Xuyên Không Gặp Chuyện Tu Tiên

Chương 24

Đã qua nửa tháng kể từ cái đêm bị nam hài gọi là Hạo Dương kia giật mất một chiếc vảy rắn rồi bỏ chạy, Lạc Tâm bây giờ chính là đang cùng với đầu Lam Vân Thủy Mãng tiểu Lam đi tìm một loại linh thảo có công dụng đột phá cảnh giới gọi là Yêu Huyết Mộ Chu Thảo.


Vốn tu luyện theo Cửu Thiên Tiên Thú Kinh mà Không Linh Thần Ma tặng cho, lại thử hấp thu năng lượng từ bên trong hạt tử của Thần Mộc, Lạc Tâm lúc này cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc bởi vì tu vi của mình tăng lên một cách nhanh chóng.


Chỉ là tu luyện thì dẫu sao cũng phải gặp bình cảnh, mà năng lượng tại bên trong hạt tử lại không đủ, vậy nên theo như ghi chép tại Cửu Thiên Tiên Thú Kinh thì lần tấn cấp sắp đến này Lạc Tâm phải phục dụng qua một loại linh thảo có tên là Yêu Huyết Mộ Chu Thảo.


Linh thảo này vốn chính là một loại thiên địa linh vật có lực lượng vô cùng bá đạo, chẳng những có thể giúp cho yêu thú tăng lên sức mạnh cùng lực lượng mà ngay cả là tu giả nhân loại sau khi phục dụng nó cũng có thể khiến cho tu vi một lúc tăng liền đến hai cái cảnh giới.


Ngoài ra, Yêu Huyết Mộ Chu Thảo có được cái tên này chính là bởi vì nơi sinh trưởng của nó quả thực quá mức đặc thù, hơn nữa nếu muốn một gốc Yêu Huyết Mộ Chu Thảo mọc lên thì địa phương đó cần phải có ít nhất trên trăm đầu yêu thú Chu loại từ cấp hai trở lên đồng loạt ngã xuống mới được, bởi vậy mà loại linh thảo này mới có tên là Yêu Huyết Mộ Chu Thảo.


Sau khi phục dụng qua loại linh thảo này thì tu giả sẽ có quá nửa năng lực miễn nhiễm với phần lớn kịch độc của Chu loại yêu thú, vậy nên mỗi khi có Yêu Huyết Mộ Linh Thảo xuất hiện thì đều nổi lên một trận tranh đoạt vô cùng kịch liệt trong tu tiên giới.


Lại nói, lần này Lạc Tâm theo như ghi chép của Không Linh Thần Ma tại bên trong Cửu Thiên Tiên Thú Kinh thì hắn cần phải tìm được ít nhất ba gốc Yêu Huyết Mộ Chu Thảo, sau khi phục dụng qua ba gốc linh thảo này thì tu vi của hắn sẽ đại tăng hai cấp, hoàn toàn tiến vào cảnh giới yêu thú tam giai hậu kỳ, hơn nữa lực lượng thân thể cũng sẽ được năng lượng bên trong linh thảo phụ trợ tăng lên không ít.


Uể oải nằm trên lưng của Lam Vân Thủy Mãng tiểu Lam đi xuyên qua từng mảnh rừng rậm, Lạc Tâm lúc này bởi vì truy tìm đã lâu mà vẫn không có kết quả liền nảy sinh một chút cảm giác chán nản.


Để tiểu Lam nghỉ ngơi trầm mình xuống một cái đầm lớn bổ sung lại lực lượng Thủy hệ khuyết thiếu, Lạc Tâm bấy giờ liền tạm thời ngồi tựa vào một nhánh cây lớn khoan thai gặm cắn trái cây mà tiểu Lam tìm về, đợi sau khi tiểu Lam một lần nữa trở lên bờ thì một người một rắn lại tiếp tục đi sâu vào trong sâm lâm rộng xanh thẳm lớn không thấy điểm kết.


Chừng mười ngày sau, ở tại một mảnh sâm lâm u tối ngập tràn chướng khí nồng đậm, Lạc Tâm lúc này bất chợt mở lớn hai mắt mang theo nét vui mừng không thể che giấu được lập tức từ bên trên thân thể to lớn của tiểu Lam trườn xuống tươi cười nói:


- Ha ha, cuối cùng thì ta cũng tìm thấy một cái Lạc Chu Cốc rồi, hi vọng rằng có thể ở tại chỗ này tìm thấy Yêu Huyết Mộ Chu Thảo a.


Vốn Lạc Tâm kích động như vậy là bởi vì theo như một phần ghi chép về các loại linh thảo quý hiếm trong Cửu Thiên Tiên Thú Kinh có viết, nơi mà yêu thú Chu loại chết đi có khả năng sinh ra Yêu Huyết Mộ Chu Thảo liền được gọi với danh xưng là Lạc Chu Cốc.


Lạc Chu Cốc này vốn cũng chẳng phải là một cái địa phương gì đó thuộc vào dạng tồn tại duy nhất, mà phàm là những nơi có hơn trăm đầu yêu thú Chu loại cùng vẫn lạc đi xuống thì đều được gọi với cái tên là Lạc Chu Cốc.


Lạc Chu Cốc không hề giống với những sơn cốc khác, nơi đây quanh năm luôn được bao trùm bởi chướng khí nồng đậm, thậm chí ngay cả thực vật cũng đều bị độc chướng ăn mòn không thể sinh trưởng, vì vậy mới xuất hiện cảnh tượng một mảnh sâm lâm u ám không hề có lấy chút sinh khí tươi mới nào.


Khẽ vuốt ve lên lớp lân phiến thô cứng của tiểu Lam, hai mắt Lạc Tâm khép hờ khẽ thở dài an ủi:


- Tiểu Lam à, ta biết ngươi là đang lo lắng cho ta, nhưng mà lấy tu vi của ngươi bây giờ vẫn chưa thể hoàn toàn triệt tiêu được độc chướng tại Lạc Chu Cốc.
Yên tâm đi, ta sẽ không sao đâu.
Ngươi ở ngoài này chờ ta, nếu có người đến thì lập tức cảnh báo cho ta biết, được không?


Nhìn đầu thủy mãng ngoan ngoan cuốn thành một đoàn nằm phủ phục trên đất, Lạc Tâm sau khi hít vào một hơi liền vận linh lực đem hỗn độn chi khí hội tụ lại quanh thân, nhìn hỗn độn chi khí dần hình thành nên một tầng cửu thải quang vụ nhàn nhạt bên ngoài tựa như một tầng áo giáp, Lạc Tâm trong mắt ánh lên nét kiên định rồi thận trọng tiến vào bên trong màn chướng khí u ám.


Vốn dĩ Lạc Tâm có thể liều lĩnh đi vào bên trong Lạc Chu Cốc là bởi vì bản thân hắn có hỗn độn chi khí hộ thể, loại linh khí này chính là có năng lực cắn nuốt cùng tịnh hóa vạn vật, vậy nên Lạc Tâm mới có thể không màng đến nguy hiểm mà dùng tu vi yêu thú cấp ba sơ kỳ của mình để đi vào nơi tràn ngập chướng khí như mảnh Lạc Chu Cốc trước mắt này.


Xà vỹ uyển chuyển trườn qua lớp lớp lá khô mục nát bên dưới vang lên thanh âm giòn tan khô khốc, huyết y thiếu niên chầm chậm tiến vào bên trong mảnh sâm lâm tràn đầy u ám cùng tử khí.


Nhìn nhìn không gian bên trong Lạc Chu Cốc chẳng những khắp nơi giăng đầy tơ nhện mà còn có không ít những cái kén lớn cùng xác khô của yêu thú nằm ngổn ngang trơ trọi, thậm chí xung quanh đâu đâu cũng có thể trông thấy đống lớn xương trắng đã có chút mục nát bị nấm mốc bao phủ.


Thận trọng đi qua xuyên những tấm lưới nhện đã cũ rách, Lạc Tâm mượn nhờ kinh nghiệm dụng độc của kiếp trước liền có thể phán đoán ra nơi đây hẳn là đã có không dưới ba trăm đầu yêu thú Chu loại vẫn lạc được mai táng vào chung một chỗ.


Đi thêm chừng một canh giờ sau, lúc này trước mắt Lạc Tâm cũng dần xuất hiện qua không ít những bộ thi thể của yêu thú Chu loại to lớn, trong đó đáng chú ý chính là một bộ thi thể nhền nhện to lớn cao đến gần ba thước, trên thân phủ đầy một tầng gai nhọn cùng loang lổ những vệt màu sắc u ám.


Lạc Tâm sau khi nhìn kỹ bộ thi thể to lớn này thì trong lòng cũng chợt khẽ nảy lên một cái, trầm giọng tự nói:


- Hừm, cái này nếu như ta không nhìn nhầm thì đây chắc hẳn chính là thi thể của một đầu cấp ba hậu kỳ U Vân Chu Mẫu đi.
Đầu yêu thú này chẳng những giỏi về công kích bất ngờ mà kịch độc tại răng nanh của nó cũng cực kỳ nguy hiểm, thật không nghĩ tới cũng là vẫn lạc ở tại nơi đây a...


Chầm chậm né tránh từng chiếc gai nhọn mọc đầy trên khối thi thể của U Vân Chu Mẫu mà tiến tới, lúc này, bên dưới mặt đất ở tại những nơi mà Lạc Tâm đi qua chính là cảnh tượng ngổn ngang những phần thi thể của nhền nhện không còn vẹn toàn xếp chồng lên nhau.


Qua chừng nửa giờ sau, trước mắt Lạc Tâm lúc này bất ngờ xuất hiện một luồng huyết sắc quang mang nồng đậm hòa cùng với một cỗ mùi hương có chút vị ngọt của thảo dược không ngừng lan tràn trong không khí.


Trông thấy tình cảnh diễn ra trước mắt không khỏi khiến cho Lạc Tâm phải kinh ngạc mà khẽ che miệng thốt lên:


- Thiên a.
Cái này... cái này cũng thật là quá mức kinh khủng rồi a.
Ở đây vậy mà lại có tới hơn hai mươi gốc Yêu Huyết Mộ Chu Thảo cùng lúc mọc lên, điều này quả đúng là vô cùng kỳ lạ rồi.


Ánh mắt lập tức liếc nhìn về phía một khối thi thể to lớn kì dị nằm tại bên dưới gốc của đám Yêu Huyết Mộ Chu Thảo, Lạc Tâm khóe môi bất chợt có chút giật giật gian nan nuốt xuống một ngụm nước bọt cười cười tự an ủi bản thân:


- Ha ha ha...
Chắc không phải là ta nhìn nhầm đi, khối thi thể kia như thế nào lại có chút giống với dạng vẻ của Mẫu Đơn Chu Thích cơ chứ?
Dù sao cũng là một đầu ngũ cấp yêu thú trung kỳ, như thế nào lại có thể xuất hiện ở đây a, quả thật là rất không thích hợp rồi...


Thận trọng tiến tới bên cạnh khối thi thể có dáng vẻ to lớn cùng với vô vàn những đạo hoa văn giống hệt như một đóa hoa mẫu đơn đang nở rộ trên lưng, Lạc Tâm mang theo vẻ mặt khó tin chậm rãi đánh giá qua đám linh thảo thuần một màu huyết sắc bên trên khối thi thể kia một chút.


Bất quá, ngay tại lúc hắn đang chú ý quan sát đám linh thảo thì bất ngờ một đạo hắc ảnh mờ nhạt chợt từ bên trong đống lớn thi thể trước mắt đột nhiên lao vụt ra, tám cái chân dài sắc nhọn tựa như tám thanh trường mâu lập tức vung lên ý đồ đâm xuyên qua cơ thể của kẻ vừa mới xâm nhập vào lãnh địa của nó.


Trong mắt thoáng lóe lên một tia sát ý, Lạc Tâm chau mày liếc nhìn hai chiếc chân nhện sắc nhọn đã tới ngay đỉnh đầu liền lập tức vung lên xà vỹ ngạnh kháng cùng với chân nhện sắc nhọn của đạo thân ảnh mờ tối.


"Keng keng..."


Thanh âm sắc lạnh nháy mắt vang lên, cả hai chiếc chân nhện sắc nhọn cứ như vậy mà mạnh mẽ đâm lên lớp vảy rắn cửu sắc khiến cho một đám hoa lửa nhất thời bắn ra, lực lượng phản chấn cường đại không khỏi làm cho cả hai đạo thân ảnh bị đánh văng ra xa đến hơn chục thước mới có thể đứng vững lại được.


Kinh hãi liếc nhìn khối thân ảnh cao lớn đen tuyền đang dần dần lộ ra của kẻ vừa mới phát động công kích, Lạc Tâm sau khi trông thấy rõ toàn bộ thân hình của đối phương lộ ra thì chợt thoáng khựng lại, tiếp đó liền nghe hắn có chút run rẩy mà hét lên:


- Ám Ảnh Chu Hoàng?
Đây... đầu lục cấp sơ kỳ yêu thú kinh khủng bậc này tại sao lại xuất hiện ở đây a?
Lạc Chu Cốc này rốt cuộc là đã có bao nhiêu yêu thú họ Nhện ngã xuống mới có thể dẫn dụ tới một đầu Ám Ảnh Chu Hoàng như vậy đây?


Nghe thấy tiếng kinh hô, tám con mắt màu đỏ tươi tựa như tám viên huyết sắc bảo thạch của Ám Ảnh Chu Hoàng lập tức trừng trừng nhìn thẳng về phía thân thể nửa người nửa rắn của Lạc Tâm.


Trong miệng không ngừng phát ra thanh âm rít gào giận dữ, đầu Ám Ảnh Chu Hoàng to lớn lập tức vung lên tám chiếc chân nhện sắc nhọn dài đến gần mười thước có phần tựa như tám cây trường mâu của mình hướng thẳng về phía huyết y thiếu niên cuồng bạo đâm tới.


Vốn dĩ gọi đầu yêu thú này với danh xưng Ám Ảnh Chu Hoàng là bởi vì loại yêu thú họ nhện này toàn thân chỉ có mỗi một màu đen tuyền u tối là màu sắc chủ đạo, hơn nữa ngoại trừ thân thể gầy gò nhanh nhẹn ra thì kịch độc của Ám Ảnh Chu Hoàng cũng là thứ cực kỳ bá đạo cùng hung hiểm, chỉ cần một vết cắn của nó thôi cũng đã dư sức để hạ sát một đầu yêu thú khác có cùng cấp bậc rồi.


Đó là còn chưa kể tới tốc độ kinh khủng khi ra đòn của Ám Ảnh Chu Hoàng, đầu yêu thú này nếu luận về tốc độ thì cũng là thuộc vào dạng cực kỳ mau lẹ, công kích từ tám chiếc chân dài sắc nhọn kia chân chính là cơn ác mộng của giới yêu thú cũng như tu giả khi không may đi lạc vào sâm lâm rộng lớn, hay thậm chí chỉ là vô tình xâm nhập vào lãnh địa của Ám Ảnh Chu Hoàng cũng rất có khả năng trở thành miếng mồi ngon của nó.


Nhanh chóng tránh thoát khỏi công kích từ tám chiếc chân dài nhọn của Ám Ảnh Chu Hoàng, Lạc Tâm trong lòng lúc này không khỏi cảm thấy rét lạnh một phen, dù sao thì luận về lực lượng cùng tốc độ của hắn bây giờ cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của Ám Ảnh Chu Hoàng.


Có điều, nói như thế nào thì bản thể của hắn cũng là đến từ một đầu biến dị Viễn Cổ Hồng Hoang Dị Thú, bây giờ tuy là chưa thể kích phát ra nổi một phần một vạn thực lực bản nguyên vốn có, nhưng dù sao cũng không phải là thứ mà đầu yêu thú đen ngòm xấu xí hình nhện kia có thể sánh được.


Bởi vậy mà sau đó chợt thấy bích lục sắc song nhãn của Lạc Tâm bất ngờ lóe sáng, trong luồng cửu sắc quang mang chói lòa bao phủ tại bên ngoài liền có một đầu cửu thải cự mãng lớn đến gần mười trượng lập tức xuất hiện, từ khí tức trên mình của cửu thải cự mãng tản mát ra không khỏi khiến cho Ám Ảnh Chu Hoàng cảm thấy run sợ.


Vốn dĩ Lạc Tâm cũng không định hóa thân thành bản thể yêu thú để đối phó với đầu Ám Ảnh Chu Hoàng này, bất quá đây dù sao cũng là lần đầu tiên hắn sống lại trong thân xác của yêu thú, vậy nên hắn chính là muốn nhân cơ hội lần này kiểm tra xem lực lượng bản thể mà bây giờ hắn có thể phóng xuất ra là bao nhiêu.


Xà thủ ngẩng cao, cửu thải cự mãng mở lớn miệng gầm lên một tiếng rống dài đầy uy vũ, sau đó chỉ thấy cự mãng dũng mãnh lao thẳng về phía hắc sắc nhền nhện to lớn trước mặt, hai bên lập tức rơi vào tình cảnh kịch liệt đối kháng.


Tiếng rống gào cùng thanh âm thân thể va chạm kịch liệt không ngừng vang lên trong sâm lâm u tối, hàng trăm bộ thi cốt bên dưới đất cũng bởi vì liên tục bị lực lượng cuồng bạo tản mát ra chấn nát mà tạo nên từng đạo tiếng nứt vỡ khô khốc trầm đục.


"Răng rắc"


"Rít"


Một chiếc chân nhện bị xà thể to lớn xiết chặt đến mức gãy nát, Ám Ảnh Chu Hoàng nhất thời kêu lên từng trận tiếng rít bén nhọn đau đớn, như cảm nhận cái chết đã đến gần, đầu Ám Ảnh Chu Hoàng liền đem chu nha mở lớn điên cuồng cắn xé lên khối thân thể trải đầy lân phiến chín màu cứng rắn, chỉ có điều, cho dù là nó dùng lực đến mức gãy ngang một chiếc răng nanh cũng không thể nào lưu lại nổi trên vảy rắn dù chỉ là một vết xước nhỏ.


Tuy là lân phiến không bị cắn nát, bất quá đau đớn do lực lượng gây ra vẫn là không thể tránh khỏi, cửu thải cự mãng do Lạc Tâm hóa thành cũng bởi vì liên tục phải chịu cảnh đau đớn do nha chu gây ra mà nháy mắt phát hỏa, xà thể to lớn lập tức dùng sức siết chặt thân ảnh gầy gò của Ám Ảnh Chu Hoàng.


Còn chưa dừng lại ở đó, cũng là bởi vì không muốn kéo dài thời gian chịu đựng thống khổ thêm nữa, vậy nên cửu thải cự mãng liền kích động xà vỹ mang theo lực lượng phá toái của Hồng Hoang Thiên Lân Yêu Đằng cùng kim sắc đoản chùy lập tức vung lên đánh mạnh xuống chiếc bụng lớn to tròn của Ám Ảnh Chu Hoàng khiến cho nó bị chấn đến vỡ nát.


" Bùm..."


"Rít rít"


Bụng lớn bị đánh nát, Ám Ảnh Chu Hoàng đau đớn điên cuồng gào thét, tinh huyết màu xanh lục cùng với dịch độc sền sệt nhất thời văng vãi tung tóe khắp nơi, mấy chiếc chân dài nhọn còn lại liền bất chấp trói buộc mà không ngừng đâm loạn xạ lên xà thể đang siết chặt bên ngoài khiến cho cửu thải cự mãng phải hứng chịu không ít thống khổ.


Xà thủ dựng đứng, chiếc mang lớn sau đầu run lên bần bật, cửu thải cự mãng bởi vì bị đau mà nổi giận há miệng hướng đỉnh đầu của Ám Ảnh Chu Hoàng cắn mạnh xuống.


"Phập.... Crắc..."


Sau một tiếng vang bén ngọt bởi vì lớp giáp xác cứng rắn bên ngoài bị đâm thủng, tiếp đó chính là một kích trí mạng đến từ những mảnh kim sắc long giác trên đầu của cự mãng, đem kim giác hướng thẳng vào lồng ngực của Ám Ảnh Chu Hoàng, cửu thải cự mãng liền như vậy mà hung hăng xé mở tầng phòng ngự cuối cùng của đầu hắc sắc nhền nhện.


"Phập, roẹt..."


Hất văng đầu Ám Ảnh Chu Hoàng đã bị đánh nát thân thể ra xa, cửu thải cự mãng rung rung thân thể đau nhức cố gắng rũ sạch máu cùng với dịch độc của Ám Ảnh Chu Hoàng trên người rồi ngẩng đầu gầm lên một tiếng thật dài.


- Ui da, cái con nhện xấu xí này cũng quá mức cường đại đi, đau chết bản đại gia ta rồi.
May mà cuối cùng cũng giết chết được nó.
Ý... cái mùi vị kinh khủng gì thế này?
Ọe ọe... khụ...


Cúi người nôn đến mức thất điên bát đảo, Lạc Tâm sau khi đã hóa lại thành bộ dạng nửa người nửa rắn liền vì máu cùng dịch thể của Ám Ảnh Chu Hoàng còn lưu lại trên khóe miệng mà kịch liệt ghê tởm một trận.


Sau khi dùng hết mấy túi nước lớn để súc miệng, Lạc Tâm lúc này cũng đã tạm thời nhịn được xuống cơn buồn nôn kinh khủng trong bụng, nhếch nhác đi tới bên cạnh khối thân thể vỡ nát lấy ra một viên tinh thể cùng nội đan của Ám Ảnh Chu Hoàng bỏ vào không gian trữ vật, bấy giờ Lạc Tâm mới uể oải tiến về phía đám Yêu Huyết Mộ Chu Thảo đang tỏa ra huyết quang đỏ thẫm trước mặt.


Một lượt đem hơn hai mươi gốc cây thuần một màu đỏ tươi như máu thu lấy, Lạc Tâm sau khi làm xong mọi việc liền dùng xà vỹ của mình chặt xuống mấy cái chân nhện cứng rắn cùng một chiếc nanh độc còn chưa bị gãy nát của Ám Ảnh Chu Hoàng chuẩn bị cho sau này đem đi trao đổi cùng tu giả nhân loại khác.


Bên này tiểu Lam bởi vì đã hơn nửa ngày không nhìn thấy Lạc Tâm đi ra liền bắt đầu có chút nóng lòng, bất quá ngay tại lúc nó định bất chấp nguy hiểm xông vào thì một đạo thân ảnh có chút nhếch nhác chợt từ bên trong màn chướng khí u ám lao ra khiến cho tiểu Lam vội vã lao đến đón lấy.


Ngã nhào lên lưng của Lam Vân Thủy Mãng tiểu Lam, Lạc Tâm mệt mỏi tùy ý phất phất tay nói:


- Ta không sao.
Tiểu Lam, mau đi tìm chỗ nào có nước đi, ta muốn tắm rửa...
Ọe... nhanh a... ọe ọe...


Lần này Lạc Tâm chính là được nếm trải qua kỹ năng vật lộn chân chính của yêu thú, thậm chí còn là vật lộn một cách thuần túy nhất, bởi vậy cho nên hắn mới phải hứng chịu tình cảnh chật vật cùng ghê tởm không ngừng như thế này.


Ba ngày sau.


Lúc này, ở tại một sơn cốc bằng phẳng kín gió, Lạc Tâm trên tay cầm hơn mười gốc Yêu Huyết Mộ Chu Thảo chuẩn bị đem chúng đi luyện hóa, dù sao thì hắn cũng đã kiểm tra qua sự cường hãn của khối thân thể này, vì vậy sau khi xác định ngoại trừ bản thân sẽ phải chịu đựng không ít thống khổ ra thì cũng sẽ không xuất hiện cảnh tượng bạo thể

Bình Luận (0)
Comment