Vũ Động Càn Khôn

Chương 54 - Hủy Đất

Khu vực trước mặt đám người Lâm Động vốn là khu vực trồng Thiết Mộc, vậy mà bây giờ đã trống không, chỉ còn lại một nửa gốc cây màu đen trồi lên mặt đất, nhìn những gốc cây này có thể nhận ra nó đã bị chặt, vết chặt còn mới và sắc bén, hiển nhiên là nó bị phạt ngang một cách cấp bách.

Đương nhiên, làm cho sắc mặt mấy người Lâm Động xám lại không phải vì số Thiết Mộc bị chặt, mà là ở trước mặt có rất nhiều bóng người, họ luôn tay luôn chân bưng những chậu chứa đầy chất có mùi hôi thối, sau đó hắt tung khắp mặt đất.

Lôi gia không những chặt cây mà còn muốn đem kết cấu và tính chất đất của nơi này hoàn toàn hủy đi, làm cho Thiết Mộc không cách nào sinh trưởng!

Làm cái loại chuyện hại người như thế này quả nhiên là vô cùng ti tiện!

"Đám vương bát đản này muốn cho giao cho Lâm gia chúng ta một cái thôn trang bỏ đi đây mà!"

Tần Ưng nghiến răng nghiến lợi nói.

Sắc mặt Lâm Động cũng trở nên âm trầm, hắn đúng là không ngờ tới Lâm gia lại sử dụng loại thủ đoạn này, nếu như đất đai ở Thiết Mộc Trang này thứ thuốc nước kia hủy hoại, vậy thì nơi này chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

"Làm sao bây giờ?"

Một gã Lâm gia hộ vệ thấp giọng nói. Hiện giờ Lôi gia vẫn chưa thể nào phạt hết toàn bộ Thiết Mộc ở đây, dù sao thì Thiết Mộc cũng vô cùng tươi tốt, đất đai thì cũng chưa bị hủy bao nhiêu, bởi vì mới thời gian mới chỉ có được chừng 1 tháng, chúng cũng chưa thể hủy hoại toàn trang được.

"Thiết Mộc bị chặt còn có thể trồng lại, nhưng nếu đất mà bị hủy thì Thiết Mộc Trang này đâu có khác gì một cái đồi chết."

Tần Ưng trầm giọng nói.

"Đúng."

Lâm Động cũng khẽ gật đầu, hắn đảo mắt nhìn đám người xung quanh, hầu như đây toàn là những người lao động Lôi gia thuê tới, họ vốn không có liên quan và cũng chẳng làm ảnh hưởng tới hắn được, cho nên ánh mắt của hắn chỉ đảo qua rồi dừng lại ở một số người đang đứng bên ngoài, đám này chính là Lôi gia hộ vệ.

"Lôi gia có 13 tên hộ vệ ở đây, trong đó có hai người đạt tới Địa Nguyên cảnh, tên đầu lĩnh kia một vị thuộc hạ có quen biết, tên hắn là Đới Ân, đã từng là đạo tặc, sau đó trở thành Lôi gia hộ viện. Thực lực của người này tương đương với thuộc hạ, đã đạt tới Địa Nguyên cảnh sơ kỳ, người ở bên cạnh cũng có thực lực tương đương."

Tần Ưng cau mày thấp giọng nói.

Trong đám người của bọn họ chỉ có Lâm Động có thực lực Địa Nguyên cảnh, hơn nữa lại là lần đầu đi ra ngoài rèn luyện, nếu như thực sự phải chém giết thì rất khó có thể chống lại được cao thủ Địa Nguyên cảnh của đối phương.

"Hai gã Địa Nguyên cảnh sơ kỳ."

Ánh mắt Lâm Động chợt lóe lên, hơi trầm ngâm, nói:

"Tần Ưng thúc, phóng tín hiệu báo cho đám người của phụ thân ta biết."

"Nếu phát tín hiệu đám người kia sẽ phát hiện ra chúng ta, hay là chúng ta rút lui trước?"

Tần Ưng cả kinh nói, đối phương có hai gã Địa Nguyên cảnh, hơn nữa lại còn có hơn 10 vị hảo thủ có kinh nghiệm. Bên họ chỉ có 4 người, nếu như rút lui thì họ có thể bảo hộ Lâm Động rời đi được, chứ nếu chính diện giao chiến thì hắn cũng không nói trước được điều gì.

"Không còn thời gian lui lại nữa rồi, bọn họ chỉ cần hất một lần, sản lượng của Thiết Mộc lại giảm một chút."

Lâm động lắc đầu, nói:

"Đợi lát nữa khi động thủ hai người Đới Ân giao cho ta, ngươi dẫn hai người phía sau cản đám kia lại."

Nghe vậy, sắc mặt Tần Ưng lập tức biến đổi, Lâm Động lại muốn một mình cản hai gã cao thủ Địa Nguyên cảnh sơ kỳ?

"Không nên chần chừ, chuyện tìm chết ta sẽ không làm đâu."

Giống như biết trong lòng Tần Ưng đang nghĩ gì, Lâm Động chỉ nói vậy, bởi hắn không còn thời gian giải thích, hiện tại hắn đã đạt tới Địa Nguyên cảnh trung kỳ, hơn nữa còn hấp thu Âm Sát Khí trong cơ thể của Thanh Đàn nhiều như vậy, nếu như dung hợp thì vô cùng mạnh mẽ, tuy nói ở phương diện kinh nghiệm thì thua những người xông pha, nhưng mà với uy lực của tứ phẩm võ học sự thiếu hụt đó cũng không thành vấn đề gì.

Nhìn thấy Lâm Động kiên quyết muốn tiến hành kế hoạch, Tần Ưng cắn răng một cái, sau đó từ trong lòng lấy ra một quả đạn tín hiệu, châm lửa làm cho một đạo hồng quang phóng vụt lên, nổ tung trên trời, trong phạm vi mấy ngàn mét chắc chắn sẽ nhìn thấy.

"Ai? !"

Tín hiệu vừa phát, đám hộ vệ Lôi gia ở bên cạnh cũng phát hiện ra, tên đầu lĩnh sắc mặt trầm xuống, đột nhiên xoay người, dùng ánh mắt hung ác độc địa nhìn chằm chằm vào chỗ ẩn thân của đám người Lâm Động, vung tay lên chỉ huy mười mấy thân ảnh xông tới.

"Grừ!"

Ngay khi đám người kia xông tới, một tiếng hổ gầm đột nhiên vang lên, một thân ảnh màu đỏ như lửa phóng vút ra.

"Hỏa Mãng Hổ!"

Đám Lôi gia hộ vệ này hiển nhiên cũng có nhãn lực, mới liếc mắt đã nhận ra Tiểu Viêm là loại yêu thú gì, lập tức kêu lên kinh hãi, có một số người nhát gan còn tè cả ra quần.

"Không nên hoảng sợ, đây chỉ là Hỏa Mãng Hổ còn nhỏ!"

Nam tử mà Tần Ưng gọi là Đới Ân cũng bị dọa cho nhảy lui lại, nhưng ngay sau đó hắn đã nhận ra điều bí ẩn, lớn tiếng quát lớn.

"Lão lục, theo ta xuất thủ làm thịt con súc sinh này, những người còn lại vây mấy tên phía sau nó! Ta thực muốn xem đám rùa đen, dê non nào lại dám quấy rối ở Thiết Mộc Trang!"

Tên Đới Ân này đúng là có uy thế ở Thiết Mộc Trang, ngay sau khi hắn quát lớn, những người còn lại đã bớt kinh hãi một chút, tên Địa Nguyên cảnh còn lại cũng đứng bên cạnh hắn, dùng ánh mắt độc ác nhìn chằm chằm vào Tiểu Viêm.

"Ra tay!"

Hai người liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng lao tới chỗ Tiểu Viêm, nhưng mà khi hai người cách Tiểu Viêm mấy trượng, có một thân ảnh từ phía sau lao ra, mới chỉ cất mấy bước đã xuất hiện trước mặt hai người này, Nguyên Lực mạnh mẽ lạnh như băng đồng thời ập tới.

"Cẩn thận!"

Công kích bất ngờ làm cho hai người Đới Ân cả kinh, Nguyên Lực trong cơ thể cũng đồng thời bộc phát.

"Ầm!"

Ba thân ảnh nặng nề va chạm vào nhau, kình khí mạnh mẽ như cuồng phong thổi bay đám đất đá ở xung quanh, sau đó thân hình của Tiểu Viêm hiện ra, nó chỉ rùng mình một cái rồi ổn định được lại, trong khi hai người Đới Ân phải bật về sau mấy bước.

"A!"

Đám người Tần Ưng ở phía sau chuẩn bị động thủ khi nhìn thấy cảnh tượng này đều không khỏi hít một hơi khí lạnh, ánh mắt đã đỏ lên nhìn vào bóng lưng của thiếu niên kia, bọn họ nhưng không nghĩ tới Lâm Động đã lấy một địch hai rồi mà vẫn còn chiếm thượng phong!

"Không hổ là nhân vật thiên tài nhất của Lâm gia."

Nhìn bóng lưng của thiếu niên, cho dù là Tần Ưng cũng phải thán phục, lúc này hắn đã quên mất sự chênh lệch tuổi tác giữa hai người, trong giới võ học luôn lấy thực lực làm đầu.

"Ra tay!"

Nhìn thấy Lâm Động có thể ngăn hai người Đới Ân lại, Tần Ưng cũng quát lớn, phi thân lao ra ngoài, xông thẳng vào đám hơn 10 người hộ vệ của Lôi gia đang đứng, lấy thực lực Địa Nguyên cảnh của hắn, đánh nhau với 10 người này đương nhiên không thể thắng nhưng tình hình cũng chẳng xấu.

"Grừ!"

Cùng lúc đó, Tiểu Viêm lại rống lên một tiếng, hóa thành một bóng hồng lao ra khỏi vòng vây, xông tới đám nhân công đang vẩy nước thuốc, đám người này nhìn thấy một quái vật như hung thần ác sát xông tới thì vô cùng kinh hãi, vội vàng bỏ lại toàn bộ những thứ đang cầm trong tay, chạy trối chết thoát thân.

"Là người của Lâm gia!"

Đới Ân nhìn thấy Tần Ưng lao tới, sắc mặt khẽ biến, trong mắt hắn có hung quang hiện lên, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lâm Động ở trước mặt.

"Lão lục, đồng thời ra tay giết tiểu tử này!"

Đới Ân liếm liếm miệng, sát ý trên mặt càng lúc càng nhiều. Thấy hắn nói như vậy, cao thủ Địa Nguyên cảnh được gọi là Lão Lục cũng độc ác gật đầu, hai người phân thành hai hướng, hung tàn như ác lang phóng tới Lâm Động.

Thấy hai người đồng thời lao tới theo hai hướng khác nhau, Lâm Động cũng hít sâu một hơi, đây chính là lần đầu tiên hắn đánh nhau sống chết!

Bình Luận (0)
Comment