Yêu Linh Sư

Chương 50 - 50:Tật Phong Cưu

Mưa phùn bay lất phất,những giọt mưa màu đen mang theo ám nguyên tố đậm đặc rơi xuống vùng đất khô cằn chết chóc như Đảo Đầu Lâu này làm cho không khí âm u càng trở nên khủng bố. Du Phàm đã ở trên đảo Đầu Lâu này hơn 1 năm rồi,1 năm này Du Phàm cùng những linh sủng của mình không chiến đấu với thí luyện giả khác thì cũng chiến đấu với yêu linh hoang dã,ko hề nghỉ ngơi mà điên cuồng chiến đấu. Du Phàm hiểu rõ chiến đấu chính là cách phát triển nhanh nhất cũng là máu tanh nhất,giờ đây cả người lẫn sủng đều mạnh hơn 1 năm trước rất nhiều. Du Phàm đứng dưới 1 gốc cây to màu đen nhìn màn mưa trước mắt,tận hưởng giây phút thư giản ít ỏi sau gần 1 năm chiến đấu không ngừng nghỉ,mặc dù màn mưa trước mặt chẳng lấy làm tốt đẹp gì,nó chỉ càng khuếch đại ma tính của người ta mà thôi. Bây giờ trên Đảo Đầu Lâu gần 1 nghìn thí luyện giả chỉ còn khoảng 300 người sống rãi rác hoặc kết thành tổ đội vơi nhau. Hầu như mỗi ngày đều có người ngã xuống,không phải bị thí luyện giả sát hại thì cũng bị yêu linh hoang dã giết chết,chưa tới thời khắc cuối cùng mà dân số đã giảm hơn 600,nơi đây đúng là 1 cái máy xay thịt người chính hiệu. Hầu như những người đến huấn luyện cấp địa ngục đều là những kẻ có phần điên cuồng hiếu sát,nơi đây chính là nơi tốt nhất để chúng bộc lộ dã tính máu tanh ẩn chứa bên trong huyết mạch của mình. Ngay cả Du Phàm cũng vậy,giờ phút này hắn đứng dưới gốc cây nhưng sát khí từ cơ thể hắn tỏa ra làm xung quanh trở nên tĩnh mịt lạnh lẽo,đôi mắt của hắn tuy bình tĩnh nhìn màn mưa trước măt nhưng nhìn vào vẫn có thể thấy được vài phần điên cuồng hiếu sát. Mưa tạnh,bầu trời cũng chẳng trở nên sáng hơn mà vẫn âm u như thường lệ,ngược lại ma khí trong không khí sau trận mưa có vẻ được bổ sung năng lượng nên càng dày đặc. Du Phàm chậm rãi đi trên đường,ngày hôm qua hắn phát hiện gần bờ suối có 1 bầy Ám Lang,hắn định đi đến đó để huấn luyện cho chiến sủng của mình. Băng qua khu rừng cây màu đen có phần xơ xác,Du Phàm ngước mắt nhìn lên nhưng ở nơi này không phải con suối có bầy Ám Lang hôm qua hắn thấy mà là vách đá màu đen dựng đứng. 1 năm qua đi khả năng phân biệt phương hướng của hắn cũng chẳng khá hơn chút nào,Du Phàm thở dài bất đắc dĩ nhìn vách đá cao hơn 100 trượng trước mặt,hắn cũng không muốn a,nhưng mà cho dù hắn có nhắm thẳng mà đi thì 1 lát thì cũng lạc đường,vì vậy Du Phàm cũng đành mặc kệ cứ đi đại loanh quanh muốn tới đâu thì tới. Bỗng nhiên từ đàng xa Du Phàm phát hiện thấy 1 bầy yêu linh phi cầm đang ở dưới vách đá rỉa lông mài vuốt.Hắn chậm rãi đi đến gần liền biết được đây là yêu linh thuộc chủng loại gì. Tật Phong Cưu là yêu linh phi cầm tộc hệ thường thể hình lớn khoảng 2 thước,có bộ lông màu xám,trên đầu có 2 cái chòm lông chĩa sang 2 bên như 2 cái sừng,đôi mắt to tròn,chiếc mỏ sắc bén. Du Phàm nhìn bầy Tật Phong Cưu trước mặt chỉ tầm 10 con chiến lực cũng chỉ ở mức Chiến Sĩ trung giai,trong đó hấp dẫn Du Phàm nhất nhín là 1 con Tật Phong Cưu có bộ lông sáng như tinh thiết,cơ thể nó cũng to gần gấp đôi những con khác.Bề ngang của hơn 2 thước cao chừng 3 thước,chiếc mỏ,2 chân móng vuốt chắc khỏe,cả 2 chòm lông trên đỉnh đầu cũng dày hơn những con khác. Du Phàm bây giờ đã vẫn còn có thể kí kết với 1 linh sủng nữa.Hắn luôn lựa chọn linh sủng cực kì khắc khe nên dù đã đến tầng thứ 8 của cấp Linh Sĩ rồi mà vẫn chưa chọn được con nào vừa ý mình cả. Tật Phong Cưu 3sao thuộc Phi Cầm Tộc hệ thường.Thể hình Tật Phong Cưu cân đối khi phát triển tối đa có thể dùng làm tọa kị phi hành trên bầu trời nên rất được các yêu linh sư ưa chuộng. Nhìn con Tật Phong cưu thần tuấn trước mắt Du Phàm càng nhìn càng động tâm.Điểm yếu duy nhất của hắn là khả năng định hướng,nếu có thể có 1 con linh sủng hệ bay làm tọa kị thì vấn đề này liền dễ dàng giải quyết rồi. Mà con Tật Phong Cưu trước mặt này thiên phú còn vượt trội hơn những con khác trong đàn,Du Phàm đã quyết định chọn nó làm linh sủng tiếp theo của mình. Hắn lấy chìa khóa niệm chú ngữ triệu hồi Bạch Tinh,cổng không gian mở ra,những cơn thanh phong thổi bay sang xung quanh làm đất cát bị cuốn ra xa,Bạch Tinh toàn thân màu trắng nhẹ nhàng khoan khoái bước ra trước mặt của Du Phàm. Tứ chi với 4 vó chắc khỏe,lông toàn thân trắng tinh,lông bờm ở cổ rậm rạp,đôi mắt vẫn màu lục bích thỉnh thoảng lóe lên quang mang,chiếc sừng màu lục bích đã dài hơn chút nhưng không giống lộc mà càng ngày càng giống kì lân,chiếc đuôi thon dài ở phía sau như hồ ly,không gian xung quanh cơ thể nó có những cơn gió xanh làm bộ lông cùng chiếc bờm trắng của nó khẽ tung bay,quả thực cực kì diễm lệ thần tuấn phi phàm kinh động lòng người. Bây giờ Bạch Tinh đã là cấp Chiến Sĩ trung giai,lúc nó tiến đẳng hắn đã dùng 1 viên dã huyết thạch 2sao cùng với 1 viên linh tinh phong thuộc tính cấp 2 cường hóa cho nó,không ngờ với thiên phú siêu cường nó đã tự học được thanh phong,sức sát thương kĩ năng phong hệ của nó càng thêm khủng bổ. Nhìn thấy Bạch Tinh đi đến cả đàn Tật Phong Cưu trở nên cảnh giác,kêu lên “cưu cưu” đầy đề phòng nhìn con yêu linh trước mặt này. Du Phàm chậm rãi bước tới ra lệnh cho Bạch Tinh dùng kĩ năng tấn công con Tật Phong Cưu thể hình lớn nhất lớn kia. -“ô ô”. Bạch Tinh đáp lại lời của Du Phàm,đôi mắt nó lóe lên,ma lực phong hệ tập trung tuyệt đối lại trong mắt rồi phóng ra ngoài tạo thành 1 cơn gió xoáy màu xanh lao thẳng tới bầy Tật Phong Cưu làm đất đá xung quanh bị thổi bay tán loạn. Bầy Tật Phong Cưu trúng chiêu bị đánh văng ra xa nghiêng ngã đập vào vách đá sau đó nhanh chóng bay lên phía trên vách đá rồi mất hút,hiển nhiên chúng biết đối phương cực kì khủng bố nên cũng không dám liều mạng tấn công. Bên dưới vách đá lúc này chỉ còn lại 1 con Tật Phong Cưu thể hình to lớn mà Du Phàm để ý là vẫn đứng yên đó,làm như cơn gió kia không hề để nó bận tâm,đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm Du Phàm cùng Bạch Tinh mà không hề bay theo đàn rời khỏi nơi này.

Bình Luận (0)
Comment