Sáng hôm sau Mặt trời chiếu những tia nắng đầu tiên của ngày vào căn phòng nhỏ ấy.Tia nắng len lỏi qua khung cửa sổ phản chiếu lên gương mặt của thiếu nữ đang ngủ say sưa.Thanh Huyền sau đêm hôm qua dường như kiệt sức và nói chung là đang ngủ rất ngon.Còn bé Minh Hân nhà ta thì đang trầm cảm.Nếu tính theo tuổi thật,cô hơn nàng đến 15 tuổi.Nhưng kết cục thì vẫn phải nằm dưới.
Đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân mỗi ngày một gần.Cánh cửa bật tung ra,người vừa mở nó là Hoàng thượng và cha cô.Theo sau còn có mẹ, em trai cô và Khởi Yên.
Cha cô mặt tối sầm lại:"Ngươi vậy mà dám qua đêm với một nam nhân?Ha!Xem ta về chỉnh chu lại ngươi!"
Cô vươn vai lên,nhìn sắc thái của từng người.Mẹ cô thì vẫn điệu bộ hốt hoảng ấy,nhưng có vẻ lần này còn xen chút giận dữ.Em trai cô,Minh Duy cười khinh nhìn cô,con Khởi Yên thì chỉ yên lặng.
Cô khẽ mỉm cười,định nói thì từ phía sau Thanh Huyền ôm lấy eo cô:"Hân nhi dạy thật sớm nha,xem ra đêm qua vẫn không làm nàng mệt mỏi được!"Nói rồi còn cạ cạ vào cổ cô
Mọi người ở đấy cả kinh,Hoàng thượng thì không thể tin Quốc sư của hắn,người khiến cho cả triều đình phải quy phục,khiến cho sứ giả của các đế quốc khác phải dè dặt đôi phần,lại đang...làm nũng?Ha!Trên đời đúng là không gì có thể đoán được a!
Minh Tùng giờ đây đang chết lặng,nữ nhi của hắn cùng cháu của hắn cư nhiên lại phát sinh quan hệ!Điều này không có gì lạ trừ việc cả hai đều là nữ nhân.Mẹ cô thì ngất tại chỗ do quá sốc,còn 2 ông kia thì bỏ đi luôn òi
Cô quay lại,búng trán của nàng một cái:"Tỷ còn quá yếu,nên luyện tập thêm."
Hoàng thượng cả kinh!Nàng?Yếu?À mà nói về cặp này thì có gì bình thường nhỉ
Hoàng thượng bỗng nhớ ra một việc:"Vừa nãy nha hoàng của phủ Thượng thư là gọi ta đến đây."
Cô mỉm cười:"Vậy hoàng thượng có thể đến phòng của Tam Tiểu Thư để hỏi."
Mọi người kéo nhau qua phòng của Tam Tiểu Thư,còn cô và nàng thì nằm nghỉ.
Thanh Huyền nghịch tóc của cô:"Vậy bây giờ nàng đã là của ta!Chúng ta khi nào sẽ gả?"
Cô lười biếng chui vào vòng tay nàng nói:"Chưa phải lúc,tỷ hẳn phải biết đang có nội gián trong triều đình,chắc hẳn bọn chúng sắp hành động rồi."
Nàng phồng má,tức giận nói:"Ta không chịu!Ta mà không hốt nàng nhanh thì thằng khác hốt thì tính sao."
Cô cảm thấy mình sắp không xong rồi,giờ nàng làm gì cũng chịu không nổi hết.Cô xoa đầu nàng như hài tử:"Yên tâm.Ta sẽ không lấy ai ngoài tỷ!Với lại nếu chúng ta cùng điều tra,chẳng phải sẽ nhanh hơn sao!
Lúc này nàng mới nhớ được tức phụ nhà nàng cũng "khủng bố" không kém gì nàng,nàng cười cười rồi hôn lên đôi môi cô:"Đúng!Nương tử đại nhân lợi hại thế cơ mà!"
Nàng cũng đáp lại:"Miệng lưỡi trơn tru."
Hai người sau khi ra ngoài thì thấy một màn này.Y Nguyệt đang ôm chân của Khởi Yên,khóc lóc biện minh:"Yên ca ca!Không phải muội!Muội là bị hạ dược!Chính cô ta,cô ta là kẻ hại ta."Vừa nói ả vừa chỉ tay về hướng Minh Hân.
Nhưng đáp lại nàng chỉ là ánh mắt khinh bỉ của mọi người xung quanh.Khởi Yên vùng chân để thoát ra khỏi cô ta.
Minh Hân ngồi xuống,nâng cằm Y Nguyệt lên:"Tam Tiểu Thư,nha hoang thân cận đã khai hết rồi!Không cần tát nước bẩn lên người của ta!"
Cô đứng lên,xoay người đi về phía của Thanh Huyền
Hoàng Thượng lạnh mặt nhìn cô ta,từng nghĩ Tam Tiểu Thư là đơn thuần,không ngờ!
"Người đâu,gửi Tam Tiểu Thư về phủ đi."
Y Nguyệt cắn môi,ánh mắt căm hận nhìn cô:"CỐ MINH HÂN!Ngươi đây là rượu mờ không muốn là muốn uống rượu phạt?Thế thì đừng trách ta vô tình!
Cô mỉm cười:"Đã tìm được nội gián."
Đôi lời cùng tác giả:
Vậy là mọi người cũng đoán được đôi phần về thế giới đầu tiên rồi ha.À.Nếu ai thắc mắc vì sao Minh Hân lại chấp nhận Thanh Huyền dễ dang như vậy thì là do khi xuyên vào,kí chủ sẽ có được cả kí ức lẫn cảm xúc về mọi người xung quanh nha.