Vừa chạm môi xong, Tạ Tri Ý nhanh chóng lùi ra sau, đôi tay giấu kín sau lưng.
Cô khẽ mỉm cười, ánh mắt lấp lánh như vì sao đêm.
Còn Trì Lâm, anh đứng sững như bị sét đánh giữa trời quang, từng tế bào cơ thể căng lên trong bất ngờ.
Trong đầu anh chỉ vang vọng một câu duy nhất, như tiếng trống giục giã:
"Trời ơi trời ơi trời ơi… "
Em ấy vừa hôn mình ư?!
Thật sự vừa hôn mình ư?!!
Aaaaaaaaaa!!! Trời đất ơi là trời!
Một dòng cảm xúc cuộn trào, làm lòng anh chấn động đến mức đôi tay run rẩy, trái tim dường như bị vây kín trong biển pháo hoa lộng lẫy.
Cảm giác này quá mãnh liệt, tưởng như tim anh có thể ngừng đập bất cứ lúc nào giữa cơn sóng hạnh phúc cuồn cuộn ấy.
Tạ Tri Ý cũng nhận ra mình có chút lúng túng, đôi mắt cô bâng khuâng nhìn lên trời rồi cúi xuống đất. Để che giấu sự bối rối, cô khẽ liếc qua hệ thống đo tốc độ cảm xúc qua chỉ số hóa ác.
Cô phát hiện cảm xúc của Trì Lâm dừng ở trạng thái +0/s.
Tạ Tri Ý suy ngẫm đôi chút và hiểu ra ngay – cảm xúc của Trì Lâm giống hệt điện tâm đồ, đột ngột đứng hình, chắc hẳn tâm trí giờ đang trống rỗng, chưa kịp load để mà phản ứng lại.
Cô mím môi, cố nén tiếng cười tràn ra khỏi lồng ngực.
Mãi một lúc sau, Trì Lâm mới thoát khỏi trạng thái ngơ ngẩn. Đôi mắt anh bắt gặp nét cười trên môi Tạ Tri Ý, ánh nhìn từ mê man chuyển thành sâu thẳm, rực sáng. Không do dự, anh vươn tay kéo cô lại gần, ôm chặt trong vòng tay ấm áp.
Tạ Tri Ý ngã vào lồng ngực vững chắc của anh, trái tim cả hai cùng đập dồn dập, hòa chung một nhịp.
Trì Lâm thì thầm bên tai cô, giọng nói trầm ấm và nghiêm túc: "Đã hôn rồi thì không được phép hối hận đâu đấy!"
Tạ Tri Ý vòng tay ôm lấy eo anh, đầu cúi thấp, nhẹ nhàng gật gật.
Chỗ cô ôm chặt khiến Trì Lâm tê rần như có luồng điện chạy dọc sống lưng. Anh chỉ thấy… cô sao mà đáng yêu đến nhường này.
Theo bản năng, anh càng siết chặt vòng tay hơn, như thể khoảnh khắc "Tạ Tri Ý cũng thích mình" đã trở thành một sự thật hiển nhiên, đẹp đẽ đến mức khiến anh mê mải trong niềm hạnh phúc vỡ òa.
Anh có cảm giác như mình đang ôm trọn cả thế giới.
Đến giờ, khí chất của một người đàn ông trưởng thành mới dần hiện rõ trên gương mặt anh, trầm ổn và quyến rũ.
"Vậy thì... anh cũng phải đóng dấu." Giọng nói anh trầm thấp, vang lên như làn gió lùa qua, dịu dàng mà mạnh mẽ.
Tạ Tri Ý ngẩng đầu lên: "Gì cơ?"
Trì Lâm cúi xuống, đôi môi anh chạm khẽ vào khóe môi cô, để lại hơi ấm len lỏi trong làn gió se lạnh, vừa xa vời, vừa rõ rệt.
Khuôn mặt Tạ Tri Ý đỏ bừng, không thể nén được, nhịp đập bạo dạn khi nãy đã tan biến, chỉ còn lại sự dịu dàng ngọt ngào bao phủ, khiến trái tim cô tan chảy.
Thật... thật khiến người ta mê đắm.
Trong khoảnh khắc ấy, cả thế giới như chỉ còn lại hai người họ, lặng thinh và tràn đầy cảm xúc.
…
Tạ Tri Ý chẳng nhớ rõ ngày hôm đó mình đã quay những thước phim ấy như thế nào.
Chỉ biết rằng sau khi thoát khỏi góc mai mối, bàn tay cô và Trì Lâm cứ thế nắm chặt lấy nhau không rời.
Mọi thứ xung quanh dường như đã thay đổi một cách âm thầm.
Khi những cái chạm nhẹ nhàng và những ánh mắt trao đổi trở nên tự nhiên hơn, điểm hóa ác của Trì Lâm cũng tăng lên một cách chóng mặt, nhanh chóng vượt qua mốc 900.000 và lao về phía con số triệu.
Đoạn vlog ấy được giao cho một đội ngũ chuyên nghiệp sản xuất. Ngày đó, Trì Lâm rảnh rỗi đến phát ngán nên đã đến giám sát. Khi xem lại phần Tạ Tri Ý tự quay ở góc mai mối, anh ấy suýt cười ngất.
Anh ấy không thể tưởng tượng nổi một cậu ấm có tài sản hàng tỷ lại bị bao vây bởi các cô chú lớn tuổi để mai mối thì sẽ có cảm xúc thế nào.
Anh ấy thấy tay Tạ Tri Ý run run khi quay phim, nhưng điều đó chẳng làm giảm đi sự hài hước của đoạn video.
Tuy nhiên, Đường Bắc Thanh không cười được lâu. Sau cảnh ở góc mai mối, những gì còn lại chỉ là tiếng hét ngạc nhiên: "Hai người???!"
"Hai người làm gì vậy???"
"Trời ơi, hai người lại còn… thật là…!!!"
Một tuần sau, đúng vào ngày 30 Tết, tài khoản @Tạ Tri Ý đã đăng tải vlog như đã hứa.
Hàng trăm nghìn fan lập tức nhấn vào xem và gửi lời chúc "Chúc mừng năm mới" vừa nhìn thấy tiêu đề "Một ngày dạo chơi công viên" thì ai nấy đều phì cười.
Mở video ra, trước mắt họ là một cô gái xinh đẹp với nụ cười rạng rỡ dưới ánh nắng ấm áp của mùa đông.
Bối cảnh hồ băng và giai điệu nhẹ nhàng đã khiến người xem quên đi cả cái lạnh giá của mùa đông. Với nền nhạc du dương, khung cảnh này đủ để khiến người ta quên đi rằng họ đang xem một đoạn phim quay tại công viên.
Tuy nhiên, không khí vui vẻ đó nhanh chóng bị phá vỡ khi đoạn video chuyển sang cảnh ở góc mai mối.
[Cứu tôi với, tôi cười không thở nổi hahahaha.]
[Cô bác ơi, buông anh ấy ra để tôi đến (đùa thôi)!! Anh ấy có cô gái xinh đẹp rồi!!!]
[Xin lỗi vì cười nhưng thật sự không nhịn được, quá hài hước hahahaha.]
Những thước phim sau đó hơi lộn xộn, nhưng tiếng nói vẫn rõ ràng. Người xem có thể nghe thấy Tạ Tri Ý bị vây quanh và cách Trì Lâm chen qua đám đông, nắm lấy tay cô rồi cùng nhau chạy đi.
Tiếng thở gấp, tiếng cười nói, tiếng gió rít tất cả tạo nên một bức tranh thanh xuân tươi đẹp.
Cuối cùng, ống kính tập trung vào đôi bàn tay đang nắm chặt nhau. Đôi bàn tay ấy còn đung đưa nhẹ nhàng.
Màn hình mờ đi một chút.
Lúc này, những fan couple của Tạ Tri Ý và Trì Lâm, những người đã âm thầm ủng hộ cặp đôi này, đã hoàn toàn phát điên.
Đã rõ ràng rồi! Chính thức rồi! Công khai rồi!!
[Chúc mừng năm mới! Chúc mừng năm mới!! Cảm ơn, tôi đã được đón Tết sớm!!]
[Hu hu hu tôi hạnh phúc đến mức phải đi nhặt răng vì ngọt quá]
[Năm mới xin hai người tiếp tục nhé!! Tôi đủ tuổi trưởng thành rồi, có thể nạp VIP để xem tiếp!!]
Trong các video của Tạ Tri Ý, Trì Lâm luôn cố gắng giữ hình ảnh của mình, chỉ xuất hiện thoáng qua. Nhưng lần này, ống kính cuối cùng đã dừng lại ở gương mặt điển trai chẳng khác nào ngôi sao hạng A của anh. Rồi anh quay sang, mỉm cười và đưa tay về phía người quay phim.
[Ôi trời ơi! Đẹp trai quá đi!]
[Mình ngất rồi à???]
[Anh ơi, anh debut đi! Em sẽ là fan đầu tiên!]
Trong lúc chuyển góc quay, ống kính không chiếu vào ai cả, nhưng có một tiếng "Chụt" rất rõ.
Khi hình ảnh trở lại rõ nét, ống kính đã tập trung vào Tạ Tri Ý. Cô đang cúi đầu, nửa khuôn mặt vùi vào cổ áo, chỉ lộ ra cái mũi đỏ, má đỏ ửng và đôi mắt sáng long lanh.
Các bình luận như thể bị đóng băng.
…
Vlog vừa đăng lên đã vọt thẳng lên vị trí số 1 trending trong ngày.
Nhan sắc của hai người, đẹp hơn hẳn người thường, tất nhiên là nguyên nhân chính rồi.
Mà cái hashtag #Cặp đôi lạc vào góc mai mối# cũng hot không kém, tự động leo lên mấy bậc trên bảng tìm kiếm.
Mọi người tò mò kéo vào xem, xong rồi cười ha hả mà ra.
Sao lại có cặp đôi nào quay vlog đi dạo công viên cơ chứ!? Đi dạo công viên mà lại còn tình cờ gặp góc mai mối nữa, hài không chịu được! Mà hai người này là thiên thần à, sao mà đẹp thế này! Mình ship cặp này quá đi mất!
Cũng trong ngày hôm đó, số lượng fan của Tạ Tri Ý tăng vọt thêm 100.000 người.
Đường Bắc Thanh đăng một bài viết trên Weibo: [Tôi không chua chút nào! Không hề ghen tị đâu nha!]
Người hâm mộ của anh ấy đã chế nhạo: [Anh ghen tị đó! Không chỉ ghen tị với cặp đôi thần tiên tỷ tỷ ấy đâu! Mà còn ghen tị vì người ta tăng follow nhanh nữa!]
Đường Bắc Thanh tức đến mức muốn khóc luôn.
Vì video này quá hot, quá viral nên lần này không cần Đường Bắc Thanh phải quảng bá, nó đã tự động gây chấn động cả giới nhà giàu.
Người ngoài thì không biết, nhưng giới nhà giàu thì ai cũng biết Trì Lâm đang nổi như cồn gần đây. Nhờ năng lực của anh ta mà gia tộc Thượng Quan đã bị tổn thất không ít, Thượng Quan Sâm cũng đã lâu không xuất hiện trước công chúng.
Nhiều người bắt đầu đồn đoán về thái độ của Trì Lâm – chẳng lẽ anh thật sự định cưới Tạ Tri Ý?
Nhưng nhà họ Tạ đã sụp đổ rồi, lấy một người không có gia đình hậu thuẫn như vậy, đối với những gia đình như họ mà nói thì quả là điều không thể.
Hơn nữa, một gia đình danh giá như nhà họ Trì liệu có chấp nhận Tạ Tri Ý không?
Nhưng bỏ qua những yếu tố thực tế đó, họ cũng phải thừa nhận rằng…
Chậc chậc, ngọt ngào quá đi mất.
Tạ Vi Lan tình cờ biết tin chị gái mình đang hẹn hò khi thấy các thành viên trong đoàn phim đang xem một đoạn video. Trong video, Tạ Tri Ý và Trì Lâm ngọt ngào đến mức khiến mọi người đều phải tan chảy.
"Ơ, có ai nhận ra không? Cô nàng blogger này trông hơi giống Tạ Vi Lan đấy?"
"Tôi cũng cảm thấy quen lắm! Không lẽ..."
Dù câu nói sau đó không được nói ra, nhưng ai nấy đều hiểu ý.
Dạo gần đây, ả Tạ Vi Lan đã học được cách kiềm chế sự bộc trực của mình, nên cô ả nhẫn nhịn, nhưng lập tức quay sang tìm gã Viên Phong.
"Gần đây chị gái em nổi lắm rồi, anh cho em thêm vai diễn thứ hai đi!"
Gần đây, sức khỏe của gã Viên Phong không ổn, cô ả thường xuyên ở bên chăm sóc, nên nghĩ rằng gã sẽ không từ chối.
Ai ngờ, gã Viên Phong lườm cô ả một cái: "Cho cô vai diễn đã là tốt lắm rồi, đừng có vuốt mặt không nể mũi!"
Tạ Vi Lan trợn tròn mắt: "Trước đây anh đâu có nói vậy, anh nói phải tôn trọng phụ nữ! Phải tôn trọng em mà!"
Viên Phong cảm thấy dạo trước mình bị đập cho hỏng đầu – chẳng những không thể chạm vào cơ thể mình mà còn bị ảnh hưởng bởi mấy lý luận nam đức của Thượng Quan Sâm đến mức đầu óc mụ mị.
Thật là điên rồ! Viên Phong nghĩ thầm, may mà giờ những triệu chứng đó đã giảm bớt.
Trong khi đó, Tạ Tri Ý cũng nhận thấy một điều kỳ lạ.
Trước đây, dưới tác dụng của các thẻ kỹ năng, chỉ số hóa ác của nam chính và các nhân vật phụ vốn dĩ không ngừng giảm dần. Vì với sự thay đổi của đường vận mệnh và tính cách nhân vật mà cô tạo ra, sự ngạc nhiên của mọi người trước hành động của cô cũng tự nhiên giảm đi.
Nhưng gần đây, chỉ số này lại tăng lên với mức độ khác nhau.
Trong đó, rõ nhất là nam chính.
Lâu lắm rồi Tạ Tri Ý mới mở hệ thống dò tìm lên kiểm tra, thấy hiện tượng này thì khẽ nhíu mày.
Về vấn đề này, hệ thống giải thích: [Khi nhiệm vụ gần hoàn tất, các dấu hiệu sinh tồn của ký chủ cũng thay đổi, hiệu quả của các thẻ kỹ năng đều giảm sút.]
Tạ Tri Ý hiểu ra phần nào.
Dù sao thì việc cô thay đổi số mệnh của mình cũng không thể làm thay đổi toàn bộ thế giới. Như hệ thống đã nói, cô chỉ đang thay đổi số mệnh của riêng mình và kéo theo một số người khác, nhưng ảnh hưởng này sẽ dần biến mất.
Dù sao đi nữa, Tạ Tri Ý nghĩ, miễn là không ảnh hưởng đến cô và Trì Lâm là được.
Không ảnh hưởng đến việc cô hoàn thành nhiệm vụ và sống một cuộc đời khỏe mạnh, tự do.
Cũng không ảnh hưởng đến Trì Lâm, để cô có thể yêu anh ấy thật lòng.
…
Thượng Quan Sâm chưa bao giờ nghĩ mình lại rơi vào hoàn cảnh tồi tệ đến vậy.
Không chỉ nam đức tiêu tan mà cô gái trong lòng còn chạy theo người khác, sự nghiệp thì bị đối thủ cạnh tranh đè bẹp.
Ngay cả người ba vẫn luôn tự hào về anh ta, cũng lộ ra sự thất vọng.
Phản ứng của bạn bè và người thân xung quanh cũng xác nhận sự thất bại của Thượng Quan Sâm. Những người từng say mê và tin tưởng anh ta đều dần rời xa.
Chuyện gì đã xảy ra? Làm sao mọi thứ lại trở nên như thế này??
Anh ta không phải là Thượng Quan Sâm tài giỏi, xuất chúng sao?
Nhưng sâu trong lòng, anh ta đột nhiên hiểu rằng đây chính là thách thức mà thế giới này đã đặt ra cho anh ta.
Chỉ cần vượt qua được, mọi thứ sẽ trở lại như trước.
Vậy là sau vài ngày chìm trong thất bại, một luồng khí thế bá đạo kỳ lạ lại tràn ngập cơ thể Thượng Quan Sâm.
Trong bóng tối, một giọng nói thì thầm động viên: "Đừng lo, không ai có thể đánh bại cậu... Mọi kẻ cản đường đều sẽ biến mất."
Nụ cười kiêu ngạo của Thượng Quan Sâm lại xuất hiện.
-
Trước những lời đồn đoán trong giới, phải ứng của Trì Lâm là:
Bắt đầu công khai khoe mẽ.
Tài khoản mạng xã hội của anh vốn chỉ toàn những bài đăng liên quan đến công việc, giờ lại bắt đầu xuất hiện những chia sẻ đời tư.
Và tất cả đều là... hình ảnh ngọt ngào của anh và Tạ Tri Ý.
Chẳng hạn như hôm nay anh đăng bức ảnh Tạ Tri Ý đang cúi đầu ăn một món gì đó trông khá... kỳ lạ.
Trước mặt cô là một đĩa thức ăn màu vàng, nhìn kỹ mới nhận ra đó là món cơm trứng cuộn không được hoàn hảo lắm.
Kèm theo đó là dòng caption: Cơm trứng cuộn hoàn thành, được bà lớn khen rồi [ngầu].
Đường Bắc Thanh bình luận: [Em có thể thử được không, anh trai.]
Trì Hướng Dương: [Em có thể thử được không, anh trai.]
Trì Lâm: [Không được.]
[…]
Trì Lâm chăm chú nhìn vào phần bình luận và lượt thích, khi chắc chắn đã đủ viral thì anh mới hài lòng tắt điện thoại.
Anh muốn cả thế giới biết rằng: Tao đã rơi vào lưới tình rồi đấy! Và đây là người yêu của tao!!!
Bên kia, Tạ Tri Ý vẫn đang từng muỗng từng muỗng thưởng thức tác phẩm nghệ thuật của anh. Phải nói là trứng tráng này tuy hình thức không được đẹp mắt lắm nhưng vị lại rất ngon. Có lẽ vì cô đang có tâm trạng tốt nên món ăn cũng trở nên ngon miệng hơn.
Trì Lâm tựa cằm nhìn cô ăn, khóe miệng không ngừng cong lên.
Tạ Tri Ý ngẩng đầu lên nhìn anh, không khỏi bật cười: "Sao thế?"
Trì Lâm cười thật tươi, giọng điệu vô cùng chắc chắn: "Em thích anh."
Tạ Tri Ý đỏ mặt vì câu nói bất ngờ này, nhưng cũng không thể phản bác. Cô đành đáp lại: "Thì sao?"
Trì Lâm nhìn cô chằm chằm, rồi mỉm cười: "Hạnh phúc."
Giọng điệu của anh rất chân thành khiến trái tim Tạ Tri Ý đập thình thịch.
Kể từ khi Trì Lâm bắt đầu tấn công trực diện, cô luôn cảm thấy mình không thể chống đỡ nổi. Ánh mắt của Tạ Tri Ý lảng tránh, vừa nói "Biết rồi biết rồi" vừa đứng dậy cầm chiếc đĩa trống.
Trì Lâm nhanh chóng đứng dậy, giữ lấy tay cô, không cho cô động vào đĩa: "Để anh rửa."
Tạ Tri Ý nói: "Lúc trước em nấu anh không phải cũng rửa bát à?"
Trì Lâm tiến lại gần, kéo tay cô lại, không chút do dự mà giành lấy đĩa: "Khác mà."
Tạ Tri Ý ngước mắt lên nhìn anh, hỏi: "Khác ở đâu?"
Trì Lâm cúi đầu nhìn cô, vô thức l**m môi: "À... nếu anh rửa bát, em có thể hôn anh một cái được không?"
Anh thèm được hôn cô quá đi mất.
Tạ Tri Ý chớp mắt mấy cái.
Rồi Trì Lâm thấy vành tai trắng nõn của cô dần chuyển sang màu hồng, giống như ai đó đang nhẹ nhàng tô màu lên vậy.
Trái tim Trì Lâm như ngứa ngáy, anh không nhịn được mà đưa tay chạm vào tai cô.
Tạ Tri Ý rụt cổ lại, lấy lại tinh thần: "Em chọn rửa bát."
Cô quay người định chạy nhưng đã bị Trì Lâm kéo lại, anh cúi đầu xuống, giọng nói khàn khàn hơn: "... Anh chọn hôn em."
Tạ Tri Ý: "!!!"
Anh không phải lúc nào cũng như vậy đâu!
Chú chim non đã trưởng thành rồi.
Và trở nên bá đạo hơn rất nhiều!
Trong góc phòng khách, Tạ Tri Ý dựa lưng vào bàn, buộc phải ngẩng đầu lên.
Nụ hôn nhẹ nhàng rơi xuống khóe môi cô, rồi từ từ lướt qua đôi môi, tràn đầy sự trân trọng và dịu dàng.
Lông mi của Trì Lâm khẽ rung động, dường như cũng chạm vào lông mi của cô.
Một lúc lâu sau, hơi thở của hai người mới tách ra, cả hai đều đỏ bừng mặt.
Tạ Tri Ý che mặt, đẩy nhẹ chiếc bát trong tay anh: "Được rồi, anh đi rửa đi."
Trì Lâm cười, nắm lấy tay cô đang định chạy trốn, cúi đầu hôn lên tai cô.
"Chúng ta cùng nhau đón Tết được không?" anh hỏi.
Tạ Tri Ý chớp mắt rồi nói: "Không được, anh phải về nhà trước đã."
Trì Lâm biết rằng hiện tại, việc đưa cô về nhà quá sớm sẽ khiến cô khó xử. Hơn nữa, anh cũng không muốn cô bị gia đình mình soi mói.
Tạ Tri Ý là người tuyệt vời nhất.
Họ còn rất nhiều thời gian để chứng minh tình cảm của mình với mọi người.
"Anh qua bên đó một lát rồi sẽ về. Được không?" Trì Lâm hỏi.
Tạ Tri Ý nhìn anh, trong lòng dâng lên một cảm giác dịu dàng: "Được thôi."
Trì Lâm mỉm cười: "Vậy em đợi anh nhé."
Cùng nhau đón Tết.
Rồi sang năm mới, chúng ta sẽ có một danh phận mới.
…
Tết đến xuân về, không khí rộn ràng khiến ai cũng cảm thấy vui tươi.
Fan của Tạ Tri Ý lại càng náo nhiệt hơn bao giờ hết.
[Chúc mừng năm mới! Chúc chị Ý và anh trai nhà mình mãi mãi hạnh phúc!]
[Chỉ cần cặp đôi của tôi hạnh phúc mãi mãi! Niềm vui của tôi sẽ không bao giờ mất!]
Tạ Tri Ý đã hoàn thành hết các hợp đồng quảng cáo trước Tết và còn tổ chức một buổi bốc thăm trúng thưởng dành tặng cho fan.
Nhiệm vụ tăng điểm hóa ác của cô đạt đến 990.000 điểm vào đúng đêm giao thừa.
99%.
Dường như ngay cả con số này cũng trở thành một lời chúc phúc, mọi thứ đều đang đi theo hướng tích cực.
Tiếng thông báo của hệ thống cũng mang không khí Tết: [Chúc mừng năm mới! Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành 99% nhiệm vụ, hệ thống sẽ tặng bạn một bộ thẻ bài ngẫu nhiên: [Thẻ Khôi phục + Nâng cấp]. Ký chủ có thể khôi phục một thẻ kỹ năng và nâng cấp nó lên nữa đấy!]
Tạ Tri Ý nhướng mày, quả là một phần thưởng hấp dẫn. Nhưng cô lại nảy sinh một thắc mắc: Khi nhiệm vụ chính thức kết thúc, các thẻ kỹ năng sẽ mất tác dụng, vậy mình dùng thẻ này vào việc gì đây?
Hệ thống tiếp tục nói: [Đồng thời, đồng hồ đếm ngược cho nhiệm vụ cũng đã bắt đầu.]
Tạ Tri Ý tạm gác câu hỏi đó sang một bên: "Ok."
Chỉ còn 10.000 điểm nữa thôi. Mong là năm nay sẽ kết thúc nhiệm vụ một cách trọn vẹn.
Sau đó, tự do...
…
Nhà họ Trì.
Trong những dịp lễ lớn như Tết, tất nhiên là rất náo nhiệt rồi. Không chỉ có ông cụ Trì ngồi trấn giữ, mà cả người thừa kế tương lai Trì Lâm cũng xuất hiện để làm hài lòng những người họ hàng xa gần bợ đỡ, mong muốn được thân thiết với Thái tử.
Trì Lâm bị một đống người nịnh nọt làm phiền đến phát ngán, chẳng mấy chốc đã tìm một góc yên tĩnh để trốn.
Trong phòng khách vẫn còn rất ồn ào. Một lúc sau, ông cụ Trì cũng đi tới, hừ lạnh một tiếng: "Đến cả người yêu cũng không dẫn về, đúng là vô dụng!"
Có lẽ tối nay có việc quan trọng hơn nên Trì Lâm lười cãi: "Lần sau vậy, ông sẽ có cơ hội gặp."
Câu nói này nghe có vẻ như ông cụ Trì đang rất háo hức muốn gặp con dâu tương lai của mình, khiến ông cụ nổi trận lôi đình. Tuy nhiên, vì hôm nay là đêm giao thừa nên ông đành cố nhịn.
Trì Lâm thấy ông như vậy thì hơi muốn cười, nâng ly rượu lên: "Chúc ông một năm mới mạnh khỏe, đừng có nhiều bệnh tật nữa nhé."
Ông cụ Trì liếc anh một cái, rồi cụng ly.
"Thằng nhãi, cháu cũng phải khỏe mạnh bình an đấy."
…
Tiếng pháo nổ vang vọng từ xa, Tạ Tri Ý đã diện bộ cánh đỏ rực rỡ mà cô dành riêng cho Tết.
Chiếc váy đỏ tươi điểm xuyết những chiếc nơ nhỏ xinh, vừa đủ để cô nổi bật mà không quá lòe loẹt. Cô cũng đã chọn sẵn một món quà cho Trì Lâm, dự định sẽ tặng anh ấy sau đó.
Tối nay, dường như cả hai đều muốn làm rõ mối quan hệ của mình, nên cả hai đều rất chỉn chu trong việc lựa chọn trang phục.
Trì Lâm vừa ra khỏi nhà không lâu thì tiếng chuông cửa lại vang lên.
Hệ thống vang lên tiếng thông báo [Kết nối thành công] quen thuộc, dòng tích lũy điểm theo thời gian thực tự động bắt đầu.
Hiện tại là +100/s.
Thật nhanh.
Tạ Tri Ý đặt tay lên ngực, cảm nhận rõ nhịp tim đập thình thịch.
Hệ thống vang lên một tiếng: [Đếm ngược nhiệm vụ: 7%]
Trì Lâm hôm nay lại điển trai ngời ngời trong bộ veston cao cấp, trông cao ráo, khuôn mặt góc cạnh và đầy nam tính cực kỳ cuốn hút.
Bước vào phòng khách, thấy cô, anh mỉm cười: "Đợi anh à?"
Tạ Tri Ý mắt sáng lên, gật đầu: "Và còn nữa."
Trì Lâm tiến lại ngồi cạnh cô, hỏi: "Còn gì nữa?"
Tạ Tri Ý nở nụ cười: "Đợi một thời khắc tốt lành."
Đợi anh mang đến cho em một mảnh trời thanh xuân rực rỡ, giữa những mảng đêm tối mịt mù mà định mệnh trói buộc.
Đợi em thoát khỏi sợi dây oan nghiệt, để một lần được tự do ôm lấy anh, gói trọn mọi yêu thương đã dồn nén qua bao năm tháng cô độc.
Mặt Trì Lâm hơi đỏ lên.
Khuôn mặt Trì Lâm nóng bừng, như thể cả máu trong người dồn lên, khiến anh cảm thấy ngộp thở. Nhịp tim của anh đập nhanh, hỗn loạn như điệu valse cuối cùng của kẻ chết – [Hệ thống đếm ngược: 5%].
Nhưng rồi, sự bất an như dòng nước cuốn ngập tràn, khiến Trì Lâm không thể chần chừ thêm nữa. Anh nắm lấy tay cô, siết chặt đến mức tưởng như chẳng bao giờ muốn buông và thốt lên lời từ sâu thẳm trái tim: "Anh yêu em... thật ra từ rất nhiều năm trước rồi."
Tạ Tri Ý ngỡ ngàng, đôi mắt mở to, trái tim như thắt lại bởi lời tỏ tình mà cô không ngờ tới.
Trì Lâm hít một hơi thật sâu, tiếp tục nói liền mạch: "Nhưng anh chưa đủ trưởng thành, tính khí lại tệ, thế nên đã lãng phí bao năm tháng."
[Hệ thống đếm ngược: 4%]
Không hiểu vì sao, khi giây phút cuối cùng đến gần, Tạ Tri Ý lại cảm thấy một nỗi lo sợ vô cớ.
Cô siết chặt tay anh: "Không vội."
Anh lắc đầu, đôi mắt nhìn cô chứa đựng niềm xúc động sâu lắng, như thể mọi niềm vui và đau khổ đều hội tụ trong khoảnh khắc này. "Nhưng thật may là em cũng yêu anh, không phải sao? Anh thật sự cảm ơn ông trời vì điều đó..."
[Đếm ngược: 3%]
Trong giây phút cuối cùng ấy, Tạ Tri Ý nhận ra một điều đau đớn – điều mà trước giờ cô vẫn không thể nào hiểu thấu: tại sao Trì Lâm lại hóa ác, tại sao số phận đã đẩy anh vào vai trò phản diện trong câu chuyện bi kịch này.
Nếu kiếp này cô không quay lại, bản thân cô của quá khứ sẽ tiếp tục chịu đựng đau khổ ở nơi Trì Lâm không thể nhìn thấy, bị móc thận và hàng loạt bi kịch khác, rồi rời khỏi thế gian mà không một ai hay biết.
Thì ra... người đàn ông trước mắt cô đã yêu cô bằng một tình yêu lặng lẽ đến khổ đau, đến mức làm nứt vỡ trái tim anh, khiến anh bước vào bóng tối không đường quay lại.
Tạ Tri Ý nắm chặt tay anh: "... May mắn thật."
"Cho nên…" Giọng anh khàn đi trong niềm khao khát không lối thoát: "Năm mới này, anh muốn cùng em..."
Ngay khoảnh khắc ấy, không gian như vỡ tung, tốc độ dòng chảy tăng vọt và giá trị hóa ác chạm đến đỉnh điểm.
Hệ thống đột ngột hiện lên một bản nhạc vui tươi: [Chúc mừng ký chủ! Tổng giá trị hóa ác đạt 1.000.000! Hoàn thành nhiệm vụ thế giới này!]
Cuối cùng Tạ Tri Ý cũng tích đủ 1 triệu điểm.
Cùng lúc đó, tốc độ dòng chảy thực tế của tháp tín hiệu số 1 trở về không.
Tạ Tri Ý thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay giây tiếp theo, trái tim cô như ngừng đập.
Cùng với dòng thời gian, hơi thở của Trì Lâm cũng lặng đi, yên ắng như cơn gió cuối thu qua làn tóc.
Tạ Tri Ý đứng sững, tay cô buông lơi, cả thân thể run rẩy.
Trước khi nước mắt kịp lăn xuống, ánh sáng từ ma trận dịch chuyển đã bao phủ lấy cô, cuốn đi tất cả: [Nhiệm vụ hoàn thành, ký chủ sẽ nhận phần thưởng từ Tổng bộ!]
"Không... Đợi đã!" Cô hét lên, giọng vỡ òa, như gào thét tuyệt vọng vào hư không.
Trong khoảnh khắc cuối cùng, cô hiểu ra rằng mọi lời ngụ ý của hệ thống, mọi tín hiệu ẩn ý đều nói về Trì Lâm. Sợi dây định mệnh ấy không phải là sợi dây vô hình.
Hóa ra việc Trì Lâm "biến mất" trong nguyên tác không phải là mất tích.
Đó là cái chết thật sự, là bóng tối mãi mãi không có lối thoát.
-
Tác giả có lời muốn nói:
Đến đoạn này chắc hẳn các bạn đang muốn ném dép vào mặt mình rồi đúng không? Nhưng mà xin đừng nha QAQ! (Thực ra trước đó mình đã cài cắm khá nhiều manh mối rồi đấy!)
Yên tâm! Như các bạn đã biết, mình chuyên viết truyện ngọt ngào mà!
Nói chung là... chuẩn bị tinh thần đón cơn mưa đường nha!