"Ta sao biết làm sao!" Đại Sơn trừng mắt.
Trịnh xa phu đánh giá tòa nhà này, thấp giọng nói: "Ta cảm thấy Lỗ Tam này là kình địch của công tử nhà chúng ta!"
Đại Sơn lườm hắn: "Đôi mắt ngươi bị mù từ khi nào vậy? Lỗ Tam này sao so được với công tử nhà chúng ta? Lỗ Tam đây là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga!"
Trịnh xa phu thở dài: "Nhưng Lỗ Tam có thể cho phu nhân danh phận, vừa rồi ta đã hỏi thăm, nói là Lỗ Tam vì cưới phu nhân, đã đuổi hết nữ nhân trong nhà, hiện giờ phu nhân gả vào, cũng không phải là tiểu thiếp, mà là phu nhân chính quy!"
Đại Sơn sửng sốt: "Thật sao?"
Trịnh xa phu gật gật đầu: "Ngươi nói phu nhân có thể nào sẽ động tâm hay không?"
Đại Sơn vội vàng lắc đầu: "Sẽ không sẽ không, công tử nhà chúng ta đẹp trai!"
Trịnh xa phu bất đắc dĩ thở dài, "Dù sao vị Lỗ Tam gia này, có vẻ rất thích phu nhân."
Lúc này trong phòng khách, Lỗ Tam nhìn thấy Tống Đoàn Viên, lập tức liền cười hì hì chào đón: "Lần trước vội vã cũng chưa nói được hai câu, vài lần đi tìm ngươi, ngươi lại không ở nhà, lần này rốt cuộc ở nhà rồi sao?"
Tống Đoàn Viên ngồi xuống, không nói chuyện, chỉ ném một bao dược cho Lỗ Tam.
"Cái gì thế?" Lỗ Tam sửng sốt.
"Dược trị bệnh cho ngươi, uống dược này xong, bảo đảm ngươi trọng chấn hùng phong!" Tống Đoàn Viên nói.
Sắc mặt Lỗ Tam có chút không tự giác mà đỏ lên, "Kỳ thật Tống nương tử, bệnh của ta đã tốt rồi, ta có thể cảm giác được!"
"Bảo ngươi uống ngươi liền uống đi!" Tống Đoàn Viên nói.
Lỗ Tam chạy nhanh đáp lời, sai người đi nấu dược.
Dược nấu xong, Lỗ Tam thổi thổi, cười hì hì nhìn Tống Đoàn Viên, định uống lên.
"Chậm đã!" Tống Đoàn Viên gọi hắn lại.
Lỗ Tam sửng sốt: "Tống nương tử, làm sao vậy?"
"Kỳ thật dược này là thuốc xổ, uống vào sẽ khiến ngươi không gượng dậy nổi!" Tống Đoàn Viên nói,
Lỗ Tam sửng sốt, chạy nhanh đặt chén thuốc lên bàn, bởi vì đặt xuống quá mạnh, dược đều bị sánh ra ngoài.
"Tống nương tử, ngươi đây là có ý gì?" Lỗ Tam vội vàng hỏi.
Tống Đoàn Viên tiến lên, đi bước một tới gần Lỗ Tam.
Lỗ Tam do dự một chút, thế nhưng bị khí thế Tống Đoàn Viên bức cho không nhịn được nghiêng thân mình về phía sau, dựa vào trên ghế, bất đắc dĩ nhìn Tống Đoàn Viên hỏi: "Tống nương tử, ngươi đây là……"
"Ta chính là muốn nói với ngươi, nếu ngươi cưỡng bức ta, đừng nói làm cho ngươi đi ngoài đến không gượng dậy nổi, về sau khả năng ngay cả mệnh cũng không giữ nổi, ngươi xác định còn định ép ta cưới?" Tống Đoàn Viên lạnh lùng nhìn chằm chằm Lỗ Tam, hỏi từng câu từng chữ.
Lỗ Tam xấu hổ cười cười: "Sao lại là ép cưới, việc hôn nhân này không phải ngươi cũng đã đáp ứng rồi sao?"
"Ta đáp ứng khi nào?" Ánh mắt Tống Đoàn Viên tối sầm lại.
"Lần trước ở trên phố……" Lỗ Tam còn muốn nói thêm, liền thấy Tống Đoàn Viên lập tức từ trong tay áo rút ra hai cây ngân châm, Lỗ Tam chạy nhanh ngậm miệng lại.
"Ta hôm nay tới chính là muốn nói cho ngươi, ngươi là người bệnh của ta, ta không cùng người bệnh có bất luận quan hệ ái muội gì, bệnh của ngươi tốt, chúng ta liền không có liên quan! Ngươi chạy nhanh lấy đồ đã đưa đến nhà ta về, nếu không, ta sẽ khiến cho thân thể của ngươi khôi phục như lúc ban đầu!" Hai ngón tay của Tống Đoàn Viên cầm ngân châm lạnh lùng nhìn Lỗ Tam nói.
Lỗ Tam thật cẩn thận hỏi: "Ngươi thật sự không suy xét một chút sao? Ta vì cưới ngươi, đã đuổi hết các phu nhân đi, về sau ngươi chính là phu nhân duy nhất của Lỗ phủ……"
Tống Đoàn Viên đặt cây trâm ở trên cổ Lỗ Tam.
Lỗ Tam cũng không dám nói chuyện nữa, chỉ gật đầu: "Nếu ngươi không muốn, ta cũng sẽ không cưỡng bức ngươi, dù sao chỉ cần ngươi ở lại Thủ Nhĩ, chậm rãi sẽ biết chỗ tốt của ta!"