Tiêu Lãng thất hồn lạc phách trở lại Tiêu Đế thành. Trong thành cũng khủng hoảng. Tiêu Lãng tìm được năm không gian hư vô, đều thích hợp cho nhân loại, động vật sinh tồn, diện tích không lớn, cỡ một nửa Thần Hồn phủ.
Diện tích nhỏ như vậy tất nhiên không thể mang hết người tây bộ đi, dù có đủ không gian nhưng thực vật, nước, không khí thì sao? Trong không gian hư vô không có linh mạch, trong không khí ẩn chứa linh khí cực kỳ mỏng manh. Nếu nhiều người đi vào thì linh khí sẽ tan biến, khi đó không chừng không gian hư vô biến thành không gian chết.
Vì vậy Tiêu Lãng nhẫn tâm ra lệnh trừ phi là tộc nhân của võ giả Thiên Đế tây bộ, những người còn lại không được đi vào trong không gian hư vô. Cường giả không đạt đến thực lực Thiên Đế thì không thể xé rách không gian đi vào không gian hư vô, trừ phi có thần thông đặc biệt.
Vậy là...
Mấy chục ức người tây bộ chỉ có ngàn vạn người có thể vào trong không gian hư vô, những người khác chỉ có chờ chết tại Thiên Châu.
Hiện thực rất tàn khốc nhưng không ai có cách phá giải, bởi vì không gian hư vô thích hợp cho nhân loại sinh tồn quá ít ỏi.
- Đại nhân!
- Phủ chủ!
Tiêu Lãng đi vào Tinh Thần các, liên tục có người quỳ xuống. Tiêu Lãng không tâm tình để ý đến họ, đi thẳng tới chỗ Trà Mộc. Tiêu Lãng thấy vô số người quỳ bên ngoài đại sảnh, im lặng.
Tiêu Lãng nhướng mày, liếc mắt thấy toàn là tộc trưởng các gia tộc lớn nhỏ trong Tiêu Đế thành, hiển nhiên đang van xin Trà Mộc dẫn bọn họ vào không gian hư vô.
- Đại nhân, là phủ chủ đại nhân!
- Phủ chủ, van cầu ngươi dẫn chúng ta cùng đi đi...
-...
Nhóm người đó trông thấy Tiêu Lãng thì van xin, gào thét. Tiêu Lãng nhắm mắt, im lặng đi vào chủ điện. Tiêu Lãng thấy đám người ba người Vô Ngân Thiên Đế, Cuồng Nhân Thiên Đế, Luân Hồi Thiên Đế, Nghịch Thủy Lưu, Trà Mộc sắc mặt âm trầm ngồi.
Tiêu Lãng nhìn Vô Ngân Thiên Đế, cười giễu nói:
- Vô Ngân, xem ra ngươi đã tính sai. Thiên Châu sắp diệt vong thì sao ta làm Thiên Đế của Thiên Châu được?
Ba người Vô Ngân Thiên Đế, Cuồng Nhân Thiên Đế, Luân Hồi Thiên Đế vẻ mặt chua xót.
Trà Mộc đi tới, không nói nhảm, nói thẳng:
- Tiêu Lãng, bây giờ đa phần tộc nhân của Thiên Đế tây bộ đã được sắp xếp vào không gian hư vô. Người không đạt đến thực lực Thiên Đế, tinh anh một vài gia tộc cỡ nhỏ, cỡ trung tụ tập lại, đây là danh sách. Ngươi xem còn cần sắp xếp ai đi vào không? Tốt nhất là khống chế dưới mười vạn người, nếu nhiều thì...
Tiêu Lãng liếc sơ, đánh gãy lời Trà Mộc:
- Ngươi sắp xếp đi. Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã đã đi chưa?
Trà Mộc lắc đầu, nói:
- Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã nói muốn chờ ngươi trở về. Tiểu Yêu, Ấu Trĩ thì bị gia tộc của họ đón về rồi. Ưm, Tiểu Đao vẫn chưa quay về, nhưng người Man Thần đã sắp xếp.
Tiêu Lãng dặn dò:
- Vậy thì tốt, mấy ngày nay sắp xếp những người nên sắp đặt, thực vật, tiểu dã thú dễ sinh sôi cũng bỏ vào, chậm nhất một tháng sau Vực Ngoại Thiên Ma sẽ đến.
Tiêu Lãng ủ rũ từ cửa sau đi vào hậu viện. Không khí trong hậu viện cũng nặng nề. Tiêu Lãng không giải thích nhiều, cùng đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã một ngày, tự mình đưa họ đi không gian hư vô. Tiêu Lãng dò xét một hơi năm không gian hư vô, người ở bên trong đều yên lặng. Trong năm không gian hư vô có nước có cây có dã thú. Người đi vào chặt cây dựng nhà gỗ đơn giản, toàn bộ bế quan tu luyện.
Tiêu Lãng đưa đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã vào không gian hư vô vào xong hắn không quay về ngay mà phi độ hư không khắp nơi, tìm không gian hư vô thích hợp cho nhân loại sinh tồn. Có rất nhiều không gian hư vô trong khe hở không gian nhưng đa số là tử khí nặng nề, không có không khí, không có nước, cũng không có sinh mệnh.
Nửa tháng sau, Tiêu Lãng ở tây bộ tìm được hai không gian hư vô, hắn vội vàng quay về khiến Trà Mộc sắp xếp nhiều thiếu niên, thiếu nữ tinh anh đi vào, lưu trữ nhiều mầm móng cho nhân loại hơn.
Đám người Tiêu Ma Thần đã quay về Thiên Châu, nhưng các cường giả không trở về gia tộc của mình. Trừ người Âu Dương gia sớm bị Thanh Mộc Ngọc sắp xếp đi khắp nơi tìm không gian hư vô, số còn lại đóng ở bờ biển tây bộ.
Sáu cường giả Bán Thần cảnh cũng trở về, tập trung tại bờ biển tây bộ, định phòng ngự đến phút cuối cùng.
Tiêu Lãng dặn dò sự việc cho Trà Mộc xong hắn dẫn đám người Vô Ngân Thiên Đế đi ven biển tây bộ, chờ Vực Ngoại Thiên Ma đến. Nhiều Trinh sát không ngừng truyền tin về. Vực Ngoại Thiên Ma càn quét tây hoang, toàn bộ mãnh thú, cư dân nguyên thủy tây hoang đã bị giết. Giờ phút này, Vực Ngoại Thiên Ma đang tàn phá hải thú cấp thấp trong Cầm Hải, chắc ba, bốn ngày sau nhóm Vực Ngoại Thiên Ma đầu tiên sẽ đến Thiên Châu.
Tộc nhân của các cường giả đã được đưa vào không gian hư vô, còn lại hơn một trăm vạn cường giả không phải lo lắng hậu phương, định đánh đến phút cuối cùng, một khi phòng thủ không nổi liền rút vào trong không gian hư vô.
Một ngày sau, có tin tức khiến tất cả phấn chấn tinh thần.
Âu Dương Thúy Thúy tìm được một không gian hư vô siêu lớn, to cỡ mấy chục phủ vực, dễ dàng chứa ức vạn dân chúng và bên trong có... Hai linh mạch!
Mặc kệ linh mạch lớn hay nhỏ.
Có linh mạch thì linh khí thiên địa trong không gian hư vô đó rất đầy đủ, sinh mệnh bên trong càng dễ sinh sản hơn, càng thích hợp cho nhân loại sinh tồn.
Sáu cường giả Bán Thần cảnh nghe tin tức này liền mở hội nghị nhỏ, nhanh chóng ra quyết định.
Mau chóng chuyển dời nhiều nhân loại, mãnh thú, hải thú vào trong. Sáu cường giả Bán Thần cảnh và hơn một trăm vạn cường giả ven biển tây bộ, mấy chục vạn mãnh thú, hải thú cố chống nửa tháng.
Tin tức như bông tuyết lan tràn bốn phía. Thiên Châu suýt bạo động. Đám đông như biển chạy hướng phủ vực trung bộ gần không gian hư vô đó nhất, Long Tuyền phủ. Chỉ có nửa tháng, ai đến Long Tuyền Phủ là có cơ hội chạy trốn.
Bên kia, các cường giả được lệnh đóng giữ tây bộ thì khổ không thể tả. Chống nửa tháng, nói thì dễ nhưng không chừng... Nửa tháng sau cường giả có mặt có sống được một phần mười hay không thật khó nói.
Nhưng mệnh lệnh do sáu cường giả Bán Thần cảnh cùng ra, ai dám vi phạm? Dù lén trốn vào không gian hư vô nhưng sau này sẽ bị xem thường, vậy không bằng chết trận oanh liểt.
Các siêu cấp cường giả thế hệ trẻ như Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần được chiếu cố đặc biệt. Hồng Mông tôn giả tự mình dặn loại thiên tài tuyệt thế như Tiêu Lãng, Tiêu Ma Thần có thể rời đi trước.
Đám người Âu Dương Tà, Lãnh Tình Nhi, Vân Tử Sam không chút do dự đi ngay. Có rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, sơ sẩy một cái là chết ngay. Tiêu Lãng không đi, vì phía sau là lãnh thổ tây bộ. Tiêu Lãng là bá chủ của tây bộ, hắn không thể mang đi tất cả mọi người đã rất áy náy, bây giờ càng không thể lùi. Tiêu Lãng không đi thì Tiêu Ma Thần cũng không đi.
Mấy ngày sau, trong biển cả mênh mông, vô số Vực Ngoại Thiên Ma ngoi cái đầu to lên khỏi mặt nước. Hiển nhiên hải thú cấp thấp đã bị Vực Ngoại Thiên Ma giết hết, Vực Ngoại Thiên Ma bắt đầu tấn công Thiên Châu.
- Giết!
Mọi người, bao gồm Thanh Mộc Thạch cụt một tay, Man Thần Yêu Kiệt gãy một chân không chút do dự hành động. Hồn lực, thiên lực công kích phô thiên cái địa lao ra, bao phủ Vực Ngoại Thiên Ma lao lên từ Cẩm Hải.
Thiên địa biến sắc, gió nổi mây phun.
Một đám Vực Ngoại Thiên Ma mới xông lên liền bị xé nát, nhưng càng nhiều Vực Ngoại Thiên Ma bị chiến đấu bên này hấp dẫn đến. Có vô số Vực Ngoại Thiên Ma bò lên bờ.
Huyết chiến lại lần nữa bắt đầu. Rất nhanh, các phu vực tây bộ sẽ biến thành địa ngục trần gian.