Hắn quá hiểu tính Ôn Dương — bá đạo, tự phụ, lúc nào cũng muốn khống chế người khác.
Nếu có cơ hội ra tay, chắc chắn sẽ tìm cách siết chặt hắn trong tay.
Cho nên khi Đỗ Minh Dương tỏ ý muốn rút khỏi Đỉnh Thịnh, hắn liền đoán được Ôn Dương sẽ không bỏ qua cơ hội, chắc chắn tìm đến mua lại.
Mọi chuyện sau đó đúng như hắn dự liệu.
Thật ra, nếu Ôn Dương không kiêu ngạo đến vậy, chỉ cần cẩn thận hơn một chút, đã chẳng rơi vào kết cục như hôm nay.
Nói trắng ra, hắn tự làm tự chịu thôi.
Còn việc Ôn Cảnh Hình cố ý bảo Đỗ Minh Dương đẩy giá lên?
À, chỉ là một lời nhắc nhở nhỏ, vì bạn bè mà thôi.
Đỗ Minh Dương: “…”
Diễn thì ông vẫn là giỏi nhất.
Nhưng mà công nhận, Ôn Cảnh Hình có đủ bản lĩnh để diễn vai này.
Vì tất cả những gì anh ta phân tích lúc trước, giờ đều đúng từng ly từng tí — kể cả phản ứng, câu nói của Ôn Dương sau khi biết sự thật cũng gần như giống hệt dự đoán.
Thế nên lúc vừa nãy đối phó Ôn Dương, Đỗ Minh Dương mới có thể bình tĩnh như vậy, thậm chí còn tiện tay chọc tức hắn thêm lần nữa.
“Được rồi, mấy chuyện bên studio cậu cứ để mắt giúp tôi. Đợi tôi du lịch về rồi tính tiếp.”
Nói xong, Đỗ Minh Dương cúp máy.
Bạn gái mới của anh ta ghé đầu qua, giọng ngọt như mía lùi:
“Anh yêu, ai gọi vậy~?”
Đỗ Minh Dương đưa tay ôm người vào lòng, nhướng mày cười:
“Yên tâm đi cưng, chỉ là tán gẫu với một con hồ ly đực thôi, không có cô nào hết.”
Bạn gái nghe xong thở phào:
“Thế thì được, miễn không phải là hồ ly cái là em yên tâm rồi~”
Có điều…
Cái “hồ ly đực” đó, là do đẹp trai nên bị gọi thế, hay do mưu mẹo quá đáng vậy?
...
Một giờ sau, ba người đến sân bay.
Chỗ này tất nhiên cũng có cánh phóng viên chầu chực, nhưng Ôn Cảnh Hình đã sớm chuẩn bị trước.
Vừa xuống xe là có người đưa họ đi thẳng vào lối VIP, tránh hết đám ký giả đang chực chờ ngoài kia.
Vé máy bay do người của Ôn Cảnh Hình đặt giúp.
Đường Ngữ Yên và Tả Dữu ngồi cạnh nhau, còn Ôn Cảnh Hình thì ngồi lệch phía trước, không biết do cố tình sắp xếp hay là thật sự hết ghế.
Lên máy bay, Đường Ngữ Yên liếc nhìn chỗ ngồi, ánh mắt khẽ lóe lên, rồi nói:
“Ui, tôi thích ngồi gần cửa sổ, Ôn Cảnh Hình, cậu đổi chỗ với tôi nha~”
Nói xong liền tự tiện đổi vé, rồi ngồi xuống ghế cạnh Ôn Cảnh Hình, sau đó nhắm mắt giả vờ ngủ luôn.
Tả Dữu giơ tay, định nói “Em có thể nhường chỗ cửa sổ cho chị”, nhưng câu đó còn chưa kịp thốt ra đã nuốt ngược vào.
Ôn Cảnh Hình bất đắc dĩ liếc Đường Ngữ Yên một cái, lại thấy cô nàng đang nhắm mắt híp híp, khẽ hé một bên mí ra nhìn hắn, ám chỉ mãnh liệt:
Nhanh lên, cơ hội đến tay rồi, không quý trọng là tôi tức chết đấy!
Ôn Cảnh Hình: “…”
Cuối cùng vẫn phải ngồi xuống.
Lúc nãy trên xe hắn vẫn chưa tìm được cơ hội nói chuyện với Tả Dữu, giờ ngồi sát bên rồi mà cũng chẳng biết mở lời kiểu gì.
Nhân lúc máy bay chưa cất cánh, hắn do dự một hồi, cảm thấy đây đúng là thời cơ tốt, liền lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Đỗ Minh Dương:
【 Làm sao để biết một cô gái có phải ghét mình hay không? 】
Đỗ Minh Dương đang chuẩn bị có "hoạt động thân mật" với bạn gái, đột nhiên bị cắt ngang.
Nhưng vì là tin nhắn từ Ôn Cảnh Hình, sợ có chuyện gấp nên anh ta vội mở ra xem.
Kết quả vừa thấy, suýt nữa tức lộn ruột.
Công việc thì thôi đi, giờ đến chuyện tình cảm cũng gọi tôi?
Đang định nhắn trả ba chữ “biến dùm cái”, thì tin nhắn thứ hai của Ôn Cảnh Hình lại tới:
【 Mấy chuyện này anh rành hơn tôi, cho tôi xin ít lời khuyên. 】
“Rành hơn tôi” = công nhận tôi lợi hại hơn.
“Xin lời khuyên” = khiêm tốn cầu học.
Ồ hố?
Mặt trời mọc đằng tây hả?
Ôn Cảnh Hình mà cũng có lúc nhắn tin cầu cứu với giọng điệu này?
Thấy hai dòng tin nhắn kia, mắt Đỗ Minh Dương sáng rực.
Ngày thường đều là bị Ôn Cảnh Hình đè đầu về khoản IQ, giờ khó khăn lắm mới tóm được một dịp thể hiện sở trường, nếu không nắm lấy thì không phải đàn ông!
Thế là anh ta hít một hơi, hào hứng gõ chữ lia lịa...
【Bây giờ tình hình thế nào, cậu nói rõ với tôi trước đi, tôi mới phân tích được!】
...
Ôn Cảnh Hình cúi đầu, kể sơ qua tình hình giữa anh và Tả Dữu lúc này.
Đỗ Minh Dương chỉ cần nghe vài câu là đoán được ngay người mà Ôn Cảnh Hình nhắc đến chính là Tả Dữu, suýt thì bật cười tại chỗ.
Ôn Cảnh Hình đi tham gia show, vốn định mượn dịp này để đánh lạc hướng sự chú ý của Ôn Dương, ai ngờ lại thành ra công khai "tự thú".
Nhưng nghĩ kỹ lại thì, cô bé trong chương trình hình như cũng không có ý gì đặc biệt với Ôn Cảnh Hình... nghĩ đến đó, Đỗ Minh Dương suýt nữa không nhịn được cười phá lên.
Ôn Cảnh Hình à, Ôn Cảnh Hình, không ngờ cáo già như cậu cũng có ngày hôm nay.
Cuối cùng cũng có người trị được cậu rồi ha!
Xem xong tin nhắn Ôn Cảnh Hình gửi, Đỗ Minh Dương trầm ngâm vài giây, rồi lập tức gõ chữ lia lịa hồi âm.
【Khụ khụ, đang ở trên máy bay đúng không? Hơn nữa còn ngồi ghế đôi. Cậu có biết nơi nào dễ phát sinh tình cảm nhất không? Chính là... ghế đôi đó! Một lát nữa máy bay cất cánh, cậu giả vờ ngủ rồi…】
Đỗ Minh Dương sợ máy bay cất cánh rồi Ôn Cảnh Hình không thấy được tin, nên ngón tay gần như múa luôn trên màn hình, tốc độ gõ tin nhắn nhanh đến mức âm thanh vang lên lách cách không ngừng.
Đây là lần đầu tiên Ôn Cảnh Hình chủ động tìm anh ta nhờ giúp đỡ, lần này nhất định phải "xử lý đẹp"!
Nếu không lần sau Ôn Cảnh Hình sẽ không bao giờ tìm đến anh ta nữa, như vậy sau này làm sao theo dõi tiến độ yêu đương của cậu ta được?
Hehe.
Vì thế, Đỗ Minh Dương lần này xem như "dốc hết công lực" bày mưu tính kế cho Ôn Cảnh Hình.
Một lúc sau, tiếp viên hàng không yêu cầu mọi người chuyển thiết bị điện tử sang chế độ máy bay.
Ôn Cảnh Hình mãi tới giây cuối cùng mới chịu tắt điện thoại.
Chỉ là máy tắt rồi, nhưng những lời Đỗ Minh Dương vừa nói vẫn văng vẳng trong đầu anh.
Cách này có hiệu quả thật không?
...
Sau khi máy bay cất cánh và đạt đến độ cao ổn định, cả khoang dần chìm vào yên tĩnh.
Người thì nhắm mắt nghỉ ngơi, người thì lật tạp chí giết thời gian.
Tả Dữu cũng đang nghiêng đầu nhìn ra cửa sổ.
Ôn Cảnh Hình suy nghĩ một lát, cuối cùng quyết định làm theo lời Đỗ Minh Dương, thử một lần xem sao.
...
Tả Dữu ngủ một giấc trên xe rồi nên giờ hoàn toàn tỉnh táo, không hề buồn ngủ.
Mây trôi ngoài cửa sổ dưới ánh trời xanh trông vừa tươi mát vừa đẹp, nhưng nhìn mãi cũng thấy hơi nhàm chán.
Cô đang định cầm tạp chí lên đọc, thì bất chợt cảm thấy vai mình nặng xuống, dường như có ai đó tựa vào.
Theo phản xạ, Tả Dữu nghiêng đầu sang.
Vừa liếc mắt đã lập tức sững lại.
Chỉ thấy Ôn Cảnh Hình đang nhắm mắt, như thể đã ngủ rồi.
Vai anh tựa nhẹ vào vai cô, đầu nghiêng về phía này nhưng không sát hẳn vào.
Khoảng cách rất gần, chỉ vài phân.
Khoảng cách gần đến mức mùi gỗ thông đặc trưng trên người anh gần như quấn lấy cô.
Rõ ràng chỉ là vai chạm vai thôi, nhưng lại khiến cô có cảm giác như đang bị anh ôm trọn vào lòng.
Cả người Tả Dữu cứng đờ, nhất thời không biết nên làm gì.
Nếu cô cử động, có thể sẽ đánh thức Ôn Cảnh Hình.
Nhưng nếu không cử động... chẳng phải họ sẽ giữ tư thế này đến lúc xuống máy bay sao?
Gần quá rồi đấy…
Tả Dữu cảm thấy cánh tay phải mình vì sự gần gũi này mà mềm nhũn ra luôn rồi.
Nhưng có vẻ anh thật sự rất mệt, nếu không sao vừa lên máy bay đã ngủ như thế được?
Mặt Tả Dữu nhăn lại đầy khổ não.
Cô đâu biết, trong lòng Ôn Cảnh Hình lúc này cũng đang lo lắng không kém.
Từ khoảnh khắc nghiêng đầu sang phía cô, anh bắt đầu âm thầm đếm trong lòng.
Đỗ Minh Dương nói, nếu anh nghiêng đầu qua mà cô không đẩy ra trong vòng một phút, thì chứng tỏ cô không ghét anh.
Vì nếu một cô gái thật sự không thích một chàng trai, theo bản năng sẽ lập tức né tránh khi bị tiếp cận.
Nói cách khác... ít nhất chứng tỏ cô không ghét anh.
Ôn Cảnh Hình trong lòng vừa đếm vừa thấp thỏm, cảm thấy một phút này còn dài hơn cả một năm.
Mà ngay lúc hai người đang giằng co trong lòng, ở phía trước, một cái đầu lặng lẽ ló ra—chính là Đường Ngữ Yên.
Cô vừa định lấy gương ra dặm lại lớp trang điểm, thì trong khoảnh khắc gương phản chiếu hình ảnh phía sau…
Ôi trời đất ơi!
Đường Ngữ Yên – fan couple số 1 – trong tích tắc vứt luôn gương, rút điện thoại ra mở chế độ quay video, tốc độ nhanh đến mức không ai địch nổi.
Cô lặng lẽ lia máy về phía hai người đang ngồi sau.
Trời ơi, chồng dựa vào vai vợ ngủ say, vợ thì nghiêng đầu nhìn chồng…
Khụ khụ, tuy kiểu cảnh này thường thấy trong phim thần tượng là nữ tựa vào nam, nhưng mấy chi tiết nhỏ này không quan trọng.
Quan trọng là—họ quá gần nhau! Phải lưu lại cảnh này mới được!
Tương lai đám cưới mà không chiếu cảnh này thì quá phí!
Đường Ngữ Yên bật chế độ chụp đẹp nhất, quay video vừa ấm áp vừa lãng mạn.
Bảo vệ đi theo cô: “...”
Nếu không biết cô là minh tinh kiêm dì nhỏ của Ôn Cảnh Hình, anh ta còn tưởng có paparazzi bám đuôi bọn họ lên máy bay!
…
Một phút sau, Ôn Cảnh Hình khẽ cử động giả vờ đổi tư thế, nghiêng đầu sang hướng khác.
Vai Tả Dữu được "giải phóng".
Cô thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không hiểu sao, cảm giác trống vắng khi bờ vai đột nhiên nhẹ tênh lại khiến cô hơi... không quen.
Tuy nhiên thấy Ôn Cảnh Hình vẫn đang ngủ say, cô cũng không làm gì thêm, càng không định kể chuyện này cho anh biết.
Ừm, coi như hôm nay làm một việc tốt đi!
Cô không biết rằng, Ôn Cảnh Hình lúc này đã quay đầu đi, khoé môi khẽ cong lên, không giấu nổi nụ cười.