Yêu Linh Sư

Chương 47 - Chiến Đấu

Bầu trời vẫn tối đen như trước,trong không khí những cơn gió nhẹ mang theo hắc khí lờ phiêu tán trong không gian,lúc này ở một khu vực đầy đất đá lởm chởm có 2 thiếu niên đang đứng đối mặt với nhau. 1 tên thiếu niên mặt mũi âm nhu,mái tóc đen dài xõa tung sau lưng,hắn mặc 1 bộ y phục màu đen,cả người giống như dung nhập vào trong bóng tối,gương mặt mỉm cười âm lãnh nhìn người trước mặt mình. Còn bên kia là một thiếu niên có mái tóc bạch kim,gương mặt non nớt nhưng đường nét rất anh tuấn,hắn cũng mặc 1 bộ y phục màu đen,cả người thẳng tắp mắt đối mắt với thiếu niên âm nhu trước mặt,đó chính là Du Phàm của chúng ta. Lúc rời khỏi lòng đất Du Phàm cưỡi Tiểu Hồng phóng đi thì đến nơi này,hắn tìm 1 hang động chui vào đó nghỉ ngơi khôi phục,được 1 lúc lâu thì Du Phàm giật mình tỉnh lại,hắn nhìn trên thẻ bài có 1 quang điểm màu vàng đang chậm rãi đi đến gần chỗ của mình.Du Phàm mặt mũi ngưng trọng,hắn biết thời điểm chiến đấu đã đến rồi,cả tháng nay trừ Ngô Vân lần đầu tiên gặp ra thì toàn bộ thời gian đều ở dưới lòng đất,không phát sinh chiến đấu với các thí luyện giả khác. Thiếu niên âm lãnh kia tên là Trần Tư Mặc,hắn đang trên đường đến Giác Phong thì thấy gần mình có 1 quang điểm đang đứng yên nên đi tới,hắn cũng không sợ phát sinh chiến đấu vì hắn tin tưởng thực lực cũng như bùa hộ mệnh của mình.Phải biết mỗi thí luyện giả nơi đây đều là con cháu của đại gia tộc,không người nào là hạng ất ơ cả,mỗi người đều có thực lực đỉnh cao trong cùng độ tuổi cũng như đồ bảo mệnh mà gia tộc ban cho. -“Trần Tư Mặc”-“Du Phàm”. Cả 2 người đều báo ra danh tính,đó cũng là sự tôn trọng dành cho đối thủ cũng như cho chính bản thân yêu linh sư. Lúc này chiến ý ngút trời từ cả 2 người tỏa ra làm không gian xung quanh như bùng nổ,hắc ám chi khí cùng đất cát bị chiến ý thổi quét tản ra xung quanh. Du Phàm lấy chìa khóa từ trên cổ niệm chú triệu hồi,ở bên kia Trần Tư mặc cũng triệu ra linh sủng của mình. Cổng không gian mở ra,Tiểu Hồng gầm rống mang theo nhiệt lực kinh người bước ra đứng trước mặt Du Phàm,cả không gian như bị sức nóng đốt đến vặn vẹo.Bên kia Trần Tư Mặc thì triệu hồi ra một con Ám Quỷ cấp Chiến Sĩ trung giai,Hắc Quỷ xuất hiện làm cho không gian quanh nó hắc ám nguyên tố càng thêm đậm đặc,đối lập với Hỏa nguyên tố cuồn cuộn bên Tiểu Hồng.

Du Phàm quan sát chăm chú Ám Quỷ,thấy bộ dáng nó lơ lửng trên không trung,chỉ có 1 cái đầu với đôi mắt chập chờn quỷ hỏa,hai bên đầu là 3 cây gai đen nhọn chỉa ra xung quanh,phía dưới không có chân chỉ có 2 bàn tay không dính liền với thân thể đang đung đưa.Con Ám Quỷ này của Trần Tư Mặc chưa qua cường hóa. Du Phàm chỉ huy Tiểu Hồng lao lên tấn công trước: “ xông đến dùng ‘vuốt lửa’ tấn công nó”. Chỉ thấy chân trước của Tiểu Hồng bốc cháy,móng vuốt lập lòe hàn quang dưới hồng diễm nhanh chóng đánh tới chỗ con Ám Quỷ kia. Bên kia Trần tư Mặc cũng nhanh chóng ra lệnh cho Ám Quỷ nhanh chóng đánh trả: “ dùng ‘ám trảo’ đỡ đòn sau đó dùng ‘ đạn bóng tối’ tấn công”. Ám Quỷ đưa cánh tay lên,trên bàn tay hắc ám bùng nổ tạo thành hình 1 bàn tay chừng 1 thước đánh tới chỗ Tiểu Hồng.Cả 2 con linh sủng đều bị chấn động văng ra,xem ra là lực lượng tương đương với nhau,nhìn thấy Ám Quỷ đang tụ tập hắc ám chuẩn bị ra đòng tiếp theo Du Phàm liền ra lệnh: “Tiểu Hồng dùng ‘hỏa cầu’”. Hỏa cầu và viên đạn bóng tối đụng vào nhau,lực lượng bùng nổ làm không gian 3 động mãnh liệt,đất cát bay tứ tung. Du Phàm che mắt lại sao 1 lúc nhìn sang thì thấy cả 2 con linh sủng đều không bị gì,dù Ám Quỷ cao hơn Tiểu Hồng 1 giai nhưng có thể thấy được thực lực cả 2 đều tương đồng. Cả Du Phàm và Trần Tư mặc đều biết nếu cứ đánh nhau như vậy thì đến cuối cùng người thắng cũng chẳng được lợi ích gì,có khi còn bị những kẻ đến sau hưởng lợi,thế nên cả 2 đều ra quyết định triệu hồi tất cả linh sủng của mình ra quyết đấu. Chú ngữ triệu hồi xong,Bạch Tinh mang theo làn gió nhẹ đáp xuống chiến trường,làm đất cát khẽ bay ra xung quanh.Lúc ở dưới lòng đất mặc dù không diễn ra chiến đấu nhưng Du Phàm vẫn cho linh sủng ăn linh hạch tu luyện mỗi ngày,Bạch Tinh bây giờ cũng đạt tới cấp học đồ viên mãn,đang cần thêm kinh nghiệm chiến đấu. Thạch Quy cũng mang theo sức nặng trầm trọng đáp xuống đất trước mặt Du Phàm làm mặt đất rung chuyển 1 hồi. Bên kia linh sủng của Trần tư mặc triệu ra là 1 con Hắc Kỵ Sĩ Chiến Sĩ sơ giai và 1 con Hắc Sát Thú Chiến Sĩ trung giai,cả 2 con linh sủng vừa ra cùng với Ám Quỷ làm cho không gian đã tối nay lại càng thêm đen kịt,quỷ khí âm u làm con người ta sởn tóc gáy.

Hắc Sát thú có bộ dạng như 1 con qủy lùn da bọc xương,cả cơ thể đen thui,đôi mắt chập chờn quỷ hỏa,nhìn kiểu nào cũng thấy ghê tởm.Còn Hắc Kỵ Sĩ thì nhìn giống như nhân loại mặc áo giáp nhưng thực ra nó là yêu linh,cả cơ thể được tạo thành từ hắc thiết,trên tay còn có 1 thanh kiếm màu đen sắc bén. Trong lúc Du Phàm quan sát 2 con linh sủng của đối phương để tìm chiến thuật hợp lí thì Trần Tư Mặc cũng quan sát linh sủng của Du Phàm.Nhìn thấy Du Phàm triệu ra 1 con bạch lộc huyết thống 1sao cấp học đồ viên mãn hắn thở phào 1 hơi,nhưng khi nhìn thấy Cương Thạch Thứ Quy thì hắn có phần sửng sốt,hắn không ngờ Du Phàm có cả linh sủng huyết mạch 5 sao,phải biết rằng linh sủng huyết mạch 5 sao khi phát triển toàn diện sẽ có chiến lực cấp Thiên Vương,coi như tương đương với thành chủ 1 tòa thành cấp 5. Trong nội tâm Trần Tư Mặc tràn đầy ghen ghét cùng không cam lòng,hắn nghĩ con linh sủng này chính là do gia tộc của Du Phàm ban cho,cả 3 linh sủng của hắn đều trong gia tộc ban cho nhưng chỉ được huyết thống 3sao mà thôi nên có phần đố kỵ với Du Phàm,quyết định hạ sát tên trước mắt này sau đó bắt lấy con linh sủng kia.

Bình Luận (0)
Comment