“Ngủ ngon nhé.”
Ngay khi chiếc búa rơi xuống, Vanessa khẽ thì thầm.
Cùng với âm thanh vỡ vụn của lệnh bài, nàng cúi người nhặt mảnh bản đồ còn sót lại dưới đất.
Người sử dụng thuật hồn 【Mắt Ưng】 này hẳn có độ tương thích rất cao, nếu không thì với một thuật hồn cấp thấp như 【Mắt Ưng】, không thể đi được xa như vậy.
Chiến thuật của hắn cũng dễ đoán: luôn ẩn nấp trong rừng, chuyên phục kích những thí sinh sơ suất hoặc vừa mới trải qua trận chiến kịch liệt chưa kịp hồi sức, kết hợp với mũi tên có hiệu ứng truy đuổi, các đòn đánh lén gần như chưa từng thất bại.
Nhưng vì hắn chỉ bị động giết địch, nếu người khác không chủ động vào khu rừng của hắn thì hắn không có cơ hội ra tay, cho nên điểm số không cao, bản đồ thu được cũng chẳng được bao nhiêu.
Vanessa lục soát một hồi, phát hiện thu hoạch duy nhất sau khi hạ gục hắn, ngoài điểm số ra, chỉ có tấm bản đồ số 13.
Như vậy, nàng đã có bản đồ từ số 1 đến 13.
Hơn nửa bản đồ toàn khu vực thi đấu hiện đã nằm trong tay nàng, trong đó không ít tấm đã hóa thành màu xám tro, báo hiệu rằng những khu vực đó đã bị sấm sét thanh tẩy, không thể quay lại nữa.
Hiện tại, trong bí cảnh bốn phương tám hướng đều tràn ngập sấm sét, thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng sấm rền vang. Sau khi xác định được vị trí của mình trên bản đồ, Vanessa có thể rõ ràng biết được hướng nào mình có thể đi và hướng nào tuyệt đối không thể bước vào.
Dựa vào các khu vực liên tiếp bị biến thành tro đen trên bản đồ, có thể xác định khu vực phía nam đã hoàn toàn sụp đổ, chỉ có thể đi về hướng khác.
Ngoài ra, các hướng khác cũng đã có kha khá vùng hóa tro.
Vanessa nhớ rằng trong quy tắc có nói: cuối cùng chỉ còn lại vài khu vực nhỏ được chọn ngẫu nhiên, xác suất gặp được “Thiên mệnh chi nữ” sẽ tăng lên rõ rệt.
Lúc này thì phải xem vận khí nàng có đen đủi không, liệu có bị “trúng thưởng” nữa hay không. Nhưng xét theo nguyên lý “sét hiếm khi đánh trúng một chỗ hai lần”, Vanessa cảm thấy khả năng mình trúng giải lần nữa là cực thấp.
Dù gì cũng đã gặp một lần rồi, chẳng lẽ còn gặp lại lần thứ hai? Nếu thật sự gặp, thì bây giờ nàng đâu thể quay về trạng thái cũ được nữa.
Cốt truyện gốc quá mơ hồ, khiến Vanessa không thể đoán được trận chung kết của các nhân vật chính sẽ diễn ra ở đâu, cũng chẳng thể chắc chắn có hay không xảy ra hiệu ứng bươm bướm do nàng xuyên qua gây ra. Thế nên việc đoán bọn họ đang ở khu nào là hoàn toàn phi thực tế.
Hiện tại nàng chỉ thiếu vài mảnh bản đồ, nhưng xui xẻo thay, những mảnh còn thiếu lại chính là bản đồ vùng kết thúc.
Căn cứ vào hiện trạng, đa phần bản đồ trong tay nàng đã bị sụp đổ, vậy thì những tấm còn lại chính là chưa sụp, khả năng rất cao là khu vực cuối cùng.
Vanessa khẽ vuốt chiếc búa lớn làm từ bạc mithril trong tay.
Xem ra vẫn phải loại thêm vài người nữa để thu thập bản đồ hoàn chỉnh.
Mà việc này, với nàng hiện giờ, chẳng khó khăn gì.
Rời khỏi rừng, giờ nàng có thể tự tin đi lại trên đại lộ. Còn về việc mình có gây nghi ngờ vì quá giống nữ thần không?
Chuyện đó không cần lo. Ai cũng biết nhà Pharsilis gần như đã tuyệt hậu, dòng chính duy nhất lại là một tên nam tử chết mạch mang tiếng xấu đầy mình, ngay cả huyết thống cũng bị nghi ngờ — điều này trong giới quý tộc gần như ai cũng biết.
Cho nên dù có ai đó liên tưởng nàng đến nữ thần Dawnshine thì cũng không thể thật sự tin nàng là hậu duệ của nữ thần. Cho dù có ai nghĩ như thế thật, cũng chẳng dám nói ra miệng.
Vanessa quá rõ thái độ của giáo đình Dawnshine đối với nhà Pharsilis. Dù trên mặt vẫn luôn giữ danh nghĩa “bảo vệ nữ thần” và “truyền bá giáo lý”, nhưng sự tồn tại của giáo đình vốn dựa trên tín ngưỡng với nữ thần — điều này là nền tảng họ không thể từ bỏ.
Vì vậy, cho dù giáo đình muốn tịch thu tài sản nhà Pharsilis, họ cũng phải tìm lý do chính đáng. Và chỉ dám ra tay sau khi cả hai vị trưởng bối nhà đó đều đã qua đời.
— "Nhìn xem, người nhà Pharsilis lụi bại, không ai kế thừa, giữ những báu vật đó cũng vô ích. Giáo đình chúng ta được nữ thần ban cho linh cảm, thay mặt người thu hồi lại các bảo vật để phục vụ cho tín đồ.”
Nếu như hậu duệ duy nhất của nhà Pharsilis lại là một phế vật bị người người chán ghét, thậm chí huyết thống còn bị nghi ngờ, vậy chẳng phải càng giúp giáo đình hợp lý hóa việc chiếm đoạt báu vật hay sao?
Cứ để nhà Pharsilis lụi bại như vậy, họ có thể dùng “nước ấm nấu ếch” từ từ xóa sổ danh phận “Thánh nữ”.
Đời này không có Thánh nữ, chỉ có Giáo hoàng, khiến người đời tranh cãi. Nhưng đời sau thì sao?
Con người vốn chóng quên. Theo thời gian, thời đại thay đổi, thiên hạ sẽ chấp nhận việc giáo đình chỉ có Giáo hoàng, không còn Thánh nữ nữa.
Vanessa hoàn toàn đoán được âm mưu trong bóng tối của giáo đình: để củng cố tính hợp pháp của mình, họ chắc chắn sẽ ra sức bôi nhọ nhà Pharsilis, đặc biệt là Vinny.
Tất nhiên, họ không dám trực tiếp nhục mạ hậu duệ của nữ thần, nhưng vẫn có cách khác.
— Nếu danh hiệu “hậu duệ nữ thần” quá lớn, vậy thì… loại bỏ nó đi là được.
Do đó, Vanessa rất nghi ngờ thế lực đứng sau tin đồn "Vinny không phải hậu duệ thật sự của Pharsilis" chính là giáo đình Dawnshine. Dù không phải chủ mưu, thì ít nhất cũng góp phần tiếp tay.
Tước đoạt tính chính thống của nhà Pharsilis đối với giáo đình và Giáo hoàng, đặc biệt là với Giáo hoàng hiện tại, mang lại vô vàn lợi ích.
Đó cũng là lý do Vanessa không sợ ai đồn đại mình là hậu duệ nữ thần.
Giáo đình Dawnshine đang làm mọi cách để xóa bỏ ảnh hưởng của cái danh “hậu duệ nữ thần”, nếu lúc này có kẻ tuyên bố “ta thấy hậu duệ thật sự của nữ thần!”, chẳng khác nào tự dâng đầu cho giáo đình xử tử.
Khỏi cần đoán cũng biết, giáo đình sẽ viện cớ “làm ô uế sự thuần khiết của nữ thần và Thánh nữ” để trừng phạt kẻ phát tán tin đồn ác ý đó.
Giáo đình vẫn giữ tín ngưỡng nữ thần, nhưng danh hiệu “hậu duệ nữ thần” thì phải bị xóa khỏi nhận thức của tín đồ.
Cho nên Vanessa suy đoán, nếu giáo đình buộc phải lập Thánh nữ trong tương lai, thì người được chọn cũng sẽ là con rối của Giáo hoàng, chỉ để làm cảnh trước mặt dân chúng mà thôi.
Còn khả năng ai đó nghi ngờ nàng và Vinny là cùng một người? Không thể nào. Đừng nói chuyện này quá khó tin, chỉ riêng tính cách và thói quen giữa hai thân phận đã hoàn toàn khác biệt, người bình thường chắc chắn không thể liên tưởng được.
Vì thế, chỉ cần nàng không đụng độ các chức sắc cao cấp như Giám mục trong giáo đình thì sẽ không có chuyện gì.
Mà hạng người như Giám mục, nàng làm gì có cơ hội gặp mặt?
Tiếp nhận toàn bộ ký ức và cảm xúc của cơ thể này, Vanessa giờ đã chẳng có chút thiện cảm nào với giáo đình Dawnshine — chỉ còn ghét bỏ.
Trong mắt nàng, giáo đình chỉ là một cống rãnh đầy giòi, vừa bẩn vừa hôi, tránh xa được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Còn cái danh Thánh nữ? Đúng là kẻ chịu thiệt lớn nhất trong thiên hạ. Ngày ngày bị cuốn vào tranh đấu quyền lực, chuyện vặt giữa các vương quốc, chiến tranh với Ma tộc… chuyện gì cũng phải xông lên đầu tiên, Ma tộc đánh tới, người bị lôi đầu tiên ra chắn cũng là Thánh nữ, thủ lĩnh danh nghĩa của giáo đình Dawnshine.
Nghề nguy hiểm cao như vậy, ai thích thì mời làm, nàng mà làm thì chắc rút ngắn mấy năm tuổi thọ.
Lúc này, Vanessa đang tiến về nơi duy nhất trên bản đồ chưa bị hóa tro.
Dựa vào ký hiệu trên bản đồ, nơi đó có một tòa thành cổ, hoặc có thể gọi là pháo đài bị bỏ hoang từ lâu.
Trong bí cảnh mà lại có kiến trúc nhân tạo, điều này đã rất khó tin rồi.
Tuy nhiên, muốn đến được thành cổ phải đi qua một chiếc cầu treo.
Vanessa lập tức ngửi thấy mùi nguy hiểm. Đường đến tòa thành chỉ có một, lại là cầu treo — nơi lý tưởng để phát sinh đại chiến.
Nàng tăng tốc. Theo bản đồ, vẫn còn một đoạn đường nữa mới đến được cầu treo.
Lướt mắt nhìn bản đồ, nàng bất ngờ phát hiện vùng rừng rậm phía sau — nơi vừa nãy còn đang ở — đang dâng lên một làn sương đen.
Vanessa lập tức nhíu mày, quay phắt đầu lại, phát hiện bầu trời phía sau đầy mây đen cuộn cuộn — đúng là dấu hiệu trước cơn bão.
Hỏng rồi! Khu vực này sắp bị thiêu rụi rồi!
Nhìn mây đen đang kéo tới bao phủ đỉnh đầu, sắc mặt Vanessa trầm xuống.
Bóng người lóe lên, đôi bốt cao gót trắng đạp xuống đất phát ra tiếng “cốc cốc cốc” dồn dập. Mái tóc đào hồng bay loạn trong gió, như hòa làm một với cuồng phong.
Vận khí đúng là không tốt lắm, nhưng may là nàng có bản đồ, phát hiện kịp thời biến hóa phía sau.
Không thể ở lại đây được nữa, phải rút ngay!
Liếc qua bản đồ — vị trí tòa thành và cầu treo vẫn chưa chịu ảnh hưởng gì.
Cuộc thi đã tiến đến giai đoạn cuối, hơn nửa bản đồ đã bị xóa sổ.
Thí sinh cũng vậy, phần lớn đã bị sàng lọc, kẻ không có chút bản lĩnh nào thì căn bản không thể trụ đến lúc này.
Vanessa gia tăng tốc độ, cấp tốc rời khỏi khu vực này. Trong lúc phi hành như bão tố, nàng như cảm nhận được điều gì, liền rút chiếc búa bạc mithril ra, xoay người một cái, ném thẳng vào rừng bên cạnh.
“Á á á!”
“Ối uầy!?”
Vài tiếng hét thảm vang lên. Khu rừng bị chiếc búa vạch ra một đường uốn lượn, mấy thí sinh bị trúng đòn bay tới, lập tức bị loại khỏi cuộc thi.
Mà chiếc búa bạc bay đi giống hệt như một boomerang, vẽ thành một đường vòng cung trên không rồi trở về lại trong tay Vanessa.
Khi mức độ thuần thục với một loại vũ khí đạt đến trình độ nhất định, thậm chí có thể sử dụng nó như vũ khí ném hồi.
Không chỉ mỗi nàng đang chạy, cú ném búa vừa rồi đã khiến điểm của Vanessa tăng lên 800, nhưng nàng lại không có thời gian quay lại nhặt bản đồ.
Mây đen trên trời ngày càng dày đặc, có thể nổi sấm sét bất cứ lúc nào, biến khu vực này thành tro bụi. Vanessa không dám chần chừ một giây nào, dốc toàn lực lao đi, hai chân trắng nõn chuyển động theo nhịp, mái tóc đào dài đến đầu gối cũng tung bay trong cơn gió dữ.
Chạy nhanh trên giày cao gót vốn là chuyện vô cùng nguy hiểm, chỉ cần sơ sẩy sẽ trẹo chân té ngã, vậy mà Vanessa lại vô cùng thuần thục. Giày cao gót chẳng những không làm ảnh hưởng đến tốc độ của nàng, mà trông còn cực kỳ bắt mắt khi nàng chạy.
Cũng may đây là đôi giày cao gót do [Giáp Lũy] biến hóa mà thành. Nếu là giày bình thường thì đã sớm chịu không nổi tốc độ điên cuồng thế này, gãy gót rồi.
“Ầm ——” Sấm rền vang trời nhưng chẳng thấy giọt mưa nào, mây đen cuồn cuộn mang theo áp lực khủng khiếp.
Vanessa điều chỉnh hô hấp, thở nhẹ nhàng, rồi nhảy vọt lên. Ngay trước khi tia sét tro bụi giáng xuống, nàng đã lao khỏi vùng bị bao phủ, tới được mép cầu treo.
“Hộc… hộc…” Nhìn lại, đã là chạng vạng. Dù thể lực của Vanessa cực kỳ dồi dào, nàng vẫn cảm thấy hơi mệt mỏi.
Cuối cùng cũng có thể thở một hơi rồi.
Nhìn đám sấm sét cuồn cuộn phía sau, lòng Vanessa vẫn còn sợ hãi.
Nếu là Vinny, với thể lực yếu ớt đó thì chắc chắn không thể chạy đến đây, có khi còn chưa được nửa đường đã ngã vật ra đất vì kiệt sức rồi.
Không, chưa đến nỗi bị loại khi đang chạy, mà là nếu không có Vanessa, hắn đã sớm bị Myrlins hoặc mấy kẻ mai phục trong rừng xử lý xong rồi.
Nếu hắn có thể thuận lợi nhập học, đúng là hoàn toàn nhờ Vanessa mà có.
Vanessa chống tay lên đầu gối, điều chỉnh nhịp thở, từ xa đã lờ mờ thấy chiếc cầu treo phía trước.
Xem ra nàng đến trễ, hoặc có thể nói là đến vừa đúng lúc — trên cầu treo đã bắt đầu hỗn chiến.
Vanessa đoán tốc độ của mình tính ra đã là chậm, đám "lão lục" chắc đã chờ bên cầu treo đến sốt ruột rồi. Đợi mãi không thấy ai qua cầu, có người bắt đầu mất kiên nhẫn, định vượt cầu, kết quả bị kẻ núp trong rừng lao ra đánh cho một trận, rồi các phe cũng quay sang tẩn nhau luôn.
Đánh đến tận chạng vạng, mặt đất chất đầy mảnh bản đồ, chẳng ai rảnh mà nhặt, hoặc có khi cũng chẳng cần nữa — vì một số người may mắn đã thu thập đủ hết bản đồ rồi.
Vanessa nhìn đám người còn đang giao chiến quanh cầu treo. Ban đầu nàng định chờ thêm chút nữa để họ đánh nhau thêm, nhưng sự thật chứng minh: thời gian không chờ ai. Đánh đến lúc này, đám người núp lén cũng đã lộ mặt, mọi người đều kiệt sức.
Có vài kẻ thể trạng quá kém biết mình không thể vượt cầu được, thế là phát điên lên, tính… chặt dây cầu.
“Đm! Tao không qua được, thì tụi mày cũng đừng hòng!”
“Thích đánh tao đúng không?! Để tao cho tụi mày đánh! Không qua được hả, thì tất cả cùng không qua!”
Nói rồi, gã thanh niên lực lưỡng cầm hai rìu định giơ lên chém đứt dây cầu.
Vì đánh quá lâu, số còn lại gần như chẳng còn sức để cản gã điên này.
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc — vù! — một cây búa bạc bay vút đến, xoáy qua mặt gã thanh niên như lốc xoáy, hất hắn bay khỏi cầu treo.
Còn có cao thủ!?
Mọi người đều sững sờ, quay đầu nhìn — chỉ thấy một thiếu nữ tóc hồng anh đào đẹp đến mức thái quá đón lấy chiếc búa bạc quay lại tay mình, rồi như cuồng phong sấm chớp lao thẳng tới.
Thời điểm này, những ai đủ bản lĩnh qua cầu đã đi từ sớm rồi. Còn lại là nhóm người do dự, bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, thực lực không đủ để tự phá vòng mà băng qua.
Sau loạt giao tranh vừa rồi, ma lực của họ gần như đã cạn kiệt. Trước mặt Vanessa — người đã đẩy cả tốc độ, sức mạnh và kỹ năng lên max — họ hoàn toàn không có cửa chống đỡ, bị nàng vô song quét sạch như thái rau chém thịt.
Điểm số của Vanessa tăng lên 1.200.
Người quanh cầu treo bị quét sạch, nhưng vẫn chưa thể đảm bảo không còn ai ẩn nấp chờ úp sọt khi nàng vượt cầu. Thế là Vanessa cẩn thận lục soát toàn bộ khu vực xung quanh — quả nhiên, lại tìm được vài con tép riu đang trốn.
Làm người, nếu có chút tự nhận thức, thì nên hiểu rằng khi thực lực không đủ, thì phải biết kiên nhẫn.
Đám này quả thực có kiên nhẫn, nhưng tiếc là… vô dụng. Đã núp đến giờ mà vẫn chưa qua cầu được thì đủ biết họ không đủ khả năng cạnh tranh, thực lực đều thuộc dạng tầm thường.
“Trò chơi trốn tìm kết thúc rồi nhé.”
Vanessa đập đám ma tộc một búa là bay màu. Những tên này chẳng khá hơn, chỉ bị gió búa quét trúng thôi là cũng bị loại luôn.
Sau khi dọn sạch toàn bộ kẻ trốn quanh đó và thu lấy bản đồ từ tay họ, điểm của Vanessa tăng vọt lên 1.500.
Xem ra đúng là lũ gà con chém nhau, điểm số cũng thấp lè tè, chắc toàn là dạng nấp lùm mà sống sót tới giờ.