Yêu Linh Sư

Chương 51 - 51:Bay Lên Nào Chim Của Ta.

Du Phàm cực kì vui mừng,hắn không ngờ nó không bỏ chạy mà còn ở lại,chứng tỏ ý chí chiến đấu của nó cực kì ngoan cường,nếu nó bay đi hắn không cách nào giữ lại được nếu nhưng nó ở lại thì Du Phàm mới có cơ hội thu phục nó. Bạch Tinh cùng con Tật Phong Cưu kia đứng đối diện nhau,cả 2 đều đứng yên trừng mắt nhìn nhau mà chưa ra đòn tất công hay làm gì,bỗng nhiên con Tật Phong cưu kia quay đầu lại vỗ vỗ cánh rồi chậm rãi bước trên mặt đất rời đi. Du Phàm có chút bất ngờ,lúc nãy hắn cứ tưởng nó muốn chiến đấu với Bạch Tinh mới ở lại đây mà không bay theo đàn rời đi,sao bây giờ tự nhiên chưa đánh đấm gì mà nó đã quay đầu rời đi,làm Du Phàm sửng sốt 1 hồi. Sau giây phút sửng sốt Du Phàm nhanh chóng ra lệnh cho Bạch Tinh xông lên tấn công chặn nó lại. Du Phàm cũng đâu thể nào để nó đi dễ dàng như thế,đây là linh sủng mà hắn ưng ý,nhất định hắn phải thu phục nó cho bằng được. Chỉ thấy thân hình trắng muốt của Bạch Tinh lóe lên đã nhảy ra trước mặt Tật Phong Cưu chặn nó lại,sau đó liền thi triển kĩ năng tấn công trước để chiếm lợi thế. Tật Phong cưu bị trúng chiêu ‘đao gió’của Bạch Tinh mà không hề hấn gì,nhưng điều này làm cho nó tức giận,con yêu linh màu trắng trước mặt này đã 2 lần tấn công nó rồi,nếu không đánh trả đối phương thì không hả cơn giận của nó được. Du Phàm nhìn thấy nó giương đôi cánh to bự dài chừng 2 thước của mình lên bắn ra 1 loạt lông vũ tấn công vào Bạch Tinh trước mặt,chỉ thấy Bạch Tinh nhanh nhẹn tránh né tất cả lông vũ 1 cách nhẹ nhàng sau đó lại thi triển gió xoáy tấn công Tật Phong Cưu. Đòn gió xoáy đánh mạnh hất văng Tật Phong Cưu ngã trên mặt đất,nhưng sau đó nó đứng dậy trở lại trên cơ thể cũng không bị vết thương gì. Du Phàm giật mình không ngờ phòng ngự của nó lại cao như vậy,hắn biết chủng tộc Tật Phong Cưu này thiên về tốc độ còn phòng ngự rất thấp,xem ra con linh sủng sắp tới này của hắn thiên phú cực kì cường đại. Tật Phong Cưu bị đánh 1 hồi thì nổi điên,giương 2 cánh nhào vào đánh cận chiến với Bạch Tinh,móng vuốt,mổ,lông vũ các kĩ năng của nó tung ra liên tục nhưng tất cả đều bị Bạch Tinh tránh né dễ dàng.Dù sao thì Bạch Tinh cũng là linh sủng được Du Phàm huấn luyện kĩ càng,hơn nữa thiên phú của nó lại cực kì cường đại. Tật phong Cưu đánh đã thấm mệt,nó thở phù phù rồi quyết định bỏ đi,không thèm chơi với cái tên nhanh nhẹn trước mắt nữa.Nhưng Du Phàm àm sao có thể cho nó dễ dàng đi như vậy được,ra lệnh cho Bạch Tinh ra đòn kết liễu. Thanh quang lóe lên,Tật Phong Cưu bị Bạch Tinh dùng sừng húc bay ngược ra phía sau đâm sầm vào vách đá,sau đó trượt dài xuống rồi bất động tại chỗ. Du Phàm đi đến chỗ của Tật Phong Cưu thì thấy nó đã bất tỉnh nhân sự,hắn mỉm cười cầm khế ước linh sủng sau đó cưỡng ép kí kết với nó.Quang mang lóe lên Tật Phong Cưu đã bị thu vào trong không gian linh sủng,1 chiếc chia khóa cũng rơi vào tay Du Phàm. Du Phàm cực kì vui vẻ,bây giờ hắn đã hắn có 4 chiến sủng rồi,xem như đã là cường giả ở cái đảo Đầu Lâu này. Du Phàm dùng linh lực của mình nhanh chóng hồi phục cho Tật Phong Cưu trong không gian linh sủng,sau khi nó tỉnh lại thì hắn liền triệu hồi tất cả linh sủng ra làm quen với nhau,ngay cả quả trứng vắt bên hông cũng đem ra. Quang mang lóe lên Tiểu Hồng cùng Thạch Quy bước ra từ cổng không gian,cả 2 đều gầm lên “rống rống” chào hỏi người bạn mới này,cả Bạch Tinh cũng đi đến kêu “ô ô” chào hỏi. Tật Phong Cưu thì lạ lẫm nhìn những con linh sủng trước mắt mình,nó cũng biết kể từ giờ mình đã là linh sủng của nhân loại trước mặt,còn những con linh sủng kia chính là đồng bạn sau này của nó,nên nó cũng kêu lên “cưu cưu” coi đáp lại. Du Phàm mỉm cười ôm quả trứng nhìn mấy con linh sủng của mình đang làm quen với nhau,Tiểu Hồng thì giống như anh cả lãnh khốc đứng bên cạnh từ khi bước ra chỉ rống 1 tiếng rồi im lặng,Bạch Tinh thì dịu dàng đứng bên cạnh chỉ bảo kinh nghiệm cho người mới,còn Thạch Quy thì đứng bên cạnh cũng rống lênh sau đó chỉ chỉ nhẫn trữ vật của Du Phàm ý bảo là hắn có rất nhiều thức ăn ngon. Du Phàm mỉm cười vuối chòm lông của Tật Phong Cưu nói với nó: -“Bây giờ ngươi đã trở thành chiến sủng của ta,ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi,huấn luyện ngươi trở thành linh sủng mạnh nhất,ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Phì nhé,ta cùng mấy đứa kia sẽ là đồng đội sau này của ngươi,cũng là những đồng bạn ngươi có thể dựa vào”. Tật Phong Cưu cũng ngước đôi mắt to tròn nhìn Du Phàm kêu “cưu cưu” coi như đồng ý lời hắn nói. Bây giờ đội hình chiến sủng của Du Phàm gồm có:Tiểu Hồng đẳng cấp Chiến Sĩ cao giai,Bạch Tinh cũng Chiến Sĩ cao giai,Bạch Tinh chiến sĩ trung giai còn Tật Phong Cưu Chiến sĩ trung giai. Sau khi làm quen kết thúc Du Phàm thu những con khác lại chỉ chừa mỗi Tật Phong Cưu,hắn muốn quan sát tất cả kỹ năng của nó để huấn luyện cũng như chiến đấu. -“Ngươi hãy thi triển tất cả kĩ năng mà ngươi biết đi”. Tiểu Phì nghe Du Phàm nói thế thì cũng nhất thân hình to béo của nó chạy về phía trước dùng ‘cận thân quyền’ tung chân với đôi cánh đánh vào tảng đá làm nó vỡ tung,sau đó nó lại thi triển kĩ năng ‘phi lông’ giống như lúc chiến đấu cùng Bạch Tinh,những chiếc lông vũ bay ra từ đôi cánh của nó bắn nát tảng đá rồi bay ngược trở về gắn trở lại cánh của nó,ngoài ra Du Phàm còn bất ngờ khi nó còn biết được cả kĩ năng ‘chịu đòn’ nữa,xem ra thiên phú phòng ngự của Tiểu Phì rất cao. Du Phàm sừ sờ đầu nó khích lệ nói: -“tốt lắm,sức chiến đấu và phòng ngự của ngươi đã hoàn hảo trong cùng cấp độ,bây giờ hãy bay lên nào chim của ta,chở ta bay lượn trên chín tầng trời nào”. Du Phàm giương tay trái chỉ lên không trung rồi ra lệnh cho tiểu Phì,đây là điều mà Du Phàm muốn làm từ nãy tới giờ,hắn muốn thử cảm giác được bay lươn trên không trung xem như thế nào nên nhanh chóng ra lệnh cho Tiểu Phì chở hắn bay lên trời. Tiểu Phì nghe Du Phàm nói như thế thì tròn xoe mắt nhìn Du Phàm kêu “cưu cưu” còn làm bộ dáng vỗ cánh lên đập vài cái rồi gấp lại,thân thể ụt ịt béo mập còn ăn ra đất vài cái nữa. Du Phàm cũng mỉm cười nhìn chằm chằm vào nó.Một người 1 sủng nhìn nhau suốt nửa tiếng đồng hồ,cơn gió nhẹ thổi qua làm đất cát bị cuốn lên không trung càng làm khung cảnh thêm phần đìu hiu cô tịch. Một lát sau Du Phàm gương mặt nhăn nhó,đôi môi run rẩy,giọng nói có vài phần không chắc chắc: -“ngươi nói ngươi không biết bay?”. Tiểu Phì cũng phụ họa gật đầu kêu “cưu cưu”,từ lúc sinh ra thể hình của nó đã vượt trội hơn các con đồng lứa,ngay cả sức ăn cũng gấp đôi,khi lớn lên thể hình nó to gần gấp đôi mấy con cùng đàn,sức chiến đấu cùng phòng ngự cũng mạnh hơn nhưng nó lại có khuyết điểm trí mạng là nó không thể bay,vì thế nên nó chỉ có thể đi trên đất để kiếm ăn,nơi này rất gần tổ của lũ Tật Phong Cưu nên bọn chúng thường tụ tập lại đây thì gặp được Du Phàm. Du Phàm ngước mặt lên trời thở dài,bây giờ hắn đã hiểu vì sao lúc nãy nó không chịu bay theo đàn của nó rồi,không phải vì muốn chiến đấu mà là vì nó không thể bay,1 con chim không biết bay a. Du Phàm khóc không ra nước mắt,vừa mới thu được 1 con linh sủng phi cầm nhưng nó lại không thể chở hắn bay được,như vậy sự nghiệp đi lạc của hắn vẫn chưa có hồi kết. Thất hồn lạc phách chán nản thu Tật phong Cưu vào không gian linh sủng rồi ôm quả trứng thất tha thất thể rời di.d

Bình Luận (0)
Comment