Vũ Long

Chương 2 -

Lời nói của Long Huyền mẹ Vũ Long làm cho Vũ Thương cũng phải đứng bật dậy nhìn chằm chằm vào đứa con mới có mười hai tuổi của mình. Vũ Thương định nói cái gì đó nhưng lại thôi, nhưng trong miệng thì vẫn lầm bẩm gì đó rồi ngồi xuống dưới ghế thở dài một hơi.

Không phải cha của Vũ Long bất lực không dậy được đứa con của mình, mà là Vũ Thương không biết phải nói gì với đứa con có phần trưởng thành trước tuổi này. Mỗi lần đi săn yêu thú về, hầu như lần nào Vũ Long cũng hù cho Vũ Thương một trận đứng ngồi không yên trước yêu thú mà cậu săn được.

Các trưởng lão trong gia tộc thì lại rất hài lòng, họ đặt rất nhiều kỳ vọng vào Vũ Long. Trong gia tộc có rất nhiều đứa trẻ có thể chất tốt nhưng không ai có trí tuệ và năng lực mạnh bằng Vũ Long cả. Cậu là niềm hi vọng quật khởi của gia tộc, niềm hi vọng trở thành người dẫn dắt cho thế hệ trẻ, cho việc báo thù của gia tộc, cho sự thảm sát đẫm máu mà gia tộc Vũ gia đã phải hứng chịu, suýt nữa thì đã dẫn đến diệt tộc. Nếu không nhờ phần lớn lực lượng trong gia tộc ngày đó liều chết mở một con đường máu để cho một bộ phận nhỏ trốn thoát thì Vũ gia có lẽ đã diệt tộc rồi.

Vũ gia vốn là một đại gia tộc nổi tiếng khắp đại lục Lam Long. Lão tổ Vũ gia là Vũ Thiên Hải, một trong những đại tu sĩ cảnh giới Võ Đế nổi tiếng về mặt chế tạo hệ thống trận pháp năng lượng là người đứng đầu không chỉ Lam Long đại lục mà mấy đại lục bên cạnh cũng ít ai sánh bằng mà cả Lam Tinh cầu cũng không có ai am hiểu về hệ thống trận pháp bằng ông. Những kỹ thuật và công nghệ trận pháp năng lượng đó là tài sản quý giá của Vũ Gia. Với nhân số gia tộc nên đến trên 6000 người hầu hết đều tu luyện cùng với nhiều tu sĩ đạt cấp Võ Tôn, Võ Hoàng còn cả tu sĩ đạt đến đỉnh cao của tu luyện là Võ Đế, Vũ gia được xếp vào hàng những gia tộc lớn. Tuy là một gia tộc lớn, Vũ gia lại không giống các gia tộc khác chiếm đất xưng Vương. Vũ Gia chỉ chú tâm phát triển gia tộc, vì vậy họ làm chủ một vùng đất khá khiêm tốn ở dãy núi Hoàng Liên Sơn. Sự giàu có nhờ bán những hệ thống thiết bị trận pháp năng lượng giúp Vũ gia trở lên giàu có, tài nguyên tu luyện nhờ vậy cũng rất phong phú làm cho chất lượng tu sĩ của Vũ gia cực cao. Tu sĩ cảnh giới Võ Vương, Võ Tôn, Võ Hoàng của Vũ gia rất nhiều. Các thế lực lớn, nhỏ phụ thuộc vào Vũ gia không ít, sức mạnh của Vũ gia không thua kém gì các thế lực lớn hay các quốc gia bình thường. Nhưng Vũ gia vẫn bị hoàng đế Lưu Đức Khải, vị hoàng đế của đế quốc Đường Minh đem quân đánh giết và hủy diệt.

Tuy chỉ quản lý một vùng lãnh địa nhỏ Vũ gia không có quá nhiều tham vọng mở rộng vùng đất lãnh địa lập quốc xưng Vương. Nhưng dù là thế lực nhỏ họ vẫn cần một lực lượng quân sự để bảo vệ. Vì vậy Vũ gia vẫn thành lập vệ binh đoàn Vũ Phong, tuyển mộ các tu sĩ tự do tạo ra lực lượng quân đội riêng trấn thủ Vũ Phong thành, cách 100km về phía nam Hoàng Liên Sơn.

Vũ Phong thành là tòa thành do Vũ Gia xây dựng cũng là tòa thành duy nhất mà Vũ gia trực tiếp kiểm soát, vệ binh đoàn này có rất nhiều nhiệm vụ ngoài việc bảo vệ, giữ trị an trong thành một lực lượng không nhỏ chuyên làm nhiệm vụ bảo vệ cho các chuyến hàng của Vũ gia, một bộ phận chuyên thực hiện các nhiệm vụ ra ngoài thu thập các tài liệu và bảo vệ cho các mỏ khai thác kim loại phục vụ cho chế tạo trận pháp năng lượng. Tham gia vệ binh đoàn của Vũ gia các tu sĩ tự do có nhiều tài nguyên và đan dược hơn cho tu luyện, khi thực hiện các nhiệm vụ được giao và hoàn thành họ cũng được thưởng rất hậu hĩnh, vì vậy mà thu hút rất nhiều tu sĩ ra nhập.

Sự lớn mạnh của một gia tộc với vùng đất chiếm cứ nhỏ bé nhưng lại làm ảnh hưởng lớn đến kinh tế và những mưu toan của một đế quốc. Lưu Đức Khải vị hoàng đế của đế quốc đó đã không thể ngồi yên đứng nhìn. Ông ta đã liên kết với một số nước và thế lực bày mưu ám hại thành công vị tộc trưởng Võ Đế mạnh nhất của Vũ gia đã đạt đến cảnh giới Võ Đế tầng 9.

Ngay sau khi vị Võ Đế mạnh nhất của Vũ gia bị ám hại vùng đất do Vũ gia kiểm soát bị tấn công. Hoàng Liên Sơn dù có hệ thống năng lượng đại trận bảo vệ thì trước sự tấn công liên tục của quân đội đế quốc Đường Minh dưới sự dẫn dắt của 30 Võ Đế gần 400 Võ Hoàng hàng nghìn Võ Tôn chưa kể đến cảnh giới dưới Võ Tôn có 500000 quân, Hoàng Liên Sơn thất thủ. Hơn 6000 người Vũ gia cùng 18000 vệ binh tinh nhuệ Vũ Phong đoàn cùng toàn bộ người nhà chết thảm chỉ có 300 người chạy thoát.

Vệ binh đoàn Vũ Phong trấn thủ Vũ Phong thành với quân số lên đến trên 70000 quân, toàn quân cũng bị diệt. Không biết có ai phá được vòng vây chạy ra ngoài không? Số người của các thế lực thân cận có quan hệ sâu xa với Vũ gia ở 6 tòa thành lệ thuộc trong lãnh địa của Vũ gia cũng bị tiêu diệt không biết là bao nhiêu, chỉ có một số ít chạy thoát sang các quốc gia khác tránh nạn.

Vũ Phong thành và núi Hoàng Liên Sơn thì rơi vào tay Lưu Đức Khải. Liên quân tấn công Vũ gia cũng chịu tổn thất không nhỏ khi bảy tu sĩ Võ Đế, tám mươi chín tu sĩ Võ Hoàng vài trăm Võ tôn và gần 350000 tu sĩ các cảnh giới Võ Vương, Võ Quân, Võ Sư, mà trong đó phần lớn là các Võ Tướng, Võ Sĩ. Đế quốc Đường Minh và liên quân các thế lực tham gia tấn công Vũ gia tử trận thảm trọng, hai phần ba số quân bị mất dù có được thắng lợi nhưng cái giá của thắng lợi đó lại quá lớn.

Có thể thấy Vũ gia tuy không đông về quân số, chỉ sở hữu một tòa phủ trên núi Hoàng Liên Sơn, một tòa đại thành là Vũ Phong thành cùng 6 tòa thành nhỏ lệ thuộc. Đối với các tòa thành lệ thuộc này Vũ gia cũng không nắm quá nhiều quyền khống chế. Vũ gia chỉ tập chung nắm quyền với các khu mỏ chính ở khu vực thành này mà thôi còn quyền quản lý giao phó cho một số thân tín, các thành này cũng có lực lượng quân đội riêng nhưng quy mô không lớn mỗi thành chỉ có khoảng mười nghìn quân mà thôi. Tuy quy mô quân đội ở các phụ thành không lớn nhưng về sức chiến đấu của binh sĩ cũng không thua kém vệ binh đoàn Vũ Phong nhiều.

Sau trận chiến phe tấn công cũng không thể tin một Vũ gia lại có chiến lực kinh khủng đến như vậy dù họ biết Vũ gia không phải là một gia tộc dễ chọc. Những gì họ trải qua trong trận chiến mới làm họ thật sự biết được tại sao một gia tộc chiếm cứ một vùng đất nhỏ quy mô không quá lớn lại có thể chiếm cứ một vùng đất lâu dài và làm nó phát triển mà không một thế lực nào dám động đến họ. Binh sĩ của Vũ gia không biết sợ hãi dù đối mặt với quân số đông hơn nhiều lần. Không kể đến vệ binh đoàn Vũ Phong, chỉ việc đánh chiếm tiêu diệt các thành lệ thuộc Vũ gia thôi cũng đã làm phe tấn công tổn thất và mất nhiều thời gian. Không có một tòa thành nào chịu đầu hàng dù biết họ sẽ thua.

Hơn ba trăm người Vũ gia sống sót chạy khỏi Hoàng Liên Sơn ngày ý đã trốn đến một vùng hẻo lánh sâu tít trong lục địa. Ông của Vũ Long chính là nhất mạch của Vũ gia ngày ý được sự bảo hộ của các trưởng bối cùng tinh nhuệ vệ binh đoàn an toàn đột phá vòng vây kẻ thù mà chạy thoát. Thấm thoát trôi đi sự việc đó cũng đã trải qua trăm năm.

“Đứa cháu yêu quý của ta lại đây với ông nào.” Ông nội của Vũ Long từ ngoài cửa sân viện đi vào nói.

Bình Luận (0)
Comment