Xuyên Về Dị Thế Làm Địa Chủ

Chương 64

Cuối cùng La Thông nghe theo đề nghị của Hoa thẩm, mời người đến giúp đỡ nấu cơm, chính hắn cùng mọi người xây, tuy rằng hắn không biết xây, nhưng hắn có thể cam đoan tiến độ, cũng có thể cùng mọi người trong thôn sống chung, tăng tiến tình cảm.

Xây phòng ở vất vả nhất là đánh nền, chỉ cần đánh nền tốt, việc xây tường kỳ thật rất nhanh. Nhưng ở chỗ La Thông thì có chỗ khác biệt, hắn xây là phòng gạch sống, sư phó mời cùng chưa làm qua loại gạch sống này, bọn họ cơ bản đều làm đá sống.

Vì vậy, La Thông còn chuyên môn thí nghiệm cho người ta, trước tiên xây một cái tường viện. bởi vì phải xem tường viện vững chắc như thế nào, nên lại chậm trễ vài ngày, mấy ngày này La Thông liền mang người đến nhà lão bản phường rượu cầu hôn.

Hiện tại Trương Đông Bình giúp đỡ La Thông để ý việc làm ăn ở tiệm gạo, bên ngoài hắn là chưởng quầy, coi như rất có thể diện, lão bản phường rượu họ Chu, Chu chưởng quầy cũng không lập tức đồng ý đương nhiên cũng không từ chối, chỉ nói con trai còn nhỏ chờ một chút.

Trong lòng La Thông hiểu rõ, Chu trưởng quầy chính là muốn khảo sát Trương Đông Bình một chút mà thôi, liền nói Trương Đông Bình đừng nản chí. Chưởng quầy kia hẳn là người không có thế lực gì, hắn chỉ muốn giúp con trai chọn được đối tượng tốt nhất mà thôi, kêu hắn thường xuyên qua xum xoe, sau đó để ý cửa hàng gạo thật tốt, cứ như vậy việc hôn nhân có thể thành.

Trải qua một hồi chậm trễ, đến giữa tháng mười phòng ở của La Thông mới bắt đầu xây, đợi cho mấy gian phòng của La Thông hoàn thành cũng là chuyện của tháng mười một.

Ngay từ đầu La Thông không muốn ở rể Vạn gia, chỉ là bởi vì trong lòng có chút tự tôn mà thôi, hơn nữa lúc ấy hắn vừa chịu chút đau khổ, tóm lại nếu hắn chạy tới Vạn gia được người Vạn gia che chở, giống như binh sĩ lên chiến trường liền chốn chạy, hắn không thể tiếp tục được.

Nhưng hôm nay, hắn ở Vạn gia mấy tháng, cùng người Vạn gia ở chung rất tốt, nhàn ngôn toái ngữ ở trong thôn cũng giảm bớt, hắn thật ra lại luyến tiếc chuyển đi, bởi vì….

“Nương làm đồ ăn ăn ngon thật.” Nhét một miếng thịt cho vào miệng, trong lòng La Thông hơi âu lo, nếu bọn họ chuyển đi rồi, một ngày ba bữa cơm phải tạm bợ thôi.

La Thông ở trong thôn một mình sống qua một năm, cơm canh mỗi ngày chỉ có thể nói là ăn được, hiện giờ thật vất vả mới được ăn ngon, hắn thật sự luyến tiếc chuyển đi.

“Ta thấy phòng ở của ngươi xây cũng sắp xong, nhưng mà phòng mới thì u ám, nếu không năm nay các ngươi cứ ở trong nhà mừng năm mới đi? Sang năm sau chúng ta lại chuyển đi, chuyển vào nhà mới cũng nên chọn ngày tốt mới được.” Hơn nữa gia cụ trong nhà chuẩn bị cho Xuân Phong cũng chưa sơn lại, nếu như có thể dời qua sang năm, thì cái gì cũng có thể chuẩn bị tốt.

Ở Vạn gia nhiều ngày như thế, có nhiều chuyện La Thông không hỏi cũng biết, hắn đại khái có thể đoán được trong lòng cha mẹ tính thế nào, liền dứt khoát đồng ý, còn muốn ở lại mấy ngày, hắn cùng Xuân Phong có thể lưu ý đồ ăn nương làm như thế nào, bọn họ có thể học một chút.

Sau khi vào tháng chạp, thời gian qua rất mau, phòng ở của La Thông xây xong, hắn liền đỡ bận rộn hơn, cũng có thời gian mỗi ngày xem sách trước kia  Xuân Phong tặng.

Xuân Phong lúc nhỏ rất thông minh, Vạn cha đưa con trai lên trường học tư thục ở trấn trên đọc sách vài năm, nhưng kết quả cuối cùng chứng minh Xuân Phong không có khiếu đọc sách.

Thấy La Thông mỗi ngày đọc sách trước kia mình mua về cho Xuân Phong, ngay từ đầu Vạn cha nghĩ là hắn muốn giết thời gian, nhưng sau khi biết hắn muốn khảo công danh, trong lòng nhất thời rất là phức tạp.

Bọn nhỏ có tiền đồ Vạn cha đương nhiên vui vẻ, chính là mình cũng đã già, đứa nhỏ có tiền đồ hắn cũng lo lắng, dù sao hiện giờ trong lòng hắn không quan trọng về sinh hoạt cuộc sống, chỉ cần có thể bình an thuận lợi là tốt rồi.

“Xuân Phong, lần trước ta đi kinh thành có mang về một bộ sách có liên quan đến pháp luật của Đại Yến, còn góp nhặt tác phẩm của người trúng tuyển năm rồi, ngươi cũng không biết người có công danh có rất nhiều ưu đãi, ta nhất định phải khảo được vị trí tú tài trở về, đến lúc đó ta thấy huyện lão gia cũng không cần quỳ, cha nương cũng không cần quỳ.

“Được được nói cái này làm gì, ai không có việc gì lại đi đại đường huyện nha làm gì, ta chỉ muốn được bình an không chọc thị phi mà thôi.”

“Đúng vậy, Xuân Phong nói đúng, chúng ta là bách tính bình dân, vẫn thành thật sống mới là quan trọng.” hiện giờ Vạn nương không quá lo lắng chuyện trong nhà, nhưng lại lo lắng chuyện cách vách.

Việc hôn nhân của Vạn Đại Hoa hình như đã thành, đối tượng vẫn là tiểu ca nhi đại bá nương không thích kia. Đại bá nương đã oán giận với Vạn nương vài lần, Vạn nương cũng khuyên nàng, nếu không vui thì từ từ, Đại Hoa là đứa nhỏ hiểu thuận, sẽ nghe lời.

Nhưng nếu hoãn lại việc hôn nhân của con trai, đại bá nương lại không chịu, chỉ nói con trai thật vất vả mới có ý niệm thành thân trong đầu, nếu lại trì hoãn không biết phải chờ bao lâu, nhìn bộ dạng của đại bá nương, Vạn nương liền có chút đồng tình với tiểu ca chưa xuất giá kia.

Nàng lo lắng tới lúc tiểu ca nhi kia xuất giá, ngày qua sẽ không quá tốt, dù sao bọn họ cũng biết ban đầu Đại Hoa coi trọng cô nương, nhà người động lòng không đồng ý nên hắn mới chậm trễ nhiều năm như vậy. nhưng hiện tại, không biết tâm tư Đại Hoa như thế nào, cũng không biết trong lòng có còn người nọ hay không, vả lại mẹ chồng hắn cũng không thích hắn, đứa nhỏ đáng thường này nếu thực tới đây, mình làm thím nên chăm sóc hắn nhiều hơn vậy.

Sau khi tới tháng chạp, thời tiết thật sự rất lạnh, trong nhà đốt lửa, Xuân Phong đi vào hầm lấy mấy củ khoai lang, bỏ vào bên cạnh đống lửa nướng, nghe nương nói chuyện Đại Hoa xong, tâm tư cũng không biết bay đi nơi nào, đợi nghe thấy có khách đến nhà, mới tỉnh táo lại, thì ra hắn vừa rồi ngủ gà ngủ gật.

“Xú tiểu tử ngươi!” Không cẩn thận thấy dấu vết trên cổ con trai, Vạn nương trừng mắt liếc con trai một cái, nếu càn quấy như vậy sao lại không biết lấy áo bông cổ cao mà mặc, lỡ như có người khác thấy thì làm sao bây giờ.

Thấy nương nhìn cố mình, Xuân Phong hơi đỏ mặt, hắn nhanh chóng chạy vào phòng thay áo bông có lông, vừa vặn che khuất dấu vết ở cổ, lúc này mới đi ra.

Mời vừa ra tới cửa khách nhân là tới tìm La Thông, nhưng là tới muốn tìm La Thông mua phòng.

Sau khi hai người thành thân, mọi người trong thôn đều nghĩ Xuân Phong sẽ đi La gia, sau đó hai người làm hỉ yến ở nhà Xuân Phong, điều này làm cho mọi người chấn động. Vả lại hai người sau khi lập gia đình vẫn ở tại Vạn gia, tuy rằng trong lúc đó La Thông có xây phòng ở, nhưng bọn họ cũng không vào ở, thế nên mọi người liền nghĩ là La Thông chuẩn bị trước, không nên lãng phí.

“Vương thúc, ngài cũng không phải người ngoài, ta liền thành thật nói với ngài, phòng ở kia không phải xây để bán, sang năm sau ta cùng Xuân Phong sẽ dọn qua.” Trong nhà Vương Qúy có hai đứa con, con lớn nhất đã thành thân, hiện giờ tiểu  nhi tử cũng tới lúc thành thân, dù sao đều là phòng ở mới xây, Vương Qúy nghĩ muốn mua lại của La Thông, không nghĩ tới thế nhưng là nhóm La Thông muốn dọn ra.

Vương Qúy cùng Vạn cha đều là bạn nhiều năm, nghe thấy La Thông nói như vậy, theo bản năng liền nhìn về phía Vạn cha, thấy Vạn cha gật gật đầu, lời còn lại cũng không cần nhiều lời, tất cả mọi người đều hiểu.

Lúc Xuân Phong thành thân, Vương Qúy còn vui vẻ, hiện tại hắn còn nhớ những chuyện ngày đó Xuân Phong sinh ra, cũng vẫn cảm thấy Xuân Phong nên ở trong nhà, cho nên lúc Xuân Phong thành thân hắn tưởng La Thông là tới ở rể, trong lòng hắn còn vui mừng cho lão huynh đệ, không nghĩ tới lại là như vậy.

Mang theo tiếc nuối rời đi, trong lòng Vương Qúy cũng không nghĩ ra, Vạn đại ca khôn khéo như vậy sao lại giải quyết việc hôn nhân này như vậy.

Một ngày rồi một ngày trôi qua, nháy mắt đã tới cuối năm, lúc gần đến năm mới, đã có hai nhà định ra việc hôn nhân, Trương Đông Bình cùng Vương Đại Hoa đều định ra việc hôn nhân.

Ngày Trương Đông Bình mang theo tin tức tốt về nhà, đại cô lập tức bắt một con gà lớn đưa tới Vạn gia. Hôn sự của con trai đã trở thành tâm bệnh trong lòng nàng, hiện giờ thành! Vả lại nàng còn biết đều là công lao của La Thông, lập tức liền tới cửa nói lời cảm tạ.

“Đại cô, ngươi không cần phải làm thế này? Bọn nhỏ hợp nhau nên đến với nhau, giúp đỡ cũng là nên làm, dĩ vãng Xuân Phong nhà ta cũng phiền nhà các ngươi không ít, khách khí như vậy là không được, gà này…..”

“Nhận lấy nhận lấy ~ cảm ơn đại cô! Con gà trống này thật mập, hầm ăn hay nướng ăn đều ngon.” Việc hôn nhân của Trương Đông Bình có thể thành nhanh như vậy, La Thông cũng rất vui vẻ, nhưng hắn nhìn ra được, đại cô là thật tâm đến tặng đồ. Con gà trống này nàng sẽ không mang về, vậy thì nhất quyết nhận đi, dù sao quả thật là do mình giúp đỡ mới được.

Bị La Thông biến thành dở khóc dở cười, Vạn nương đang muốn mắng hắn vài câu, La Thông cũng lấy lòng nói với hai người: “Nương, đại cô cũng không phải người ngoài khách khí với nàng như vậy làm gì, đại cô là trong lòng vui vẻ mới tới tặng gà trống cho chúng ta, ngươi không nhận ngược lại sẽ khiến nàng không thoải mái.”

“Nói bậy! sao có thể như vậy!”

“Sao lại không có? La Thông nói đúng, ngươi nếu không nhận ta cũng không vui! Không chỉ có vậy, trong nhà ta còn không ít, sau này các người thường đến nhà ta chơi, đại cô làm đồ ăn ngon cho các ngươi.” Đại cô thật sự rất vui vẻ, ở trong lòng nàng không có chuyện gì quan trọng hơn việc hôn nhân của con trai, hiện giờ việc hôn nhân của con trai chẳng những thành, vả lại nhà người ta cũng rất tốt, hiện tại nàng chính là nằm mơ cũng phải cười tỉnh.

Không giống như những người khác, phần lớn mọi người đều ghét bỏ tiểu ca, đại cô cũng không như vậy. nàng từ trước đến nay rất thích Xuân Phong, hơn nữa nàng đã sớm phát hiện một chuyện, tiểu ca phần lớn đều dịu ngoan hiểu lý lẽ tính tình tốt, nàng nhìn quen con dâu đánh đá cũng chưa thấy qua tiểu ca bất hiếu, cảm thấy tiểu ca rất tốt, người khác chính là có thành kiến mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment