Xấu Bụng Không Thoát Nổi Ải Mỹ Nhân (Phúc Hắc Nan Quá Mỹ Nhân Quan)

Chương 10

Edit: An Ju

Lúc hai người đến khách sạn, anh trai Bành Dương đã ngồi đó rồi, thấy hai người đến cũng không để ý đến cái tên nhóc thối đã lừa gạt em trai mình kia, chỉ dặn dò Tô Tấn ngồi xuống. Tần Ngọc Đào đương nhiên có thể hiểu cho hắn, liền tự động ngồi xuống, “Anh Bành, em biết em cướp mấy em trai anh đi, anh rất bất mãn với em, thế nhưng em thật lòng với Tiểu Tấn. Em mong anh bỏ qua thành kiến, cho em một cơ hội, em nhất định sẽ làm cho Tô Tấn hạnh phúc.”

“Đúng vậy, anh à, em cũng rất thích cậu ấy, anh người thân thân cận với em nhất, em mong chí ít anh cũng bằng lòng ủng hoojem.”

“Được rồi. Chuyện Tiểu Tấn đã quyết định, anh cũng sẽ không nói gì, thế nhưng tên nhóc cậu, nếu để tôi biết cậu đối xử với Tiểu Tấn không tốt, cái chân thứ ba của cậu có thể không giữ được đâu!” (Cẩn thận ko mất củ cải đấy =))))

“Được, em biết rồi, cảm ơn anh đã tác thành, anh muốn ăn gì? Bữa này, em trả.”

“Còn không phải sao.” Bành Dương ngạo kiều* nói: “Tiểu Tấn, phía ba mẹ trước anh sẽ không nói, chờ em về rồi nói nhé.”

*Ngạo kiều: trong nóng ngoài lạnh, tsundere ấy.

Bành Dương chấp nhận hai người xong, bữa cơm này tất cả mọi người đều rất vui vẻ. Sau khi tiễn Bành Dương, Tô Tấn nói với Tần Ngọc Đào rằng muốn uống trà sữa ở quán bên đường, kêu cậu đi mua cho hắn.

Tô Tấn vừa thấy Tần Ngọc Đào ra cửa, liền ra sảnh trước đặt một phòng, tự mình vào phòng trước, năm phút sau mới nhắn tin cho Tần Ngọc Đào: “Ở phòng 1203 chờ em.” (Woa…Tiểu Tấn của tuôi, sao lại chủ động thế lày uhuhuhu… trưởng thành ròiiii)

Nhắn xong liền ngồi cứng ngắc trên giường chờ Tần Ngọc Đào đến, gần như là cùng lúc tiếng gõ cửa vang lên, Tô Tấn liền mở cửa, cầm lấy ly trà sữa trong tay Tần Ngọc Đào, liền đẩy mạnh hắn vào phòng tắm, “Em tắm trước.”

Tần Ngọc Đào có hơi kinh ngạc, bảo bối nhà mình đây là đang làm gì vậy, thế nhưng thịt đến miệng còn không ăn thì còn là đàn ông không? Liền vui vẻ tắm xong, quấn một cái khăn tắm đi ra. Thấy Tô Tấn còn đang giữ nguyên trạng thái sau khi mở cửa, trà sữa cũng không uống. Hóa ra là chỉ muốn tự mình đặt phòng, thế nhưng vì sao lại như vậy? Đợi lát nữa nhất định phải hỏi thật kỹ.

“Bảo bối… Em tắm xong rồi.”

“Anh cũng đi tắm, em ở trên giường chờ anh.” Tô Tấn nói xong cũng chạy ào vào phòng tắm.

“Làm thế nào đây? Vừa nãy chỉ là kích động mới đặt phòng, tuy rằng muốn bồi thường hắn, nhưng mình hoàn toàn không biết phải làm gì nữa?” Loại suy đi nghĩ lại suốt ngày này không hợp với Tô Tấn, mau chóng mở điện thoại, tìm kiếm làm thế nào quyến rũ bạn trai, kết quả tìm được đều là cái gì mà “Bạn tự buộc một cái nơ con bướm rồi nằm lên giường là được.” Loại tin tức vô dụng này, đúng là chỉ có thể dựa vào bản thân thôi.

Muốn học theo cách người kia làm, tính mở rộng cho mình trước, thế nhưng, tiểu cúc lúc này khép chặt, cứng rắn cắm vào khẳng định không được, nhớ đến lúc người kia ‘làm’ mình, nhẹ nhàng ấn ấn miệng cúc, chỉ chốc lát sau cũng cảm giác được miệng cúc hơi mở, rất dễ dàng tiến vào một đốt ngón tay. Dưới sự kích thích của ngón tay, bên trong cũng chậm rãi tiết ra chất nhầy.

Tần Ngọc Đào cảm giác như đã qua một thế kỷ rồi, Tô Tấn mới đi ra, dưới ngọn đèn vàng mờ mờ, ném xuống khắn tắm, trực tiếp đè lên người người kia. Tần Ngọc Đào từ lúc hắn đi ra khỏi phòng tắm, ánh mắt đã không rời khỏi người hắn, nhìn hắn tiến tới, định kéo hắn, lại bị Tô Tấn kéo hai cánh tay đặt lên đỉnh đầu, “Tần Ngọc Đào… Hôm nay em đừng động, để anh chủ động.”

Tô Tấn dựa theo hình ảnh trong trí nhớ, trước hôn trán Tần Ngọc Đào, rồi hôn lên mắt trái của hắn, lại chơi đùa với đầu lưỡi của hắn, nhẹ nhàng cắn lên hầu kết của người kia, “Ưm…Bảo bối, đối với em anh chủ động quá kích thích, trước dừng lại, lần sau lại tiếp tục có được không?” Tô Tấn đã cảm thấy xấu hổ muốn nổ tung rồi nhưng lần này không làm xong, lần sau hắn tuyệt đối sẽ không có dũng khí này nữa. Tần Ngọc Đào còn nói gì, Tô Tấn liền dùng miệng mình ngăn lại, cơ bụng người này khiến hắn quyến luyến không rời, chậm chạp tiến dần xuống phía dưới. Tần Ngọc Đào chịu không nổi tốc độ chậm rì rì của báo bổi, nhin không được liền ưỡn eo, hai khối thịt trong quần thể hiện rõ cảm giác tồn tại của chính nó. Tô Tấn ngồi xuống, trước lấy tay vuốt vuốt côn thịt đang kêu gào, một tay kia giúp hậu huyệt mình thích ứng, sau đó đỡ côn thịt định ngồi xuống.

“Bảo bối, từ từ thôi, đừng nên lập tức ngồi xuống.” Tần Ngọc Đào vội nhắc, hắn cũng không muốn vì chỗ nào đó gãy mà đi bệnh viện đâu.

“Còn cần em nói sao…Anh biết rồi.” Tô Tấn ngoài miệng nói thế nhưng đôi tai đỏ bừng đã bán đứng chủ nhân.

Từ góc độ của Tần Ngọc Đào, hắn nhìn côn thịt của mình từng chút bị tiểu cúc ăn, nếu không phải cân nhắc đến bảo bối đêm nay không cho hắn động, hắn nhất định phải đè Tô Tấn rồi ‘làm’ cho đủ.

Thật vất vả mới nhét được toàn bộ côn thịt Tần Ngọc Đào vào, toàn thân Tô Tấn đã không còn chút sức lực nào. Hai tay chống cơ bụng, chậm rãi ma sát côn thịt người kia.

Tiếp tục như vậy, hai người cũng sẽ không thoải mái, Tần Ngọc Đào liền ngồi dậy, đỡ eo Tô Tấn, “Bảo bối, em giúp anh.” Nói rồi phần eo như lắp thêm động cơ bắt đầu đẩy đưa, hai người lần đầu dùng tư thế này, côn thịt đi vào sâu bên trong Tô Tấn, “Nhẹ thôi… Chạm phải…Chạm phải dạ dày rồi.” Hai tay ôm chặt cổ Tần Ngọc Đào, vừa thấy là biết đang thoải mái, Tần Ngọc Đào cũng là lần đầu tiên đi vào sâu như thế, bên trong tiểu cúc nhưng có miệng nhỏ, cứ nuốt lấy đỉnh hắn.

Rốt cục, Tô Tấn không chịu nổi trước, tinh dịch một chút một chút bắn vào bụng hai người, Tần Ngọc Đào bị cảnh đẹp trước mắt kích thích, hơn nữa khi Tô Tấn đạt cao trào thì tiểu cúc lại co chặt, cũng bắn vào trong Tô Tấn.

Tô Tấn mệt lử, mơ mơ màng màng nói: “Tiếp đây không thể làm tiếp rồi. Thân thể chịu không nổi…”

Hết chương 10
Bình Luận (0)
Comment