Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 277

Sau khi giết sạch đám Romasen vượt rào, Lục Hành cho người bị hết toàn bộ tinh thể do bò cạp đỏ sinh ra, đoàn người tiếp tục đi đến khu bốn.

Xe huyền phù tiến vào khu bốn, Kỷ Tu dẫn theo Đoan Mộc Thư cùng quan chấp hành đi qua tiếp đón.

Sau khi hỏi han đôi câu, Trì Am có hơi nôn nóng nói với Kỷ Tu: “Trưởng quan Kỷ, không biết bây giờ chị gái tôi sao rồi? Có thể dẫn tôi đi thăm chị ấy một chút được không?”

“Tất nhiên.” Kỷ Tu chỉ cho rằng cô đang quan tâm đến chị gái mình nên không hề từ chối, tự mình dẫn họ đi tới nơi Trì Mộng ở.

Bởi vì Trì Mộng phải dưỡng bệnh nên bây giờ cô ấy sống một mình trong một tòa nhà lớn. Nơi này có những thiết bị chữa bệnh tiên tiến nhất cùng với các bác sĩ, còn có cả hệ thống an toàn cao cấp. Nhân viên cảnh vệ có thực lực không tồi, có thể thấy Kỷ Tu rất coi trọng người bạn đời này.

Đáng tiếc, có coi trọng thì Trì Mộng cũng sắp không qua khỏi.

Điều này đối với đám đàn ông của cô ấy mà nói, là một chuyện vô cùng đả kích.

Trì Am đi theo họ tới một căn phòng thuần trắng đơn điệu, vừa vào cửa đã ngửi được mùi nước thuốc lạnh lẽo như băng, khiến người ta cảm thấy vô cùng áp lực. Tiếp theo đó cô thấy một chiếc giường lớn dựa sát cửa sổ bên trong phòng, xung quanh có nhân viên y tá cùng bác sĩ mặc đồ khử trùng đang tiến hành kiểm tra cho cô ấy ở đó.

Trì Mộng nằm trên giường hoàn toàn khác với người phụ nữ mặc chiếc váy trắng, dịu dàng xinh đẹp như trong trí nhớ. Lúc này cô ấy gầy đến độ chỉ còn da bọc xương, mặc bộ quần áo bệnh nhân màu lam trắng rộng thùng thình, trông vô cùng trống rỗng. Làn da xỉn vàng, đôi mắt không còn sáng ngời, tóc khô vàng, hoàn toàn không nhìn ra vẻ đẹp yêu kiều thuộc về cô gái trẻ.

Giống như một đóa đang héo tàn, khiến những người che chở cho bông hoa đó vừa bất đắc dĩ lại đau lòng.

"Am Am!”

Nhìn thấy Trì Am, cô ấy kích động giãy dụa muốn xuống giường.

Kỷ Tu cùng nhân viên y tế mau chóng tiến lên trước, đỡ lấy cô ấy, nhưng Trì Mộng không hề để ý tới họ, nhìn Trì Am với đôi mắt kích động.

Trì Am đi tới, nhìn thấy dáng vẻ này của cô ấy, trong lòng cảm thấy hơi buồn bã.

Cho dù trước kia Trì Mộng đã từng làm chuyện gì nhưng thật ra cô ấy vẫn rất yêu quý đứa em gái duy nhất này của mình, chẳng qua cách thể hiện của cô ấy không hề suy xét chu đáo, khiến cho đương sự ghét bỏ, thậm chí còn gây ra rắc rối cực kỳ lớn cho em gái mình.

Trì Am vươn tay qua đó, nắm lấy tay cô ấy, cố gắng đè nén giọng nói: “Chị ơi, chị vẫn khỏe chứ?”

Trên khuôn mặt hốc hác của Trì Mộng nở một nụ cười, sau đó nói: “Chị rất khỏe, chị rất vui vì trước khi chết còn có thể nhìn thấy em.” Cô ấy nói xong, biểu cảm lại trở nên u buồn, nhìn em gái mình muốn nói lại thôi, thấp giọng nói: “Đáng tiếc, chị sắp chết rồi...”

Nếu như cô ấy chết rồi, sẽ không thể thực hiện được lời hứa với em gái.

Trì Am nhớ tới những lời Trì Mộng nói vào hôm tổ chức lễ trưởng thành của cô, cô mỉm cười rồi nói: “Không có chuyện này đâu, chỉ cần chị cổ gắng, nhất định sẽ có thể sống tiếp.”

Trì Mộng và những người xung quanh đều chỉ cho rằng cô đang an ủi mà thôi, nên họ không nói gì cả.

Sau đó Trì Am kêu mấy người xung quanh rời khỏi, hai chị em họ muốn tâm sự những lời trong lòng một chút. Dĩ nhiên những người khác sẽ không phản đối, chỉ dặn dò cô chú ý đừng nói quá lâu, sức khỏe của Trì Mộng không tốt, không thể bị mệt.

Chờ sau khi họ ra ngoài, Trì Am lập tức nắm lấy cổ tay của Trì Mộng, vận chuyển linh lực vào trong, kiểm tra cơ thể của cô ấy.

Trì Mộng không biết cô đang làm gì, dù cô ấy cảm giác được cơ thể lạ thường nhưng vì tin tưởng em gái nên cũng không hỏi ra sự nghi ngờ của mình, mà chỉ cười nói: “Chị nghe nói em đã đánh một vị quan quân của khu một trong hội nghị quân sự trung ương lần này! Am Am, em giỏi thật đấy.”

Trì Am mỉm cười, nói: “Đúng là em rất giỏi, chỉ cần người phụ nữ muốn, sẽ không hề thua kém đàn ông.”

Trì Mộng chỉ coi như cô đang nói giỡn, cô ấy nói ra những lời này chẳng qua muốn khen ngợi em gái mình một chút khiến em ấy vui vẻ thôi, không muốn giống như trước đây, hai chị em họ cứ hễ gặp mặt lại cãi nhau. Thời gian của cô ấy không còn nhiều nữa, hoàn toàn không muốn lãng phí thời gian ít ỏi còn lại để cãi vã với em mình.

Trì Am kiểm tra một lượt cho cô ấy, trong lòng cũng đã nắm sơ qua. Cô lấy một lọ thuốc viên rồi đổ ra một lý nói với cô ấy: “Chị, chị ăn đi.”

Trì Mộng há miệng nuốt xuống, tò mò hỏi: “Đây là cái gì thế?”

“Thuốc em tự mình điều chế đấy.” Trì Am cũng không giấu giếm cô ấy, cười nói: “Mấy năm nay em học về thuốc với người ta, đã học được cách điều chế thuốc rồi.”

Trì Mộng nghe xong rất ngạc nhiên và vui mừng nói: “Em giỏi quá Am Am, có là em đã đúng, người phụ nữ có thể lựa chọn cách sống của riêng mình, không nhất định phải giống như những người phụ nữ kia, bị đàn ông nuôi dưỡng trong Kim ốc.”

Mấy năm nay, thật ra hai chị em cũng không liên lạc gì, nhưng thỉnh thoảng gọi điện, Trì Mộng cũng biết được cách sống của em gái mình. Mới đầu cô ấy còn cảm thấy lo lắng, nhưng đến cuối cùng cô ấy lại bị ảnh hưởng. Thậm chí trong lòng Trì Mộng bất giác nảy sinh tâm lý ngưỡng mộ, chẳng qua vì sống trong Kim ốc đã nhiều năm, khiến cô ấy đè nén sự hâm mộ này xuống.

Trì Am nghe thấy những lời này, cuối cùng cũng nhìn thẳng vào người chị gái này, phát hiện cô ấy thật sự cảm thấy mừng thay cho mình từ tận đáy lòng, tâm trạng cô cũng tốt lên.

Có lẽ trước đây sự tự cho là đúng của Trì Mộng suýt chút nữa đã hủy hoại nguyên chủ. Nhưng cô ấy cũng chỉ là một người phụ nữ bị nuôi dưỡng trong Kim Ốc, nơi đó đã quyết định tầm mắt của cô ấy, khiến cho tính cách quá ngây thơ, bị người lợi dụng cũng không biết. Nhưng cô ấy lại thật lòng yêu thương cô em gái duy nhất này.

Chỉ tiếc rằng cô ấy đã dùng sai cách, suýt chút nữa hủy hoại đứa em duy nhất của mình.

Trì Am trò chuyện một lát với cô ấy, thấy tinh thần Trì Mộng rệu rã, lúc này mới gọi nhân viên y tế bên ngoài vào, để họ chăm sóc cô ấy nghỉ ngơi.

“Am Am, ở lại đây làm bạn mấy ngày với chị được không?” Trì Mộng nằm trên giường, kéo tay cô ấy nói.

Ánh mắt cô ấy trông có vẻ rất bị thương, biết chính mình không thể sống được bao lâu, ai mà chẳng cảm thấy đau lòng buồn bã. Vì vậy, cô ấy mới hy vọng em gái có thể ở bên cạnh mình trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời.

Trì Am cười nói: “Được ạ, chỉ cần bạn chị không đuổi em thì em sẽ ở đây thêm một khoảng thời gian.”

“Sẽ không, sẽ không đâu, Kỷ Tu sẽ không đuổi em đi đâu.” Trì Mộng vui vẻ nói.

Chờ sau khi Trì Am rời khỏi phòng bệnh, lúc cô đi đến phòng khách ở tầng một, đã thấy Kỷ Tu cùng Tự Ngang đang ngồi trò chuyện ở đó.

Thấy cô đi xuống, Kỷ Tu nói: “Hay là cô Trì ở lại đây thêm mấy ngày nhé, làm bạn với cô ấy.” Nói xong trên mặt anh ta lộ ra chút buồn bã.

Trì Am liếc nhìn Tư Ngang rồi nói: “Nếu trưởng quan Kỷ không ghét bỏ tôi quấy rầy.”

“Tất nhiên không ghét bỏ, người A Mộng không yên lòng nhất chính là cô. Tôi rất vui khi cô có thể ở lại đây bầu bạn với cô ấy.” Kỷ Tu nói xong, lập tức cho người đi sắp xếp chỗ ở.

Vì thế, cả nhóm người của Tư Ngang đều ở lại khu bốn.

Họ trực tiếp sắp xếp cho Trì Am cùng Tư Ngang ngay trong tòa nhà bên cạnh nơi Trì Mộng dưỡng bệnh, tiện cho cô thăm nom Trì Mộng.

Sau khi dùng xong bữa tối, Trì Am cuộn tròn trên sô pha, cầm bút vẽ vòng vòng trên sổ ghi chú, trong miệng lẩm nhẩm.

Vốn dĩ Tư Ngang đang ngồi xem tài liệu, nghe thấy động tĩnh của cô, ngước mắt lên nhìn thì thấy trạng thái của Trì Am không khỏi bật cười, mở miệng hỏi: “Em thấy bệnh tình của chị gái mình ra sao rồi?”

“Rất kém.” Trì Am thở dài: “Hôm nay em bón cho chị ấy ăn một viên Bồi Nguyên Đán, nhưng loại đan dược này chỉ có thể tạm thời làm chậm trễ sự lão hóa của chị ấy, nhưng lại không thể hoàn toàn chữa khỏi hẳn.”

Ánh mắt Tư Ngang khẽ lóe lên: “Có thể làm chậm được bao lâu?”

“Lần đầu tiên uống một liệu trình, có thể kéo dài 80%, khiến chị ấy sống lâu hơn được một năm. Nếu sau đó uống tiếp, nhiều nhất có thể khiến chị ấy sống thêm ba năm. Sau ba năm thuốc này sẽ mất đi tác dụng.” Trì Am nói đến đây, nhíu chặt mày lại.

Thật ra không phải y thuật của thế giới này không tốt, cũng chẳng phải cô tài giỏi, mà phụ thuộc vào đan dược do cô tự tay luyện chế.

Bồi Nguyên Đán là đan dược rất bình thường, cực kỳ dễ dàng luyện chế. Ở thế giới trước, cô sống lâu như vậy, công thêm linh khí ở đó dồi dào, cũng rất nhiều linh dược. Vì vậy cô tu luyện kỹ thuật luyện đan này không tồi, có thể luyện ra rất nhiều đan dược.

Bồi Nguyên Đạn có tác dụng bổ sung nguyên khí, nó chứa linh lực vô cùng ôn hòa, có thể điều dưỡng cơ thể. Vì vậy Trì Mộng ăn vào, có thể làm chậm sự lão hóa của cô ấy, nhưng không thể hoàn toàn trị được hết virus của bệnh trong cơ thể cô ấy.

Cho nên, cô vẫn chưa giải quyết được tình huống cơ bản nhất. Nếu thuốc hết hiệu quả, Trì Mộng vẫn sẽ phải chết.
Bình Luận (0)
Comment