Yêu Linh Sư

Chương 27 - 27:Linh Sủng Thứ Hai

Buổi chiều,ánh mặt trời vàng rực chiếu xuống thảo nguyên làm nó nhuộm một màu vàng óng,lúc này có thể thấy nhiều con yêu linh tìm đường về tổ nghỉ ngơi. Du Phàm đã đuổi theo đàn Hạt Tinh Lộc nửa ngày rồi,hắn đi tít phía sau đủ khoảng cách an toàn,nhìn con Hạt Tinh Lộc trắng của hắn đi phía sau đàn,cứ một khoảng thời gian lại bị đánh văng ra xa,nhưng nó vẫn đứng dậy đuổi theo đàn. Du Phàm chậm rãi đi đến chỗ một bụi cỏ hơi cao nhìn thấy nó nằm trong đó đang thở hấp hối,lúc nãy nó bị con đầu đàn đá cho một cước văng đến đây,nó không còn sức lực bị thương nằm ở trong đấy. Hắn chậm rãi ngồi xuống,đưa tay ra vuốt đầu nó nói:-“Bây giờ ngươi đã bị thương nặng,bọn chúng lại không chịu chấp nhận ngươi trở lại đàn,ngươi ở lại chỉ có nước làm mồi cho yêu linh khác” .nói xong lấy ra bình thuốc đổ lên những vết thương khắp người của nó. Hạt Tinh Lộc kêu “ô ô”,nhìn hắn bằng ánh mắt đề phòng,sau đó nhìn thấy hắn đổ thuốc lên vết thương khắp người của nó,động tác nhẹ nhàng như vuốt ve tình nhân. Nó lúc đầu còn giãy dụa,sau đó thì nằm im cho hắn thoa thuốc,mấy vết thương đã ngừng chảy máu,lại mát lạnh làm cho nó cảm thấy thoải mái,híp mắt lại hưởng thụ. Từ nhỏ nó đã không biết cha mẹ của mình,lúc nó sinh ra thì đã ở trong đàn,mặc dù đàn Hạt Tinh Lộc không chịu chấp nhận nó,coi nó là dị loại,luôn đuổi đánh nó đi nhưng nó vẫn cứ bám theo,bởi vì từ nhỏ đến giờ nó chỉ biết đi theo đàn chứ không biết phải làm gì khác. Nó hưởng thụ sự vuốt ve của người thiếu niên này,đây là lần đầu tiên nó được đối xử tốt như vậy,nó nhìn lên,ánh trời chiều chiếu lên thân ảnh thiếu niên tóc bạc làm tôn lên vẻ thần thánh phi phàm,đó có lẽ chính là hình ảnh đẹp nhất trong cuộc đời của nó. Rồi nó nghe thiếu niên nhân loại ấy nói“Đi theo ta,ta sẽ giúp ngươi trở nên mạnh hơn,cùng ta đi lên đỉnh của thế giới này”,nó dựa đầu vào rồi liếm liếm tay của người thiếu niên. Du Phàm nhìn thấy động tác của nóliền mừng rỡ hắn vộ vàng điều động linh hồn lực bên trong không gian vào tinh điểm bên ngoài.Sau khi tiêu hao vĩnh viễn một thành linh hồn lực Du Phàm liền điều động tinh thần lực ký kết khế ước yêu linh. Quá trình kết thúc mỹ mãn không gian vặn vẹo tạo thành một cái cổng không gian thu Hạt Tinh Lộc vào trong,sau đó một cái chìa khóa rơi xuống tay Du Phàm. Tiêu Thúy Nhi đi đến nhìn Du Phàm,lúc nãy thấy hắn kí kết linh sủng với một con Bạch Lộc cơ thể yếu đuối,lại còn chi chít vết thương trên cơ thể,thông qua những gì cô biết về Du Phàm thì hắn là một linh sủng sư chú trọng tình cảm,sẽ không bao giờ bỏ rơi linh sủng của mình,thế nên hắn mới lựa chọn linh sủng rất kĩ càng,bây giờ hắn đã chín tầng linh đồ rồi nhưng chỉ có một con linh sủng là Hồng Diệm Hổ huyết mạch ba sao thiên phú rất cao.Không nén nổi tò mò cô hỏi hắn: -“Tại sao ngươi lại đi chọn con linh sủng đó,ta thấy nó huyết mạch thấp,lại còn ốm yếu hơn những con Bạch Lộc cùng giai khác,sao ngươi không chọn một con Hạt Tinh Lộc mà lại chọn nó”. Hắn mỉm cười đáp:-“nó không phải là Bạch Lộc,ta có nói cô cũng không hiểu đâu,sau này nó sẽ giúp ta đảm đương một phía khi bước lên đỉnh cao của con đường linh sủng sư”. Nói xong ánh mắt hắn sáng rỡ,ngẩng đầu lên trời hú dài “Aaaaaaa…”,bây giờ hắn đã thu được linh sủng thứ hai,đây cũng chính là đồng bạn sẽ đi cùng hắn hướng tới tương lai. Buổi tối,cả hai đến lại chỗ cái hồ nước ban sáng dựng trại,đốt lửa chuẩn bị nghỉ ngơi,vì ban ngày Du Phàm lo đuổi theo đàn Hạt Tinh Lộc nên cả hai đành phải quay trở lại hồ nghỉ ngơi ngày mai lại lên đường. Gió đêm thổi nhẹ nhàng,ánh trăng treo trên cao,ngộn lửa bập bùng phía trước mặt,Du Phàm lấy hai chiếc chìa khóa ra triệu hồi Tiểu Hồng cùng với Hạt Tinh Lộc. Quang hoa lóe lên,từ cổng không gian Tiểu Hồng cùng Hạt Tinh Lộc bước ra,Tiểu Hồng gầm lên một tiếng với Hạt Tinh Lộc,ý bảo là hắn là lão đại,có ai bắt nạt nó thì cứ đi tìm hắn,Hạt Tinh Lộc cũng cúi đầu kêu “ô ô”. Du Phàm ôm Hạt Tinh Lộc vào lòng,chậm rãi vuốt lông nó,thân thể nó đầy vết sẹo nhưng hắn sẽ chăm sóc nó,đợi đến khi nó tiến giai thay lông những vết thương này sẽ từ từ bị loại bỏ,hăn vuốt đầu nó nói: -“từ giờ ngươi sẽ tên là Bạch Tinh nhé,bây giờ hãy thi triển kĩ năng mà ngươi biết cho ta xem nào”. Hưởng thụ sự vuốt ve của chủ nhân,lại được ban cho một cái tên mới nữa,nó hào hứng nhảy nhảy lên rồi chậm rãi đi ra khoảng đất trống. Nhìn thấy các kĩ năng mà Bạch Tinh thi triển,đều là các kĩ năng chủ yếu của Hạt Tinh Lộc: ‘sừng húc’, ‘song cước’, ‘gia tốc’, ‘năng lượng cầu’. Bạch Tinh nhìn chủ nhân nhìn chăm chú vào mình,cũng tiếp tục thi triển kĩ năng mà bao lâu nay nó không dám dùng vì trong đàn không ai dùng được,nó sợ bị đàn lại thêm kì thị nó.Đôi màu lục sáng lên,gió xung quanh cơ thể nó nổi lên rồi tạo thành một cái lốc xoáy nhỏ bay về phía trước. Du Phàm chấn động trong lòng,nụ cười trên môi càng rực rỡ,thì ra thiên phú kia của nó là phong hệ ma pháp,nhìn cơn gió nó thi triển ra thì ma pháp phong hệ của nó đã đạt đến cấp một toàn kì rồi,thiên phú quả nhiên rất cao. Bạch Tinh quay đầu lại thấy nụ cười của chủ nhân khích lệ mình,khẽ hít một hơi,cái sừng nhỏ sáng lên,nó hất đầu một cái một lưỡi đao gió dài khoảng một thước bay đến chém vào tảng đá làm nó vỡ tung ra.Sau đó chạy về bên cạnh chủ nhân,Du Phàm cũng ngồi xuống vuốt đầu nó,khích lệ: -“giỏi lắm,thiên phú ma pháp phong hệ của ngươi rất cao,đã học được hai chiêu thức tấn công rồi ”.Nghe được chủ nhân khen tiểu Bạch Tinh đến cọ cọ vào lòng bàn tay hắn,Tiểu Hồng bên kia cũng chạy đến gầm lên cũng nhào vào lòng Du Phàm nhưng do nó quá lớn nên làm Du Phàm ngã nhào. Tiêu Thúy Nhi ngồi nhìn Bạch Lộc thi triển chiêu thức cô chấn động trong lòng,phải biết Bạch Lộc chỉ là hệ thường,không thông thạo ma pháp nhưng con Bạch Lộc này của Du Phàm không những thành thạo mà thiên phú còn rất cao nữa,đến giờ cô đã hiểu vì sao nhất định hắn lựa chọn nó làm linh sủng,nhìn ba kẻ dở hơi đang đùa giỡn đằng kia,cô mỉm cười định trở về lều nghỉ ngơi thì nhìn thấy Du Phàm lấy từ bên hông ra một cái túi,trong đó có một quả trứng nói với hai con linh sủng kia: -“haha,đây mới là lão đại nhé,Tiểu Hồng chỉ có thể làm lão nhị,Bạch Tinh làm lão tam”,Tiểu Hồng không cam lòng gầm lên ý nó ra đời trước thì làm lão đại,còn Bạch Tinh thì tò mò lại gần quả trứng ngửi ngửi,quả trứng khẽ nhúc nhích làm nó hoảng sợ chạy ra xa,Du Phàm cười ha ha nói:-“thấy chưa,ta biết là nó muốn làm lão đại mà”,quả trứng cũng phối hợp lắc lắc ba cái coi như đồng ý. Tiêu Thúy Nhi không nén nổi tò mò hỏi Du Phàm:-“đây là trứng của yêu linh gì thế?”,cô chỉ thấy nó như một tảng đá,không hề có hoa văn gì cả mà tối đen như mực. Du Phàm nhìn Tiêu Thúy Nhi trả lời:-“ta cũng không biết nữa,lúc ở nhà ta nhặt được nó,quyết định chọn nó làm linh sủng đầu tiên nhưng ới giờ nó vẫn chưa nở”. Tiêu Thúy Nhi thấy không thú vị chào Du Phàm rồi vào lều ngủ,Du Phàm cũng thu hồi bọn chúng lại rồi cũng đi vào lều.

Bình Luận (0)
Comment