Chương 1: Xuyên rồi
“… lòng tham không đáy, không bằng phải biết dừng đúng lúc, … thành công đem mình trở lại với quy luật của tự nhiên”.
Hàng tháng, vào ngày rằm tại đỉnh Ngọc Kinh, trên võ đài sẽ có một người đến giảng bài, có thể là truyền đạo hoặc giảng kiếm pháp.
Vào ngày này, đệ tử toàn tông môn đều có thể tham dự, thông thường nếu không có việc gì quan trọng, tất cả đều sẽ đến nghe giảng. Đối với đệ tử nội môn là như vậy,nhưng với đệ tử ngoại môn mà nói, họ không có sư phụ hướng dẫn, cho nên ngày này chính là ngày quan trọng nhất trong năm, dù cho có đang trong giai đoạn tu luyện quan trọng nhất cũng sẽ kiên trì đến nghe.
Mà hôm nay, người đến giảng đạo cư nhiên lại là người mới trở thành trưởng lão của đỉnh Ngọc Hư - Lý Trì sư huynh. Trong tông môn, vị sư huynh này nổi tiếng là một tên cuồng võ, cả ngày chỉ biết luyện kiếm và luyện kiếm, đến cả các vị trưởng bối trong tông môn cũng rất khó gặp được hắn, huống chi là các đệ tử mới nhập môn.
Lý Trì gần như là một người trong truyền thuyết bước ra, chỉ 30 năm tu luyện liền đột phá kim đan kỳ, theo ghi chép của vài trăm năm trở lại đây, hắn chính là Kim đan kỳ trẻ tuổi nhất. Tại phương diện kiếm thuật lại càng không cần phải nói,nghe nói hắn đã tự mình sáng lập ra bộ Vô Ba kiếm pháp, nếu so với thế hệ cùng lứa, hắn đứng đàu cũng là lẽ đương nhiên.
Từ khi gia nhập Ngọc Thanh tông, các đệ tử ngày ngày được nghe sự tích về Lý Trì, hào hứng lấy hắn làm tấm gương, quyết chí học được một thân bản lĩnh, trảm yêu trừ ma, cứu giúp muôn dân trăm họ.
Giờ đây nhân vật trong truyền thuyết muốn tới giảng đạo dạy học, sao mà không thể không khiến lòng người kích động cơ chứ, nếu có thể may mắn có được 1,2 chỉ điểm, thì con đường tu luyện không biết chừng có thể bớt vài đường vòng.
Võ đài trên đỉnh núi bấy giờ đã chật kín người ,tuy vậy nhìn xa mội cái là có thể thấy nữ đệ tử của cả 4 đỉnh gần như tất cả đều đổ xô tới đây.
Lại nói Lý Trì sư huynh mặc kệ là tướng mạo, dung mạo, phẩm chất hay tu vi đều thuộc hàng thượng thừa, khó trách lại được nhiều ái mộ như vậy. Cảm khái một chút, rồi tiếp tục nghe Lý Trì giảng đạo một chữ cũng không bỏ sót.
Toàn võ đài mọi người đều đang nghe say sưa, Liễu Nhất Tiếu ngáp một cái, đầu dựa vào vai người trước mặt, tìm một vị trí thoải mái ngồi xuống.
Thanh âm bên tai giống như thanh âm giảng bài buổi chiều trong lớp học, hiệu quả thôi miên cực tốt, tối hôm qua hắn luyện một lò đan dược, suốt đêm không ngủ, bây giờ còn có thể cố tỉnh táo đã là tôn trọng vị sư huynh này rồi.
Cứ ngồi im như vậy thật phí thời gian, Liễu Nhất Tiếu đổi tư thế, lấy người trước mặt che cho mình, lôi ra một quyển sách, giở đến trang lần trước đọc tiếp tục xem.
Vừa xem liền nhất tâm bất loạn,chốc xung quanh mọi người bắt đầu ồn ào, giờ mới phát hiện người trên đài đã nói xong, đi rồi.
“Coi như xong rồi, A Viễn, chúng ta đi”. Liễu Nhất Tiếu ngay tại chỗ duỗi người vài cái, thư giãn gân cốt, gọi người phía trước đi về.
Từ Tư Viễn đứng lên, cảm nhận cảm giác kỳ lạ vẫn còn lưu lại sau lưng kia,lại nhìn bóng hình đang bước đi nhanh trong đám đông kia, y vội vàng đuổi theo.
Liễu Nhất Tiếu tính trở về đọc nốt phần còn lại của cuốn sách,đang đi thì tình cơ nghe được cuộc trò chuyện của đám đệ tử, quay sang người bên cạnh chứng thực.
“A Viễn, tỷ thí ở ngoại môn sắp bắt đầu rồi?”
“Vâng, Lý Trì sư huynh vừa thông báo, 10 ngày sau tiến hành ở Ngoại môn”.
“Ha ha”
Liễu Nhất Tiếu nhếch miệng cười, đánh nhau rất tốt a, đánh nhau có thể phát tài, trở về phải luyện thêm nhiều hơn mấy lò đan dược, kiếm về 358 nghìn linh thạch.
Y vừa quay đầu, liền phát hiện Từ Tư Viễn vẫn nhìn chằm chằm chính mình, như là đang đợi y trả lời. Liễu Nhất Tiếu dời suy nghĩ từ linh thạch ra, nhớ tới tỷ thí ở ngoại môn không chỉ có một loại, 3 vị trí đứng đầu có thể đạt được tư cách tiến vào nội môn, ngay sau đó là tỷ thí nội môn, 3 cái tên đứng đầu cũng có thể được nhận những phần thưởng xa xỉ.
Nhóm kiếm tu ngày thường ít nói cũng đều đang thảo luận vấn đề này, trách không được xung quanh cứ ríu rít không ngừng.
Liễu Nhất Tiếu hỏi hắn: “A Viễn muốn tham gia khảo thí vào nội môn sao?”
Từ Tư Viễn hỏi lại: “Ngươi thì sao?”
“Ta, ta đương nhiên là đi theo ngươi, lúc trước không phải đã nói rồi sao, ngươi ở đâu ta liền ở đó!”
Từ Tư Viễn dừng một chút, trả lời y: “Được, đi tỷ thí”
“Được, chúng ta nhanh trở về đi, mặc dù ta tin tưởng với thực lực của ngươi đánh đệ nhất ngoại môn không thành vấn đề, nhưng mà trước khi tỷ thí vẫn là nên điều chỉnh trạng thái ở mức tốt nhất, phát huy ra thực lực tốt nhất, một đường hảo hảo thắng lợi, sau khi tiến vào nội môn, chọn sư phụ cũng nắm chắc”.
Từ Tư Viễn á khẩu: “Ta là Luyện khí tầng 7”
Liễu Nhất Tiếu gật đầu tỏ vẻ biết: “Luyện khí tầng 7 thì làm sao?”
“Ở ngoại môn, luyện khí tầng 8 trở lên có hơn 10 người, còn có 2 người
ời Luyện khí tầng 9, trong đó có 1 người chỉ kém 1 bước là tiến vào Trúc cơ kỳ”
“Hừ, kém 1 bước là tiến vào Trúc cơ kỳ tính là gì, tỷ như nếu trong lúc tỷ thí có người đột phá cảnh giới trở thành Trúc cơ kỳ, vị trí đầu tiên cũng phải là của ngươi”.
Liễu Nhất Tiếu không để trong lòng, hắn là ai, là Từ Tư Viễn a, Từ Tư Viễn là ai, là người sống đến cuối cùng và là đại boss phản diện tranh cao thấp với vai chính trong quyển sách “Thiên đạo”, trong cả cuốn sách, ngoại trừ gặp sự cố vai chính, mặt khác chính là gặp thần giết thần ,gặp Phật giết Phật, muốn gì có nấy, cùng so sánh với vai chính nhận hết cực khổ, quả thực chính là con ruột của tác giả.
Từ Tư Viễn nhăn mày: “Vậy còn ngươi, Luyện khí tầng 6 muốn đi tỷ thí, còn muốn 3 vị trí đầu tiên, có lẽ phải tốn một phần công sức.”
Hắn thực khách khí,nhưng nếu để người khác nghe được Luyện khí tầng 6 muốn tham gia tỷ thí, lại còn muốn 3 vị trí đầu tiên e rằng là muốn cười đến rụng răng.
Liễu Nhất Tiếu: “Có phần tâm ý này của ngươi,so với giành được trí đầu tiên còn thoả mãn hơn.”
Không bỏ qua bất cứ cơ hội nào thân cận với Từ Tư Viễn , đó là phương châm mà Liễu Nhất Tiếu đặt ra.
5 năm trước, Liễu Nhất Tiếu chết, xuyên đến cuốn Thiên đạo nhập vào thân thể của một tên tiểu pháo hôi, tên tiểu pháo hôi này miêu tả trong cả bộ sách liền 3000 chữ cũng không có, lại cùng vai chính có đồng dạng hi hữu linh căn.
Trong cuốn sách giới thiệu y như một tên khốn, y bình thường ỷ thế hiếp người khinh nam bá nữ, vũ nhục nhân vật phản diện lúc hắn chưa trưởng thành.
Lần cuối cùng lên sàn , y bị đại boss phản diện Từ Tư Viễn đoạn đi linh căn, rơi xuống trần thế ôm hận mà chết.
Y chỉ xuất hiện đúng 2 lần, lần thứ nhất là vì làm Từ Tư Viễn bị vu cho cái danh giết hại đồng môn, thứ 2 là vì bù vào linh căn bị thiếu sót của Từ Tư Viễn, giúp tu vi của hắn đạp phá Đại thừa.
Sự tồn tại của Liễu Nhất Tiếu vô cùng mờ nhạt nhưng lại là chất xúc tác cực mạnh, dẫn đến đủ thứ sự kiện .
Khi Liễu Nhất Tiếu tỉnh lại, đúng lúc nguyên chủ đem Từ Tư Viễn đánh gần chết rồi ném vào phòng chứa củi, Liễu Nhất Tiếu đến thăm, ở căn phòng tăm tối nhìn thấy một thiếu niên, đó là Từ Tư Viễn.
Lúc đó, Từ Tư Viễn không có sự tàn nhẫn khát máu của sau này, vẫn còn giữ được sơ tâm, làm lòng người chấn kinh.
Thiếu niên nhìn thấy Liễu Nhất Tiếu, cười cười, trong mắt tàn nhẫn giống như con sói đơn độc, hung tàn mà mĩ lệ, hắn mở miệng ho ra máu, Liễu Nhất Tiếu phảng phất nghe thấy ba chữ bị nhai nát từ trong miệng hắn.
“Liễu, Nhất, Tiếu “
Liễu Nhất Tiếu tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, thiếu niên tuy bị trói đôi tay, không thể phản kháng, y vẫn là cảm thấy nguy cơ đang đến gần giống như Tử Thần dẫn theo lưỡi hái sắp rơi xuống.
Tim bang bang đập loạn, ở trước nguy cơ tử vong, y có cảm giác chân thật là mình đang sống.
Y còn sống.
Nếu còn sống, nhiệm vụ chủ yếu chính là tiếp tục sống sót, sống càng lâu càng tốt.
Xác định bản thân đã bị ghi vào cuốn sổ đen của đại boss phản diện Từ Tư Viễn, chạy trốn không cần nghĩ nữa, trầm tư suy nghĩ một ngày, Liễu Nhất Tiếu quyết định quyết sách chiến lược của đời mình , đó là: làm đến nơi đến chốn, kiên trì tăng độ hảo cảm vì mục tiêu thề sống chết đi theo Từ Tư Viễn, không buông không rời, đồng cam cộng khổ, trở thành đồng bọn tốt, người hướng dẫn tốt trên con đường nhân sinh của hắn, làm hắn không thể hạ thủ với y.
Hạ quyết tâm, Liễu Nhất Tiếu kéo theo một thân bệnh đem Từ Tư Viễn một đường tới Ngọc Thanh Tông, khó khăn lắm ở một giây đồng hồ cuối cùng thông qua khảo nghiệm vào môn.
Tốt xấu đem ấn tượng từ số âm kéo về số 0.
Hiện giờ 5 năm đã qua đi, Liễu Nhất Tiếu kiên trì với chiến lược ấy ,rất có hiệu quả, tuy rằng Từ Tư Viễn vẫn là vừa lạnh lùng vừa cứng rắn, còn thường làm người sờ không thấu tâm tư, tốt xấu vẫn có thể giao lưu bình thường.
Tính toán thời gian, trong tiểu thuyết……ngày Liễu Nhất Tiếu bị giết chỉ còn mấy năm nữa, càng đến gần, Liễu Nhất Tiếu càng ưu sầu, trong lòng luôn treo một khối đá lớn, không biết lúc nào thì đột nhiên rơi xuống.
Tuy rằng người trước mặt còn chưa trở thành vai phản diện, vẻ mặt chính trực, không có dấu hiệu hắc hoá, Liễu Nhất Tiếu vẫn không thể thực sự buông bỏ cảnh giác, toang tâm toàn ý mà tin tưởng hắn được.
Bởi sau cùng hắn là người vô tình vô nghĩa trong truyền thuyết, huỷ cả nửa tu chân giới - Từ Tư Viễn.
Chẳng qua không biết có phải ảo giác không,….
Hình như…hình như đại boss phản diện đỏ mặt rồi !!!!!
----------------------------------------
edit: Tiểu Đông
beta: Kiều Dung + Bột lão sư
bản việt hóa được thực hiện bởi Hắc Bạch Vô Thường team