Editor: Tĩnh
Sở Diệp liên hệ với Hạ Sơn, không lâu sau đó Hạ Sơn liền đánh xe lại đón hai người.
Sở Diệp ra tay tương đối hào phóng, tính tình cũng không tồi, ngẫu nhiên còn có thể đưa một chút mật ong, linh tửu gì đó, Hạ Sơn vì vậy mà rất vui lòng làm ăn cùng với Sở Diệp.
Hạ Sơn nhìn thấy tiểu hồ ly, có chút giật mình, “Tiểu hồ ly như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy?”
“Gần đây cho nó bồi bổ nên chậm rãi nẩy nở.” Sở Diệp tùy tiện nói.
Hạ Sơn mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Sở Diệp đây là nghĩ hắn là đồ ngu sao a! Hồn Sủng nhà ai lại nẩy nở lớn như vậy.
Tiểu hồ ly đối với Hạ Sơn nhe răng, phóng thích uy áp trên người, Hỏa Vân Mã của Hạ Sơn bị dọa hoảng lui về phía sau.
Tiểu hồ ly còn nhớ rõ Hạ Sơn đã ngây trước mặt nó kêu nó là xú hồ ly, liền muốn trêu đùa đối phương một chút, Hạ Sơn đột nhiên không kịp phòng ngừa bị hoảng sợ.
Lâm Sơ Văn có chút bất đắc dĩ đem tiểu hồ ly thu vào hồn hải.
“Lâm huynh, hồ ly của người rất lợi hại a!”
Lúc Hạ Sơn gặp được Lâm Sơ Văn, Lâm Sơ Văn đang bị trọng thương, hắn lúc ấy nhìn đến tiểu hồ ly, chỉ là chú ý đến bộ dạng của tiểu hồ ly, mà khi tiểu hồ ly khiêu khích hắn, Hạ Sơn mới phát hiện, hồ ly của Lâm Sơ Văn cấp bậc tựa hồ không thấp.
Hạ Sơn gãi gãi đầu, cảm thấy mình mấy năm nay sống thật là uổng phí, Sở Diệp khế ước ong mật sau Hỏa Vân Mã của hắn mà cấp bậc cũng đã cao hơn hắn, hồ ly của Lâm Sơ Văn cũng vậy.
“Ngươi vận khí thật tốt a! Trên đường tùy tiện nhặt một người cũng có thể là một Hồn Sủng Sư lợi hại.” Hạ Sơn nói.
Sở Diệp cười cười, nói: “ Cũng không hẳn.” Lâm Sơ Văn không chỉ là Hồn Sủng Sư thôi đâu.
Hạ Sơn âm thầm hạ quyết tâm, muốn nỗ lực kiếm đồng vàng, muốn giúp Hỏa Vân Mã cấp bậc tăng lên.
“Hạ ca, chúng ta nên khởi hành thôi.” Sở Diệp nói.
Hạ Sơn gật gật đầu, nói: “Đúng đúng đúng, nên khởi hành, nên khởi hành.”
……
Ba ngày sau, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cũng đến Hắc Vân Thành.
Sau khi tới Hắc Vân Thành, Hạ Sơn liền rời đi, Hạ Sơn cùng hai người ước định, sau năm ngày Hạ Sơn sẽ lại đây đón hai người.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn thanh toán ba đồng bạc là phí vào cửa thành.
“Đại thành trấn vẫn là có chút khác với tiểu trấn của họ!” Sở Diệp nói thầm nói.
Đường phố Hắc Vân Thành thập phần rộng lớn, có rất nhiều Hồn Sủng đang ở trên phố đi dạo, Sở Diệp thấy có Hồn Sủng rất giống cá sấu, dài gần 3 mét bụng bự như bụng ếch, còn có con nhìn y như một gốc thụ lớn biết đi hình như nghe người ta gọi nó là Cự Mộc Thú, lại gặp một con Cọp Răng Kiếm nhìn lẫm lẫm uy phong……
Ở trên đường có đủ loại Hồn Thú hoa hoè loè loẹt khác nhau, Sở Diệp Lâm Sơ Văn cùng hồ ly và Tiểu Ngân, nhìn đến không chớp mắt.
Lâm Sơ Văn quay trái quay phải nhìn xung quanh một chút, nói: “Ngày thường, hẳn là cũng là không có nhiều người như vậy, hiện tại có hội đấu giá, cho nên mới nhiều như vậy.”
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Chất vậy.”
Trên đường cái không ít khách điếm đều đầy ngập khách, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn liên tục tìm bốn cái khách điếm, mới tìm được phòng trống cho hai người thêu.
Trên đường không ít người đều đang đàm luận về hội đấu giá lần này không ít phàm nhân cũng nói tới hội đấu giá.
“Lần đấu giá này nghe nói, tựa hồ có không ít thứ tốt.” Sở Diệp nói.
.
truyện kiếm hiệp hay
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Nghe nói còn có mấy con Hồn Thú ấu tể cấp bậc Trung phẩm được mang ra bán đấu giá, rất nhiều người đều là hướng về phía mấy con Hồn Thú ấu tể kia.”
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Mấy con Hồn Thú ấu tể đối với chúng ta mà nói thật ra là không dùng được.”
Hồn Sĩ chỉ có thể khế ước một con Hồn Sủng, khi nào cảnh giới tới Hồn Sư mới có thể tiếp tục ký khế ước, hắn cùng Lâm Sơ Văn hiện giờ chưa đạt tới cảnh giới đó.
Lâm Sơ Văn cùng Sở Diệp đi vào một cửa hàng tốn ba đồng vàng làm một cái thẻ giao dịch ở đây gọi là kim tạp, nếu giao dịch với số tiền lớn nếu dùng đồng vàng thì không mấy tiện lợi, nếu dùng kim tạp giao dịch, liền thuận tiện hơn rất nhiều.
Sở Diệp từ cửa hàng ra tới, âm thầm phun tào, ba cái đồng vàng đủ cho một gia đình bình thường sống hơn hai tháng, chỉ làm một cái kim tạp liền tốn nhiều tiền như vậy, cửa hàng kiếm tiền cũng thật dễ.
Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, nói: “Hiện tại chúng ta đi nơi nào?”
“Trước đem dược tề cùng Hồn Tinh bán đi.” Lâm Sơ Văn lần này ngoài đem dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch còn mang theo tới đây một số dược tề khác nữa.
Lâm Sơ Văn chọn một cửa hàng có danh tiếng cũng không tệ lắm, rồi đem Hồn Tinh cùng một ít dược tề bán ra, thu được 1500 đồng vàng.
Ở Trúc Khê Trấn, 1500 đồng vàng đã là một bút giao dịch cực lớn, nhưng mà ở Hắc Vân Thành, một ít cửa hàng lớn một tháng mua bán cũng đã mấy vạn đồng vàng, 1500 đồng vàng cũng không tính là quá nhiều.
Hầu bao tăng lên, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đã mua hai cái túi không gian, hai túi không gian đó phẩm chất không tồi, đại khái đều 1.
5 mét vuông.
Hai cái túi không gian bán giá gốc mỗi cái là một ngàn, bởi vì hai người mua hai cái, cho nên được chiết khấu, còn một ngàn tám.
Lâm Sơ Văn nhìn túi không gian, bên trong ánh mắt hiện lên vài phần khác thường.
“Ngươi trước kia cũng là không có túi không gian phải không.” Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn nói.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Gia gia chuẩn bị cho hắn một cái túi không gian, trước kia hắn đều dùng để đặt một ít đồ ăn cho Tuyết Bảo cùng với linh dược, sau khi gia gia mất tích, bởi vì thiếu tiền người ta nên những người đó bắt hắn đem đồ vật có giá trị để lại lưu lại, mới có thể rời đi, Lâm Sơ Văn đành phải đem túi không gian lưu lại.
Mua hai cái túi không gian liền tốn một ngàn tám, hai người một chút cũng không còn tiền.
“Chúng ta đi đem dược tề Thức Tỉnh Huyết đưa đi nhà đấu giá gửi bán.” Lâm Sơ Văn nói.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Hảo.”
“Hai vị tiểu hữu, muốn gửi đấu giá đồ vật sao?” Giám định sư của nhà đấu giá đi ra.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Giám định sư nhìn hai người tuổi còn trẻ, nhíu nhíu mày, nhắc nhở nói: “Nhà đấu giá cũng có quy củ của nhà đấu gia, đồ vật cấp bậc không đủ, sẽ không được đem đi đấu giá.”
Lâm Sơ Văn gật đầu, lấy ra một lọ dược tề, “Tiền bối nhìn xem cái này.”
Giám định sư nhìn Lâm Sơ Văn lấy ra dược tề, ánh mắt sáng lên, liền cầm lấy, tỉ mỉ xem xét một phen.
“Sơ cấp dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch, phẩm tướng không tồi, cũng đủ bán đấu giá, tiểu hữu chẳng lẽ là Dược Tề Sư?”
Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Ông nội của ta là Dược Tề Sư, ta đi theo gia gia làm trợ thủ.”
Giám định sư gật gật đầu, âm thầm hoài nghi, Lâm Sơ Văn có phải nhị thế tổ chuyên phá của không, lão gia tử hao tổn tâm cơ, luyện chế cho hắn Huyết Mạch dược tề trợ giúp Hồn Sủng trưởng thành, đối phương lại lấy ra đổi đồng vàng.
Sơ cấp dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch, một con Hồn Thú chỉ có thể dùng một lần, dùng lần thứ hai cũng sẽ không có hiệu quả, dược tề để ở trong tay cũng không thú vị, lấy tư chất của Lâm Sơ Văn, về sau tất nhiên sẽ luyện chế ra càng nhiều dược tề có giá trị càng cao, đem dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch lưu tại trong tay, cũng không có ý nghĩ gì.
“Lọ dược tề này nhà đấu gia chúng ta thu, nếu gia gia cậu lần sau luyện chế ra dược tề, cũng có thể đem đến nhà đấu giá của chúng ta để bán đấu giá, nhà đấu giá tuyệt đối sẽ không bạc đãi tiểu hữu.” Giao hảo với một Dược Tề Sư học việc, hội đấu gia tự nhiên cũng sẽ không lỗ.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Hảo.”
Giám định sư nghe vậy liền vui vẻ, lấy ra một khối lệnh bài khách quý giao cho Lâm Sơ Văn, dựa vào này lệnh bài, Lâm Sơ Văn có thể ở tất cả các nhà đấu giá và cửa hàng Vân Hà mà hưởng thụ ưu đãi và chiết khấu.
Một lọ Thức Tỉnh Huyết Mạch dược tề, còn chưa đủ để nhà đấu giá đưa ra một khối lệnh bài, giám định sư đưa ra lệnh bài, chủ yếu vẫn là giao hảo với người sau lưng Lâm Sơ Văn mà thôi.
Khi gia gia Lâm Sơ Văn còn, các loại lệnh bài khách quý cũng thu không ít, đối với cái này cũng không xa lạ, Lâm Sơ Văn chỉ nhàn nhạt tiếp nhận lệnh bài.
Giám định sư nhìn thái độ của Lâm Sơ Văn khi tiếp nhận lệnh bài, lại càng thêm xem trọng vài phần.
Từ nhà đấu giá đi ra, Lâm Sơ Văn trong thẻ có thêm 2000 đồng vàng, hai ngàn đồng vàng nàu là nhà đấu giá cấp tiền đặt cọc, đó cũng là giá quy khi khách hàng đem đồ tới nhà đấu giá cũng coi như là phí đảm bảo cho khách hàng.
Nếu dược tề không bán được, nhà đấu giá liền lấy 2000 đồng vàng thu mua dược tề, nếu dược tề bán được, lúc đó, nhà đấu giá sẽ khấu trừ lại 2000 đồng vàng đem số còn thừa sẽ đưa lại cho Lâm Sơ Văn.
Nguyên bản khi mua hai cái túi không gian, đồng vàng trên người Sở Diệp Và Lâm Sơ Văn đã còn thừa không cho mấy, bất quá, lấy được tiền đặt cọc của dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch, hai người cũng lại dư dả rất nhiều.
Lâm Sơ Văn đi mấy cửa hàng linh dược quét sạch một vòng, Trúc Khê Trấn rốt cuộc cũng chỉ là cái trấn nhỏ, tuy rằng có bán dược liệu, nhưng có rất nhiều linh dược đều không có, lúc trước khi phối trí dược tề Thức Tỉnh Huyết Mạch, tài liệu để luyện dược đều rất khó mua, may mắn cuối cùng Sở Diệp cũng chuẩn bị đủ.
Lâm Sơ Văn mua không ít linh dược, Sở Diệp thì mua không ít hạt giống của mấy loại linh dược trân quý.
Sở Diệp gieo trồng không ít linh dược bên trong ngọc trụy không gian, linh dược lớn lên đều không tệ, tốc độ sinh trưởng so với bên ngoại thì nhanh hơn rất nhiều, liền nghĩ tới có thể đem một ít dược liệu vào ngọc trụy trong không gian để gieo trồng.
“Khách nhân, đây là thượng đẳng Thiên Linh Mật, một lượng 80 đồng vàng.”
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Tốt, liền lấy ta hai lượng.”
Sở Diệp cười khổ một chút, mật ong của hắn bán một cân bán 3 đồng vàng, đã tính quý, còn Thiên Linh Mật thì bán theo lượng, một lượng chính liền 80 đồng vàng.
Bất quá, cũng không có biện pháp, Thiên Linh Mật này là từ ong chúa cấp Chiến Tướng ủ ra, phẩm chất cao hơn mật ong của Sở Diệp rất nhiều.
Tiểu Ngân nếu ngày thường cũng có thể ăn loại mật ong này, như vậy thì càng mau lớn lên.
Sở Diệp mua mật ong, lại mua cho Tiểu Ngân một khối Hồn Tinh giá trị hơn một trăm đồng vàng, quay đầu, liền nhìn Lâm Sơ Văn đang ở mua hồn thạch.
“Ngươi mua hồn thạch?” Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn nói.
“Đúng vậy.” Lâm Sơ Văn mua hồn thạch, từng viên giống như kim cương, mỗi loại chỉ có một đến hai viên.
Hồn thạch có thể phối trí chung với Bổ Hồn Dịch giúp dược tính bên trong Bổ Hồn Dịch tăng lên, cũng có thể xem đó là hàng xa xỉ, một ít đệ tử của đại gia tộc mới dùng loại này để tu luyện, đệ tử tiểu gia tộc căn bản là không đủ sức.
Lâm Sơ Văn trước đó mua không ít linh dược, hẳn là đã tốn 500 đồng vàng, chọn thên bốn viên một Khắc Hồn thạch, lại tốn 400 đồng vàng
Sở Diệp nhìn Hồn thạch trên tay Lâm Sơ Văn, thầm nghĩ: Hồn Thạch thứ này, lớn lên giống như kim cương, mà giá cả cũng kim cương a!
Sở Diệp chuyển động một chút tròng mắt, bỗng nhiên nghĩ tới một sự kiện.
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Làm sao vậy?”
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không có việc gì, ta cũng muốn mua một chút linh ngọc như ngươi?”
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Hảo a!”
Sở Diệp cười cười, có rất nhiều loại ngọc thạch đều có công hiệu khác nhau, có loại có thể tĩnh tâm an thần, hoặc giống như Xích Huyết Ngọc có thể phối trí thành dược tề, cung cấp cho linh thú, có thể đề cao cấp bậc.
Có một loại tên là Vô Sắc Ngọc, nhưng vẫn chưa có ai phát hiện được tác dụng lớn lao của nó, nên bị lấy làm đồ trang trí, chế thành các loại trang sức, bởi vì Vô Sắc Ngọc, quá mức thuần tịnh, người thích nó cũng không nhiều lắm, mặc dù làm thành trang sức giá cả lại rẻ, cũng không có người hỏi thăm.
Thẳng đến hai trăm năm sau, mới có người phát hiện ra Vô Sắc Ngọc có một cong dụng đặc biệt, sau khi trải qua xử lý đặc thù, có thể hòa tan thành một loại chất lỏng, dùng loại chất lỏng này phối trí dược tề, nó cùng Hồn thạch có tác dụng giống nhau.
Lúc này, mọi người mới đột nhiên phát hiện ra, loại Vô Sắc Ngọc thạch chính là Hồn thạch biến chủng!
Lúc trước bị Hồn Sủng Sư xua như xua vịt.
Thì trong lúc nhất thời, giá trị Vô Sắc Ngọc đã tăng lên gấp bội, mặc kệ có phải là biến chủng hồn thạch hay không.
Nhưng ở ngay lúc đó, rất nhiều người bỗng nhiên phát hiện, Vô Sắc Ngọc cư nhiên thập phần hi hữu, "thật sự ứng câu nói kia," ngươi đã từng đối với ta xa cách, hiện giờ ta làm ngươi trèo cao không nổi.
Tất cả cửa hàng ngọc thạch ở Hắc Vân Thành đều bị Sở Diệp và Lâm Sơ Văn dạo qua.
Sở Diệp cũng không phân biệt được đâu là Vô Sắc Ngọc mà hắn cần, trực tiếp mua tất cả, vì giấu tai mắt, Sở Diệp còn mua một ít các loại ngọc thạch giá thấp khác, đem đồng vàng trên người tốn gần hết..