[Abo] Hướng Tới Bình Minh

Chương 41


Năm 3034 lịch Ngân Hà, vào một buổi sáng mùa xuân lạnh giá, vô số thường dân ở thủ đô hành tinh Trác Nhã bị đánh thức bởi tiếng nhạc quân đội vang dội.

Khi họ ngạc nhiên mở cửa sổ thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho chấn động đến không nói nên lời.

Những con phố vốn thường sầm uất đã được dọn dẹp sạch sẽ, trên con đường dành riêng cho xe của quân đội ở nơi cao nhất có một chiếc mẫu hạm hàng không siêu to khổng lồ gần như che khấu bầu trời, mà trên thành mẫu hạm là biểu tượng đại bàng sáng chói của quân đội Đế Quốc.

Trên phố đi bộ phía dưới làn đường trên không là đội diễu binh với hàng trăm hàng ngàn người xếp hàng ngay ngắn, hàng người dày đặc, dõi mắt không thấy điểm cuối.

Đi đầu đội diễu binh là ban nhạc quân đội, các nhạc công trong trang phục quân đội đang chơi bài quốc ca của Đế Quốc mang tên "Cánh Ưng của chiến thần", những nốt nhạc sôi nổi kích động vang vọng giữa các toà nhà cao tầng, mang theo cảm giác mạnh mẽ mà rung cảm.

Phía sau đội nhạc là quân đội mặc quân phục đen tuyền của Đế Quốc.

Họ đứng thẳng, vẻ mặt nghiêm túc, uy nghiêm hệt như những pho tượng tạc từ ngọc.

Bên vai trái họ đeo con dấu chữ thập bằng bạc, tượng trưng cho đoàn quân tinh nhuệ và trung thành bậc nhất Đế Quốc - binh đoàn Ưng Xám.

Bỗng nhiên tiếng pháo vang lên, cánh cửa sập hai bên trái phải tàu mẫu hạm mở ra, vô số may bay chiến đâu bay ra, bay lượn trên không, dần tụ lại thành một đội hình đầy gió.

Tiếp đó tiếng pháo lại vang lên, cửa sập trên nóc mẫu hạm mở ra, hàng ngàn hàng vạn cơ giáp màu đỏ tươi cùng kiểu dàn hàng ngang, tạo thành một đội cơ giáp màu đỏ trên mẫu hạm.

Đối với cư dân của thủ đô Đế Quốc, tất cả các loại nghi lễ duyệt binh có thể nói là chuyện thường tình, không có gì đáng ngạc nhiên.

Người dân nhận được thông báo từ quân đội ngày hôm qua rằng sẽ có một cuộc duyệt binh hôm nay, nhưng hầu hết mọi người đều không mấy để tâm và hầu hết họ đều nghĩ rằng lần duyệt binh này chẳng khác những lần trước là bao.

Nào ngờ lần này binh đoàn tham gia duyệt binh lại là huyền thoại bất bại Ưng Xám - cánh quân tinh nhuệ nhất Đế Quốc.

Mẫu hạm, cơ giáp, máy chiến đấu, lục quân đều có mặt, tạo nên cảnh tượng hoành tráng trước giờ chưa từng có trong lịch sử Đế Quốc, chẳng trách mọi người lại phấn khích đến vậy.


- Trời ơi, thế mà là quân đoàn Ưng Xám kìa!
- Ôi má ơi...!đẹp trai ngầu lòi hết sức...!
- Đế Quốc vạn tuế! Hoàng Đế bệ hạ vạn tuế!
Đám đông trở nên náo loạn, tất cả đều phấn khích trước cảnh tượng ngoạn mục trước mắt.

Sự ủng hộ đối với Đế Quốc và sự tôn sùng Hoàng Đế đã lên đến đỉnh điểm! Mọi người đổ ra hai bên đường chào đón; các cô gái ném hoa xuống từ cửa sổ, chem chúc nhau thể hiện tình cảm nhiệt thành trong tim mình, nhiều người thậm chí đã rơi nước mắt vì phấn khích!
Được bao quanh bởi đám đông nhiệt tình, quân đoàn Ưng Xám ngẩng cao đầu trong tiếng nhạc quân đội cuồng nhiệt và tiến về quảng trường Berlin - điểm đến của cuộc diễu binh này.

Quảng trường Berlin - tên gọi xuất phát từ kinh đô của một cường quốc quân sự của trái đất cổ, tương truyền rằng dòng họ Muller là hậu duệ của những người Đức gốc Berlin, sau khi thủ đô Trác Nhã được thành lập, hoàng đế Muller đã ra lệnh xây dựng một quảng trường ở trung tâm thành phố có sức chứa hàng triệu người, và nó được đặt tên là Berlin.

Arthur hộ tống Francis đến quảng trường Berlin, từ xa đã nhìn thấy mái tóc vàng chói lọi trên bục cao.

Hoá ra Hoàng đế Muller – người đáng lẽ nên xuất hiện trong cuộc duyệt binh, đã không thể đến do sức khỏe không tốt.

Ông bèn hạ chỉ uỷ thác cho Francois toàn quyền lo liệu, còn Hoàng tử Repin thì đại diện cho Hoàng thất tham gia nghi lễ này, phía sau gã còn có quan vệ sĩ trưởng Joseph.

Hôm nay Francois hiếm khi ăn vận trang hoàng tham dự buổi nghi lễ, hắn khoác lên mình quân phục đen lịch lãm, trên ngực là đủ các loại huân huy chương, năm ngôi sao bạc nối liền nhau trên vai thể hiện thân phận thống soái tối cao trong quân đội của hắn.

Phía sau Francois là ba ba vị thượng tướng với bốn sao, lần lượt: Owens, Jacques và Herbert.

Còn vị thượng tướng Hollier còn lại là chỉ huy của quân đoàn Ưng Xám, anh ta dẫn đầu binh đoàn tinh nhuệ của mình trong nghi lễ duyệt binh này.

Arthur nhận thấy rằng ánh mắt đầy ẩn ý của Hoàng tử Repin dừng trên khuôn mặt y chừng một hai giây, còn Joseph vẫn tỏ ra lạnh lùng và kiêu ngạo.

Arthur là người khó chịu nhất khi nhìn thấy hai người này, bởi nó khiến y nghĩ đến sự sỉ nhục mà mình đã phải chịu đựng.

Nhưng hôm nay dù sao cũng là cuộc duyệt binh chính thức, đối phương chắc hẳn không dám làm bừa trong tình huống này, vì vậy Arthur cũng đảo mắt làm ngơ, không thèm để ý tới bọn họ.


Lúc này, quảng trường Berlin vẫn đang trống trải, màn hình lớn của quảng trường phát trực tiếp toàn cảnh quân đoàn Ưng Xám được người dân chào đón nhiệt liệt khi đi qua trung tâm thành phố.

Chứng kiến ​​màn biểu diễn của binh đoàn cùng với sự phấn khích và cuồng nhiệt như vậy, Arthur không khỏi thán phục ý đồ của Đế Quốc.

Vào thời điểm này, để quân đoàn Ưng Xám duyệt binh cũng như diễu binh qua khu vực trung tâm thành phố với sự phô trương lớn như vậy, còn cho phép người dân tận mắt chứng kiến binh đoàn mang danh bất khả chiến bại như thế chắc chắn là cách tuyệt vời để động viên người dân, kích thích ý chí chiến đấu của mọi người.

Chẳng mấy chốc, điệu nhạc cuồng nhiệt từ xa truyền đến, quân đoàn Ưng Xám từ từ xuất hiện!
Thứ đầu tiên đập vào mắt chính là chiếc mẫu hạm hàng không khổng lồ màu bạc, vô số máy bay chiến đấu bay xung quanh mẫu hạm để canh giữ, bảo vệ mẫu hạm.

Phía trên mẫu hạm là từng đoàn cơ giáp xếp thành trận hình màu đỏ rực lửa, số lượng không ít hơn một ngàn.

Trên quảng trường rộng lớn, những quân nhân mặc quân phục đen sẫm với đôi ủng quân đội sáng màu đang đi đều bước tiến về phía này.

Họ đều cao hơn 1 mét 8, hầu hết đều là Alpha nam, và những bộ quân phục màu đen càng làm tôn lên vẻ lạnh lùng cứng cáp trên gương mặt họ.

Tất cả di chuyển đều bước, gọn gàng và đồng đều như đã được huấn luyện bài bản, ánh mắt và cách cư xử hêt như những quân nhân đã kinh qua bao trận đánh trên chiến trường, quả nhiên không phụ cái danh quân đoàn tinh nhuệ nhất hệ ngân hà.

Arthur không biết mình đã trải qua bao nhiêu cuộc diễu binh khi còn ở Liên Bang, thậm chí là một quân nhân, y còn tự mình tham gia duyệt binh, y luôn nghĩ rằng những nghi thức này giống nhau, nhưng hôm nay được chứng kiến nghi thức duyệt binh hoành tráng của quân đoàn Ưng Xám, y mới biết thật ra mọi thứ có khoảng cách xa thế nào.

Đó là một cảm giác rất khó tả, đội quân đã trải qua vô số trận chiến và khí thế trước mặt chấn động cả tâm hồn của mọi người, đây điều mà quân đội bình thường không thể nào sánh được.

Khoảnh khắc ấy, Arthur có một cảm giác kỳ lạ: Có trên tay một mộ quân đoàn mạnh mẽ có thể tung hoành khắp thiên hạ mà không muốn làm chủ thế giới mới là lạ!
Sau một hồi ngẩn ngơ, Arthur bắt đầu lo lắng cho vận mệnh của đất nước mình, đối mặt với một đối thủ mạnh gần như không thể đánh bại như vậy, cơ hội chiến thắng cho Liên Bang nằm ở đâu?
Ngay khi Arthur đang nghĩ về điều đó, chiếc mẫu hạm khổng lồ bỗng nhiên dừng lại, bay tren không trung không nhúc nhích, tiếp đó, quân đoàn cơ giaps bỗng khởi động, đôi cánh hai bên dang rộng, cùng nhau xông thẳng xuống, hệt như hàng vạn mũi tên được bắn ra, cảnh tượng vô cùng chấn động!
Người có chút kiến thức trong đám dân thường cất tiếng kinh hô.

- Trời ơi! Quân đoàn đặc chủng cơ giáp!

- Đó là mẫu Cơn Bão Đỏ III mới chế tạo ư? Ngầu bá cháy!
Cơn Bão Đỏ là đoàn quân đặc chủng cơ giáp của Đế Quốc, Arthur đã vận hành Cơn Bão Đỏ II trong quá trình tham gia cuộc tuyển chọn quan vệ sĩ Hoàng Gia và không lạ gì với hiệu suất của nó.

Tuy nhiên, những gì xuất hiện hôm nay là Cơn Bão Đỏ III – cơ giáp mới được cải tiến dựa trên đời II, cơ giáp đời III này sẽ là vũ khí độc quyền của quân đoàn Ưg Xám.

Đoàn quân cơ giáp bay nhanh như tên, mà ngay lúc nó sắp chạm tới rặng mây, bỗng đồng thời dừng lại.

Ngay sau đó, buồng lái trên cơ giáp Cơn Bão Đỏ III đứng đầu đột nhiên bật ra, thượng tướng Hollier vạm vỡ với mái tóc xoăn màu đỏ nhảy ra ngoài.

Thượng tướng Hollier bước đến gần Francois, đứng nghiêm chào kiểu quân đội, gót giày của quân đội màu đen gõ xuống đất một âm thanh cực kỳ giòn giã.

Francois bình tĩnh nghiêm túc, cũng đáp lại một lễ kiểu quân đội.

- Ngài Nguyên Soái, lễ duyệt binh của quân đoàn Ưng Xám – quân đoàn đặc chủng thuộc biên chế Hoàng Đế Đế Quốc đã kết thúc, mời ngài kiểm duyệt!
- Thay mặt Đế quốc, ta khen ngợi sự dũng cảm cũng như lòng trung thành của các bạn! Vinh quang thuộc về các bạn!
Giọng nói của Francois mạnh mẽ và đầy uy lực, nó truyền đến tai mọi người một cách rõ ràng qua loa phóng thanh.

Hollier không quay đầu mà chỉ phất tay một cái, thấy tiếng hô chói tai của hàng trăm ngàn binh lính phía sau cùng vang lên.

- Vinh quang thuộc về Đế Quốc, vinh quang thuộc về Hoàng Đế bệ hạ!
- Đế Quốc vạn tuế! Hoàng Đế bệ hạ vạn tuế!
Tiếng hô đồng loạt của hàng trăm nghìn người vang lên khắp thành trời, gần như làm chấn động màng nhĩ của mọi người, người có mặt trong cuộc duyệt binh này đều bị cảm giác kích động hào hùng này làm chấn động.

Arthur lặng lẽ quan sát biểu hiện của mọi người trên đài cao, các tướng sĩ đều lộ ra vẻ phấn khích vui mừng, cảm khái trước cảnh tượng kinh ngạc trước mắt, chỉ có Hoàng tử Repin và Joseph phía sau là có biểu hiện hơi kỳ quái với nụ cười cho có lệ trên môi.

Sau khi Francois kết thúc cuộc trò chuyện với Hollier, đáng lẽ sẽ đến lượt Nguyên Soái đọc diễn văn duyệt binh thì Hoàng tử Repin vẫn luôn im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng: - Thượng tướng Hollier, ngài vừa điều khiển Cơn Bão Đỏ III mới nhất đấy nhỉ?
Là tướng quân tâm phúc của Francois, Hollier đương nhiên biết Repin có mâu thuẫn với Nguyên Soái, nhưng trước mặt mọi người, chẳng lẽ vị hoàng tử quỷ quyệt này muốn giở trò gì sao?
Hollier nhìn Francois xin phép, thấy hắn không có ý ngăn cản bèn thành thật trả lời:
- Hoàng tử, ngài nói đúng, cơ giáp mới này chính là Cơn Bão Đỏ III.

- Hôm nay bản điện hạ thay mặt bệ hạ tới đây, trước là để khen ngợi và an ủi các binh sĩ, sau vì cũng muốn xem xem sức mạnh của cơ giáp mới này.

- Thuộc hạ và các binh sĩ đều cảm kích trước lòng tốt của bệ hạ và điện hạ, đồng thời sẽ trung thành phục vụ Đế Quốc.


Hollier không biết hoàng tử muốn giở trò gì, chỉ đành tiếp lời gã:
- Còn về phần sức mạnh của cơ giáp, nếu Hoàng tử điện hạ muốn xem thì thuộc hạ có thể tự mình điều khiển cơ giáp, biểu diễn cho điện hạ xem, ngài thấy sao ạ?
- Thượng tướng có điều không biết, để bố trí kinh phí phát triển loại cơ giáp mới này, Bộ Tài chính đã hơn một lần phàn nàn với bệ hạ, cho rằng đầu vào chẳng bằng đầu ra, còn yêu cầu cắt giảm khoản chi này, nhưng bản điện hạ đã ngăn họ lại.

Giờ đây, bản điện hạ cũng cần đưa ra lời giải thích với Bộ tài chính, để họ có thể thấy được sức mạnh của loại cơ giáp này.

Repin nhìn Hollier nở nụ cười nhạt, rồi nói tiếp:
- Bản điện hạ đương nhiên yên tâm về kĩ thuật điều khiển cơ giáp của thượng tướng, nhưng chúng ta đều biết rằng tinh thần lực càng cao thì khả năng phát huy của cơ giáp càng hiệu quả, hơn nữa theo ta thấy thì tất cả những binh lính có mặt cũng muốn xem màn trình diễn của bậc thầy thực sự, vì vậy...!
Repin chĩa mũi nhọn sang Francois:
- Nguyên Soái, thay vì đọc diễn văn, hay là ngài tự mình biểu diễn cho mọi người xem sao.

Tự mình làm điều đó sẽ truyền cảm hứng hơn cho các binh sĩ, cũng để mọi người thưởng thức một phen.

Francois còn chưa kịp nói gì, tất cả binh sĩ điều khiển cơ giáp có mặt đã sáng bừng mắt!
Mọi người đều đã nghe nói về sức mạnh tinh thần lực đáng sợ vượt quá một ngàn của Nguyên Soái, nhưng xét cho cùng, rất ít người có cơ hội nhìn thấy Francois đích thân điều khiển cơ giáp.

Lời nói của Repin không thể không khơi dậy sự kích động của mọi người, họ tưởng tượng hăng say và rất hiếu kỳ về cảnh tượng Francois điều khiển Cơn Bão Đỏ.

Trong tiềm thức, Hollier cảm thấy điều đó không phù hợp, nhưng lại không có lý do gì để từ chối.

Thống soái tối cao biểu diễn thao tác cơ giáp là điều trước nay chưa từng có, hơn nữa, không thể phủ nhận rằng, điều này quả thực có tác dụng rất tốt trong việc khích lệ lòng quân.

Ai cũng mong chờ, khó lòng từ chối, hơn nữa Francois chưa bao giờ nghĩ điều khiển cơ giáp là một chuyện khó khăn, hăn có tham gia vào toàn bộ quá trình phát triển của Cơn Bão Đỏ III, hắn hiểu rõ về cơ giáp này nên cũng gật đầu đồng ý luôn.

Francois không chỉ hứa sẽ tự mình ra tay mà còn đề xuất:
- Tự mình biểu diễn không có gì thú vị.

Hay là để Thanh Điểu và Cơn Bão Đỏ III cùng nhau biểu diễn.

Vì vậy,Arthur ngơ ngác bị hố một vố, lúc lấy Thanh Điểu ra, y dường nhưnhìn thấy ánh nhìn lạnh lẽo trong mắt Joseph, nhưng y không có thời gian để suynghĩ thêm thì đã bị Francois kéo đi trình diễn....

Bình Luận (0)
Comment