Tống Đoàn Viên sửng sốt, Lữ dâm tặc rời khỏi trấn Thanh Sơn?
“Không dối gạt thông gia, lần này ta tới, kỳ thật là có việc cầu!” Vương Lý Thị mắt trông mong mà nhìn Tống Đoàn Viên nói, “Mấy ngày nay, mỗi ngày Lâm nhi đều đập đồ ở trong nhà, ngươi nói với căn nhà nát kia của nhà ta, nếu tiếp tục đập đồ nữa thì còn cái gì, hiện giờ lão nhị nhà ngươi đã trở về thư viện đọc sách, Phúc Truyền cũng đi thư viện Chín, ngươi thành đồ đệ của Hách thần y, tự nhiên là nhận thức không ít quý nhân, có thể giúp một chút hay không, lưu lại danh ngạch thí sinh tăng cường này, ta dập đầu cho ngươi!”
Vương Lý Thị đang đốt bếp, từ trên đệm hương bồ trượt xuống, đầu gối chấm đất, lập tức liền quỳ gối trước bệ bếp, muốn dập đầu cho Tống Đoàn Viên.
Tống Đoàn Viên ngẩn ra, sư phụ nàng là Hách lão nhân, chuyện này nàng chưa bao giờ nói qua với người ngoài, vì sao Vương Lý Thị biết được?
“Ngươi dập đầu cũng không có tác dụng, nếu ta nhận thức nhiều quý nhân như vậy, ta còn ở lại nông thôn làm gì!” Tống Đoàn Viên không vui nói.
Vương Lý Thị vẫn quỳ không chịu đứng lên: “Thông gia, ta biết ngươi có bản lĩnh, ngươi xem bệnh của con trai Trần gia ngươi cũng có thể trị được, hai đứa nhỏ đều có tiền đồ như vậy, chỉ mỗi tiền học phí một năm cũng không ít, ngươi có thể giúp được, ngươi giúp chúng ta được không? Ngọc Lan tốt xấu gì cũng sinh ba đứa cháu gái khỏe mạnh cho nhà ngươi!”
Tống Đoàn Viên vừa nghe vậy, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Lần trước Vương Lý Thị tới, luôn mồm nói cháu gái không đáng giá tiền, là mặt hàng tốn tiền, hiện giờ lại nói Vương Ngọc Lan là công thần của Tống gia bọn họ.
Vương Lý Thị thấy Tống Đoàn Viên cười, nàng cũng có chút chột dạ, thấp giọng nói: “Ngọc Lan nói là, ngươi nói ngươi thích cháu gái, hơn nữa nàng dù sinh con trai hay con gái cũng không chê nàng, đều là con của lão đại nhà ngươi không phải sao?”
Tống Đoàn Viên thở dài, Vương Ngọc Lan a Vương Ngọc Lan, tâm vẫn là ở nhà mẹ đẻ!
“Nếu ta không hỗ trợ, ngươi tính làm như thế nào?” Tống Đoàn Viên ngước mắt nhìn thoáng qua Vương Lý Thị.
“Chút việc nhỏ như vậy mà ngươi cũng không chịu giúp, vậy ta còn có thể làm sao, chỉ đành mang theo Ngọc Lan và bọn nhỏ về nhà!” Vương Lý Thị nói.
Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn Vương Lý Thị một cái, nàng nhìn ra khi Vương Lý Thị nói lời này có do dự.
Hiện giờ lão đại Tống gia đã đi hiệu thuốc làm tiểu nhị, đây chính là việc tốt đốt đèn lồng cũng không tìm thấy, Vương Ngọc Lan sinh ba đứa cháu gái cho Tống gia, Tống Đoàn Viên không ngại, nhưng không đại biểu Vương Lý Thị có nắm chắc. Vương Lý Thị nói ra lời này, thứ nhất là muốn thử, thứ hai cũng là bị buộc tàn nhẫn, không có biện pháp.
Vương Vạn Lâm thật vất vả mới nhận được vị trí thí sinh tăng cường, lập tức lại không còn, đây là từ thiên đường rớt xuống địa ngục, Vương gia không chịu nổi.
Tống Đoàn Viên cười cười, mở nắp nồi ra, lục nhạt trong nồi đã chưng xong, Tống Đoàn Viên bưng đi cho Vương Ngọc Lan.
Vương Ngọc Lan vắt sữa ra tới, trộn với nước lục nhạt cho con gái uống.
Tống Đoàn Viên một bên nhìn, một bên hỏi: “Nương của con đến đây từ khi nào?”
Bàn tay ôm con của Vương Ngọc Lan rõ ràng run run một chút, nói: “Là hôm qua.”
“Hiện giờ nàng nói, muốn ta giúp đại ca con giữ được vị trí thí sinh tăng cường, nếu ta có bản lĩnh kia, Phúc Truyền còn đi thư viện Chín đọc sách làm gì, trực tiếp kiếm một vị trí thí sinh tăng cường, sang năm cùng lão nhị đi khảo cử nhân là được!” Tống Đoàn Viên nhàn nhạt nói.
Vương Ngọc Lan vội vàng ngước mắt: “Nương, nương đừng để ý đến nương của con, hôm qua nương của con tới vẫn luôn nói nương đối xử với con không tốt, nói con chỉ biết nghiêng về Tống gia, con nói con ở đây rất khá, cuộc sống của chúng con cũng thực tốt, nương con lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, nói nương lợi hại như vậy, có thể giúp đỡ đại ca con giữ lại vị trí thí sinh tăng cường, con lúc ấy thật sự không biết đại ca không giữ được thân phận kia, nương con là ôm tính toán này, nếu sớm biết, con sẽ không nói nhiều sự tình trong nhà như vậy!”