Mười lăm tháng tám, Trình Vương và Lương Vương vì lấy lòng Thiên Cơ Hoàng Đế, đã nghĩ hết biện pháp đưa lễ vật cho Thiên Cơ Hoàng Đế, cuối cùng Trình Vương rút được thứ nhất, bởi vì Trình Vương phi có thai.
Trình Vương phi là công chúa Xu quốc, lại có thai, Xu quốc đưa hạ lễ tới, Thiên Cơ Hoàng Đế cười không khép được miệng, đối với Trình Vương cũng thân cận hơn không ít, còn chấp thuận cho Thục phi tiến cung hầu hạ.
Phàn quý phi giận dữ, gọi Lương Vương và Lương Vương phi tiến cung, đổ ập xuống mắng một trận.
"Trình Vương kia đại hôn chỉ sớm hơn các con một hai tháng, hiện giờ người ta đã có thai, các con khen ngược, thành thân đã sắp nửa năm, động tĩnh gì cũng không có!" Phàn quý phi lạnh lùng liếc mắt nhìn Mộ Vân Điệp một cái.
Trong lòng Mộ Vân Điệp ủy khuất, lập tức quỳ trên mặt đất nói: "Mẫu phi, chuyện này mẫu phi hỏi Vương gia một chút đi, Vương gia sau khi thành thân liền đi thành An Nam, thật vất vả mới trở về, cũng không đi đến trong phòng của thần thiếp, một mình thần thiếp sao có thể mang thai được?"
Lương Vương nhíu mày, thật không có nghĩ đến Mộ Vân Điệp tiêu sái lợi hại như thế, loại chuyện này thế nhưng cũng có thể nói ra miệng được.
Phàn quý phi nhíu mày, nhìn về phía Lương Vương: "Hiện giờ Trình Vương đã giành trước một bước, nếu con còn không biết cố gắng, sợ là sẽ phải thua!"
Lương Vương hừ lạnh một tiếng: "Lão bát cũng không nhất định sẽ sinh con trai!"
"Ít nhất người ta cũng có cơ hội, còn con thì sao?" Phàn quý phi tức giận đến không được, lập tức ra lệnh, "Từ hôm nay trở đi hai người các con ở lại trong cung của bổn cung, bổn công muốn nhìn các con, khi nào Vân Điệp có thai, các con mới được trở lại vương phủ!"
Lương Vương sửng sốt: "Mẫu hậu, như vậy không hợp lễ nghĩa!"
"Mấy ngày nay trong mắt phụ thân các con chỉ có Thục phi, nơi nào còn có bổn cung, các con cứ việc lưu lại nơi này đi!" Phàn quý phi trầm giọng nói, bởi vì nàng hiểu Lương Vương, nếu không buộc, sợ là không có khả năng có hoàng tôn này!
Trong lòng Lương Vương không vui, nhưng lại không thể phản bác Phàn quý phi, cũng chỉ đành ở lại.
Lương Vương bị lưu lại trong cung mười mấy ngày, việc gì cũng đều không làm, chỉ có thể ở cùng Mộ Vân Điệp, nửa tháng sau thật sự là không nhịn được, lấy cớ có công sự ra cung.
Lương Vương tâm tình buồn bực đi tìm Tống Phúc Tin, cùng Tống Phúc Tin uống rượu, mượn rượu tiêu sầu, đáng tiếc rượu chưa có uống được mấy ngụm, đã bị người của Phàn quý phi tìm về.
Thời gian trôi qua thật sự nhanh, mắt thấy tới cuối năm, Mộ Vân Điệp vẫn không có động tĩnh, Phàn quý phi cũng không chịu nổi nữa, bắt đầu thu xếp trắc phi cho Lương Vương.
Mà bụng của Trình Vương phi càng lúc càng lớn, nghe nói còn được quốc sư tương xem qua, là nam thai, Trình Vương càng thêm được Thiên Cơ Hoàng Đế trọng dụng.
Mùng một tế thiên, Thiên Cơ Hoàng Đế mang theo Trình Vương tiến đến, lại không cẩn thận té ngã một cái, nằm trên giường không dậy nổi.
Tin tức Thiên Cơ Hoàng Đế nằm trên giường rất nhanh truyền tới thành An Nam.
Nửa năm qua, thành An Nam phát triển nhanh chóng, tính cả Giang Nam và hai bờ sông Hoàng Hà, hình thành thương lộ, xỏ xuyên qua phương nam.
Bụng Tống Đoàn Viên cũng mỗi ngày một nổi lên, hiện giờ đã sáu tháng, bụng đã có hình dạng.
Bụng Tống Đoàn Viên ngay từ đầu còn gạt mọi người, sau lại chậm rãi nổi lên, thật sự là không giấu được mới nói cho mọi người.
Vương Ngọc Lan lúc ấy kích động đến không được, nàng đã sớm thấy Tống Đoàn Viên không thích hợp, thích ngủ lại còn buồn nôn, nhưng Tống Đoàn Viên dù sao cũng là mẹ chồng của nàng, nàng không dám nghĩ nhiều, hiện giờ xác định Tống Đoàn Viên thật sự có thai, Vương Ngọc Lan liền hầu hạ đến phá lệ nghiêm túc.