Vương Phi Hắc Đạo, Tuyệt Đối Không Dễ Chọc!

Chương 42

Cuối cùng đại hội cũng đến,khán đài đại hội người người đông đúc tấp nập,nhiều bang phái hội tụ lại để tranh tài,nghe nói đại hội lần này rất khó khăn không giống như những lần trước.

"Đại hội võ lâm lần này nhất định sẽ thuộc về bang phái chúng ta"

"Hừ!ngươi đừng mơ tưởng"

"Ngươi nói cái gì"

"Thôi thôi hai vị nếu muốn tranh chấp thì nên giữ sức để lên khán đài"

Đại hội hiểm trở nhiều bang phái xảy ra xung đột với nhau,nếu như có thế xưng bá thiên hạ thì còn gì bằng nhưng có lẽ bọn chúng quên rằng trên còn có Thiên Sơn Trúc,Long Sinh Nhai và Tà Giáo là 3 bang phái ngang tầm với nhau,muốn vượt qua cũng không phải chuyện dễ.

"Nhìn kìa nhìn kìa đó không phải là bang chủ Tà Giáo sao,còn có Long Sinh Nhai nữa,bọn họ tại sao lại đều che mặt hết vậy"

"Sụyt!bé thôi,bọn họ trước giờ vẫn vậy"

Long Sinh Nhai và Tà Giáo đối diện nhau không ai thấy ai cả nhưng sát khí đã hiện rõ mồn một.

Cả hai đi về chỗ của mình,Tiêu Duật Hành dưới mạng sa lộ rõ nụ cười chế giễu,bang chủ Long Sinh Nhai không ai khác chính là Tiêu Nam Hiên nhị đệ của hắn,mọi thứ mà Tiêu Nam Hiên có đều là do lão phụ hoàng của hắn thiên vị,vốn dĩ Tiêu Nam Hiên chỉ là một nhị hoàng tử bình thường không thể sánh với thái tử hắn được nhưng chỉ trong vòng 1 đêm mọi thứ đã thay đổi kể từ khi Tiêu Nam Hiên trở thành Tiêu Dao Vương vương gia duy nhất mà hoàng đế ân sủng,chuyện đó thật là điên rồ,tay Tiêu Duật Hành khẽ nắm chặt đến nỗi bật máu,Trần Tôn thừa biết chủ tử của mình đang rất hưng phấn,nhẹ nhàng đưa cho hắn chiếc khăn tay để lau.

Khi hắn vừa ngồi xuống liền nghe tiếng xì xầm từ các bang phái khác,một nữ nhân huyết y đỏ thẫm như máu tươi đang chảy,gương mặt bị che khuất bởi tấm vải trắng,phía sau hàng loạt người đi theo.

"Đó là bang phái nào vậy"

"Ầy ông không biết sao,nữ nhân đó chính là môn chủ mới của Thiên Sơn Trúc Huyết Liên đệ tử duy nhất của Quái Y Thái"

"Quái Y Thái đã già rồi lại chọn một con nhãi ranh lên thay thế,ta thấy cô ta nên dùng làm ấm giường thì đúng hơn haha,không cần đánh cũng thấy được Thiên Sơn Trúc thê thảm như thế nào rồi haha"

Nghe được những lời nói đó tâm can của Tiêu Nam Hiên vô cùng giận dữ,nữ nhân của y chỉ có thể là của y,thân người Tiêu Nam Hiên đứng dậy nhìn về phía của nàng,ánh mắt tràn đầy yêu thương nhưng đổi lại chỉ là ánh mắt vô cảm của nàng khiến y có chút buồn bã,nàng vẫn còn giận y sao.

Một phút khác lạ của Tiêu Nam Hiên vốn dĩ đã được thu vào tầm mắt của Tiêu Duật Hành,lại nhìn,hắn đôi môi cười lạnh nhìn về phía nàng,nữ chủ của Thiên Sơn Trúc hóa ra là một cô nương tầm thường sao,khí tức cũng không cao thâm gì mấy,chỉ thấy thân hình có chút quen thuộc,lại nhìn Lý Thần Duệ ánh mắt háo sắc không rời,tâm tư Tiêu Duật Hành cũng có chút ghen tị,hắn cũng muốn Hạ Băng Liên sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt đó một lần,kể ra cũng lạ lùng,từ khi nàng biến mất thông tin cũng không thể thu thập được,vậy nàng đã đi đâu,hắn bây giờ đang nhớ đến nàng vô cùng,nụ hôn ngày hôm đó đã làm hắn nhận ra hắn đã yêu phải nàng.

"Môn chủ thuộc hạ sẽ xử lí hắn".

"Không cần,ta không muốn trước khi đại hội diễn ra đã có người chết,bất quá một lát trên khán đài trực tiếp giết hắn"

Miệng thì nói nhưng tâm của Hạ Băng Liên thì khác,ánh mắt nàng tựa hồ không cảm xúc đi lại chiếc ghế của mình an tọa.

"Hoan nghênh các vị đã đến nơi này đông đủ,đại hội võ thuật ta xin tuyên bố bắt đầu"

Chủ tọa dứt lời phía dưới khán đài hàng ngàn người hô to phấn khởi.

"Các vị cũng biết rõ năm nay đại hội sẽ có luật lệ mới,sau đây ta xin nói về 3 điều mới của đại hội lần này"

"Tới tận 3 điều lận sao"

Các huynh đệ của bang phái rầm rồ,bỗng dưng thay đổi luật lệ quả thật không quen cho lắm.

"Các vị nếu không muốn thì có thể rời đi,luật lệ càng khó phần thưởng càng lớn"

"Phần thưởng càng lớn sao"

Tiếng xì xầm mỗi lúc to dần,nàng chán nản ngồi ngã người về phía sau,tay nhận lấy trái táo nhỏ Mạc Song vừa gọt,nhìn nàng nhàn rỗi như vậy Tiêu Duật Hành lấy làm thú vị,một đứa nhóc thay thế sao.

"Điều 1,các vị sẽ thi bắn cung trong khu rừng phía trước,thuộc hạ của ta đã bố trí những nơi để các vị ngắm bắn,người nào bắn đủ 5 tên đồng tâm sẽ được tiếp tục,tuy nhiên có điều ta muốn nói với các vị rằng không có việc gì là dễ dàng,để vào vòng trong ta chỉ chọn ra 20 người giỏi nhất,tất nhiên các vị có thể tự do động thủ"

Nói đến đây chủ tọa đột nhiên nhấn mạnh,nàng phút chốc cảm thấy thú vị,còn phải nói mục đích của hắn sao,mượn đao giết người tranh giành chiếc ghế đệ nhất,nhiều người hoang mang lo sợ,hắn nói tự do động thủ vậy nghĩa là sẽ có chết chóc sao.

"Điều 2 rất đơn giản,sau khi bắn ra mũi tên cuối cùng các vị sẽ phải vượt qua thử thách tiếp đó,chỉ cần sử dụng khinh công tốt ta nghĩ các vị sẽ đều vượt qua"

"Điều 3 chính là các vị sẽ thi đấu ở khán đài này,ai là người trụ được đến cuối cùng sẽ là người thắng cuộc"

Tiêu Nam Hiên liếc nhìn Hạ Băng Liên,trông nàng có vẻ rất thản nhiên,vốn dĩ y rất lo lắng cho nàng,lần này y nhất định sẽ xin lỗi nàng và bắt nàng trở về bên cạnh mình.

Phía dưới khán đài nghe xong cảm thấy mọi việc thật dễ dàng,có người nghĩ cái gì mà khó chứ,chẳng qua là vượt qua những cái cỏn con vậy mà cứ tưởng sẽ khó khăn hiểm trở.

"Haha dễ như vậy ta còn gì phải sợ"

"Ngươi cũng nên đề phòng thì hơn,hắn nói sẽ khó thì nhất định sẽ có cái gì đó"

"Hừ ngươi tin hắn làm gì,trước mắt cứ vượt qua là được"

Ai cũng có cách suy nghĩ riêng biệt,nàng chẳng bận quan tâm,nhận chiếc khăn từ tay của Ngôn Phong lau sạch vết ngọt của táo,hành động này làm y khó chịu vô cùng,hắn là nam nhân y gặp lúc trước,hắn đứng gần nàng như vậy thật khiến y muốn bóp chết hắn.

Nàng ngước đôi mắt nhìn về phía của y,từ lúc bước vào nàng đã cảm nhận có người đang nhìn mình,hóa ra là bang chủ Long Sinh Nhai nhưng khi nhìn vào nàng có đôi chút quen thuộc,đôi mắt của bang chủ Long Sinh Nhai có vẻ rất tức giận,chẳng lẽ lúc trước Thiên Sơn Trúc đã đắc tội với Long Sinh Nhai sao,nàng cứ suy diễn mặc cho Tiêu Nam Hiên đang ăn phải giấm chua,nàng đâu ngờ rằng bang chủ Long Sinh Nhai chính là Tiêu Nam Hiên hắn,hắn lập ra Long Sinh Nhai cũng bởi thái tử Tiêu Duật Hành luôn muốn truy sát hắn,thù oán bao lâu nay hôm nay y sẽ giải quyết.
Bình Luận (0)
Comment