hắn cho hắn có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ có vậy mà thôi:
- Vương Viêm, nếu như thực lực của ngươi chỉ có bấy nhiêu, thì hãy cút về tu luyện đi, đừng bao giờ trở ra đây làm mất mặt nữa!
Cuộc chiến trên bầu trời duy trì được một lát, cổ kích của Lâm Động hung hãn đâm ra. Sức mạnh to lớn ẩn chứa bên trong cổ kích, đã đánh lui Đại La Kim Thương của Vương Viêm về phía sau. Lâm Động nhìn sắc mặt khó coi của đối thủ, cười lạnh nói.
- Sao có thể được?
Nhìn Lâm Động tay cầm cổ kích, đứng ngạo nghễ giữa không trung đó, sắc mặt Vương Viêm thoáng đanh lại. Trong lòng hắn lúc này cũng đang dâng lên một nỗi sợ hãi mơ hồ. Lần giao thủ vừa rồi, không những không thể chiến thắng nhanh gọn như hắn mong đợi, ngược lại mỗi lần cổ kích của Lâm Động giáng lên Kim Thương của hắn, nguồn lực lượng mạnh mẽ truyền đến đó đều khiến hắn tê cả hai tay. Nếu không phải nhờ vào nguyên lực Tạo Khí Cảnh của hắn mạnh hơn Lâm Động, e rằng sớm đã rơi vào thế hạ phong rồi.
- Ta thật không tin, phế vật như ngươi lại có thể vượt qua ta chỉ trong thời gian một năm ngắn ngủi!
Ánh mắt Vương Viêm đỏ ngầu, rít lên một tiếng. Đột nhiên kim quang tuôn trào, trong giây lát trước mặt liền hình thành một kim đài to gần mười trượng.
- Kim Đài Trấn Ma Chưởng!
Kim đài như được đúc từ vàng thật này vừa hình thành, liền gào thét bay ra, mang theo thanh âm rít gào khắp bầu trời, hung hăng giáng xuống đầu Lâm Động.
- Hừ!
Nhìn kim đài vô cùng quen thuộc đó, Lâm Động cười lạnh một tiếng. Hắn cũng không hề tránh né, mà dưới sự kinh ngạc của mọi người, hai tay đã hung hăng đánh thẳng vào kim đài kia.
Choeng!
Tiếng loảng xoảng đinh tai nhức óc nhất thời vang lên giữa không trung. Hai tay của Lâm Động trong lúc này thoáng hiện lên một tia ánh sáng màu xanh ngọc. Một luồng sức mạnh kinh khủng tuôn ra từ hai nắm đấm của hắn, sau đó trút hết lên kim đài.
Dưới sức mạnh như dã thú của Lâm Động, kim đài đang phát ra thanh âm vang vọng khắp trời rơi xuống kia, đột nhiên chợt khựng lại. Sau đó, từng đạo vết nứt chi chít dưới ánh mắt kinh ngạc của Vương Viêm, đã nhanh chóng phủ kín cả kim đài.
Bình!
Theo sự lan rộng của những vết nứt kia, chỉ trong chớp mắt, cái kim đài đã nổ tung, hóa thành những chấm kim quang đầy trời. Và ngay chỗ mà những chấm kim quang đó bay ra, một đạo thân ảnh đứng trên kiếm mang như một vị Chiến Thần. Một sức mạnh hoang dã mang theo khí tức như dã thú, giống như những gợn sóng từng đợt từng đợt lan ra.
- Sao lại có thể?
Những cao thủ trong Vương Thị chứng kiến Lâm Động chỉ dựa vào sức mạnh cơ thể đã một quyền đánh tan kim đài, đều không kiềm được kinh ngạc kêu lên thất thanh. Đối với uy lực của môn vũ kỹ Thượng thừa có thể nói là khá cường hãn trong Vương Thị này, bọn họ ai nấy cũng đều biết rõ. Hơn nữa nó còn được thi triển ra với thực lực của Vương Viêm, cho dù là cao thủ Tạo Khí Cảnh tiểu thành cũng chỉ có thể né tránh, sao lại có thể như Lâm Động, một quyền đánh tan kim đài cơ chứ?
- Kim Đài Trấn Ma Chưởng của ngươi tu luyện chưa tới đâu. Để ta dạy ngươi, cái gì mới gọi là Kim Đài Trấn Ma Chưởng thật sự!
Trên cơ thể Lâm Động, ánh sáng xanh ngọc chuyển động, phát ra quang mang sáng bóng như ngọc lưu ly. Cùng với sự ba động của Đại Nhật Lôi Nguyên, càng làm cho quang mang ngọc lưu ly kia uy vũ tuyệt luân, tựa như một vị Chiến Thần.
Lâm Động ngửa mặt lên trời cười to, nguyên lực màu vàng sậm tuôn trào, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một kim đài cực lớn, thể tích gần như to gấp đôi so với lúc Vương Viêm thi triển Kim Đài Trấn Ma Chưởng.
Kim đài vừa ngưng tụ, một tay Lâm Động đã nắm chặt lấy nó, mũi chân điểm nhẹ phóng vọt lên trời, dưới ánh mắt kinh ngạc của đám đông, dùng một tư thế vô cùng đẹp mắt giáng thẳng về phía Vương Viêm.
Bình bình!
Kim đài gào thét bay qua, ngay cả đến không khí cũng bị nổ tung, vang ra từng đợt tiếng chấn động chói tai. Dưới sự gia tăng sức mạnh cơ thể của Lâm Động, kim đài này dường như đã biến thành một thứ vũ khí đáng sợ nhất. Dưới công kích của nó, e là cả một ngọn núi cũng có thể bị chẻ đôi!
Kình phong đáng sợ lao đến như đao phong, trong mắt Vương Viêm lúc này ánh lên một sự sợ hãi. Hắn không ngờ rằng Lâm Động không những có thể tu luyện thành công Kim Đài Trấn Ma Chưởng, hơn nữa còn có thể dùng đó như một loại vũ khí trực tiếp tấn công địch thủ như vậy!
- Bách Trọng Liệt Thiên Thương!
Đối mặt với công kích kinh khủng như vậy, cho dù là Vương Viêm cũng không dám có chút chậm trễ nào. Nguyên lực trong cơ thể tuôn ra ào ạt như hồng thủy, trên Đại La Kim Thương cũng tỏa ra kim quang rực rỡ. Đột nhiên kim thương rung lên, hóa thành trăm đạo thương ảnh khổng lồ nhanh như chớp phóng thẳng ra.
Kim quang thương ảnh khổng lồ đó, tràn ngập những tia ba động sắc bén. Trên mỗi một đạo thương ảnh đều ẩn chứa sức mạnh đủ để đánh bại cường giả Tạo Hình Cảnh đại thành. Rõ ràng lúc này Vương Viêm đã thi triển ra vũ kỹ mạnh nhất của mình.
Đinh đinh đinh!
Dưới sự quan sát chăm chú của vô số ánh mắt, trăm đạo thương ảnh kim quang kia giáng mạnh lên trên kim đài. Lập tức vang lên vô số thanh âm kim loại chạm vào nhau đinh tai nhức óc. Sau đó từng đạo kình phong kinh khủng như những cơn lốc ào ạt tuôn ra, khiến cho bầu trời tựa hồ như phải ngiêng ngả!
Trăm đạo thương ảnh kim quang va chạm với kim đài đó, từng đạo từng đạo một nứt ra. Nhưng rõ ràng phản kích của Vương Viêm cũng vô cùng mạnh mẽ, thương ảnh mặc dù không ngừng nứt vỡ, nhưng đồng thời cũng khiến kim đài khổng lồ đó xuất hiện từng đường nứt vỡ.
Công kích của hai người đều vô cùng hung hãn. Một màn đối chiến đó đều khiến vô số người phải kinh hoảng.
- Phá cho ta!
Từng đạo thương ảnh kim quang không ngừng vỡ tan ra, nhưng kim đài cũng bị nứt vỡ ra không ít. Thấy vậy, ánh mắt Vương Viêm đanh lại lại thêm một nguồn nguyên lực dồi dào tuôn ra. Những đạo thương ảnh còn lại đều đánh mạnh lên kim đài, một sự ba động mạnh mẽ nhất thời tuôn trào ra.
Bình!
Kim quang tỏa ra mãnh liệt, những đạo vết nứt trên kim đài không thể chịu được nữa, cuối cùng ‘ầm’ một tiếng, đã bị Vương Viêm đánh vỡ.
Kim đài vỡ tan, thế nhưng ngay sau đó, không để Vương Viêm kịp nghỉ ngơi, trong luồng kim quang, một đạo thân ảnh nhanh như chớp bay vụt ra!
- Chết cho ta!
Thấy đạo thân ảnh đó vụt đến, ánh mắt Vương Viêm nhất thời xao động, Đại La Kim Đại Thương đột nhiên to lên rất nhiều, sau đó mang theo nguyên lực dồi dào đâm về phía đạo thân ảnh đó.
- Hừ!
Toàn thân Lâm Động được kim quang bao bọc, dưới luồng kim quang đó, toàn thân hắn chuyển thành màu xanh ngọc. Hơn nữa, lần này trên quyền phải của Lâm Động thấp thoáng xuất hiện một đạo long giác kim quang!
Long giác của Viễn Cổ Long Viên vốn dĩ phải xuất hiện trên trán, thế nhưng lại được Lâm Động di chuyển đến trên nắm tay phải!
Đại Nhật Lôi Nguyên điên cuồng ngưng tụ trên quyền phải của Lâm Động. Ngay sau đó, một quyền Lâm Động đánh ra, dưới sự kinh hoảng của vô số ánh mắt, dùng cơ thể máu thịt chọi thẳng với Đại La Kim Thương của Vương Viêm!
Choeng!
Nắm đấm da thịt hung hăng giáng thẳng vào Đại La Kim Thương. Ánh mắt của Lâm Động tràn ngập sự lạnh lùng và khinh thường. Tiếng cười lạnh xen lẫn với tiếng vang kinh thiên động địa không ngừng vang vọng trên không trung:
- Ngươi hiện tại trong mắt ta, không chịu nổi một kích!