Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 1291 - Chương 1291. Ai Cũng Đi Không Được 1

Chương 1291. Ai cũng đi không được 1 Chương 1291. Ai cũng đi không được 1

Sắc mặt Kỷ Trường An cũng xanh mét, hắn cực lực dùng nội lực kháng cự, khóe môi chảy ra một tia máu tươi, thân mình lung lay sắp đổ, lại vẫn dùng hàn kiếm trong tay cường chống.

Tống Đoàn Viên không có nội công, không có đau đớn muốn chết giống như bọn họ, nhưng cũng cảm giác được hơi thở không xong, nàng liều mạng nhịn xuống huyết khí lao nhanh, không ngừng thở hổn hển.

Rốt cuộc, Thu Vãn cũng ngừng cười to, con ngươi yêu dị của nàng phát ra hàn ý khiếp người, lóe lục quang quỷ quyệt của ác ma, thực vừa lòng mà nhìn mọi thứ trước mặt.

"Kỷ Trường An, ngươi muốn một mình nói cùng ta hay là muốn kéo theo những người này làm đệm lưng?" Thu Vãn cười lạnh.

Kỷ Trường An miễn cưỡng chống đỡ thân mình, trầm giọng nói: "Ngươi còn không phải là muốn mệnh ta sao, ta tới trao đổi với Viên Viên!"

Trong phòng, Tống Đoàn Viên lắc đầu, cả người nàng không có sức lực, căn bản không đẩy được cánh cửa này, nàng quay đầu hô Tống Song Hỉ, muốn nàng mở cửa ra.

Tống Song Hỉ tiến lên, dùng thân mình đẩy cửa, dùng sức phá cửa ra.

Thu Vãn nghe được tiếng vang ở đằng sau, lạnh lùng ngoái đầu nhìn lại, "Đừng có gấp, ngươi sẽ được chết trước Kỷ Thập Nhất!"

Kỷ Trường An nhìn Tống Đoàn Viên đỡ khung cửa đứng lên, trầm giọng nói: "Ta đã tới, ngươi thả Viên Viên ra, ta thay thế nàng!"

Thu Vãn đột nhiên cười khẽ, "Các ngươi ai cũng đừng nghĩ chạy thoát được!"

Thu Vãn ngoái đầu nhìn lại, lập tức tiến lên, túm cằm Tống Đoàn Viên.

Tống Đoàn Viên lập tức hô hấp khó khăn, nàng muốn giãy giụa, lại bất lực, chỉ có thể rống lớn nói, "Kỷ Trường An, chàng không cần lo cho ta, chàng đi đi, chỉ cần chàng không có việc gì, quỷ kế của nàng ta sẽ không thực hiện được!"

Thu Vãn đột nhiên chuyển đầu về phía Tống Đoàn Viên, "Nếu ngươi không nghĩ vĩnh viễn trở thành người câm, vậy lập tức nhắm miệng lại cho ta!"

Tống Đoàn Viên hung hăng quay về phía nàng phun ra một ngụm nước miếng nói, "Ta đã sắp chết, ta còn sợ cái gì? Thu Vãn, ta nói cho ngươi, nếu thật sự có kiếp thứ ba, tới kiếp thứ ba, ta đầu tiên sẽ giết Lâm Bích Vu của ngươi, ta vĩnh viễn sẽ không làm ngươi thực hiện được!"

Thu Vãn nổi lên sát khí, giơ bàn tay ra, lạnh lùng vung lên, trên mặt Tống Đoàn Viên lập tức nhiều thêm năm vết máu đỏ tươi, ngay khi Thu Vãn lại muốn động thủ , Kỷ Trường An đã rút kiếm ra đâm về phía Thu Vãn.

Ánh mắt Thu Vãn tối sầm lại, xoay người chống cự, thừa dịp này, Tống Đoàn Viên đột nhiên nâng cánh tay lên, cắm ngân châm vào trên huyệt vị ở cánh tay Thu Vãn.

Cánh tay Thu Vãn bị tê dại, lập tức mất đi kiềm chế đối với Tống Đoàn Viên, Tống Đoàn Viên nhân cơ hội thối lui về phía sau, sau đó kéo Tống Song Hỉ chạy tới phía trước.

Kỷ Trường An ấn xuống hơi thở quay cuồng trong ngực, dùng hết toàn lực cuốn lấy Thu Vãn, cùng lúc đó, đám người Thẩm Lận và Đại Sơn cũng từ bên cạnh tiến công Thu Vãn, yểm hộ Tống Đoàn Viên và Tống Song Hỉ.

Mắt thấy Tống Đoàn Viên sắp thoát ly khỏi phạm vi khống chế của nàng, ánh mắt Thu Vãn tối sầm lại, liều mạng để Kỷ Trường An đâm bị thương, vươn tay cánh tay tới, một phen hướng tới bả vai Tống Đoàn Viên.

Ánh mắt Kỷ Trường An tối sầm lại, từ bỏ ám sát Thu Vãn, muốn tiến lên ngăn trở Thu Vãn, nhưng vẫn chậm một bước.

Cũng đúng lúc này, một bóng hình chắn sau lưng Tống Đoàn Viên.

Tống Đoàn Viên chỉ cảm thấy có người ghé vào trên vai chính mình, mềm mại, nàng sửng sốt, nhanh chóng ý thức được cái gì, chạy nhanh quay đầu, liền nhìn thấy Tống Song Hỉ chắn phía sau nàng.

Ngón tay Thu Vãn hung hăng đâm vào bả vai Tống Song Hỉ, máu tươi dọc theo cánh tay của nàng xôn xao chảy xuống.

Ánh mắt Tống Đoàn Viên co rụt, chạy nhanh xoay người ôm lấy Tống Song Hỉ.

Tống Song Hỉ ghé vào trong lòng ngực Tống Đoàn Viên, trên mặt mang theo tươi cười thoải mái, "Nương, trước kia con thật sự đã làm sai, xin lỗi……"

Bình Luận (0)
Comment