Yêu Linh Sư

Chương 33 - Mua Sắm Và Chiến Đấu

CHƯƠNG 33: mua sắm và chiến đấu Đi vào trong sảnh,nới này đang có rất nhiều người giao dịch,Du Phàm đi đến chỗ quầy đang trống người lấy huy hiệu Nhân Linh Điện nói với cô gái chủ quẩy: -“tôi muốn 2 viên huyết thạch dã thú cấp linh đồ bậc 7 và một viên ma tinh phong thuộc tính cấp linh đồ bậc 7”. Hắn đã suy nghĩ kĩ càng rồi,Tiểu Hồng cần tăng cường thể chất huyết mạch nên sẽ đập dã huyết thạch vào,Bạch Tinh cũng y như vậy hắn muốn đập dã huyết thạch để tăng cường thể chất cho nó cơ thể nó quá yếu so với cùng cấp. Cô gái mỉm cười: “Xin chào, ngài vui lòng chờ chút thời gian để tôi đi lấy vật phẩm”. Xong đi vào lấy ra những món đồ mà Du Phàm cần,cô gái mỉm cười nói: -“2 viên huyết thạch dã thú hết 300 kim cùng ma tinh 1400 kim ma tinh là 700 kim,huy hiệu của ngài là cấp một,không được chiếc khấu,của ngài tổng cộng 2100 kim”. Du Phàm lấy kim tệ ra trả sau đó cất đồ vào rời khỏi quầy,mấy ngày nay hắn liệp sát yêu linh trong rừng Gia Áo cùng với trận chiến trên hoang nguyên chỉ thu được linh hạch đủ cho hai cái máy ăn hàng kia,không có gì để bán, dã thú huyết thạch cấp ba hắn đợi Bạch Tinh lên cấp sẽ sử dụng cường hóa cho nó. Đi đến nhiệm vụ đường,nơi này vẫn đông đúc như cũ,bảng nhiệm vụ đầy ắp người xem,vì nhiệm vụ lần trước không hoàn thành nên mất 100kim phí thế chấp vật phẩm,hắn cũng không ngu mà lấy dã huyết thạch cấp ba đổi lấy 100kim. Du Phàm xem bảng nhiệm vụ thấy có nhiệm vụ liệp sát Kinh Cức Yêu chắn lối trên đường từ thành Lam Hải đến thành Gia Nguyên,nhiệm vụ cấp một,có thể tổ đội,phần thưởng là 800đ cống hiến. Hắn xé tờ nhiệm vụ rồi rời đi,hắn cũng không cần phải tổ đội với ai,đến chỗ quầy đăng kí,nhiệm vụ này không cần thế chấp,làm xong có người kiểm tra sẽ được lĩnh thưởng. Ra khỏi khu nhiệm vụ bước ra hoa viên hắn hướng đến khu đấu trường,yêu linh sư báo danh cấp độ của mình rồi tìm đối thủ tự do hoặc hai yêu linh sư có ước chiến sẽ đặt vật phẩm cá cược,bên thắng sẽ nhận được vật phẩm cá cược,phí đấu trường là một phần mười vật phẩm cá cược,mỗi lần cược không được thấp hơn 100kim. Khu đấu trường này gồm sáu sàn đấu từ cấp học đồ đến địa hoàng,mỗi sàn đấu có khán đài riêng,khi thi đấu sẽ giao ước trước dùng bao nhiêu linh sủng,là sinh tử chiến hay không. Du Phàm đăng kí tự do,đợi chừng 15p thì có đối thủ,hắn chậm rãi lên đấu trường nhỏ,nơi đó có một thanh niên chừng 16 tuổi,tóc đen da ngăm đen,thân hình lực lưỡng. Thanh niên kia nhìn Du Phàm rồi nhếch mép cười nói: -“Ta tên Mục Dã chúng ta đấu một một nhé,sinh tử tự do,tiền cược là 100kim”. Du Phàm gật đầu,bên kia thanh niên dùng chìa khóa triệu hồi một con Kim Mao Viên thể hình lực lưỡng. Du Phàm bắt đầu nhớ tới những thông in liên quan đến chủng yêu linh này: Kim Mao Viên 3sao thuộc thú tộc hệ thường,sức công,phòng ngự cùng tốc độ tương đối cân bằng,loài yêu linh này không sở hữu lực lượng ma pháp cho nên tài nguyên cường hóa chỉ tập trung vào thú hệ là chủ yếu. Đó là những gì Du Phàm nhớ được về con linh sủng này từ sủng giám. Du Phàm cảm ứng thì biết được nó đã cao giai học đồ,con Kim Mao Viên của Mục Dã chỉ mới được 1m,bộ lông vàng,cơ bắp chắc khỏe,được huấn luyện rất tốt. Hắn lấy chìa khóa triệu hồi Tiểu Hồng,hoa lửa nhảy múa,Tiểu Hồng từ cổng không gian bước ra gầm rống với đối thủ. -“Graooooo…” bộ lông đỏ vằn,chiếc đuôi ngoe nguẩy,đôi mắt đầy chiến ý nhìn Kim Mao Viên phía đối diện,Kim Mao Viên thấy đôi mắt đầy chiến ý của đối phương cũng rít gào “graooo..”. Khán giả xung quanh hô hào cổ vũ Mục Dã cuồng nhiệt,Du Phàm cũng bình tình,không vì thế mà mất đi khí thế. Trọng tài ra lệnh bắt đầu, Du Phàm lệnh cho Tiểu Hồng tấn công trước: “dùng ‘gia tốc’ sau đó dùng ‘vuốt’ tấn công đối phương”. Nghe lệnh Du Phàm Tiểu Hồng xông lên,bên ngoài cơ thể sáng lên, sau đó tốc độ tăng lên,chân trái giơ lên móng vuốt đầy hàn quang cào thẳng vào kim viên. Mục dã cũng nhếch mép nghĩ “đối thủ không tồi,có cả linh sủng huyết mạch 3sao” rồi hét cho Kim Mao Viên: “Kim Viên dùng ‘bạo lực quyền’ đấm rơi nó cho ta”. Chiến lực của cả hai đều là cấp Học Đồ cao giai nhưng do Tiểu Hồng đã gia tốc trước khi tấn công nên Kim Moa Viên bị đẩy lùi xa hơn. Du Phàm thấy thế cũng ra lệnh tiếp cho Tiểu Hồng: “hỏa cầu”. Tiểu Hồng há to miệng,bắn ra một quả cầu lửa,vừa ra khỏi miệng phóng to bay vào kim viên đang bay lùi lại. Mục Dã cũng không vừa,hắn lệnh cho Kim Mao Viên: “dùng ‘đá thẳng’ xuống sàn nhà,sau đó ‘đá xoay vòng’ vào đối thủ”. Kim Viên được lệnh đạp chân xuống sàn nhà nhảy lên không né được đòn hỏa cầu,hỏa cầu hụt mục tiêu rơi xuống sàn nhà rồi bốc cháy.Sau đó kim viên từ trên không bay tới chỗ Tiểu Hồng xoay một vòng đá vào hông Tiểu Hồng làm nó bay qua một bên. Du Phàm cũng không hoảng mà chậm rãi ra lệnh: “dùng ‘phun lửa’’. Tiểu Hồng há miệng bắn ra một luồng lửa màu hồng tới thẳng chỗ Kim Viên. Bên kia đối phương cũng truyền lệnh: “ dùng ‘đá xoay vòng’ tránh né”.Kim Viên cũng đá xoay vòng vào không khí mượn lực né chiêu phun lửa,luồng lửa xẹt qua thân nó rơi xuống sàn nhà. Khán giả thấy Kim Mao Viên né được thì càng tung hô “Mục Dã,Mục Dã…” Du Phàm mỉm cười nói: “Đánh nhau nãy giỡ linh lực cũng gần cạn kiệt,phải đi đến hồi kết rồi”,sau đó chậm rãi ra lệnh: “Tiểu Hồng dùng ‘gia tốc’ rồi dùng ‘vuốt lửa’ cào vào sàn nhà”. Tiểu Hồng chạy tới,quanh thân sáng lên tốc độ tăng lên,vuốt trái bốc cháy lửa hồng cà vào sàn đấu,sân đấu nãy giờ bị hai chiêu ‘hỏa’ cầu và ‘phun lửa’ làm nóng hực bây giờ gặp ‘vuốt lửa’ nửa thì bốc cháy lên. Bên kia Mục Dã cũng bất ngờ nhìn sàn đấu bốc cháy,Kim Mao Viên luống cuống nhảy tới nhảy lui thì vuốt của Tiểu Hồng đánh trúng vào nó bay ra ngoài,vết thương cũng bốc cháy lửa hồng,nó hơi giãy dụa rồi chậm rãi ngã xuống. Trận chiến kết thúc,trọng tài cùng khán giả xung quanh hơi bất ngờ vì Mục Dã thua,phải biết Mục Dã là thiên tài thanh niên số một số hai tại Lam Hải Thành,trận chiến này chỉ là để hắn huấn luyện linh sủng mới. Du Phàm đi đến sờ đầu Tiểu Hồng rồi đi đến chỗ của đối thủ,Mục Dã cũng cười: “chiến thuật của ngươi tốt lắm,ta thua xứng đáng,ngươi tên gì”. Du Phàm cũng ‘hắc hắc” cười: “ta tên Du Phàm,rất vui được chiến đấu cùng ngươi,Kim Viên của ngươi không sao chứ?”,Mục Dã cũng cười: “ta cũng vậy,nó không sao,chiến đấu bị thương là điều bình thường”. Du Phàm cũng cười chỉ Tiểu Hồng: “Tiểu Hồng của ta cũng thế,nó lấy vết thương trên người làm bằng chứng cho quá trình phát triển”. Mục Dã nhìn con Hồng Diễm Hổ trên bộ lông đỏ chi chít vết sẹo,tuy vết thương đã lành nhưng lông chưa mọc lại,hắn nhếch mép cười,tên kia cũng huộc trường phái chiến đấu cuồng giống mình,là một đối thủ không tồi. Cầm 200kim từ trọng tài trong ánh mắt hiếu kì của mọi người Du Phàm rời đấu trường rồi đi khỏi Nhân Linh điện,trước khi đi ra còn ghé lại sờ sờ mấy bước tranh tượng trên tường,hận như không thể gỡ chúng đem về nhà.

Bình Luận (0)
Comment