Cố ngăn chặn sự đau đớn kia, Dương Xuyến Xuyến hơi hơi nhướng mày, nhàn nhạt liếc Tô Cẩm Lí một
Tròng mắt nàng chuyển động, như là nghĩ tới cái gì đó, giọng điệu xa lạ, kéo khoảng cách giữa hai người ra:
“Thực xin lỗi, Tô Vương gia, nam nhân ta gả cho là một con gà trống, cũng không phải Tô Vương gia ngươi, huống hồ, lúc trước ta dạy dỗ chính là một tên ác ôn chiếm tiện nghi của ta, cho nên, mời ngươi buông ta ra!”
“Nàng đang mắng bổn vương là gà trống?” Giọng điệu của Tô Cẩm Lí tức khắc tràn ngập vài phần nguy hiểm,
Âm u cười cười, rồi sau đó, nhìn xuống Dương Xuyến Xuyến, thấp giọng cười nói: “Hình như nàng một chút cũng không đặt thân phận Vương gia của bổn vương ở trong lòng?”
“Có phải không? Dương Xuyến Xuyến?”
Dương Xuyến Xuyến nắm chặt tay, còn không có kịp nói chuyện.
Giọng nói của Tô Cẩm Lí lại truyền tới một lần nữa.
“Dẫm lên ngực ta như vậy, chẳng lẽ nàng đã quên mất?”
“lột sạch bổn vương trói trên giường,chẳng lẽ nàng cũng quên mất?”
Một cỗ khí lạnh xông lên từ lòng bàn chân Dương Xuyến Xuyến.
“Ngươi muốn thế nào?” Dương Xuyến Xuyến ra vẻ bình tĩnh hỏi.
“Còn muốn cái gì? Bổn vương trước nay đều là có thù tất báo, có nợ tất trả, hiểu không?”
“Bổn vương muốn dạy dỗ nàng thật tốt, hơn nữa còn phải đòi lại hết sự nhục nhã! ”
“ đòi lại bằng hết!”
Biến thái, thật là một tên biến thái!
Còn không bằng một đao giết Dương Xuyến Xuyến nàng!
Thật là oan gia ngõ hẹp!
Dương Xuyến Xuyến lườm Tô Cẩm Lí, đáy mắt xuất hiện một tia tức giận.
“Sao? Sợ hãi?” Tô Cẩm Lí đột nhiên nở một nụ cười tà mị, nhẹ nhàng buông Dương Xuyến Xuyến ra, nghiêng người dựa vào ghế: “Nàng hỏi bổn vương làm gì bây giờ?”
“Rất đơn giản, muốn nàng làm tiêu khiển cho bổn vương!”
Nữ nhân này rất thú vị!
Đã từng khơi dậy hứng thú của hắn!
Hiện tại, lại dám dạy dỗ hắn!
Đã vậy, hắn sẽ cùng nàng chơi vui một chút.
Dương Xuyến Xuyến nheo mắt lại, trừng mắt nhìn Tô Cẩm Lí.
“Làm tiêu khiển của ngươi?”
“Sao vậy? Không hài lòng?” Tô Cẩm Lí nhún vai, thản nhiên gật gật đầu: “Làm Vương phi nàng không làm, hiện tại nàng muốn bổn vương làm như thế nào?”