Tống Đoàn Viên không nhịn được vươn tay tới, muốn bắt lấy cái gì đó, nhưng lại cái gì cũng không bắt được.
"Công chúa, công chúa?" Cát Tường cầm tay Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên lập tức hồi phục lại tinh thần, khuôn mặt Cát Tường dần dần rõ ràng.
"Công chúa, không có việc gì!" Cát Tường thở ra một hơi nói: "Thần tiễn tướng quân và Kỷ quốc công mang theo người tới trong cung, đuổi tất cả địch nhân đi, chúng ta đã an toàn!"
Thần tiễn tướng quân Nhị Cột? Tống Đoàn Viên hoảng hốt một chút.
Khốn cảnh của Thanh quốc đã đi qua, hay đây chỉ là một khúc nhạc đệm?
Tống Đoàn Viên chạy đến phía trước, liền thấy Thanh hoàng đế và Thanh hoàng hậu đang nói chuyện cùng Kỷ quốc công, bên cạnh có một nam nhân hơn bốn mươi tuổi thập phần uy vũ cường tráng, mơ hồ còn có thể nhìn ra là bộ dáng Nhị Cột khi còn trẻ.
Trong lòng Tống Đoàn Viên không nhịn được có một tia thân thiết, nàng đi đến trước mặt Nhị Cột, ngẩng đầu lên, nhìn người nam nhân này.
Hóa ra Nhị Cột rất tuấn tú, anh khí bừng bừng, không hổ là truyền nhân gia tộc thần tiễn.
Bộ dáng nhát gan của Nhị Nhân kia, thật đúng không thể tính là truyền nhân của gia tộc thần tiễn!
"Công chúa!" Nhị Cột thấy Tống Đoàn Viên vẫn luôn nhìn hắn, không nhịn được ôm quyền.
Lúc này Thanh hoàng đế và Thanh hoàng hậu chạy nhanh hô: "Nguyên nhi, con không sao chứ?"
Tống Đoàn Viên hoàn hồn, cười tiến lên, ôm lấy Thanh hoàng đế và Thanh hoàng hậu: "Phụ hoàng, mẫu hậu, hài nhi không có việc gì!"
"Không có việc gì là tốt rồi!" Thanh hoàng đế thấp giọng nói, "Con mau đi nghỉ ngơi đi, phụ hoàng còn có chuyện quan trọng cần xử lý!"
Tống Đoàn Viên gật gật đầu, trước khi đi liếc mắt nhìn Kỷ Mặc Thiên một cái, không biết công chúa Thái Bình có hành động hay không, Kỷ Mặc Thiên đã biết âm mưu của công chúa Thái Bình chưa?
Kỷ Mặc Thiên thấy Tống Đoàn Viên vẫn luôn đánh giá hắn, hắn nhàn nhạt gật gật đầu.
Thanh hoàng hậu đưa mắt ra hiệu cho Cát Tường, Cát Tường vội vàng đưa Tống Đoàn Viên đi.
Tống Đoàn Viên trước khi rời khỏi, đột nhiên nói với Nhị Cột: "Thần tiễn tướng quân, nhất định nhớ rõ phải dạy võ công cho cháu của tướng quân!"
Thần tiễn tướng quân sửng sốt một chút.
Tống Đoàn Viên bị Cát Tường lôi đi.
Sau nửa đêm, người trong cung vẫn đang thu thập phế tích sau trận đánh, thỉnh thoảng lại có một ít tin tức từ các cung truyền đến, nhưng tổn thất đều không lớn.
Lâm Bích Vu có chút sợ hãi, hơn nữa cánh tay có chút bỏng, ngự y tiến đến nhìn, kê dược.
Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn phương thuốc một cái, sửa lại hai vị dược, sai Ngự Dược Phòng đi bắt dược.
"Công chúa, dùng huyết kiệt và đoán long cốt, tựa hồ có chút mạnh……" Ngự y có chút chần chờ mở miệng.
"Phương thuốc này gọi là sinh cơ tán, có thể sinh cơ trường thịt, phương thuốc tuyệt đối không có vấn đề, nếu ngươi không tin, có thể mời Lam thần y hoặc là Hách thần y xem qua!" Tống Đoàn Viên nói.
Ngự y kia sửng sốt một chút, chỉ đành cầm phương thuốc đi thỉnh giáo Lam Lẫm.
Lam Lẫm là ngự y chuyên dụng của Thanh hoàng đế, chỉ phụ trách thân mình của Thanh hoàng đế, thấy ngự y cầm phương thuốc tới, vốn không muốn nhiều lời, nhưng nhìn thấy hai vị dược mà Tống Đoàn Viên thêm vào, không nhịn được vỗ tay nói: "Hay, hai vị dược thêm vào thật sự là hay!"
Ngự y sửng sốt một chút hỏi: "Viện sử đại nhân cảm thấy hai vị dược này hay?"
Lam Lẫm gật gật đầu: "Ngươi nói hai vị dược này là công chúa viết thêm vào?"
Ngự y chạy nhanh gật đầu nói: "Đúng vậy, công chúa còn nói, nếu thuộc hạ không tin, có thể hỏi viện sử đại nhân, còn có một vị thần y họ Hách cũng có thể hỏi, thoạt nhìn thập phần tự tin!"
Lam Lẫm ngẩn ra, hỏi: "Nàng nói thần y họ Hách?"
Ngự y đáp: "Vâng!"
Lam Lẫm hơi hơi nhíu mày, hắn gạt sư phụ tiến đến làm việc cho Thanh hoàng đế, chủ yếu là vì nhân tình thiếu Thanh hoàng đế trước kia, sự tình hắn có sư đệ, chưa từng nhắc tới với người trong triều, vị công chúa Thanh Nguyên này làm sao mà biết được?