Hắn không sợ bị vạch trần rồi tự vả mặt sao? Hắn thật sự cho rằng cái “nhân vật” “phản bội vì tình yêu” này có thể đứng vững sao? Đây đâu phải là phim thần tượng tình yêu não tàn không logic, chỉ có kẻ ngốc mới tin thôi.
Thế là Thẩm Kỳ Nhiên hung hăng chuyển tiếp tài liệu cho Lạc Na, nhờ cô ấy giúp chuyển giao cho cấp cao Đảng Nhân Tộc, kèm theo một tin nhắn
— “Cái này là tôi lấy được từ điện thoại của Du Tư Tháp, 100% là tài liệu giả mạo để dụ chúng ta mắc bẫy. Cô và đại lão cứ xem qua loa thôi, có thể phân tích xem họ dụ chúng ta mắc bẫy như vậy, rốt cuộc đằng sau muốn làm âm mưu quỷ kế gì.”
Gửi xong tin nhắn, Thẩm Kỳ Nhiên uống nốt mấy ngụm sữa cuối cùng, bữa sáng coi như kết thúc. Cậu đứng dậy định bưng đĩa không vào bếp, vừa đưa tay ra, rất nhanh lại rụt về.
Cậu đột nhiên nghĩ ra một kế sách tuyệt vời để trêu chọc đối phương.
“Anh, dọn dẹp bàn ăn.” Cậu chống nạnh một tay, chỉ trỏ.
“Lát nữa rửa bát sạch sẽ, bếp cũng phải lau dọn sạch sẽ.”
Thiệu Hành: ?
Đây lại là chiêu trò gì vậy?
Nhưng mà, phu nhân đáng yêu thế này, muốn hôn quá.
Nén lại nụ cười trong lòng, Thiệu Hành nghiêm trang hỏi lại: “Tại sao lại là tôi làm?”
“Anh không phải thích tôi sao?” Thẩm Kỳ Nhiên
xụ mặt, lườm hắn một cái.
“Ngay cả việc nhỏ này cũng không chịu làm?”
Thiệu Hành: “…”
Thiệu Hành: “Được, tôi đi ngay.”
Thiệu Hành dọn dẹp bát đĩa trên bàn, bưng vào bếp. Chẳng mấy chốc, tiếng nước chảy ào ào truyền đến. Thẩm Kỳ Nhiên thò đầu nhìn thoáng qua, tên này vậy mà thật sự bắt đầu rửa bát.
À thì ra là vậy.
Không hổ là đầu lĩnh đặc vụ, biết co biết duỗi, diễn kịch cũng diễn nguyên bộ, thật chuyên nghiệp!
Đối phương rất nhanh rửa xong bát. Thấy Du Tư Tháp sắp ra khỏi bếp, Thẩm Kỳ Nhiên lập tức thu lại tầm mắt, giống như một ông chủ lớn, gác chân, lười biếng nửa nằm trên sofa.
“Tôi muốn ăn trái cây.” Cậu nói với “Du Tư Tháp” vừa đi về phòng khách, giọng điệu hoàn toàn là ra lệnh kiêu ngạo.
“Lập tức đi cắt một đĩa trái cây cho tôi.”
Thiệu Hành không một lời oán trách, lập tức đi ra tủ lạnh lấy ra trái cây tươi, quay người vào bếp.
Mười phút sau, đĩa trái cây thập cẩm tươi mới được đặt trước mặt Thẩm Kỳ Nhiên.
Thẩm Kỳ Nhiên nhăn mày, đập mạnh xuống sofa, giận dữ trừng mắt nhìn “Du Tư Tháp”: “Sao làm lâu thế? Trái cây đều không tươi nữa!”
Thiệu Hành: “…”
Thiệu Hành: “… Vẫn rất tươi mà.”
“Anh dám cãi lại tôi!” Thẩm Kỳ Nhiên kịch liệt lên án.
“Còn nói thích tôi! Cái này gọi là thích sao! Ngay cả trái cây tươi cũng không chịu cắt cho tôi ăn!”
“…”
“Cắt lại cho tôi một đĩa khác!”
Thiệu Hành bưng đĩa trái cây lại im lặng quay về bếp.
Thẩm Kỳ Nhiên nghe tiếng cắt trái cây trong bếp, trong lòng cười muốn lăn lộn trên sofa, nhưng vẫn kiên cường nhịn xuống.
Cậu nằm dài trên sofa, vừa thoải mái gác chân, vừa tiếp tục lải nhải gọi người trong bếp.
“Tôi nói cho anh biết nha, con người tôi siêu cấp siêu cấp đại đực chủ nghĩa. Muốn tôi chấp nhận một con trùng cái, nhất định phải rất hiền thục, rất biết quản gia, rất chịu thương chịu khó. Sau này giặt quần áo, nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa đều là việc của anh. Tôi một chút cũng sẽ không giúp anh, anh nhất định phải hầu hạ tôi thoải mái dễ chịu, biết chưa?”
Thiệu Hành bưng đĩa trái cây mới cắt ra, đặt nó trước mặt Thẩm Kỳ Nhiên.
“Đã biết, phu nhân.”
Thẩm Kỳ Nhiên suýt nữa phun ra: “Cái gì phu nhân? Ai là phu nhân của anh?! Hiện tại là anh đơn phương tình nguyện với tôi, tôi còn chưa thừa nhận anh có thể làm trùng cái của tôi đâu.”
Tra đến hợp tình hợp lý, tra đến triệt để.
Thiệu Hành cười như không cười nhìn hắn: “Vậy tôi gọi cậu là gì? Kỳ Nhiên?”
“Ai cho anh gọi thẳng tên tôi! Hỗn xược!” Thẩm Kỳ Nhiên vùng dậy ngồi thẳng, đập sofa vang bốp bốp .
“Anh sau này gọi tôi… Cứ gọi tôi là Sinh, phải cúi đầu rụt mắt, ngữ khí cũng phải rất dịu dàng, không được mang lòng oán giận, phải làm một trùng cái ôn nhu hiền thục hiểu không?”
Thiệu Hành: “…”
Thiệu Hành: “Vâng, Sinh.”
Thẩm Kỳ Nhiên: “…”
Ối trời, tên này còn chưa tức điên à?
Được, không hổ là đầu lĩnh đặc vụ, kiên nhẫn thật tốt.
Để xem anh còn có thể nhịn được bao lâu.
Thẩm Kỳ Nhiên suy nghĩ một chút, nâng mức độ khiêu khích lên một tầng nữa.
“Đúng rồi, dù sau này anh có mang theo trùng con , việc nhà cũng phải làm theo! Tôi cũng sẽ không giúp anh, nuôi trùng bảo bảo hoàn toàn là việc của anh, tôi cũng sẽ không chịu trách nhiệm. À còn nữa, anh chắc đã xem những lời đồn trên báo chí rồi đấy, tôi là một con trùng tra thật sự đó. Dù hiện tại phối ngẫu của tôi là anh, nhưng không có nghĩa là tôi sẽ không qua lại với những trùng cái khác. Haizz, tôi có quá nhiều tình nhân thân mật, thật sự không đếm xuể. Dù sau này anh có mang trùng con của tôi, tôi cũng sẽ không hồi tâm, nếu chọc tôi khó chịu, dù anh có mang thai lớn, tôi cũng sẽ lập tức đuổi anh ra ngoài!”
Thiệu Hành nhìn Thẩm Kỳ Nhiên một cái, không nói nên lời. Hắn không nói đến việc mình có cái chức năng đó hay không. Nếu không phải thông tin tình báo của Cục An Toàn tuyệt đối chân thực, ghi rõ Thẩm Kỳ Nhiên tuy có nhiều tai tiếng nhưng thực tế không có bất kỳ đối tượng lạm/giao nào, hắn quả thực đã bị đối phương lừa rồi.
Tuy nhiên, dù biết đối phương đang ba hoa chích chòe, nhưng khi nghe cậu nói mình có một đống tình nhân, Thiệu Hành vẫn cảm thấy khó chịu.
Giả vờ cũng không được.
“Sao?” Thấy vẻ mặt đối phương khác thường, Thẩm Kỳ Nhiên lập tức phấn khích nói.
“Có phải hối hận vì thích tôi không?”
Thiệu Hành nhìn cậu một cái, đột nhiên cúi
người, một bàn tay “phanh” một tiếng ấn xuống sofa, bao vây người trước mặt giữa hắn và sofa.
“Sinh, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu một chút" hắn dịu dàng cười, đôi mắt đỏ như máu thú săn mồi nhìn chằm chằm người trước mặt
“ Cậu dường như còn chưa cho tôi cơ hội sinh trùng con, cậu không phải đã ghi rõ trong thỏa thuận là trước khi tình cảm chín muồi thì không được giao phối sao?”
“…”
“Đương nhiên, nếu cậu đổi ý, muốn ‘ chơi qua đường ' mà không động lòng, chơi một ván bạc tình bạc nghĩa, tôi cũng không ngại, thậm chí bây giờ có thể phối hợp.” Thiệu Hành ghé sát vào tai đối phương, giọng nói khàn khàn và ái muội.
“Thế nào, đến không?”
Thẩm Kỳ Nhiên: “…”
Thẩm Kỳ Nhiên bừng tỉnh, đẩy mạnh hắn ra, thẹn quá hóa giận: “Đi quét rác đi! Quét sạch cả căn nhà này một lần!”
Phu nhân tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
Thiệu Hành lập tức biết nghe lời phải mà đi quét rác.
Thật không ngờ một nước cờ bị “phản đòn”
Thẩm Kỳ Nhiên tức giận không ngừng. Vừa ăn trái cây, vừa hung dữ trừng mắt nhìn “Du Tư Tháp” đang bận rộn trong phòng.
Đáng ghét, tên này quả nhiên khó đối phó, dùng chiêu “khích tướng” cũng không ăn thua.
Không sao, tôi sẽ đấu với anh , xem “tình yêu” của anh có thể kiên trì được bao lâu, ha ha.
Thiệu Hành quét sàn xong , Thẩm Kỳ Nhiên lại chỉ huy hắn đi giặt quần áo, còn quy định nhất định phải giặt tay. Giống như bị dì ghẻ và chị gái độc ác trong Cô Bé Lọ Lem nhập, vô cùng kiêu ngạo ương ngạnh, đúng chuẩn kiểu tra nam chính hiệu. Thiệu Hành mặc kệ cậu làm trò, sai gì làm nấy, không nửa lời oán trách.
Thẩm Kỳ Nhiên gác chân, đang cân nhắc xem còn có thể hành hạ tên đầu lĩnh đặc vụ này thế nào nữa, thì chiếc điện thoại trong tầm tay đột nhiên reo lên, là Lạc Na gọi đến.
“Alo, Na Na à.” Thẩm Kỳ Nhiên tiện tay nhấc máy,
“Chuyện gì?”
Đầu dây bên kia “quạc quạc quạc” nói rất nhiều lời, Thẩm Kỳ Nhiên ban đầu còn không để tâm, nhưng càng nghe càng kinh ngạc, cuối cùng trực tiếp nhảy dựng lên khỏi ghế sofa.
“Cái gì? Mấy cái tài liệu đó đều là thật sao???”
Cho đến khi cúp điện thoại, Thẩm Kỳ Nhiên vẫn
chưa hoàn hồn. Lạc Na vậy mà lại nói với cậu rằng những nội dung trong tài liệu đó, sau khi kiểm chứng, đều là thật. Vậy thì… Du Tư Tháp thật sự không lừa cậu ?
Hắn đã cho mình xem đúng là tài liệu mật của Cục An Toàn sao? Hắn, hắn vì cái gì chứ? Chỉ để chứng minh hắn thật sự thích mình ư??
M*ẹ kiếp, hóa ra “não tình yêu” không phải là mình, mà là con trùng ngốc bạch ngọt “phản chiến vì tình yêu” này.
Thẩm Kỳ Nhiên không kìm được đưa mắt về phía nhà vệ sinh. Người bên trong vẫn đang xột xoạt giặt quần áo bằng tay. Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của cậu , đối phương quay đầu nhìn cậu một cái, lập tức rửa sạch tay rồi trở lại phòng khách, rất “ôn nhu hiền thục” hỏi
“Sinh, có phân phó mới gì không ?”
Thẩm Kỳ Nhiên: “…………”
M*ẹ kiếp, mình hình như thật sự đã biến thành một con trùng tra rồi.
️️️️️️️️️️️️️️
Lời tác giả muốn nói:.
Thẩm Kỳ Nhiên: Không, kịch bản không nên như thế này! Chẳng lẽ không phải nên là một bộ phim chiến đấu trí đấu dũng sao??