Đúng lúc Du Phàm chuẩn bị niệm chú ngữ triệu hồi từ thông đạo bước ra một thân ảnh khiến tất cả mọi người ở đây sửng sốt trong chốc lát cho đến khi âm thanh vui mừng của Hàn Tuyết vang lên: -“Ngữ Tình tỷ may quá gặp được tỷ rồi” Hàn Tuyết vừa nói vừa chạy về hướng thân ảnh vừa mới đến sau đó ôm chằm chằm lấy người đó bộ dáng thân thiết vô cùng lúc này mọi người mới nhìn ra đây một nữ tử mặc bộ đồ da màu đỏ cực kì bắt mắt. Du Phàm nhìn nữ tữ kia cũng có chút kinh ngạc,nữ tử này bộ dáng chừng 16 tuổi,trên gương mặt màu lúa mạch là đôi mày anh khí cùng đôi mắt hữu thần như ánh sao chói sáng giữa bầu trời đêm,sóng mũi cao thẳng như tạc cùng cùng đôi môi mọng như cánh hoa trong sương sớm,mái tóc đen mượt như thác nước được nàng buộc gọn gàng lại phía sau trên người mặc một bộ đồ da màu đỏ thẫm kèm áo khoác ngắn bên ngoài khiến người khác nhìn nàng giống như một ngọn lửa tràn đầy sức sống đang bùng cháy. Nàng giống như một đóa hoa mộc miên nở trên sa mạc khô cằn khắc nghiệt mang một vẻ đẹp mạnh mẽ đầy hiên ngang khiến người khác nhìn vào bất chi bất giác bị nàng hấp dẫn lúc nào không hay. Nhưng dĩ nhiên trong đó không có Du Phàm rồi,hắn lúc này ngoại trừ tán thưởng thì cũng chỉ tán thưởng trước khí khái anh hùng của nàng chứ không hề nảy sinh suy nghĩ khác nếu có thì cũng chỉ là chiến với nàng một trận xem thực lực của đối phương mà thôi. Nữ tử áo đỏ tên Ngữ Tình trên khóe môi hiện lên nụ cười vỗ vỗ vai Hàn Tuyết nhẹ nhàng nói: “Ngươi đó,chạy vào trong này làm gì”.Giọng điệu tuy trách cứ nhưng tràn đầy vẻ cưng chiều nhìn Hàn Tuyết giống như lo lắng an toàn của nàng hơn là mắng chửi nàng. Nói xong nàng ngước mắt lên nhìn cảnh tượng trong hang động rồi quay sang hỏi: -“Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hàn Tuyết lúc này mới chợt nhớ ra vỗ đầu quay về phía ba người Hắc Sa Hội mắng: “Là bọn họ,họ nhìn thấy ta cùng đại ca tìm thấy một cây Xích Linh Chi cấp ba liền xông lên muốn cướp của chúng ta cũng may là có Du Phàm giúp đỡ”. Giọng nói của nàng từ từ nhẹ xuống bộ dáng e thẹn đầy sùng bái nhìn Du Phàm như thể hắn mới là người ra tay chiến đấu với đám người Hắc Sa Hội chứ không phải đại ca của nàng. Ở bên kia ba người Hắc Sa HỘi nhìn thấy có người đến thì sắc mặt liền đại biến nhất là Trương Bái đã nhận ra nữ tử mặc áo đỏ kia vì hắn từng chứng kiến thực lực của nàng vô cùng khủng bố nên không dám ở lại đây dây dưa liền lập tức hướng hai người đồng bọn gật đầu sao đó cả ba thu hồi yêu linh chuồn vào thông đạo phía sau biến mất nhanh chóng. Du Phàm nhìn thấy ba người kia rời đi trong lòng cũng tiếc nuối không thôi,tên Đao Khinh lúc trước trong nhẫn trữ vật có đến hơn 20 vạn kim tệ có thể đoán được ba tên trước mắt này sẽ là một khoảng tài phú cực kì kinh người a.Hắn cảm thấy việc đánh cướp này mang lại tài phú cực kì kinh người sau này kết thúc con đường du hành giả hắn sẽ chiếm núi xưng vương thu tiền bảo kê là một ý tưởng không tệ. Nữ tử áo đỏ cũng nhìn chăm chú vào Du Phàm hiển nhiên nàng cũng tò mò người thanh niên có thể lấy một địch hai cứu được hai anh em Hàn gia,chỉ thấy gười thanh niên này chừng 16,17 tuổi gương mặt anh tuấn khí vũ đường đường trên đầu lại bịt một cái khăn lam đặc biệt cả người hắn tỏa ra khí tức uy vũ chính trực sáng chói giống như ánh mặt trời. Nàng âm thầm gật đầu hướng Du Phàm mở miệng chào hỏi: “Ta tên là Trương Ngữ Tình,đa tạ ngươi đã ra tay giúp đỡ Tiểu Tuyết” . Du Phàm thấy bộ dáng của nàng như vậy hắn cũng không làm kiêu mà nghiêm túc mở miệng: “Ta tên Du Phàm,ta cũng vừa mới đến vẫn chưa ra tay giúp đỡ bọn họ thì các ngươi đã đến không cần đa lễ”.Hắn cảm thấy con người của nàng không tệ rất đáng để kết giao bằng hữu nên cũng nhiêm túc mà đối đãi với nàng giống như một cường giả cùng đẳng cấp. Trương Ngữ Tình gật đầu hướng Du Phàm đáp lễ nàng cũng chấp nhận cách kết giao bằng hữu của hắn xem hắn,mặc dù chưa chứng kiến được thực lực của hắn nhưng nàng có linh cảm hắn sẽ không hề dưới mình cho nên cũng đối đãi với hắn giống bằng hữu của mình. Hàn Lâm ánh mắt có chút kinh diễm cùng si mê nhìn Trương Ngữ Tình sau đó bình tĩnh lại quay sang Du Phàm cảm tạ: “Cảm ơn người anh em Du Phàm đã ra tay giúp chúng ta trở về Ốc thành chúng ta nhất định sẽ trọng tạ”. Du Phàm gật gật đầu mỉm cười nói “không cần khách khí” sau đó cả đoàn người tiếp tục lên đường. Trên đường đi cả đoàn người giới thiệu với nhau Du Phàm biết được Trương Ngữ Tình cũng giống hắn độc hành tiến vào trong này thám hiểm tìm kiếm tài nguyên đến hôm nay mới rời đi liền gặp được nhóm người bọn họ. Ở bên cạnh Hàn Tuyết không ngừng miệng kể về sự tích của Du Phàm cùng với Trương Ngữ Tinh làm cho Du Phàm vỗn mặt dày nhưng cũng không nhịn được xấu hổ mà đỏ lên khiến A Li trên vai cũng chê cười không thôi mà Du Phàm cũng biết được cô nàng Trương Ngữ Tình này cũng giống hắn đều là du hành giả đến Ốc Thành nhưng nàng đến đây trước Du Phàm hơn hai tháng cũng đã tạo danh tiếng cực thịnh trong thế hệ thanh niên tài tuấn ở nơi này. Cả đoàn người vừa đi vừa nói chuyện kết giao với nhau chừng nửa ngày sau cả đoàn người đã thoát khỏi thông đạo trở lại mặt đất. Lúc này bầu trời bên ngoài đã dần xế chiều ánh tà dương đỏ rực chiếu sáng khắp hẻm núi Hỏa Vân tạo thành một khung cảnh cực kì mĩ lệ động lòng người. Du Phàm cùng những ngườ khác vừa đi vừa ngắm cảnh vật chỉ chừng hai giờ sau bọn họ đã về tới Ốc Thành ngay sau đó cả đoàn người lập tức tan rã Du Phàm cũng cáo biệt quay trở về khách sạn của mình. Du Phàm vừa bước vào phòng liền không thèm để ý thứ gì khác nằm lăn ra giường ngủ,tiểu A Li bất đắc dĩ đành phải bay lại giúp hắn cởi giày đắp chăn sau đó mới leo lên chui vào lòng Du Phàm nhắm mắt lại ngủ.Đến khi tiểu A Li trong lòng đã im lặng hơi thở đều đều Du Phàm khóe môi mới nở ra nụ cười sau đó ôm chặt tiểu bất điểm trong lòng chính thức tiến vào giấc ngủ. Lúc Du Phàm tỉnh dậy đã là sáng ngày hôm sau hắn lập tức ngồi dậy chuẩn bị tắm rửa thay quần áo.Tắm rửa sạch sẽ thay một bộ quần áo mới màu đen ngay cả chiếc khăn trên đầu cũng đổi thành đen nốt sau đó cùng A Li hướng đến đại sảnh của khách sạn mà đi chuẩn bị làm một việc mà cả hai thích nhất-hóng chuyện. “Cho hai ly sữa của Vân Mộng Ngưu độ béo sáu phần cùng ít đá”. Sau khi bước vào hướng tiểu nhị hô to Du Phàm cùng A Li liền ngồi vào bàn chuẩn bị hóng chuyện thì bắt gặp một ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn mình. Hắn có chút vui mừng hướng người kia chảo hỏi: “Ngữ Tình thì ra ngươi cũng ở khách sạn này à”.Ngữ khí cực kì thân thiết như bằng hữu lâu năm nói xong Du Phàm liền trực tiếp xà xuống ghế ngồi đối diện với Trương Ngữ Tình sau đó bắt đầu nghe ngóng tin tức. Trương Ngữ Tình cũng gật đầu chào hỏi hắn: “Đúng vậy ta cũng ở trong khách sạn này” nói xong nàng cầm lấy ly rượu trước bàn bưng lên vừa nhấm nháp vừa nghe ngóng tin tức từ những mạo hiểm giả nơi đây. Tiểu nhị bưng hai ly sữa lên cho Du Phàm sau đó liền lui lại dưới ánh mắt kì dị của Trương Ngữ Tình Du Phàm đưa qua cho A Li một ly sau đó cầm ly của mình lên uống một ngụm rồi nói với nàng: “Bình thường ta cũng chỉ uống rượu mạnh thôi tại hôm nay tiểu bất điểm này đòi uống sữa nên ta mới chiều theo ý nó,vị rất được ngươi có muốn nếm thử một chút hay không”. Nói xong Du Phàm đưa vuốt quỷ của mình sờ sờ đầu A Li bên cạnh bộ dáng giống hệt một anh trai nhà bên cực kì hòa ái dễ gần. Tiểu A Li rùng mình một cái sau đó im lặng không nói gì,nó thích uống rượu trái cây ở đây nhưng cũng không dám làm trái ý Du Phàm đành phải làm theo hắn bộ dáng nhu thuận ngồi uống sữa cố gắng chịu đựng hắn ân cần vuốt ve. Trương Ngữ Tình nhìn một người một sủng trước mắt bộ dáng vô cùng thân thiết nhưng lại cảm thấy có gì đó là lạ nhưng không biết được đó là gì sau đó liền không quan tâm nữa quay sang tiếp tục nghe ngóng tin tức.