Editor: Luna Huang
Triệu Phủ Thất quả thực vô pháp tới gặp Mộ Tiêu Thư, bởi vì hắn bị thương, còn bị thương không rõ, mấy ngày ngắn, cư nhiên gầy đi rất nhiều. Bất quá bản thân hắn đối với thương thế này bị lơ đểnh, thái độ rất lạc quan.
Mộ Tiêu Thư nói ý đồ đến của mình, hai mắt Triệu Phủ Thất lập tức sáng ngời, biểu thị hắn cũng có ý tứ này.
Đơn độc một dược phường đã không đủ, hắn ở Bắc Vọng cảnh nội lựa chọn mười địa điểm, chuẩn bị xây dược phường, hoàn thành dược vật cung ứng đối với toàn bộ Bắc Vọng.
Mộ Tiêu Thư cùng hắn thương lượng một ít chi tiết, sau khi chấm dứt, Triệu Phủ Thất cho người đem một khoản ngân phiếu đến, nói đây là chia hoa hồng Mộ Tiêu Thư được chia.
Sự tình vừa xong xuôi, Mộ Tiêu Thư trở về vương phủ, mà nói đó lại có khách không mời mà đến đang chờ nàng.
Mộ Tiêu Thư giật mình nở nụ cười, hô: "Thật không nghĩ tới ngươi sẽ đến."
Người tới là Mộ Tiêu Chiêu, nghe người của vương phủ nói, nàng đã đợi một trận rồi, lúc Mộ Tiêu Thư tiến vào, Mộ Tiêu Chiêu đang nhìn không khí xuất thần, ánh mắt của nàng không thể nói rõ hảo, cùng dịu dàng của nàng trong ngày thường không tương xứng lắm.
Mộ Tiêu Chiêu nghe được thanh âm, trong mắt lóe lên một tia kinh dị, sau đó khôi phục dáng dấp thường ngày của nàng, cười đối Mộ Tiêu Thư nói: "Ta là tới hạ thiệp mời, ngươi có nguyện ý đi?"
Mộ Tiêu Chiêu cư nhiên sẽ mời nàng? Điều này làm cho Mộ Tiêu Thư càng cảm thấy ngoài ý muốn, đồng thời bắt đầu hoài nghi nàng có đúng hay không có mục đích gì không thể cho ai biết.
"Đi chỗ nào?" Nàng không có lập tức phủ quyết, mà là hỏi thăm tới công việc cụ thể.
Mộ Tiêu Chiêu tựa hồ đối với trả lời của nàng có chút thất vọng, giải thích: "Tụ Đỉnh tửu trang từ Giang Nam mời một vị danh trù, lại dùng hết biện pháp, lúc này mới đem loại cá đặc sản địa phương —— kim phú vận tống đến nơi này. Túy thiêu kim phú món ăn này ngươi có nghe nói qua? Tụ Đỉnh tửu trang ngày gần đây rất nổi tiếng, chỉ là số lượng có hạn."
"Nghe tựa hồ rất tốt." Mộ Tiêu Thư nói, phát hiện biểu tình của Mộ Tiêu Chiêu hơi cứng lên một chút, nhưng rất nhanh thì bị nàng che giấu, Mộ Tiêu Thư lập tức đã quyết định, "Vậy đi thôi, ta cũng không muốn bỏ qua cơ hội lần này."
Thời gian Mộ Tiêu Chiêu nói xong liền hồi Mộ phủ.
"Món ăn này rất nổi danh sao?" Mộ Tiêu Thư vấn Khởi Thanh.
Luận sống phóng túng, nàng thực tại không am hiểu. Bởi vì nguyên chủ căn bản không có hưởng lạc qua, chỉ có bị nhốt.
Khởi Thanh rũ con ngươi xuống nói: "Đúng vậy, hàng năm vào lúc này, Tụ Đình tửu trang sẽ từ Giang Nam bắt một đóng cá đến. Bỏ lỡ mùa này, khí hậu biến hóa, muốn lại đem kim phú ngư đến nơi đây, chính là không thể nào, cho nên trong kinh thành người phẩm thường sẽ đặc biệt nhiều. Tụ Đỉnh tửu trang là tửu lâu tốt nhất trong kinh, chính mình có được trù tử xuất sắc, còn thường thường thêm không ít món mới."
Mộ Tiêu Thư từ hàng mở ra thuộc tính, đối với mỹ thực liền phá lệ coi trọng, đánh giá qua càng thêm kiên định đáp muốn ứng lời mời.
Thư phòng Lân vương phủ, Cố Triêu đối diện Đàm Hạo Uyên hội báo.
"Du vương bao hết Tụ Đỉnh tửu trang, bày yến hội, mời tất cả công tử tiểu thư phó ước, đều là người cùng hắn giao hảo, trong đó còn bao quát phụ tá của hắn, Đến ngày gần đây nghe đồn Ninh vương Đàm Tu Tuấn cùng hắn bất hòa, cũng nhận được mời."
Đàm Hạo Uyên nghe vậy buồn cười: "Nói cách khác, chỉ có mỗi mình bổn vương không được mời?"
(Luna: Ây da, tội ghê)
Cố Triêu gật đầu xác nhận: "Lần này Du vương thiết yến, dị thường điệu thấp, ngoại trừ người được mời, cơ bản không người biết chuyện này. Mà Tụ Đình tửu trang cũng nhận được tin tức, yêu cầu bảo mật."
"Thời gian?"
"Ngày mốt."
Đàm Hạo Uyên lại hỏi: "Còn có tin tức gì?"
Cố Triêu đang muốn đáp, Khởi Thanh tại ngoại cầu kiến, Cố Triêu tự giác lui qua một bên, đem vị trí tặng cho Khởi Thanh.
Ở chỗ của Đàm Hạo Uyên, Khởi Thanh là có đặc quyền, bởi vì nàng mỗi lần mang tới đều là tin tức của Mộ Tiêu Thư, mà Vương gia nhà bọn họ đối với vị Vương phi chưa qua cửa này phá lệ để bụng.
"Khởi Thanh gặp qua chủ tử, mới vừa rồi Mộ gia đại tiểu thư đến đây, mời tiểu thư đi Tụ Đỉnh tửu trang phẩm thường túy thiêu kim phú."
Đàm Hạo Uyên khẽ run, vấn: "Khi nào?"
"Ngày mốt."
Đàm Hạo Uyên nở nụ cười: "Ngày mốt?"
Khởi Thanh bất minh, nghi ngờ nhìn về phía Đàm Hạo Uyên. Cố Triêu nói: "Nói như vậy, người mời Mộ tiểu thư thực tế là Du vương?"
Khởi Thanh tuy rằng không biết chân tướng, nhưng là thông qua đối thoại của Cố Triêu cùng Đàm Hạo Uyên, hiểu chân tướng của chuyện, liền hỏi: "Có hay không cần nghĩ cách ngăn cản tiểu thư đi vào phó ước?"
Đàm Hạo Uyên mỉm cười lắc đầu: "Không cần thiết, phái thêm mấy người bảo hộ nàng, tiết kiệm nàng còn nói bổn vương can thiệp việc tư của nàng."
Tụ Đỉnh tửu trang được bao toàn bộ xong, người xuất nhập nghiêm ngặt đã bị hạn chế, tửu trang này làm công tác bảo mất nổi danh tốt, phòng giữ cũng rất nghiêm ngặt. Thế nhưng Đàm Hạo Uyên làm ông chủ phía sau màn tửu lâu, suy nghĩ nhiều an bài vài người chú ý Mộ Tiêu Thư, đó là chuyện dễ dàng.
(Luna: @@ thật không ngờ, Lân vương kinh doanh tốt nha, toàn hốt bạc thôi)
Đến ngày ước định, Mộ Tiêu Thư ngồi xe ngựa Lân vương phủ đến Tụ Đỉnh tửu trang.
Ở trên xe, Mộ Tiêu Thư liên tiếp quan tâm biểu hiện của Khởi Thanh, vô cùng rõ ràng, để Khởi Thanh nhịn không được hỏi: "Tiểu thư có đúng hay không có việc phân phó?"
"Ngươi có hay không muốn nói với ta?"
Khởi Thanh sửng sốt, nàng cần nói cái gì sao? "Không có..." Nàng chần chờ đáp.
"Thật không có?" Mộ Tiêu Thư trở nên có điểm nghiến răng nghiến lợi, "Chủ tử nhà ngươi đối với hành tung hôm nay của ta không có phát biểu cao kiến?"
Lúc này Khởi Thanh toàn bộ ngây dại, Mộ Tiêu Thư nói tiếp: "Hắn nói chút gì? Nếu không có ngăn cản, có thể thấy được hắn không thèm để ý. Ngươi nói cho ta một chút, trong hồ lô của Mộ Tiêu Chiêu bán là thuốc gì?"
Khởi Thanh thổi phù một tiếng bật cười, xem ra Mộ Tiêu Thư đối với tính tình của Đàm Hạo Uyên rất hiểu a, cho nên mới có câu hỏi này, đến thám thính đích thực tư lòng của Mộ Tiêu Chiêu.
"Y theo nô tỳ suy đoán, vị đại tiểu thư kia không có gì, chỉ là bị người nhờ vã, cố mà thay mời."
Mộ Tiêu Thư sửng sốt, Khởi Thanh nói lời này, đã nói lên nàng thập phần nắm chắt, vậy thật người mới chính là ai?
Lúc này, Khởi Thanh xốc mành mã xa lên, đối Mộ Tiêu Thư nói: "Tiểu thư, đến Tụ Đỉnh tửu trang."
Mộ Tiêu Thư lười truy vấn, dù sao chờ tiến vào, thì cái gì cũng biết rồi.
Tụ Đỉnh tửu trang cùng tửu lâu khác bất đồng, mà là một tòa bố cục lâm viên. Từ đại môn đi vào, bên trong không gian độc lập, có lớn có nhỏ.
Nhỏ thì như là một tòa tiểu lâu các căn phòng nhỏ tách rời, còn như một đình viện nhỏ đơn độc, lớn hơn một chút như các tiểu viện, còn có thể mở tiệc chiêu đãi tân khách, cũng có thể làm chỗ lưu lại ngắn hạn.
Tụ Đỉnh tửu trang được an bài rất tốt, người có điều kiện thường lui tới kinh thành, đều tới nơi này.
Mộ Tiêu Thư vừa xuống xe ngựa, thì có người nhiệt tình đến tới đón tiếp, nàng được dẫn đến một viên to nhất trong tửu trang. Lúc này trong viện đã có không ít người, có người ngồi bàn đá tâm tình, có dưới tàng cây nói chuyện phiếm, quần tam tụ ngũ, nhìn qua đều thích ý.
Nữ tử phụ trách tiếp dẫn đem Mộ Tiêu Thư mang đến chỗ Mộ Tiêu Chiêu, nàng và nàng và Mộ Tiêu Y cùng nhau, bên người còn có các vị tiểu thư vay quanh.
Gặp được Mộ Tiêu Thư, các vị tiểu thư hàn huyên vài câu, sau đó đều cáo từ ly khai.
Mộ Tiêu Thư cùng Mộ Tiêu Chiêu nói nói mấy câu, hai người đều cảm thấy rất không thú vị. Chỉ có Mộ Tiêu Y đối hai người bọn họ đều là hờ hững, chỉ lo dùng sức ăn trái cây trên mâm, một đôi mắt đen chiếu sáng, rất linh hoạt.
Không lâu sau, mấy công tử gia đến tìm Mộ Tiêu Chiêu, Mộ Tiêu Thư liền cùng Khởi Thanh ly khai.
"Tiểu thư, có muốn hay không chung quanh đi dạo một vòng? Người còn chưa tới đủ, tạm thời chưa bắt đầu."
"Cũng tốt." Mộ Tiêu Thư đối với tửu trang này có vài phần có vài phần tò mò.
Các nàng một chut một phó bắt đầu rỗi rãnh, trong vườn tốp năm tốp ba, có không ít người mang lực chú ý đặt lên người các nàng, sau đó cùng đồng bạn bắt đầu xì xào bàn tán, Mộ Tiêu Thư đối với đây hết thảy tất cả đều như không thấy.
"Chúng ta đi đến nhà thuỷ tạ bên kia nhìn." Mộ Tiêu Thư đối Khởi Thanh nói.
Lúc này, có người sau lưng nàng kêu một tiếng: "Nhị tiểu thư?"
Mộ Tiêu Thư quay đầu lại, gặp được ngũ hoàng tử Đàm Tu Tuấn. Từ lúc lễ cập kê qua, thái độ của Đàm Tu Tuấn đối Mộ Tiêu Thư có một trăm tám mươi độ chuyển biến. Gặp mặt sẽ chào hỏi không nói, thái độ còn rất hòa khí, Mộ Tiêu Thư không khỏi hoài nghi người này là không phải là tinh khiết xuất thân, bằng không trước sau thái độ làm sao sẽ kém lớn như vậy chứ?
"Ninh Vương điện hạ." Mộ Tiêu Thư không mặn không lạt nói.
Đàm Tu Tuấn cười híp mắt nói: "Nhìn xa xa đã thấy ngươi, quả nhiên đoán không sai."
Mộ Tiêu Thư hồi hắn cười, chỉ chỉ phương hướng Mộ Tiêu Chiêu: "Tiêu Chiêu ở đằng kia, ngươi mau đi đi."
Đàm Tu Tuấn ho nhẹ một tiếng, tựa hồ có chút ngượng ngùng, thế nhưng không đợi hắn mở miệng, Mộ Tiêu Thư đã xoay người đi. Đàm Tu Tuấn sờ sờ cái mũi của mình, quả thực quay đầu lại đến chỗ Mộ Tiêu Chiêu.
Phong quang của nhà thuỷ tạ rất không ỷ lại, hơn nữa tầm nhìn cũng vô cùng tốt. Mộ Tiêu Thư phóng nhãn nhìn lại, phát hiện trình diện vì thanh niên tài tài tuấn cùng tiểu thư thế gia. Là ai thủ bút lớn như vậy, đem cả tòa tửu trang đều bọc xuống tới?
Mộ Tiêu Thư một bên suy tư, vừa quan sát tình huống mọi người.
"Tiểu thư, ngươi nhìn nơi đó." Khởi Thanh đột nhiên chỉ vào một cái phương hướng nói rằng.
Mộ Tiêu Thư nghe vậy nhìn lại, chỉ thấy Đàm Tu Tuấn đi tới trước mặt của Mộ Tiêu Chiêu, hai người không biết nói chút gì, không lâu sau, Mộ Tiêu Chiêu tự nhiên đi ra ngoài. Mà Đàm Tu Tuấn ở phía sau nàng truy theo, Mộ Tiêu Chiêu quay đầu lại nói gì đó, lại đem người bỏ qua rồi.
"Xem chừng đường tình của vị ngũ hoàng tử này không quá thông thuận." Mộ Tiêu Thư không gì sánh được bát quái bình luận, "Hắn cũng thật có kiên trì. Khởi Thanh, ngươi nói hắn là thật tâm hay giả ý?"
Khởi Thanh lắc đầu: "Nô tỳ không biết."
Mộ Tiêu Thư nhìn Khởi Thanh một mắt, nói đến một chuyện khác: "Ngươi cũng đừng nô tỳ nô tỳ, văn tự bán đứt của ngươi đã bị ta xé rồi."
Khởi Thanh sửng sốt, trầm ngâm một hồi: "Không nói nô tỳ, vậy muốn..."
"Vậy chỉ dùng "Ta" để gọi thôi, này còn không đơn giản, cứ quyết định như vậy."
Mộ Tiêu Thư tự ý quyết định, nàng thủy chung không thích tự xưng nô tỳ này, nhất là Khởi Thanh cùng nàng đã quen như vậy.
Lúc này, nhà thuỷ tạ truyền đến một trận tiếng bước chân của rất nhỏ, có người chậm rãi hướng các nàng đi tới. Mộ Tiêu Thư vừa quay đầu lại, gặp được một thân ảnh phiêu dật, chính như tên của hắn một dạng.
Du vương Đàm Gia Dật không chỉ có tên một chữ dật, bản thân của hắn cũng là người như vậy. Lúc này hắn đi tới trước mặt của Mộ Tiêu Thư, nói rằng: "Thế nào một mình ngồi ở đây? Là bổn vương chiêu đãi không chu toàn, mới để cho nhị tiểu thư tịch mịch."