Lan Thanh Vũ run rẩy cúp máy, sau đó sắc mặt trắng bệch nhìn đạo diễn, giải thích:
"Đạo diễn, em... em chỉ muốn quay về phòng gọi điện cho người nhà một chút, có được không...?"
Vì cuộc gọi vừa rồi là từ ngoài gọi đến nên đạo diễn cũng nghe thấy giọng bên kia điện thoại.
Ông ta nghe rõ cô gái đầu dây bên kia nói rằng ba của Lan Thanh Vũ đang nằm viện.
Nghe tin người thân bị tai nạn ngay trong lúc ghi hình, Lan Thanh Vũ phản ứng như vậy cũng là điều có thể hiểu được.
Vì thế, đạo diễn chỉ khẽ khoát tay, ý bảo cô cứ đi liên lạc với người nhà đi.
Lan Thanh Vũ nghe xong liền quay người rời đi.
Chỉ là, vừa ra khỏi khung hình, nét mặt đầy lo lắng và căng thẳng kia bỗng chốc biến thành giận dữ và không cam lòng.
Cô thật sự không thể ngờ được em họ của mình không ngoan ngoãn ở trường học, mà lại chạy đến tận nhà mình!
Hơn nữa còn nói chuyện đó trước mặt bao nhiêu người như vậy! Còn dám nói ra chuyện ba cô đi làm khuân vác thuê!
Chẳng lẽ con bé không biết một khi nói như vậy ra là sẽ làm lộ thân phận thật sự của cô à?
Cho nên khi vừa nghe thấy em họ chuẩn bị nói tiếp, Lan Thanh Vũ đã vội vàng cúp máy.
Giờ cô chỉ biết cầu trời khấn Phật rằng hiệu quả phát trực tiếp vừa rồi không tốt, khán giả chắc là chưa nghe rõ em họ cô nói câu đó.
Cô đã cúp máy rất nhanh rồi mà.
Chắc không ai nghe thấy đâu!
Tiếc rằng điều Lan Thanh Vũ không biết là: giờ dân mạng vì hóng drama mà có thể hóa thân thành thám tử chỉ sau một nốt nhạc, một chút manh mối cũng có thể bị họ bới móc ra bằng sạch.
Không những họ nghe rõ câu nói đó, mà còn nhanh chóng liên hệ tới một loạt các chi tiết khác.
【??? Ủa khoan, vừa rồi gọi điện là em họ của Lan Thanh Vũ đúng không? Cô bé đó nói ba Lan Thanh Vũ vì đi phụ người khác nên bị ngã từ giàn giáo. Vậy là ba cô ấy làm công nhân công trình à? 】
【 Không phải chứ? Chẳng phải trên mạng nói cô ấy là tiểu thư con nhà giàu sao? Chẳng lẽ là giả? 】
【 Mà mọi người có để ý không, còn một chi tiết nữa. Em họ cô ấy nói Lan Thanh Vũ đã rất lâu không liên lạc với gia đình. Nếu tôi nhớ không lầm thì mới hai ngày trước chương trình vừa cho khách mời về thăm nhà đúng không? Vậy tức là cô ấy không chỉ không về mà còn hoàn toàn không biết gì về việc ba mình bị thương? 】
【 Ha ha, dù tôi đã không còn là fan của Lăng Tiêu, nhưng cũng phải nói câu này: Lan Thanh Vũ rốt cuộc cũng không diễn nổi nữa! Cô ta giả tạo từ đầu tới cuối, chẳng qua tụi fan ngu mới không biết cô ta đang diễn thôi. Giờ biết bị lừa rồi chứ gì! 】
【 Tôi vẫn không tin. Cô ấy là người quen thân với Tả tổng mà, sao có thể là người như vậy được? Với lại cô ấy còn là sinh viên trường A – học thức đàng hoàng. Trường A không thể nào đào tạo ra loại người suốt ngày nói dối như vậy được! 】
【 Trời ơi, giờ tôi chỉ mong tới ngày mai nhanh lên một chút để Tả tổng lên tiếng giải thích xem rốt cuộc mối quan hệ giữa anh và Lan Thanh Vũ là thật hay giả!!! 】
【 Không thể nào! Thanh Vũ sao có thể là kẻ lừa đảo được! Mọi người đừng có thấy gió là chạy theo chiều gió chứ! Lỡ đâu ba cô ấy chỉ đi thị sát công trường thôi, tiện tay giúp người ta một chút rồi gặp chuyện thì sao? Ai quy định giúp việc ở công trường thì phải là công nhân? 】
【 Đúng rồi đó, tụi mình mãi mãi tin tưởng chị Thanh Vũ! Trừ khi chính miệng cô ấy nói, còn không thì tuyệt đối không tin mấy lời đồn thổi! 】
Mặc dù fan của Lan Thanh Vũ nhanh chóng lên tiếng bênh vực, nói rằng cô ấy không thể nào giả mạo thân phận, nhưng trên mạng thì tin đồn cô giả làm tiểu thư nhà giàu đã bắt đầu lan truyền.
Thậm chí mọi người còn nghi ngờ mối quan hệ bạn bè thân thiết giữa Lan Thanh Vũ và Tả Dục Thăng có thật hay không, hay cũng là một màn diễn như bao thứ khác.
Dân mạng ùn ùn kéo đến Weibo của cô, yêu cầu cô phải ra mặt nói cho rõ ràng: thật hay giả gì thì cũng phải lên tiếng một câu, đừng có làm rùa rụt cổ mãi thế.
Nhưng vào lúc này, sao Lan Thanh Vũ có thể ra mặt giải thích được?
Cô vừa về đến phòng đã lập tức lạnh mặt gọi lại cho em họ, vừa kết nối là chất vấn ngay:
“Sao em lại nói mấy chuyện đó ra chứ?”
Em họ ngơ ngác: “Em… em nói gì cơ…”
“Em…!”
Lan Thanh Vũ tức đến muốn phát điên, nhưng vẫn cố hít sâu, ép mình giữ bình tĩnh, rồi nói với em họ:
“Tóm lại dạo này chị đang vướng một dự án rất lớn, nếu có ai hỏi em về chị thì em phải nói là không quen biết. Tuyệt đối không được nói với ai là chị em họ với nhau, nhớ chưa?”
Em họ còn định hỏi gì đó, nhưng Lan Thanh Vũ đã nghiến răng, nhấn mạnh lại:
“Đừng hỏi. Làm theo lời chị là được, rõ chưa?”
Em họ cuối cùng cũng ấm ức “dạ” một tiếng.
Cúp máy rồi, cô quay sang nhìn dì và dượng trong phòng bệnh, lắc đầu, khó xử nói:
“Chị họ không nói sẽ về… Chị í nói đang bận dự án lớn.”
Dượng nằm trên giường bệnh nghe vậy chỉ cười chua chát, còn tự an ủi bản thân:
“Không sao đâu, bệnh của dượng cũng không quá nặng. Về hay không cũng vậy thôi, công việc quan trọng mà.”
Dì cả cũng cố gắng gượng cười:
“Ừ, nó bận thì cứ để nó bận, ở đây có tụi dì là được. À mà Tiểu Nhu, y tá nói giờ có thể đặt lịch khám trên mạng. Nhưng mà đặt kiểu đó sao làm được, con chỉ cho dì với…”
Em họ lập tức đi qua dạy dì cả.
Nhìn dì vụng về thao tác điện thoại, trong lòng cô không khỏi bắt đầu oán trách Lan Thanh Vũ.
Cô biết chị họ công việc quan trọng, nhưng có quan trọng bằng ba mẹ không?
Dượng đang nằm viện như vậy, mà chị ấy vẫn không chịu về… Chị ấy còn xem mình là con cái trong nhà không?
Và đúng lúc cô vừa dạy dì xong, điện thoại chợt rung liên tục – bạn cùng phòng đang nhắn tin cho cô liên hồi.
Cô vừa bấm vào xem, liền chết lặng tại chỗ.
Bạn cùng phòng:
【Tiểu Nhu, người trong video kia có phải chị họ của cậu không? Nhìn giống lắm. Mà sao trên mạng người ta nói cổ là tiểu thư nhà giàu gì đó? Cổ đâu phải…】
Tiểu Nhu càng đọc xuống, nhất là khi thấy phần bình luận dưới Weibo Lan Thanh Vũ toàn là dân mạng hỏi có phải cô cố tình giả làm tiểu thư, cô bỗng hiểu ra vì sao lúc nãy chị họ lại bảo cô không được nhận là họ hàng.
Thì ra là vì… chị ấy sợ mất mặt, sợ người ta biết chị ấy xuất thân nghèo khổ.
Nghĩ tới đây, Tiểu Nhu không khỏi thấy khó tin – đồng thời cũng thấy chị họ của mình bỗng trở nên xa lạ đến lạ thường.
Còn ở chương trình, dù Lan Thanh Vũ đã quay về phòng, nhưng nhiệm vụ vẫn tiếp tục.
Câu “chị họ” rõ ràng vang lên trong cuộc gọi vừa rồi khiến Lăng Tiêu gần như chẳng tốn chút công sức nào cũng đoán ra được mối quan hệ giữa hai người.
Đạo diễn cũng không ngờ nhiệm vụ của Lăng Tiêu lại dễ dàng đến vậy, khiến ông cảm thấy như thể mình ra đề quá đơn giản.
Cuối cùng chỉ đành ngượng ngùng ho khan một tiếng, sau khi tuyên bố Lăng Tiêu vượt qua, liền nhìn sang nhóm của Trình Hạc và Đường Ngữ Yên:
“Nhóm hai bạn sẵn sàng chưa? Nếu sẵn sàng rồi thì có thể gọi điện.”
“Bọn em sẵn sàng rồi.” Trình Hạc cười hì hì, sau đó nhận điện thoại từ tay đạo diễn rồi cung kính đưa cho Đường Ngữ Yên.
“Đường tiền bối, tới lượt chị rồi.”
Đường Ngữ Yên nhận lấy điện thoại, ngón tay thoăn thoắt bấm một dãy số.
Nhìn thao tác thuần thục của cô, có thể thấy chủ nhân của dãy số kia hẳn là rất thân thiết với cô, nếu không thì chẳng thể nhớ kỹ như vậy.
Ngay khi mọi người còn đang đoán xem cô đang gọi cho ai, bỗng có tiếng chuông điện thoại vang lên từ đâu đó...
Ai đang nghe điện thoại vậy?
Cả đám người theo phản xạ quay lại nhìn về phía phát ra âm thanh.
Sau đó, ánh mắt họ rơi thẳng về phía Ôn Cảnh Hinh.
Ban đầu, chẳng ai nghĩ rằng người đang gọi điện cho anh là Đường Ngữ Yên.
Mọi người chỉ thấy tình huống trùng hợp quá, không ngờ Ôn Cảnh Hinh cũng có người gọi tới lúc đang ghi hình.
Ai cũng đoán chắc đó là một cuộc gọi công việc khẩn cấp nào đó.
Dù gì thì trước nay, Ôn Cảnh Hinh chưa từng nhận cuộc gọi nào khi đang quay show.
Thậm chí đạo diễn còn định nhắc anh ra ngoài nghe máy, ai ngờ đúng giây tiếp theo, Ôn Cảnh Hinh đã bắt máy, giọng bình thản:
“Ừ.”
Rồi ngay sau đó—
Họ nghe thấy một giọng y hệt như giọng anh, nhưng lại phát ra từ... điện thoại của Đường Ngữ Yên.
Mọi người: “???”
Cả đoàn bối rối nhìn nhau, ánh mắt đồng loạt chuyển sang Đường Ngữ Yên, vẻ mặt ai nấy đều ngơ ngác như bị sét đánh.
Là trùng hợp?
Hay là cả đám đang bị ảo giác tập thể?
Chỉ có Đường Ngữ Yên là vẫn bình thản, cầm điện thoại nói tiếp:
“Ừ, được rồi. Nghe máy rồi thì cúp đi.”
Câu nói dứt khoát như thể sấm nổ giữa trời quang.
Cùng lúc đó, đầu dây bên kia — tức là Ôn Cảnh Hinh — cũng cúp máy.
Mọi người: “!!!”
Không phải chứ?
Đường Ngữ Yên và Ôn Cảnh Hinh... thực sự đang gọi điện cho nhau?
Chuyện gì thế này???
Tả Dữu nhìn vẻ mặt choáng váng của mọi người mà không khỏi thấy đồng cảm.
Nếu cô không biết từ trước rằng hai người họ có quen biết, chắc giờ cô cũng ngơ như mấy người kia thôi.
Sau khi cúp máy, Đường Ngữ Yên vỗ vai Trình Hạc một cái, nhắc khéo:
“Tiểu Trình, đến lượt cậu đoán quan hệ rồi đấy.”
Trình Hạc trừng mắt nhìn cô, vẻ mặt kiểu như IQ vừa rớt sạch, hoàn toàn đơ người.
Không chỉ đoàn quay, mà cả khán giả livestream cũng như phát cuồng, bình luận nổ tung.