Editor: Howaito Sakura
Hệ thống khiếp sợ?
Ủa?
Nó còn nghĩ rằng dạ minh châu rất ghét kí chủ, nhưng y hiện tại lại bế kí chủ lên giường. Nhìn động tác kia vô cùng nhẹ nhàng, vô cùng dịu dàng.
Tựa như y thật sự rất thích kí chủ.
Hệ thống yên lòng.
Thích kí chủ là được rồi.
Đường Khô kéo chăn bông qua. Mới vừa vươn tay liền phát hiện tay nàng vẫn đang giữ đai lưng bên hông y, một bộ dạng không muốn y đi. Bên tai y càng ngày càng đỏ.
Nàng muốn ngủ cùng hắn?
Suy nghĩ nửa, y cởi ngoại bào, nằm xuống nhắm mắt lại. Ba giây sau lại mở ra, nhìn chằm chằm nàng một hồi lâu, thân thể càng hướng gần về phía nàng.
Đồng chí Nam Nhiễm giống như bị tác động, đảo mắt liền nằm úp sấp. Bởi vì hơi thở lạnh lạnh kia khiến nàng càng ôm chặt y.
Y ôm nàng vào trong ngực, môi nhếch lên, rất nhanh cũng nhắm mắt lại.
Lần này nàng ngủ rất ngon.
Đến khi nàng tỉnh lại, trời đã sáng, mặt trời đã lên đến đỉnh, đúng là giữa trưa mang nắng hè chói chang, mặt lại dán vào thứ gì đó lạnh lạnh.
Nàng đang ôm Đường Khô, đầu nàng đặt trong ngực y, mái tóc tán loạn, không có bộ dạng nào của đại tiểu thư thế gia. Sau đó, nàng nghe thấy thanh âm lãnh đạm của y:
"Tỉnh?"
Nam Nhiễm ngồi dậy, tầm mắt quét một vòng, cuối cùng rơi xuống trên người y. Cũng không biết y tỉnh từ lúc nào. Ánh mắt y rõ ràng, có lẽ đã sớm tỉnh rồi. Ngoài cửa truyền đến thanh âm Tần Nhất:
"Gia chủ, ngài có đến thư phòng không?"
Khi gã nói ra những lời này, vô cùng do dự. Gia chủ cho tới bây giờ không có thói quen ngủ dậy trễ, lúc nào cũng sẽ đến thư phòng xử lí công vụ từ sớm.
Hai canh giờ trước, gia chủ gọi gã một tiếng, gã vẫn luôn chờ gia chủ phân phó. Kết quả gia chủ lại không có động tĩnh gì. Cho tới bây giờ gã mới ẩn ẩn nghe thấy thanh âm từ bên trong.
Đường Khô ngồi dậy, xuống giường, khép mắt, lãnh đạm mở miệng:
"Vào đi."
Nói xong, cửa phòng bị đẩy ra.
Tầm mắt của y đảo qua Nam Nhiễm trên gường, nhìn y phục nàng không chỉnh tề, y thoáng nhướng mày, đưa lấy chăn bông qua, trùm nàng kín mít.
Nam Nhiễm: "..."
Sau đó nghe thấy thanh âm hờ hững của y: "Tìm một thị nữ đến."
Tần Nhất gật đầu: "Vâng, gia chủ."
Tiểu Hắc Long bỗng nhiên nói: [Kí chủ, nhắc nhở ngài, phụ nhân được ngài cứu đang bị đánh. "
Nàng hỏi lại:" Hả?"
Tiểu Hắc Long lại nói: [Kí chủ, bởi vì ngài đã đáp ứng sẽ lĩnh trách nhiệm cứu khổ cứu nạn. Bình thường nói chuyện phải có nguyên tác, hơn nữa lời hứa này còn liên quan đến tính mạng của một người. Nếu ngài không thể bảo vệ nàng ấy, ngài sẽ bị trừ hai viên dạ minh châu.]
Nói xong, hệ thống lập tức bổ sung: