Yêu Linh Sư

Chương 26 - 26:Hạt Tinh Lộc Dị Biến.

Trời xanh cao,ánh nắng vẫn nóng rát,nhưng những cơn gió đã không còn mang theo nhiệt độ khiếp người như trước,đập vào trước mắt Du Phàm không còn là hoang mạc cằn cỗi nữa mà là một khoảng thảo nguyên đầy cỏ xanh,cũng giống như thảo nguyên ở phía sau thôn của hắn. Đã ba ngày trôi qua kể từ đêm chiến đấu với bọn Dã Lang,Du Phàm cùng Tiêu Thúy Nhi ngồi trên Thiết Giác Thú đã vượt qua khu hoang mạc cằn rỗi,phía trước mặt chính là vùng thảo nguyên tiếp cận thành Lam Hải,chỉ cần đi thêm một ngày nửa là tới ngoại vi thành. Nhìn thấy đồng cỏ xanh mướt,những con yêu linh hoang dã đang chạy tới lui,Du Phàm mới cảm thấy mình như sống lại,bốn ngày qua ngoài cát,gió bụi và nắng nóng thì không còn gì cả. Đến bên một hồ nước khá to,cả hai xuống rửa mặt tắm rửa để tẩy đi bụi bẩn trên người,xa xa bầy yêu linh hoang dã nhìn thấy hai người bọn họ cũng không làm gì,chỉ cần không có ác ý với chúng thì chúng sẽ không tấn công. Nước hồ khá trong,có thể nhìn thấy tận đáy,nhìn Tiêu Thúy Nhi đi đến một góc khuất để tắm rửa Du Phàm quay sang nhìn lũ yêu linh hoang dã,Tiểu Hồng đã lành hẳn rồi,hắn muốn tìm đối tượng để chiến đấu nhưng quanh hồ yêu linh hoang dã đều đi theo đàn,lỡ mà chọc giận bọn chúng thì sẽ toi đời. Liếc qua mấy đàn yêu linh đủ các chủng loại,nhưng đa số đều là huyết mạch 1sao,trình độ cao nhất cũng chỉ mức ba,bốn giai cấp chiến sĩ,bỗng nhiên ở nơi xa nhất của hồ nước hắn nhìn thấy một đàn Bạch Tinh Lộc đang nhàn nhã uống nước dạo chơi,hắn lấy uyển sủng giám ra tra xem thì biết được:

Bầy Hạt Tinh Lộc này có khoảng chừng 30 con,có chừng 20 con cấp linh sĩ trở lên,con đầu đàn đã trưởng thành hoàn mĩ viên mãn cấp linh sĩ,cơ thể săn chắc cao chừng năm thước,cặp sừng to lớn nhìn rất uy vũ làm cho Du Phàm nhìn thấy liền động tâm,nhưng hắn cũng không dám mơ ước thu phục nó mà nhìn về phía đám Hạt Tinh Lộc cấp linh đồ bậc thấp. Gần mười con ấu thú Hạt Tinh Lộc chừng hai thước,cặp sừng chưa phát triển,trong đó có một con linh đồ bậc 6 nhưng thể hình to khỏe,chiếc sừng cũng lớn hơn những con còn lại chứng tỏ thiên phú nó là cao nhất trong đám. Nhưng hấp dẫn Du Phàm chính là một con Hạt Tinh Lộc có bộ lông trắng,hắn cảm ứng linh lực thì biết được con Hạt Tinh Lộc màu trắng này cũng linh đồ bậc 6 nhưng lại thấp hơn mấy con kia một cái đầu,chiếc sừng cũng nhỏ hơn,cái đuôi phía sau cũng dài hơn những con khác nhiều,hắn biết đây là một con yêu linh dị biến. Yêu linh dị biến có rất nhiều loại nhưng đa phần là di biến tiên thiên,dị biến do tiến hóa hoặc dị biến do dị hóa. Dị biến tiên thiên là do cha mẹ của yêu linh khác loài giao phối sinh ra hậu đại,những con non này nếu như kế thừa lẫn cha và mẹ sẽ sinh ra loài yêu linh mới,con non này lúc sinh ra hấp thu được linh lực để tu luyện sẽ có tư chất tuyệt đỉnh,tiềm năng vô hạn nếu không hấp thu được linh lực vào cơ thể sẽ bị chết non ,nhưng đa phần yêu linh dị biến kiểu này đều bị chết non,hiếm thấy con nào tồn tại tu luyện được. Con Hạt Tinh Lộc này đã đạt đến bảy giai chứng tỏ nó đã sống sót qua ngưỡng cửa tử thần và lớn lên đến trung giai,chứng tỏ chỉ cần huấn luyện kỹ càng có khả năng sẽ trở thành một linh sủng siêu mạnh. Người bình thường muốn biết được yêu linh có dị biến hay không rất khó,một là phải có kiến thức về yêu linh cực kì phong phú,hai là phải có hiểu biết về vấn đề dị biến.Vấn đề đầu tiên không nói,vấn đề thứ hai cũng cực kì rộng lớn,đây chính là thứ mà các yêu linh sư đỉnh cao nghiên cứu mỗi ngày để làm cho yêu linh của mình dị biến càng mạnh hơn nữa. Mấy thứ này đều là lão gia tử chỉ dạy cho hắn,nhưng vấn đề dị biến yêu linh hắn cũng chỉ hiểu chút da lông bên ngoài thôi,chưa nghiên cứu sâu như mấy yêu linh sư cường đại kia. Người bình thường nhìn nó sẽ tưởng là Bạch Lộc một chi khác của Lộc Tộc,nhưng huyết mạch chỉ một sao,hình dạng ấu thú Bạch Lộc rất giống với Hạt Tinh Lộc,nhưng Du Phàm lại biết đây là một con Hạt Tinh Lộc dị biến,vì đuôi của nó dài hơn Bạch Lộc nhiều,cả màu mắt của nó không đen giống Bạch Lộc mà là màu xanh lục,cả sừng cũng là màu xanh lục.Hắn càng nhìn càng động tâm,quyết định nó sẽ là linh sủng thứ hai của mình. Con Hạt Tinh Lộc màu trắng này đứng tách xa khỏi đàn,những con khác ở trong đàn đều kì thị nó vì khác loại,Du Phàm còn thấy lúc con Hạt Tinh Lộc này muốn tiến vào đàn thì bị con bảy giai có tư chất cao kia dùng sừng húc bay ra xa ngã trên bãi cỏ. Du Phàm không thể chịu được nữa xông ra chạy lại chỗ con Hạt Tinh Lộc màu trắng đang té ngã. Lúc Tiêu Thúy Nhi trở lại thì thấy Du Phàm đang quan sát chăm chú vào một con yêu linh ở xa rồi bỗng nhiên lao về phía về bên đó,cô cũng giật mình chạy theo xem có chuyện gì. Du Phàm đến chỗ con Hạt Tinh Lộc trắng thì thấy nó đang gắng gượng đứng dậy,bây giờ quan sát gần Du Phàm mới thấy trên cơ thể nó đầy vết thương,thậm chí một cái sừng ngắn còn bị gãy một khúc,thấy Du Phàm đến thì nó kêu lên “ô ô” đầy đề phòng rồi chạy về phía đàn của nó đằng xa,chân sau còn hơi khập khiễng có lẽ là đã bị thương. Du Phàm nhìn theo bóng dáng quật cường của nó,bây giờ hắn càng quyết tâm thu phục nó làm linh sủng của mình. Tiêu Thúy Nhi đi đến hỏi Du Phàm: -“Ngươi ở đây làm gì vậy,chúng ta chuẩn bị lên đường thôi”. Du Phàm nhìn Tiêu Thúy Nhi một cái rồi chỉ Hạt Tinh Lộc khập khiễng đằng xa,nói: -“đó là linh sủng của ta,ta phải đi thu hồi nó về,ngươi có việc thì cứ lên đường trước đi”.Nói xong không chờ Tiêu Thúy Nhi phản ứng đã vội vã chạy theo đàn Hạt Tinh Lộc trước mặt. Tiêu Thúy Nhi ngẩn ra,nhìn Du Phàm chạy đi càng ngày càng xa,cô cũng triệu hồi Thiết Giác Thú lại rồi đuổi theo.

Bình Luận (0)
Comment