Xuyên Thành Trà Xanh Phản Diện, Công Chúa Không Ngán Một Ai

Chương 59

Mọi người ban đầu không muốn nghĩ theo hướng tiêu cực, nhưng mà... cái sự “hồi phục” của Lan Thanh Vũ đúng là nhanh và đúng lúc một cách khó tin.

 

【 Vậy vừa nãy Lăng Tiêu có thật là đẩy mạnh cô ấy không? Hay là chính cô ta tự…? 】

 

【 Ờm, không dám đoán đâu, fan cô ấy mà biết là lại nổi điên cho coi. 】

 

Nếu đúng là Lan Thanh Vũ diễn trò, thì thấy Lăng Tiêu thật sự quá đáng thương rồi.

 

“Có vẻ hết drama rồi, đi thôi.”

 

Tả Dữu mất hứng thu hồi ánh mắt, thấy Lan Thanh Vũ đang ngồi đó giải thích với bác sĩ và đạo diễn rằng mình không sao, chỉ thấy tiếc là cô ta không đi đóng phim luôn cho rồi.

 

Ôn Cảnh Hinh cũng gật đầu.

 

Hai người vừa quay đi thì đạo diễn bên kia lại gọi với theo:

 

“Thầy Ôn, Tả Dữu, đợi chút!”

 

Ôn Cảnh Hinh và Tả Dữu dừng lại, nghi ngờ quay lại nhìn đạo diễn.

 

Đạo diễn mặt mũi khó xử, liếc nhìn Lan Thanh Vũ đang ngồi dưới đất, rồi lại nhìn hai người trước mặt, cuối cùng quyết định liều:

 

“Khụ, là như thế này, vừa nãy Thanh Vũ nói với tôi rằng, cô ấy bị ngã là do ngăn cản hai người – Tả Dữu và Lăng Tiêu – xô xát. Dù cô ấy nói mình không sao, nhưng tôi thấy để cô ấy quay một mình thì cũng không yên tâm. Nên… hai người nghĩ sao, cho cô ấy quay cùng luôn nhé?”

 

Thật ra đạo diễn cũng định gọi Lăng Tiêu về rồi, nhưng ai biết anh ta đi đâu mất tiêu.

 

Tả Dữu vừa định trả lời, thì Ôn Cảnh Hinh đã mở lời trước.

 

Anh không biểu cảm gì, thậm chí có thể nói là lạnh tanh nhìn đạo diễn rồi quay sang Lan Thanh Vũ.

 

“Tôi không đồng ý.”

 

Đạo diễn sửng sốt.

 

Đây là lần đầu tiên ông thấy Ôn Cảnh Hinh thể hiện rõ ràng sự yêu ghét.

 

Trước giờ trông anh như thể việc gì cũng chấp nhận được, ai cũng không quá để tâm.

 

Nhưng lần này thì khác.

 

“Sao vậy?” – đạo diễn dè dặt hỏi.

 

“Tôi không muốn giữa tôi và cộng sự của mình xuất hiện thêm người khác giới. Tôi phải nghĩ cho cảm xúc của cộng sự. Nếu là anh, bạn gái anh có đồng ý để người khác giới theo sát hai người lúc đang ở riêng không?”

 

Đạo diễn: “…”

 

Nói quá chí lý, không phản bác được câu nào.

 

Ông thử tưởng tượng cảnh mình đang đi chơi với vợ mà có thêm một cô gái đi theo, đảm bảo bị vợ làm ầm ĩ chết mất!

 

Nghĩ đến đó mà rợn cả da gà.

 

Cuối cùng đạo diễn đành xua tay: “Lỗi của tôi, suy nghĩ không chu toàn. Hai người cứ đi lo chuyện của mình đi, đi thôi.”

 

Lúc này sắc mặt Ôn Cảnh Hinh mới dịu xuống một chút, anh gật đầu, nói: “Vậy bọn tôi đi trước.”

 

Rồi quay sang Tả Dữu: “Đi thôi, qua bên kia xem có gì ăn không.”

 

Nhìn bóng lưng hai người rời đi, đạo diễn lúc này mới bàng hoàng nhận ra:

 

Ủa khoan... Ôn Cảnh Hinh giờ mới ý thức được đây là show hẹn hò à?

 

Không phải show dưỡng sinh?!

 

Còn biết quan tâm cảm xúc bạn gái nữa chứ!

 

Tiến độ này đúng là vút vèo luôn á!

 

Đạo diễn cứ nghĩ đến cảnh sau này Ôn Cảnh Hinh thân mật với khách mời nữ trong chương trình là thấy cảnh đó chắc chắn sẽ gây bão trong giới giải trí!

 

Và rồi… ông hoàn toàn quên béng Lan Thanh Vũ luôn.

 

Lúc này trong phòng livestream, bình luận như phát điên, toàn “aaaaa” rền rĩ không rõ chữ:

 

【 aaaaaa! Thầy Ôn nói vậy là ý gì đây! Là đang thừa nhận có quan hệ với Tả Dữu đúng không?! 】

 

【 Không chịu nổi nữa, thầy Ôn một khi "man" lên thì đỉnh thật sự! 】

 

【 Đúng vậy hu hu hu, anh ấy không phải kiểu đàn ông dùng cơ bắp để thể hiện bản lĩnh, mà bình tĩnh nói lý với đạo diễn, nhưng trời ơi, từng lời từng chữ đều là đang bảo vệ Tả Dữu, thế này thì quá ngầu rồi còn gì! 】

 

【 Khoảnh khắc đó tôi chỉ muốn nhập hồn vào Tả Dữu, tôi cũng muốn được người như vậy bảo vệ, mà còn là một thầy Ôn siêu ngầu nữa hu hu hu... 】

 

Fan couple còn kích động hơn nữa:

 

【 Tôi đã nói rồi, Ôn lão sư đối với Tả Dữu không bình thường! Giờ thì rõ chưa? Anh ấy là người không dễ dàng có quan hệ với con gái, nhưng giờ chủ động thừa nhận đang là một cặp với Tả Dữu! Tôi mặc kệ là thật hay do kịch bản, miễn thấy ngọt là tôi gật đầu hết! 】

 

【Đúng đúng đúng, công nhân đường hoá học tụi mình cũng mê nha, ha ha ha, vậy thì đường làm ơn rắc nhiều chút nha!】

 

Hình ảnh này còn bị rất nhiều fan couple cắt xuống, chia sẻ rầm rộ khắp các nền tảng, thậm chí được đẩy lên top hot search, biến thành “Lời nói cưng chiều của thầy Ôn dành cho vợ” khiến ai cũng đọc mê mẩn.

 

Lúc này Tả Dữu đang ở phía sau đi được một đoạn, cảm thấy đạo diễn chắc sẽ không để ý đến mấy hành động nhỏ phía sau, liền nhịn không nổi, dùng khuỷu tay khều khều Ôn Cảnh Hinh.

 

Khi Ôn Cảnh Hinh quay sang nhìn với vẻ khó hiểu, Tả Dữu cười như trêu ghẹo, nhỏ giọng nói:

 

“Không hổ danh là ảnh đế, diễn xuất đỉnh ghê!”

 

Vừa rồi cô suýt nữa bị anh lừa thật, tưởng đâu mình là bạn gái anh ta thiệt.

 

Cũng may cuối cùng vẫn nhớ đến "hiệp ước" trước đó giữa hai người: phải giả couple để hợp tác cùng có lợi.

 

Tả Dữu nghĩ vậy mới kịp thời đè trái tim đang đập loạn xạ lại.

 

Ôn Cảnh Hinh nghe xong thì chỉ bình thản đáp:

 

“Không dám nhận.”

 

Câu trả lời khách sáo khiến Tả Dữu thấy anh đúng là khiêm tốn thật.

 

Sau đó, hai người tiếp tục dạo chợ ẩm thực.

 

Dạo gần hết chợ thì mới định đi dạo khu bán đồ gia dụng bên cạnh.

 

Nhưng thực ra nghĩ kỹ thì cũng chẳng thiếu món gì.

 

Mà chuyện đáng xấu hổ nhất là: Tả Dữu nhận ra tiền trong ví đã tiêu mất gần một nửa lúc dạo chợ rồi.

 

Dù phần lớn là đồ Ôn Cảnh Hinh nói “muốn nếm thử xem Tả Dữu thích gì” mới mua, nhưng kết quả thì toàn cô ăn hết.

 

Nên giờ cô hơi áy náy.

 

“Ừm... anh muốn mua gì thì mua đi, lát nữa phần thưởng 50 tệ của chương trình cứ tính vào anh đó!”

 

Cô mà còn không để Ôn Cảnh Hinh bỏ đồng nào thì cô thấy mình đúng là “ăn chực” không biết xấu hổ.

 

May mà lần này Ôn Cảnh Hinh không từ chối, dắt Tả Dữu đến một sạp bán ô.

 

“Cây ô to nhất ở đây là cây nào vậy?” – Anh hỏi.

 

Chủ sạp lấy ra một cây ô đen to, đủ để che hai ba người lớn.

 

Ôn Cảnh Hinh liếc qua, vẫn cau mày:

 

“Còn cái nào to hơn nữa không?”

 

“Còn to nữa?” – ông chủ ngạc nhiên nhìn anh, “Cây đó là to nhất rồi đó. Nếu muốn to hơn thì chắc là cái này?”

 

Ông chỉ vào cây ô che nắng dựng ở quầy, dùng cây trúc to chống lên, đủ để che hết cả sạp hàng.

 

Ôn Cảnh Hinh nhìn một cái rồi bật cười.

 

“Lấy cái đó đi, bao nhiêu tiền vậy?”

 

Chủ sạp: “Hả?”

 

“Cây này đâu phải ô cầm tay...”

 

Cây này là loại phải dựng dưới đất làm dù che nắng mà?

 

Nhưng Ôn Cảnh Hinh lại khăng khăng là muốn cây này.

 

Ông chủ không còn gì để nói, đành báo giá.

 

Tả Dữu thật ra cũng không hiểu Ôn Cảnh Hinh mua cái ô to đùng đó làm gì, nhưng thấy anh muốn, cô liền muốn giúp anh đạt được mong muốn!

 

Chỉ là cây ô này giá cao hơn phần thưởng 50 tệ nhiều lắm.

 

Không sao, Tả Dữu vỗ ngực: trong ví cô vẫn còn hơn trăm tệ!

 

Dù vừa nãy tiêu cũng kha khá, nhưng vẫn còn dư mà.

 

Cô quyết định dùng số tiền đó giúp Ôn Cảnh Hinh thực hiện “giấc mơ chiếc dù khổng lồ”!

 

“Chú ơi, bấy nhiêu tiền đủ chưa?”

 

Cô mạnh dạn đưa 100 tệ của mình + 50 tệ phần thưởng chương trình lên bàn.

 

“Vừa đủ, các cháu mang đi đi.”

 

Tả Dữu nghe xong thở phào, cười tươi rói, hai tay nâng cây dù đưa cho Ôn Cảnh Hinh:

 

“Anh muốn dù mà, mua được rồi nè!”

 

Nhìn bộ dạng cô lúc đó, cứ như đang dâng cả thế giới cho anh chứ không phải chỉ là cái dù.

 

Ôn Cảnh Hinh bật cười cảm ơn.

 

“Cảm ơn gì mà cảm ơn! Từ nay tiền của em là tiền của anh, ai lại tính toán với nhau!”

 

Tả Dữu nói với vẻ hào sảng, nhưng trong lòng thì hơi lo.

 

Vì... sau khi đưa 100 tệ đó, cô giờ đúng nghĩa “rỗng ví”.

 

Nếu không bám theo Ôn Cảnh Hinh để ăn ké thì chẳng còn cách nào khác.

 

Thế nên, tất nhiên phải nói câu cho hay, chứ lỡ Ôn Cảnh Hinh không vui, không cho “ké” nữa thì sao?

 

Ôn Cảnh Hinh giả vờ không phát hiện ra sự thật là ví cô đã sạch bách.

 

“Ừ, từ nay ai cũng chẳng cần phân biệt ai.”

 

Tả Dữu nghe xong, vừa cảm động vừa xấu hổ, âm thầm tuyên bố: Ôn Cảnh Hinh chính là huynh đệ tốt của cô!

 

Cả hai ôm theo “chiến lợi phẩm” trở lại xe đợi các khách mời còn lại, chuẩn bị quay về biệt viện.

 

Vừa đến nơi đã thấy hai khách mời khác đã lên xe – chính là Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ.

 

Nhưng khác với lúc sáng cùng xuống trấn, lần này hai người một ngồi đằng trước, một ngồi ghế cuối, khoảng cách như có cả dải ngân hà ở giữa.

 

Tả Dữu và Ôn Cảnh Hinh liếc nhau, thống nhất chờ các nhóm còn lại đến rồi mới lên xe.

 

Không khí lúng túng trên xe... cứ để cho hai người kia tự chịu đi.

 

Lan Thanh Vũ nhìn thấy Tả Dữu và Ôn Cảnh Hinh đứng ngoài không lên xe, tay siết chặt, móng tay bấm vào da mà không thấy đau.

 

Tại sao mọi chuyện lại không như cô tính?

 

Tại sao Ôn Cảnh Hinh lại không đón mình, lại lạnh nhạt từ chối đi chung?

 

Cô không muốn tin đó là vì bản chất Ôn Cảnh Hinh vốn lạnh lùng.

 

Cô chỉ đổ mọi tội lỗi lên đầu Tả Dữu.

 

Kiếp trước, Ôn Cảnh Hinh tuy không nói nhiều, nhưng luôn là người tinh tế, ấm áp, sẽ nhắc cô cẩn thận khi suýt ngã, sẽ ngăn cản phóng viên khi họ xô vào cô.

 

Tất cả đều là quan tâm thầm lặng!

 

Kiếp trước anh là như vậy, chẳng lẽ kiếp này đột nhiên đổi tính?

 

Nghĩ tới nghĩ lui, cô càng tin rằng tất cả là do Tả Dữu giở trò sau lưng.

 

Chắc chắn cô ta đã nói xấu mình với Ôn Cảnh Hinh, dụ dỗ, thậm chí đe dọa để anh tránh xa mình.

 

Chắc chắn là vậy!

 

Lan Thanh Vũ đã nghĩ thông, trong lòng càng quyết tâm phải để Ôn Cảnh Hinh nhìn ra bộ mặt thật của Tả Dữu.

 

Kiếp trước chắc cũng vì những chiêu trò đó mà Tả Dữu cướp được anh.

 

Kiếp này, cô tuyệt đối không để chuyện đó lặp lại!

 

Cuối cùng đợi Lưu Duyệt và Trình Hạc cũng đến, mọi người mới cùng nhau lên xe trở về biệt viện.

 

Trên đường, Trình Hạc để ý thấy chỗ ngồi kỳ quặc của Lăng Tiêu và Lan Thanh Vũ, không nhịn được lên tiếng:

 

“Hai người sao thế, cãi nhau hả? Ngồi xa dữ vậy, người ta không biết lại tưởng chia tay rồi đó!”

 

Anh chỉ thuận miệng nói chơi, ai ngờ Lăng Tiêu mặt đen như than, tức giận quát:

 

“Cậu im giùm tôi đi, đừng có nói nhảm!”

 

Vốn dĩ anh đã tự trách bản thân vì chuyện trưa làm Lan Thanh Vũ bị thương, giờ lại bị nhắc đến, tâm trạng càng thêm rối bời như bị dao cứa vào tim.

 

Tác giả có lời:

 

Kiếp trước Ôn Cảnh Hinh không hề có tình cảm gì với Lan Thanh Vũ đâu nha, mấy chuyện "quan tâm ôn nhu" sau này sẽ giải thích rõ hết ~~~

Bình Luận (0)
Comment