Tới cuối tháng chín, Xuân Phong đi thu địa tô cũng không sai biệt lắm, hắn mang ra sổ sách trong nhà, vừa phơi nắng vừa tính sổ sách, tính toán một lần lại một lần, xác định tiền thu năm nay so với năm vừa rồi nhiều hơn một phần, mới hưng phấn đứng lên, vừa kêu cha mình vừa tại chỗ dậm dậm vài cái.
“Cha cha!” khí hậu năm trước với năm nay cũng không thay đổi gì nhiều, hơn nữa năm nay trong nhà chỉ có hơn hai mươi mẫu ruộng nước mà thôi, lẽ ra thu hoạch phải bằng năm trước mới là bình thường, thế nhưng lại còn nhiều hơn như vậy.
Trong lòng Xuân Phong thật cao hứng, hắn biết đây là hiệu quả mà cách La Thông chỉ cho mình, xem ra trước kia mấy người đó nói dối thu hoạch không ít.
Vạn cha vừa nhìn sổ sách, trong lòng cũng thật giật mình, nghĩ tới thái độ của tá điền năm nay, cũng biết nguyên nhân, xem ra mình quả thật đã già rồi, tư tưởng cũ kỳ không biết quản lý nhóm tá điền như thế nào, vẫn là đầu óc người trẻ tuổi sử dụng tốt hơn, La Thông chỉ chỉnh sửa phương thức thu thuế một chút, trong nhà lại có nhiều lương thực như vậy.
“Mấy ngày nay các ngươi lên cửa hàng ở trấn trên như thế nào? Đã sửa sang lại tới đâu rồi? gạo này vừa mới thu hoạch, là thời điểm bán tốt nhất, cũng đừng bỏ lỡ thời điểm tốt nhất.”
“Cha, ngươi yên tâm đi, chúng ta đã chuẩn bị tốt, mấy ngày nữa có thể khai trương.”
“Vậy thì tốt.”
Hiện tại đã muốn đầu thu, dần dần đã thay đổi sang quần áo mùa hè, mấy ngày nay lúc nhàn hạ Vạn nương liền may quần áo cho người trong nhà.
Quần áo Xuân Phong hằng năm đều có làm, Vạn nương thật ra không vội, Vạn cha thì trong tủ có vài bộ đồ còn chưa mặc tới, hiện giờ Vạn nương làm chính là quần áo của La Thông.
Nghe lời của trượng phu cùng con trai, Vạn nương lại lo lắng. Cửa hàng ở trấn trên kia là do La Thông tự mình mua, nhưng là bên trong lại bán lương thực nhà bọn họ, việc làm ăn này không biết là tính toán như thế nào.
Lúc trước La Thông không có đồng ý đến nhà ở rể, đợi cho phòng ở của hắn xây xong, Xuân Phong cùng hắn rốt cuộc cũng sẽ dọn ra, đến lúc đó bạc ở cửa hàng kiếm được thì tính như thế nào? Chuyện này không thể tính toán mơ hồ được, phải nói rõ ràng trước, tránh cho tới lúc đó lại ầm ĩ.
Con trai không thể giữ bên người, Vạn nương liền lo lắng cái gì cũng giao cho hắn, nàng nghĩ hiện tại cái gì cũng giao cho con trai, vậy tương lại con trai có thể lưu lại cái gì bọn họ cũng không thể cam đoan, hiện tại chộp vào trong tay hai lão già bọn họ, mới có thể cam đoan cho con trai.
Cũng không đùa cợt cùng trượng phu và con trai, trong lòng có nghi hoặc, Vạn nương cũng liền nói trắng ra. Nghe lời thê tử xong, Vạn cha cũng cảm thấy có đạo lý, nhưng hai người hiện giờ mới thành thân, hắn cũng không muốn lập tức phân rõ ràng như vậy.
“Nương, ngươi đừng lo lắng, cái gì của các ngươi của chúng ta, đều là của chúng ta.” Xuân Phong nói đương nhiên, cha hắn cũng nhịn không được gõ đầu hắn, sau đó không đồng ý nói: “Ngươi nghĩ thật đẹp, hiện giờ ngươi không lưu ở trong nhà, trong nhà ngoài ngươi thì còn có hai tỷ tỷ của ngươi.” Đều là đứa nhỏ đã xuất giá, không có lý hai nữ nhi chỉ có một phần đồ cưới, còn Xuân Phong thì chiếm toàn bộ gia sản.
Trong đầu vừa hiện lên vấn đề này, Vạn cha liền nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.
Lúc trước nữ nhi xuất giá hắn cho đồ cưới thật dày, lúc đó nghĩ tất cả gia sản sau này đều để lại cho Xuân Phong, dù sao Xuân Phong là muốn dưỡng lão cho bọn họ, nhưng hôm nay Xuân Phong cùng các tỷ tỷ lập gia đình, mình còn mang tất cả đồ vật trong nhà đều cho hắn, hai nữ nhi có thể có ý kiến hay không?
Bọn họ chính là tỷ đệ huyết mạch tương liên, sau này hai lão nhân bọn họ rời đi, mấy tỷ đệ bọn họ chính là người thân thiết nhất trên đời này, cũng không thể bởi vì bạc mà trong lòng không thoải mái.
Nhất thời rơi vào khó khăn, Vạn cha giống như là tự tạo cho mình một vấn đề rất khó giải quyết.
Vạn cha chỉ cần gặp vấn đề khó khăn liền muốn uống hai ly rượu, hiện giờ cũng vậy, hắn rót một ly rượu nhỏ, chuyển ghế nằm vào trong viện, trong chốc lát lại uống một ngụm trong chốc lát lại uống một ngụm.
Nhìn bộ dạng cha mình, Xuân Phong liền biết cha lại có tâm sự, hơn nữa Xuân Phong cũng biết hắn có vấn đề khó khăn, vì thế cái gì cũng không nói trực tiếp chạy vào phòng mình, trong chốc lạt lại mang ra một cái hộp gỗ, kêu cha mẹ mình tới xem.
“Đây là Thông ca cho ta, bên trong là toàn bộ bạc của hắn. » Nghĩ tới lúc Thông ca giao cái này cho mình, Xuân Phong còn có chút ngượng ngùng.
“Thông ca nói nam nhân có tiền liền đồi bại. Trên người hắn không thể có nhiều tiền, cho nên kiên trì để lại ở chỗ ta. Hắn còn nói, tuy rằng hắn sẽ không thay đổi thành xấu, nhưng mọi chuyện đều có lỡ như, cho nên muốn ta ngăn lại cái lỡ như đó, đừng cho hắn cơ hội, hắn kêu ta đừng để nhiều tiền trên người hắn, hắn buôn bán lời tiền sẽ cho ta.” Thành thật cho cha mẹ kiểm tra trong hộp gỗ, Xuân Phong mặc dù hơi ngượng ngùng, nhưng đồng thời cũng thực vui vẻ cùng kiêu ngạo, hắn cứ nghĩ vậy, cha mẹ hẳn là sẽ không lo lắng đi.
“Còn nữa, những lời ta nói vừa rồi! ý là, ta là con trai của các ngươi, tiền của ta chính là của các ngươi, Thông ca là tướng công của ta, bạc của ta cũng là của hắn, chính là các ngươi cũng không phải là hắn, hắn cũng không phải là các ngươi, cho nên bạc này đều là của ta là tốt nhất, đúng không cha?”
“Xú tiểu tử ngươi! Ngươi còn biết vậy!” Vạn cha thật không nghĩ tới La Thông còn nhiều tiền như vậy, càng không nghĩ tới còn đưa toàn bộ cho con mình bảo quản, còn có lời vừa rồi của con trai.
Những lời nói kia hắn cũng không biết phải nói như thế nào, nếu để cho nam nhân khác nghe được, thế nào cũng sẽ mắng hắn ngu xuẩn. hơn nữa những lời này làm cho người ta quá kinh sợ, hắn như thế nào cũng là một người đứng đầu gia đình, tiền tài sao có thể đưa toàn bộ cho Xuân Phong quản.
Nghĩ đến đại ca mình bên ngoài nuôi nữ nhân, cha Xuân Phong lại cảm thấy như vậy rất tốt, không có bạc thì việc xấu gì cũng không thể làm được.
“Đúng vậy đúng vậy.” Vài năm trong nhà đại ca không tốt, hắn cùng đại tẩu ngày qua rất tốt, nhưng đến vài năm giàu có thì tất cả giống như là thiêu thân, còn làm cho một nhà đang tốt đẹp chia năm sẻ bảy.
“Haiz, ngươi, thật sự là có chuyện gì tốt đều để cho ngươi gặp được.” Nghĩ đến những chuyện dĩ vãng, Vạn cha cảm thấy vận khí của con mình thật tốt.
Trước kia La Thông thật sự xấu xa, con trai chán ghét hắn cho nên cũng không tổn thật gì, sau khi chuyện đó xảy ra, La Thông cũng không uy hiếp mà lại thay đổi thành một người khác, hiện giờ coi như là một đoạn nhân duyên tốt.
Con trai không lo lắng, Vạn cha liền đem lo lắng trong lòng nói với con trai, nhưng hắn vừa dứt lời Xuân Phong cũng chưa kịp nói cái gì, Vạn nương cũng là người phản đối đầu tiên.
“Chuyện này ta không đồng ý.” Xuân Phong rốt cuộc vẫn là đứa nhỏ mà Vạn nương thương yêu nhất, nghe thấy trượng phu còn muốn chia bạc cho nữ nhi, Vạn nương liền hơi không đồng ý. Nàng dứt khoát nói: “Lúc trước hai nha đầu kia thành thân, trong nhà cũng không ủy khuất các nàng, ngươi xem cô nương mười dặm tám thôn xuất giá, người nào có phong thái như các nàng, không nói đến của hồi môn chỉ nói đến bạc áp đáy hòm cũng là trên trăm lượng, đồ cưới dày như vậy, lại không thể có đạo lý lại đi tiếp tế nữa.”
Ngoại trừ cái này, hiện giờ còn có đạo lý không thể nói rõ.
Vạn nương nghĩ hai nữ nhi đã thành thân nhiều năm, các nàng ở nhà chống đã sớm đứng vững gót chân, vả lại điều kiện trong nhà của hai nhà cũng không sai, thiếu bạc trong nhà trợ cấp cũng sẽ không sao cả. nhưng mà Xuân Phong của nàng không giống như vậy, lúc này Xuân Phong mới vừa thành thân, hiện tại La Thông kia không tồi, nhưng mà lâu ngày mới biết được lòng người, hắn thế nào còn phải coi sau này. Hiện giờ bọn họ tồn nhiều bạc cho Xuân Phong, mới có thể cam đoan ngày sau của Xuân Phong không quá khổ.
“Được rồi, ta mới chỉ nói như vậy, cũng không phải là quyết định.” Ngoài miệng nói như vậy, nhưng Vạn cha lại nghĩ, mình chuẩn bị đồ cưới cho xú tiểu tử này cũng không ít. Hiện tại gia cụ đều là loại tốt nhất, bạc cũng chuẩn bị không ít cho hắn, hơn nữa đất vườn trong nhà đều để lại cho hắn! mình cũng chỉ là muốn cho nhóm nữ nhi một ít bạc, khiến cho tiền trong tay các nàng dư dả chút, có tiền nhàn rỗi đánh cho mình mấy bộ trang sức.
Lúc trước Xuân Phong liền cam chịu đồ vật trong nhà đều là của mình, hiện tại nghe cha nói như vậy, nghĩ cha nói cũng có đạo lý.
Mình cùng hai tỷ tỷ đều xuất giá, không có lý gì lại chiếm toàn bộ tài sản trong nhà, hơn nữa sau khi tỷ tỷ xuất giá ngày lễ ngày tết cũng thường trở về, mỗi lần trở về đều mang không ít đồ về, mình không thể ích kỷ như vậy.
“Cha, bạc trong nhà đều do ngươi kiếm, ngươi muốn chia như thế nào thì chia như thế đó, ta cũng không có ý kiến.” hơn nữa, ngoại trừ cha cho tiền, mình cũng có thể kiếm tiền, Thông ca của hắn rất lợi hại, sẽ kiếm nhiều bạc trở về cho mình.