Ác Lão Bà ( Dịch Full Vip )

Chương 134 - Chương 134. Hà Tất Một Cái Đường Đi Đến Hắc 2

Chương 134. Hà tất một cái đường đi đến hắc 2 Chương 134. Hà tất một cái đường đi đến hắc 2

Tống Đoàn Viên gật gật đầu, Vương Ngọc Lan này cũng không phải người hồ đồ, nàng vừa nói ra, Vương Ngọc Lan đã biết vì chính mình nói nhiều mà chọc phiền toái.

“Hiện giờ ta không giúp được đại ca con, nương con muốn mang con về nhà mẹ đẻ, còn muốn mang theo hai đứa nhỏ cùng trở về, con nghĩ như thế nào?” Tống Đoàn Viên hỏi.

Vương Ngọc Lan vừa nghe vậy lập tức liền sốt ruột, vội vàng đặt chén sang một bên, ôm đứa nhỏ tiến lên nói: “Nương, con không nghe lời nương con, con muốn ở lại Tống gia, muốn sống cùng Phúc Quý!”

Tống Đoàn Viên bưng chén sữa lại đây: “Con đút dược cho cháu trước đi, chiếu cố đứa nhỏ cho tốt, sự tình của nương con, ta sẽ có chừng mực!”

Vương Ngọc Lan vội vàng đáp lời, cẩn thận đút dược cho đứa nhỏ.

Tống Đoàn Viên nhìn về phía ngoài sân, Vương Lý Thị đang nói cái gì đó với Tống Tiếu Tiếu.

Tống Tiếu Tiếu đang cho gà con của nàng ăn rau dại thì Vương Lý Thị đi đến.

Tống Tiếu Tiếu liền cảnh giác bảo vệ lồng gà trước mặt.

“Cháu nhìn cháu một cái xem, giống như bà ngoại hiếm lạ đồ của cháu vậy!” Vương Lý Thị bĩu môi nói.

Tống Tiếu Tiếu ôm lồng sắt không hé răng.

Ở trong lòng Vương Lý Thị, con trai nhỏ Vương Vạn Hào chính là bảo bối của nàng, nói không chừng sẽ lấy gà con về cho con trai nàng!

“Tiếu Tiếu, lát nữa cháu hãy nói với bà nội cháu, nói cháu muốn cùng nương trở về nhà bà ngoại ở một chút thời gian, bà nội cháu còn mua được gà con cho cháu, khẳng định không muốn cháu đi, biết không?” Vương Lý Thị nói.

Tống Tiếu Tiếu vẫn không hé răng.

“Đứa nhỏ này, sao như cái hũ nút vậy? Bà đang nói chuyện với cháu đấy, có nghe không?” Vương Lý Thị điểm điểm đầu Tống Tiếu Tiếu, Tống Tiếu Tiếu vội vàng ôm sọt gà chạy.

“Ngươi chạy cái gì mà chạy? Cái đồ vô ơn, giống hệt nương ngươi, đều là thể loại tốn tiền……” Vương Lý Thị còn chưa có mắng xong, đã thấy Tống Đoàn Viên lạnh mặt từ trong phòng ra tới, nàng lập tức liền thay đổi sắc mặt, cười tiến lên nói, “Thông gia, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?”

Tống Đoàn Viên nói: “Vương Ngọc Lan đã gả vào Tống gia chúng ta, cũng không phải ngươi nói mang về là có thể mang về được, mấy đứa trẻ cũng họ Tống, không phải họ Vương! Cho nên nơi này của ta không chào đón ngươi, ngươi mau về đi!”

Vương Lý Thị thấy Tống Đoàn Viên bắt đầu đuổi người, vội nói: “Thông gia, lão đại nhà chúng ta tốt, nhà các ngươi không phải cũng được thơm lây sao, sang năm nếu lập tức thi đậu cử nhân, hai nhà chúng ta không phải sẽ trở thành giai thoại khắp làng trên xóm dưới này sao?”

Tống Đoàn Viên liếc mắt nhìn Vương Lý Thị một cái: “Đứa con này của ngươi ngay cả đồng sinh cũng không thi đậu, còn có thể thi đậu cử nhân? Nể tình chúng ta là thông gia, ta khuyên ngươi một câu, đứa trẻ thật sự không thích hợp đọc sách, vậy đừng đọc nữa, có lẽ hắn sẽ am hiểu việc khác, ngươi hà tất đâm đầu vào ngõ cụt!”

Vương Lý Thị không chịu được nhất chính là nghe người khác nói con trai lớn của nàng không đọc sách được, lập tức liền bạo nổ, vươn tay tới muốn túm tóc Tống Đoàn Viên, trong miệng hô: “Lão yêu bà, chỉ có con trai nhà ngươi biết đọc sách đúng không? Con trai nhà ngươi muốn ôm đùi Lữ tiên sinh, Lữ tiên sinh người ta còn không cho hắn ôm đâu, mấy ngày trước còn xám xịt tránh ở trong nhà, sao ngươi không nói gì?”

Tống Đoàn Viên lập tức lui về phía sau, Vương Lý Thị không bắt được tóc Tống Đoàn Viên, thân mình đổ về phía trước, vừa lúc nhào vào chậu cơm gà Tống Tiếu Tiếu vừa đặt ở kia, chung quanh chậu cơm đều là phân gà, dính đầy mặt Vương Lý Thị.

Tống Đoàn Viên không thể ngờ rằng Vương Lý Thị sẽ thẹn quá hóa giận, còn muốn động thủ, nàng thấp giọng nói: “Ta là thiệt tình vì tốt cho ngươi, ngươi không tin thì thôi đi! Còn có, ngươi vẫn nên chạy nhanh về nhà nhìn lão đại nhà ngươi đi, đừng có để xảy ra chuyện gì!”

Tống Đoàn Viên còn chưa nói xong, liền thấy có người vội vã chạy về phía nhà Tống gia.

Bình Luận (0)
Comment